Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2027: Bắt Gọn (3)

Nghe Phương Bình nói như vậy, Tần Phượng Thanh suy nghĩ một chút mới nói: "Thật ra cũng không giống Giới Vực cho lắm. Ta cũng đâu phải chưa từng đến Giới Vực, thiên cung ở Giới Vực là thứ bắt mắt nhất…"
Phương Bình khinh bỉ nói: "Vớ vẩn, ngươi từ Trái Đất đi vào, rất có thể là vào thẳng thiên cung! Vườn trái cây mà ngươi thấy có lẽ là ở trên thiên cung, không hẳn không thể. Ta chỉ loại trừ nơi đó không phải là Bồng Huyền động thiên, nhưng chưa chắc đã không phải là những động thiên khác.
Dựa theo ghi chép, Đông Sơn chỉ có Bồng Huyền động thiên, nhưng gần đó cũng có vài động thiên nhỏ khác, cũng có thể sẽ có lối vào ở gần chỗ này.
Ví dụ như núi Vương Ốc, thật ra nó nằm ở khu vực Tây Sơn, là động thiên đệ nhất, không hẳn không có lối đi thông với Trái Đất, có đường nối ở phía Đông Sơn là chuyện có thể hiểu được."
Đông Sơn tiếp giáp với Tây Sơn, núi Vương Ốc là một trong 8 động thiên lớn còn tồn tại hoàn chỉnh, có lối vào ở Đông Sơn là điều có thể xảy ra.
Tần Phượng Thanh gãi đầu, suy nghĩ một chút rồi nói: "Hay là để cho ta đi tới đó xem xét một lần xem được không? Chẳng phải Thương Miêu đã nói rồi sao, đối phương có lẽ là muốn lợi dụng ta, nhưng mà nếu muốn lợi dụng ta, thì cũng phải cho ta lợi ích mới được!
Trước hết cũng phải giúp ta lên cấp chín rồi muốn gì muốn chứ, còn chuyện có lợi dụng được gì hay không, chờ ta lên được cấp chín, ai lợi dụng ai cũng chưa biết đâu à!"
Phương Bình nhíu mày nói: "Ngươi chỉ biết lợi ích thôi! Một khi ngươi lên cấp chín, làm chân tay cho người ta, thì ngươi cũng chờ chết đi là vừa! Thương Miêu từng nhắc đến Miêu Thụ, ngươi không nghe thấy sao? Bản nguyên của đối phương thiếu hụt rất rõ ràng!
Nếu không biết thì thôi, một khi bị người khác biết, dù ngươi là tuyệt đỉnh thì cũng nguy hiểm vô cùng! Ngươi muốn hưởng lợi lên cấp chín, thậm chí tuyệt đỉnh, ngươi cho rằng não người khác úng nước hết sao? Chẳng lẽ đối phương sẽ không có thủ đoạn khống chế?
Thủ đoạn khác ta không biết, nếu đối phương biết điểm yếu bản nguyên của ngươi là gì, thì cả đời này ngươi đều phải làm trâu làm ngựa cho hắn!"
Tần Phượng Thanh ngượng ngùng nói: “Vậy ta tới đó lấy lợi ích lên đỉnh cấp tám, đến đỉnh cấp tám ta không đi nữa, vậy chẳng phải là được rồi sao?”
“Dẹp đi!” Phương Bình mắng: "Ta còn không hiểu ngươi chắc? Tới lúc đó, ngươi mà nhịn được à? Ngươi đánh cược may mắn không phải một lần hai lần, ngươi luôn tràn đầy tự tin, cảm giác mình vô địch thiên hạ, ngươi sẽ sợ người khác tính kế ngươi?
Nhưng trên thực tế, ngươi chẳng là cái thá gì! Đến đỉnh cấp tám, ngươi có thể chịu được mê hoặc sao? Bao nhiêu cường giả cấp chín khi bước vào con đường bản nguyên đều cực kỳ tự tin!
Mấy tên cường giả bản nguyên ở địa quật mà ta gặp được, lúc bước vào bản nguyên, họ đều cảm thấy Chân Vương chỉ thế mà thôi, cảm thấy mình vô địch, một quyền có thể phá trời!
Nhưng cuối cùng thì sao? Đều nghi vấn bản thân, đều chết rồi!"
Phương Bình mắng một trận, trầm trọng nói: "Trên Trái Đất thật sự có đường nối! Hơn nữa còn không biết là dẫn tới nơi nào! Mặc kệ có phải là địa quật hay không thì chuyện này đều rất phiền phức.
Một vị lão giả ẩn núp lâu đời nay dưới mí mắt chúng ta, hơn nữa, có vẻ còn có thể đi ra ngoài… Lão giả như thế này không biết là thiện hay ác, là loại người phiền toái nhất!
Việc này nhất định phải thông báo lão Trương!"
Phương Bình cân nhắc nhiều phương diện hơn đồ đần Tần Phượng Thanh. Tần Phượng Thanh chỉ biết trở nên mạnh mẽ, cũng không thèm động não suy nghĩ một chút, nếu đối phương đột nhiên tấn công chúng ta thì làm sao bây giờ.
Tần Phượng Thanh thấy hắn tiều tụy vì lo lắng, hơi buồn bực nói: "Phương Bình, đây cũng không phải ngày đầu tiên xuất hiện đường nối, có lẽ từ xưa đến nay nó vẫn luôn tồn tại. Ngươi cảm thấy người khác là uy hiếp, người khác có lẽ cảm thấy chúng ta chiếm lấy địa bàn của bọn họ.
Nếu đường nối này đã tồn tại nhiều năm, thì Trái Đất năm xưa cũng là địa bàn của họ, nhiều năm qua họ đều không xuất hiện, bây giờ có cần lo lắng như vậy không?"
“Ngươi thì biết cái đếch gì!”
Phương Bình quát lớn nói: "Mặc kệ năm đó Trái Đất là địa bàn của ai, hiện tại là của chúng ta! Hiểu chưa? Những người này không hề xuất hiện khi nhân loại gặp phải nguy cơ, không ra tay giúp đỡ, vậy thì ta mặc kệ bọn họ sống hay chết! Hiện tại bọn họ chính là uy hiếp!
Cũng như hai vương ở địa quật vậy. Chân Vương địa quật muốn dứt khoát tiêu diệt hai vương, tuy chúng ta không đến mức như vậy, nhưng nếu bọn họ đã mặc kệ Trái Đất, thì bây giờ cũng đừng hòng trở về Trái Đất!"
Nói xong, Phương Bình lại tiếp tục: "8 Giới Vực lớn dù sao cũng đã xuất hiện, một số tuyệt đỉnh của thành Trấn Tinh có lẽ cũng xuất thân từ những nơi này, ít nhất họ cũng đóng góp công sức, cho nên dù lão Trương có giận thì ông ấy cũng không thật sự ra tay với Giới Vực.
Những lão giả này năm xưa phái người ra ngoài có lẽ cũng có tâm tư này.
Nhưng nếu núp trong bóng tối… mặc kệ là ai, đối phương đều là kẻ địch!"
Tuy Trương Đào bất mãn Giới Vực, nhưng cũng chưa đến mức hận phát điên.
Không nói những thứ khác, một số tuyệt đỉnh xuất thân từ Giới Vực, đây chính là thành ý của bọn họ, có lẽ không phải thể hiện cho đời sau nhìn, nhưng dù sao cũng có chút công sức.
Còn nếu ẩn nấp trong bóng tối thì chẳng có ân tình gì để nể nang cả.
Phía núi Quát Thương trước kia cũng im hơi lặng tiếng, không xuất công xuất lực, nhưng lần này, Thương Miêu xuống núi, thật ra cũng đã xuất lực rồi.
Vì sao lão Trương lại nhắm vào núi Quát Thương đầu tiên? Có lẽ là vì trước nay, người ở trong núi chưa từng xuất hiện, chưa từng ra tay! Sau đó, lão Trương từ bỏ công kích, Công Quyên Tử nên cảm ơn Thương Miêu, nếu không nhờ nó thì lúc khai chiến ở Ma Đô, lão Trương đã đánh sập kết giới của Giới Vực, ép đối phương xuất hiện rồi.
"Ta sẽ thông báo cho lão Trương, để ông ấy trở về nghĩ cách! Chúng ta phải mau chóng giải quyết chuyện của ngươi, đây là chuyện cấp bách!"
Phương Bình coi trọng chuyện này hơn cả chuyện Vương Chiến Chi Địa!
Đường nối thông với Trái Đất mà không ai biết!
Chỉ riêng điều này, hắn quyết phải điều tra cho rõ mới được, nếu lão Trương biết được, có lẽ cũng sẽ không ngồi yên! Có người đào hang lấp hố ngay dưới mi mắt ông, nếu không tìm được đối phương, ông ấy chịu bỏ qua mới lạ!
Tần Phượng Thanh ái ngại nói: "Tùy ngươi, nhưng mà lão Trương xuất hiện, đối phương có lẽ sẽ trốn luôn đó. Phương Bình, như vậy thì ta làm sao đi vào được? Hay là như vậy đi, để ta đi vào trước rồi các ngươi hẵng tìm… nhé…"
“Cần tiền không cần mạng hả?” Phương Bình mắng: “Muốn đi tìm đường chết sao?”
“Thôi, chịu!” Tần Phượng Thanh thở dài, không có cách nào.
Lúc trước hắn từng tuyên bố, đến cấp bảy thì có thể vượt qua bốn người Phương Bình. Song, lên được cấp bảy, hắn phát hiện… cấp bảy thì có ích gì!
Cứ tiếp tục bị bỏ rơi như thế này thì không được. Hiện tại chỉ có thể liều một phen.
Hắn cũng không phải không biết nơi đó nguy hiểm… Nơi như vậy chắc chắn rất nguy hiểm, đi vào rồi không ra được là chuyện bình thường, nhưng nếu không đi thì làm sao biết?
Dù sao hắn chỉ mới cấp bảy, thêm hắn cũng không nhiều, thiếu hắn cũng không ít. Nếu chết ở trong đó thì cũng có sao đâu, điều này chứng tỏ đối phương thật sự có ác ý.
Đến lúc đó, bưu kiện được gửi đi, các ngươi dựa theo manh mối của ta mà điều tra là được.
Phương Bình không để ý tới Tần Phượng Thanh, trong tay xuất hiện một viên đá thủy tinh. Trên viên đá này có một chút lực lượng tinh thần của lão Trương, chỉ cần bóp nát, lão Trương sẽ phát hiện và chạy về nhanh thôi.
Tần Phượng Thanh thấy thế, lại thở dài. Thôi chịu, lần này xem như ta mất công chuẩn bị rồi.
Thấy hắn thở dài, ngay lúc bóp nát viên đá thủy tinh, Phương Bình mắng: "Kiến thức hạn hẹp! Ngươi đi vào, ngươi có thể lấy được bao nhiêu? Ngươi muốn người khác bố thí ngươi hay muốn trực tiếp hốt gọn một mẻ hơn hả?
Nếu đối phương có ý xấu, chúng ta có thể trực tiếp bảo lão Trương ra tay, bắt gọn sào huyệt của hắn. Đến lúc đó, không chỉ tài nguyên thuộc về chúng ta, mà con đường bản nguyên, thậm chí là xương cốt, thân thể của hắn cũng là của ta!"
Phương Bình hung hăng cực kỳ, Hoa Quốc cũng là vật trong túi ta, đây là địa bàn của ta! Hiện tại có người dám ở trong Hoa Quốc đào hang ẩn nấp, xem ta có đánh chết hắn không!
Mọi người nghe vậy, trợn mắt ngoác mồm, ừ, ngươi ngầu nhất bọn!
Đối với cơ duyên, xưa nay Phương Bình đều chỉ có một phương pháp, bắt gọn, hốt sạch!
Bây giờ hắn lại chuẩn bị càn quét nơi ở của đối phương rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận