Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1536

Trương Đào đả kích Lý Chấn một câu, tiếp tục nói: "Huyền Đức động thiên liệt kê 6 phương pháp tu luyện cho đệ tử môn hạ... chứng tỏ bọn họ có thể sẽ có tất cả các loại công pháp tu luyện!"
Lý Chấn bên cạnh hơi nhíu mày nói: "Theo ta thấy, Huyền Đức động thiên chưa chắc đã mạnh hơn những động thiên khác. Biết nhiều nghĩa là không biết sâu, không chuyên, Trương Đào... Ta thà rằng Huyền Đức động thiên chỉ chuyên tâm tu luyện theo một hướng!"
Trương Đào than nhẹ một tiếng, ông đương nhiên cũng biết điều này. Nhưng đã đến nước này, chẳng lẽ còn có thể lựa chọn được hay sao?
Ngay sau đó, Trương Đào nhìn Phương Bình và Lý Hàn Tùng, trầm giọng nói: "Có lẽ truyền thừa của hai người các ngươi là hai loại công pháp khác nhau, rất có thể là hai trong sáu con đường tu luyện..."
Phương Bình lập tức vui mừng ra mặt! Lúc đó hắn đã xin công pháp vạn đạo hợp nhất.
Nhưng theo lý thuyết, lẽ ra lão Diêu cũng nên được nhận công pháp tu luyện lực lượng tinh thần chứ, vì sao lại không được? Lẽ nào... vị tiền bối ở Giới Vực không phải là cường giả am hiểu về phương diện này?
Hay là cường giả tinh thông tu luyện lực lượng tinh thần của Huyền Đức động thiên đã mất?
Lúc này, Phương Bình hơi có dự cảm không tốt.
Công pháp Lý Hàn Tùng nhận được có lẽ là công pháp tu luyện nhục thân, từ thử thách có thể nhìn thấy được một ít. Có lẽ vị tiền bối ở Huyền Đức động thiên chính là cường giả tu luyện nhục thân.
Bất kể như thế nào, Phương Bình vẫn khá hy vọng công pháp mình nhận được có ích.
Dù trong mắt mọi người, công pháp của Huyền Đức động thiên không hẳn là mạnh nhất, nhưng Phương Bình không cần công pháp mạnh nhất, thật ra, công pháp tu luyện giống như một gợi ý.
Bắt lấy gợi ý này, mấy vị tuyệt đỉnh ở đây có lẽ có thể thôi diễn ra công pháp càng mạnh mẽ.
Trong điện, Trương Đào xử lý trước những thông tin vặt vãnh trong sách, sau đó, ba vị cường giả tuyệt đỉnh đồng thời nhìn Phương Bình và Lý Hàn Tùng.
Công pháp!
Công pháp hạt nhân!
Đây mới là thứ quan trọng nhất mà tuyệt đỉnh cực kỳ xem trọng, những thứ khác, dù là thần binh cấp chín hay vật chất bất diệt... bọn họ cũng không vì mình, mà là vì giành cho người khác nên mới để ý.
Nhưng công pháp thì không dễ đoán.
Võ giả thời tân võ chỉ dựa vào một bản Rèn Luyện Pháp, mạnh mẽ tu luyện được đến tuyệt đỉnh.
Đây là thành tựu trước nay chưa từng có!
Một bản công pháp cơ bản, giúp những người này dùng mấy chục năm thời gian đột phá tuyệt đỉnh, nếu ở thời võ cổ đại, cũng tuyệt đối là cường giả đỉnh cao.
Về phần công pháp cao cấp hơn, giống như Phương Bình, thời gian quá ngắn, dù là tuyệt đỉnh cũng không thể vừa tu luyện vừa tiêu tốn thời gian dài để suy đoán, thí nghiệm, chứng thực.
Ba người nhìn Phương Bình và Lý Hàn Tùng, Phương Bình nhìn Lý Hàn Tùng, nói: "Xem công pháp của Đầu Sắt trước đi, nếu lỡ xảy ra chuyện gì, đầu hắn vẫn cứng hơn một chút."
Lý Hàn Tùng cười ngây ngô.
Một bên, lão Lý đá Phương Bình một cước.
Thật ra, có một số chuyện, mọi người đều biết.
Nhường cho Đầu Sắt thử trước chỉ là cái cớ, thực ra Phương Bình không hẳn để ý công pháp, hắn chỉ sợ công pháp bị phá hủy, lão Lý sẽ không có cơ hội nữa rồi.
Về phần những công pháp khác, không có thì thôi, dù công pháp tu luyện lực lượng tinh thần không còn, cũng không sao.
Nhưng một khi công pháp vạn đạo hợp nhất không còn, lão Lý chỉ có thể sống tiếp trong bộ dạng hiện tại. Một khi không còn Phương Bình cung cấp tài nguyên, ông có thể mất mạng bất cứ lúc nào.
Lý Hàn Tùng cười ngây ngô, mở miệng nói: "Vậy để ta thử trước đi... Công pháp này... Ta cảm thấy đọc lên hơi phiền toái, khó đọc lắm. Dùng lực lượng tinh thần trao đổi dễ hơn nhiều. Bộ trưởng, ta có thể dùng lực lượng tinh thần truyền đạt cho ngài không?"
Nghe vậy, Trương Đào cười nói: "Vậy thì dễ dàng hơn nhiều. Võ giả cổ xưa khá xem trọng công pháp, đều chỉ truyền cho đệ tử nội môn, không ghi chép trên sách vở. Truyền bằng lực lượng tinh thần càng phù hợp với điểm này hơn."
Nói xong, Trương Đào cũng hơi lo lắng, ông hít sâu một hơi, nói: "Lý Chấn, Nam Vân Nguyệt, hai người các ngươi chú ý một chút, võ giả xưa có rất nhiều thủ đoạn, trong lúc Lý Hàn Tùng truyền đạt công pháp, phiền hai người chú ý lực lượng tinh thần của hắn, bảo vệ hạt nhân vật hóa hình, tránh xảy ra chuyện."
Hai người gật đầu, không khí trong cung điện bắt đầu trở nên nặng nề!
Thật sự nặng nề!
Lúc này, Phương Bình cảm giác được áp lực cực lớn, ba vị tuyệt đỉnh đều đang thủ thế chờ đợi, áp lực vô hình khiến hắn có phần thở không nổi.
Mấy vị tuyệt đỉnh càng như thế này, càng khiến Phương Bình hiểu rõ, công pháp rốt cuộc quan trọng như thế nào.
"Bắt đầu đi!"
Trương Đào không còn tươi cười như trước, sắc mặt nghiêm túc hơn hẳn, nghiêm mặt nói: "Truyền lại cho ta tất cả, không sót một chữ nào..."
Ông còn chưa nói xong, lực lượng tinh thần của Lý Hàn Tùng đã tuôn ra như suối, chạy về phía ông.
Khóe miệng Trương Đào hơi co rút, sao thằng nhóc này lại thiếu kiên nhẫn đến vậy. Ta còn chưa nói hết mà.
Mắng thì mắng, Trương Đào cũng nhanh chóng phóng lực lượng tinh thần ra, tiếp xúc với Lý Hàn Tùng.
Lý Chấn và Nam Vân Nguyệt cảnh giác canh chừng sóng tinh thần của Lý Hàn Tùng, lo lắng võ giả cổ xưa sẽ bố trí hạn chế.
Võ giả hiện đại hoàn toàn không có thủ đoạn hạn chế hay bố trí bẫy tinh thần.
Cùng lắm chỉ là áp chế lực lượng tinh thần của ngươi trong chốc lát, qua một khoảng thời gian, lực lượng tinh thần sẽ tự tan đi.
Nhưng võ giả cổ xưa lại có thể khiến tuyệt đỉnh kiêng kỵ Giới Vực, đây chính là sự khác biệt giữa hai bên.
...
Phương Bình vẫn luôn gắt gao nhìn chằm chằm Lý Hàn Tùng, hắn lúc này không dám dùng lực lượng tinh thần dò la gì cả, phòng ngừa xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Quá trình truyền đạt công pháp tương đối thuận lợi.
Sau khoảng hơn 10 phút, Trương Đào chậm rãi thu hồi lực lượng tinh thần.
Mà Lý Hàn Tùng cũng ung dung, vui vẻ ra mặt nói với Phương Bình: "Không có vấn đề gì hết nè!"
"Đa tạ tiền bối!"
Trương Đào không để ý đến hắn, chắp tay quay về phía Tây Sơn địa quật, thở nhẹ một hơi: "Không có hạn chế truyền đạt, đây đúng là công pháp truyền thừa."
"Xem ra vị tiền bối ở Huyền Đức động thiên đã làm tốt công tác lưu truyền cho đời sau, khâm phục!"
Trương Đào cảm thán một câu, xác thực khâm phục.
Võ giả cổ xưa cực kỳ coi trọng chuyện truyền thừa, bọn họ không phải võ giả thời tân võ, không trải qua thời tân võ không thể hiểu ý nghĩa của chuyện truyền bá công pháp rộng rãi.
Để công pháp của mình được truyền ra, không phải người quyết đoán thì không thể làm được.
Nhóm người Lý Chấn cũng chắp tay về hướng Tây Sơn, sau đó, Lý Chấn dò hỏi: "Rốt cuộc là công pháp gì?"
"Kim Thân Cửu Đoán Pháp..."
Trương Đào chưa nói xong, sắc mặt mọi người đã thay đổi, Lý Chấn và Nam Vân Nguyệt thể hiện rõ sự thất vọng.
Kim Thân Cửu Đoán Pháp!
---
Kim Thân Cửu Đoán Pháp: Phương pháp rèn kim thân chín lần.
---
Vừa nghe tên công pháp, hai người đã biết công pháp này có liên quan đến tu luyện kim thân, hoặc có liên quan đến tu luyện nhục thân.
Đây không phải là thứ mà bọn họ muốn!
Dù trước đó đã có suy đoán, nhưng khi chuyện xảy ra, trong lòng mọi người vẫn có cảm giác thất vọng khó tả thành lời.
Nhưng Trương Đào cười nói: "Sao vậy? Chỉ là tên công pháp thôi mà! Các ngươi không nghĩ mà xem, nếu dạy ngươi làm sao rèn kim thân chín lần, đương nhiên sẽ có cách tăng lên cường độ kim thân, có cách tu luyện ra vật chất bất diệt. Nếu không, làm sao đúc được kim thân?"
"Thật sao?!"
Thời khắc này, tất cả mọi người kích động.
Lý Chấn và Nam Vân Nguyệt kích động đến mức cái ghế dưới mông bị chấn nát vụn rồi. Nhưng nghĩ đến mình còn đang ở trước mặt một đám tiểu bối, trong chớp mắt, cái ghế được khôi phục nguyên hình.
Phương Bình liếc mắt một cái, trong lòng cười trộm.
Hóa ra các ngài cũng có lúc không khống chế được sức mạnh của mình.
Dùng lực lượng tinh thần mạnh mẽ ghép cái ghế lại, có thể khiến cái ghế vững chắc hơn, nếu không, chắc nó chỉ là bột mịn. Mà một khi được củng cố hóa, đó chính là bảo vật, lát nữa phải nhớ mang đi.
Phương Bình quyết định, sau khi tan họp, mình phải liên tục chú ý hai cái ghế này. Nếu hai vị tuyệt đỉnh sợ mất mặt, có lẽ sẽ để như vậy luôn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận