Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1603

Không biết là vì nghe được tin hắn không đi, hay vì nghe được tin Chiến Vương tiêu diệt được Chân Vương, tâm tình Tưởng Nguyên Hoa tốt hẳn lên.
Nghe Phương Bình nói thế, ông lập tức cười nói: "Ta nhất định sẽ chuyển lời! Lão tổ biết được tin tức của các ngươi cũng rất vui, chín vị trưởng lão tà giáo đều lộ mặt, công lao cũng không kém gì việc tiêu diệt Chân Vương!"
Tìm được một đám cấp chín ẩn nấp tại nhân loại, công trạng như vậy, đúng là không kém hơn việc tiêu diệt một Chân Vương.
Nếu không, trong lúc đại chiến, nhiều cấp chín như vậy, thậm chí còn là nhân vật hạt nhân của nhân loại, một khi phản bội thì càng nguy hiểm.
Hai người nói chuyện một hồi, điện thoại quay về trong tay Tưởng Siêu.
Cầm lấy điện thoại, Tưởng Siêu nhỏ giọng nói: "Đừng nghe ông nội ta nói mò, lão tổ mà vui vẻ gì… Lúc Võ Vương và Minh Vương đến thăm lão tổ, lão tổ không chỉ mắng Võ Vương, còn mắng cả ngươi, nói lần sau gặp mặt nhất định sẽ đánh chết ngươi! Phương Bình, may mà người không đến, nếu không có lẽ sẽ bị lão tổ đánh chết thật á!"
Phương Bình dại ra chốc lát, tại sao? Nhưng sau vài giây, ánh mắt Phương Bình sắc bén, không nhịn được mắng: "Tuyệt đỉnh chẳng biết giữ mồm giữ miệng! Đậu mớ…"
Hắn chẳng biết nên mắng chửi như thế nào nữa! Lão Trương vô sỉ!
Không cần hỏi, tuyệt đối là lão Trương nói mình mắng Chiến Vương.
Phương Bình cảm thấy mình rất vô tội, ta cũng đâu có mắng đâu! Ta chỉ ăn ngay nói thật mà thôi, Chiến Vương lực lượng tinh thần yếu, không thể tiêu diệt cường giả bản nguyên là thật mà.
Nhìn thôi cũng biết, phân hóa thể của Lý Chấn còn không thể tiêu diệt ngũ trưởng lão nữa là. Phân hóa thể của lão Trương cũng không yếu, có thể tiêu diệt Lục trưởng lão Ma Nhĩ Tháp, nhưng đó là vì đối phương bất ngờ không đề phòng.
Đương nhiên, bởi vậy có thể thấy được, phân hóa thể của lão Trương rất mạnh.
Ma Nhĩ Tháp có bất cẩn đến đâu thì cũng là cường giả bản nguyên, sẽ không phải không hề đề phòng, nhưng cuối cùng vẫn bỏ mạng, đây cũng là sự chênh lệch về thực lực của phân hóa thể.
Tưởng Siêu nói vài câu, lại cười ha hả nói: "Trước hết không nói chuyện của lão tổ nữa, Phương Bình, ta sắp lên cấp bảy rồi! Ngươi thấy ta có nên làm tiệc Tông sư không?
Lý Phi, Trịnh Nam Kỳ cũng sắp đột phá rồi, hiện đều là tinh huyết hợp nhất.
Tử Tố cũng là đỉnh cấp sáu rồi...
Trước ai cũng nói thế hệ chúng ta không bằng thế hệ trước, khà khà, bây giờ bị nghiệp quật rồi, bọn ta sắp lên cấp bảy rồi!"
Hắn hưng phấn nói xong, Phương Bình hơi sửng sốt, một lát mới nói: "Đám người Lý Phi còn chưa tới cấp bảy?"
Tưởng Siêu: "..."
Tưởng Siêu dại ra một hồi lâu, bỗng nhiên không biết nên nói cái gì.
Phương Bình than thở: "Lúc trước bọn họ cấp sáu cao kỳ, Tần Phượng Thanh vừa mới vào cấp năm, ta cũng mới đỉnh cấp năm, hiện tại ta cũng cấp tám, Tần Phượng Thanh cấp bảy rồi, sao bọn họ vẫn là cấp sáu?"
Tưởng Siêu khóc không ra nước mắt, hồi lâu mới khó khăn nói: "Ngươi nói lúc trước... là tháng 4 năm nay! Khi đó chúng ta mới gặp mặt lần đầu!
Tháng 6, chúng ta tham gia thi đấu thanh niên.
Tháng 7, chúng ta tiến vào Vương Chiến Chi Địa.
Hiện tại là tháng 10, Phương Bình... từ lúc chúng ta quen biết đến nay, cũng mới nửa năm, nửa năm mà thôi!
Nửa năm qua, chúng ta đã tiến bộ rất nhanh rồi, ta từ cấp sáu trung kỳ đến tinh huyết hợp nhất, Tử Tố cũng từ cấp sáu sơ kỳ đến đỉnh cấp sáu. Theo suy tính ban đầu, dù có vào Vương Chiến Chi Địa, cũng phải mất một hai năm mới đột phá cấp bảy.
Sao ngươi… sao ngươi có thể cảm thấy bọn ta chậm cơ chứ?"
Tưởng Siêu phiền muộn, tốc độ của bọn ta đã rất nhanh rồi đó ba, siêu nhanh rồi, còn nhanh hơn cả Tưởng Hạo biến thái.
Tưởng Hạo vào Vương Chiến Chi Địa gần một năm mới đột phá đến cấp bảy, nhóm người Lý Phi trước đó cũng không mọi người được xem trọng. Nhưng bây giờ mọi người đều sắp vào cấp bảy, có thể nói, ở thành Trấn Tinh, thế hệ bọn họ là thế hệ phát triển nhanh nhất.
Thế mà bị Phương Bình khinh bỉ rồi!
Nghĩ lại, cũng không sao! Nhóm người Phương Bình quá khủng bố, quá khác người! Làm sao so lại!
Phương Bình hơi hoảng hốt, khựng lại vài giây mới cười nói: "Mới nửa năm thôi hả?"
Mới nửa năm! Vì sao hắn cảm giác thời gian đã trôi qua rất lâu rồi?
Nửa năm qua, hắn xuống Thiên Nam địa quật, đến Hư Lăng động thiên.
Xuống Ma Đô địa quật, diệt thành Thiên Môn.
Tham gia thi đấu thanh niên để giành tiêu chuẩn đi Vương Chiến Chi Địa, tiêu diệt vô số thiên tài địa quật.
Đi Tây Sơn địa quật, vào Huyền Đức động thiên.
Đi Tử Cấm địa quật, dẫn dụ chín vị trưởng lão tà giáo...
Thực lực từ cấp năm đến cấp tám!
Không phải một năm đột phá bốn cấp, mà nửa năm đột phá ba cấp!
Tưởng Siêu không nói, Phương Bình cũng quên. Hóa ra, tất cả mọi chuyện đều xảy ra trong nửa năm mà thôi!
"Đương nhiên chỉ mới nửa năm!" Tưởng Siêu cũng là bất đắc dĩ nói: "Nói thật, vẫn là các ngươi quá xuất chúng, nửa năm này đều là tin tức của các ngươi, gần như chưa từng ngừng lại.
Thành Trấn Tinh chúng ta hiện không ai không biết tên tuổi của ngươi.
Biến thái nhà ta sắp điên rồi, mấy ngày trước mới vừa trở về, sau đó lại chạy đến Vương Chiến Chi Địa, nói là không đột phá cấp tám thì không về!
Lúc hắn cấp bảy, ngươi còn chưa luyện võ, đến khi hắn cấp bảy cao kỳ, ngươi đã cấp tám rồi…
Đừng nói, lúc ngươi tuyên bố với bên ngoài ngươi sắp đột phá cấp tám, biến thái nhà ta giống như thằng điên ấy, gào lên hắn mới là thiên tài, đêm đó chạy đi luôn, không ngăn kịp luôn á."
Nói đến đây, Tưởng Siêu lại nói: "Được rồi, không đề cập tới chuyện này nữa. Phương Bình, ngươi nói ta đột phá đến cấp bảy, có nên làm tiệc Tông sư hay không?"
"Ngươi sắp đột phá ư? Ngươi không phải nói, từ tinh huyết hợp nhất đến cấp bảy cần tốn thời gian rất lâu sao?"
Tưởng Siêu cười ha hả nói: "Đó là trước đây, hiện đã khác rồi, thời gian vừa qua bọn ta cũng không rảnh rỗi. Nhóm người Lý Phi đến Vương Chiến Chi Địa vài lần, lần trước, ngươi tiêu diệt gần hết người, nhóm người Cơ Dao cũng đột phá đến cấp bảy, hiện tại, vực cấp sáu không có bao nhiêu người, có thể nói, nơi đó chính là thiên hạ của chúng ta…"
"Ngươi cũng đi?"
Phương Bình hơi bất ngờ, Tưởng Siêu cũng đi Vương Chiến Chi Địa, không sợ bị người đánh chết sao?
Tưởng Siêu xem thường, cười ha hả nói: "Đương nhiên đi chứ, ta cũng không phải người, hiện mọi người đều biết là ngươi làm, ta bị oan. Lão tổ nhà ta lại là Chiến Vương, bọn họ cũng không dám xuống vực cấp sáu đối phó ta.
Đã có ngươi khiến người khác chú ý, những người này không quá quan tâm chúng ta.
Hiện ở khu vực cấp bảy, Phong Diệt Sinh, Cơ Dao đều luôn muốn tìm ngươi, chứ đâu rảnh tìm sâu kiến như bọn ta làm gì."
Phương Bình bật cười: "Vậy cũng tốt, để bọn họ nhắm vào ta đi. Nhưng nếu ngươi đột phá, ta có lẽ không đến chúc mừng được, quan trọng là, ta có đến, thành Trấn Tinh cũng không hoan nghênh ta.
Thật là, ta có là gì đâu, lần trước là lão Diêu chứ bộ, các ngươi cứ từ chối ta là thế nào?"
"Thôi đi, ai mà không biết ngươi mới là kẻ cầm đầu."
Tưởng Siêu cười ha hả, sau đó nhanh chóng nói: "Sau này cứ gọi điện thoại cho ta, lúc nào cũng được. Lão tổ nhà ta trở về, chừa một lỗ hổng nhỏ ở kết giới, sau này bọn ta cũng có thể lên mạng xem ti vi rồi..."
"Tưởng Siêu!"
Lời còn chưa dứt, Tưởng Siêu đã bị cưỡng chế cúp điện thoại, Phương Bình đã có thể tưởng tượng được cảnh Tưởng Nguyên Hoa đánh tên này no đòn như thế nào.
Kết giới có lỗ hổng… đây là cơ mật của thành Trấn Tinh. Tên Tưởng mập này lại bắt đầu huyên thuyên để lộ tin tức!
Phương Bình dở khóc dở cười, làm như bí mật lớn lắm ấy, ta chẳng muốn đến thành Trấn Tinh thôi, nếu muốn đi, kết giới chặt chẽ đến đâu ta cũng có thể vào.
...
Cúp điện thoại, Tần Phượng Thanh bên cạnh cười ha hả nói: "Phương Bình, sắp tới không xuống được địa quật phải không? Hay là chúng ta đi Thiên Nam địa quật đi, Thiên Nam địa quật không có cường giả cao cấp, chúng ta đến Giới Vực, sao hả?
Lần trước đi vào nhưng bị ném ra, nhưng không phải ngươi có chút thu hoạch ở Huyền Đức động thiên sao? Có lẽ lần trước thực lực không cao, lần này lại đến, chúng ta đều đã là cao cấp, làm một vố lớn, sao hả?"
Phương Bình vừa đi vừa nói: "Có đi cũng không dẫn ngươi theo."
"Ta cấp bảy rồi mà!" Tần Phượng Thanh không phục, ta đã là cường giả cao cấp rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận