Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1752

Bên này đang muốn đi, Phương Bình lại quát lên: "Những người khác có thể rời đi, theo dõi Vương Kim Dương cho ta, không được để bọn họ rời khỏi Vương Chiến Chi Địa! Dù có rời khỏi Vương Chiến Chi Địa, cũng phải giết sạch bọn họ! Không cần phải lo về Chân Vương Phục Sinh Chi Địa, một lát vương tổ sẽ đến!"
Lúc này, Vi Dũng đã không thể nhịn được nữa, quát lên: "Các ngươi dám to gan tấn công nhân loại bên ngoài Vương Chiến Chi Địa!"
Phương Bình cười lạnh nói: "Thế thì sao! Đám người Vương Kim Dương nhất định phải chết! Các ngươi thật sự cho rằng vương đình sợ các ngươi sao?"
"Ngươi!" Vi Dũng tức giận, cũng không do dự nữa, trực tiếp ngự không bay lên, thẳng đến Ngự Hải Sơn.
Liễu Vô Thần liếc mắt nhìn Phương Bình, truyền âm nói: "Điện hạ, không thể tùy tiện khơi mào cuộc chiến Chân Vương."
Phương Bình cười nói: "Diệt Sinh hiểu, chỉ là đang ép Phục Sinh Chi Địa giao Phương Bình ra mà thôi."
Liễu Vô Thần khẽ gật đầu, cũng không nói thêm gì.

Lúc đám người Phương Bình đang chờ thì, ở Tử Cấm địa quật, Ngự Hải Sơn, Vi Dũng không ngừng không nghỉ, tốc độ cực nhanh, chưa đến nửa tiếng đã bay đến nơi. Giờ khắc này, Vi Dũng cũng có chút chật vật, tốc độ hai ngàn dặm một tiếng cũng quá nặng nề so với thân thể của hắn.
Hắn vừa tới Ngự Hải Sơn, bóng người Trương Đào đã đột nhiên lóe lên, hỏi: "Vương Chiến Chi Địa có chuyện rồi sao?"
Vi Dũng vội vàng nói: "Có chuyện rồi! Rất nhiều cường giả đã đến, thậm chí còn có một vị điện chủ, trước đây chưa từng gặp qua! Võ giả cấp bảy có khoảng 70, 80 người, Mà không chỉ như vậy! Hậu duệ Phong Vương Phong Diệt Sinh còn nói sẽ có rất nhiều chân vương chạy đến!"
Vi Dũng vội vàng báo cáo tin tức, Trương Đào trầm ngâm chốc lát, ánh mắt có chút khác thường, hỏi: "Những thứ Phong Diệt Sinh nói, ngươi lặp lại một lần không sót chữ nào cho ta."
Vi Dũng tốt xấu cũng là cấp chín, ký ức rất tốt, cũng không trì hoãn, lập tức lặp lại một lần.
Trương Đào tính toán trong lòng!
Đây là uy hiếp, là Phong Diệt Sinh hung hăng càn quấy. Nhưng... cũng giống như đang truyền đạt tình báo vậy? Phong Vương sắp tới, rất nhiều Chân Vương cũng sẽ đến. Còn cố ý kêu người đến nói cho bọn họ biết, ngay cả Trường Sinh Kiếm cũng bị gọi tên...
"Phương Bình?" Trong lòng Trương Đào xuất hiện ý nghĩ này!
Sau một khắc, ông xác định! Chắc chắn là Phương Bình!
Cái tên này... Cái tên này tiêu diệt Phong Diệt Sinh, giả dạng thành vương tử rồi?
Được đó! Thế nghĩa là, hắn thành lão đại của vực cấp bảy tại Vương Chiến Chi Địa rồi?
"Thằng nhóc này làm thế nào vậy nhỉ?" Trương Đào nghĩ đi nghĩ lại, bỗng nhiên sắc mặt thay đổi!
"Đậu xanh!" Lão Trương bỗng nhiên mắng một câu! Hình như nó nói có rất nhiều Chân Vương sẽ đến! Dựa theo tính cách của nó, chắc chắn sẽ cảm thấy một mình mình không được, cố ý báo tin. Nó muốn mình mau mau đến cứu mạng nó đây mà!
"Phong Vương, Hòe Vương, Hoa Vương, Tử La Vương... Mới tính có Yêu Thực vương đình thôi! Yêu Mệnh vương đình chắc sẽ không có ai đến chứ?"
Trương Đào vừa tính toán xong, mặt cũng xanh mét! Tên khốn kiếp này đã làm gì? Đến vùng cấm một chuyến, sao lại trêu chọc nhiều Chân Vương như vậy?
Vi Dũng thấy ông nói tục, có chút lo lắng nói: "Võ Vương, bọn họ sẽ không thật sự muốn bạo phát chiến tranh chứ? Bây giờ còn chưa tới lúc, bọn họ cũng đã chờ nghìn năm rồi, không đến nỗi chứ?"
Sắc mặt Trương Đào rất khó coi!
Đại chiến toàn diện thì không đến nỗi! Nhưng nếu để đám người này biết Phương Bình trà trộn trong đám người, biết Phương Bình tiêu diệt hậu duệ của họ, nói không chừng sẽ nổ ra chiến tranh cục bộ."
Người khác không nói... Nếu Phong Vương biết Phong Diệt Sinh đã chết, chắc chắn sẽ không giảng hoà! Tên kia đã sớm muốn làm thịt Phương Bình, những người lợi hại máu mặt của nhà họ Phong đều bị giết hết rồi!"
Trương Đào bất đắc dĩ!
Phong Vương có hai đứa con trai đã bước vào con đường bản nguyên, nhưng đều đã chết. Có mấy đứa cháu, nhưng ưu tú nhất thì chỉ có Phong Thanh và Phong Diệt Sinh. Bây giờ cũng chết luôn rồi!
Với tình huống này, Phong Vương mà biết, sao có thể không phát điên được chứ?
Chưa chết thì còn đỡ, tốt xấu còn có hy vọng, Phong Thanh chết rồi, còn có Phong Diệt Sinh thay thế. Nhưng bây giờ, chết hết, đám cháu còn lại đều là thứ vớ va vớ vẩn, có thể không nổi giận sao?
"Phiền phức!" Trương Đào mệt muốn chết. Ban đầu nghĩ chỉ cần một người đến là được, bây giờ thì rắc rối rồi, một mình mình không đủ!
Còn có, lần này gây ra phiền toái lớn như vậy, thằng nhóc này rốt cuộc đã làm gì? Lấy được thứ gì tốt lắm sao? Có gây phiền phức cũng phải xem là đáng giá hay không, nếu không đáng mà đã gây phiền toái, thì không thể dung túng được.
"Tên khốn này... Trêu chọc một vị Chân Vương, không lấy được 2000 cân đá năng lượng thì không có lời! 1 tấn đá năng lượng, trêu chọc một vị Chân Vương còn đáng giá một chút, trêu chọc nhiêu đó người, phải tính bằng mấy chục tấn mới được... Thế cũng còn rẻ, nếu phải đánh nhau với Chân Vương, đậu xanh, 5 tấn trở lên cũng không đáng giá!"
Trương Đào thầm mắng trong lòng, tử chiến... chưa chắc sẽ xảy ra. Nhưng xung đột chắc chắn sẽ có. Nói cách khác, lần này phát sinh xung đột với bao nhiêu Chân Vương, Phương Bình ít nhất phải giao nộp mấy tấn đá năng lượng mới không tính là lỗ.
"Phải lấy trước của hắn 1500 cân... Hừ! Hiện tại, một vị Chân Vương là 1500 cân, để ta xem hắn còn dám gây sự hay không!"
Trương Đào cũng đã hạ quyết tâm! Lần này nếu thật sự có bốn, năm vị Chân Vương đến, vậy thì lấy của hắn sáu, bảy ngàn cân đá năng lượng, thằng nhóc kia còn một mỏ quặng nặng mấy tấn ở Ma Võ, nếu lần này không có thu hoạch, thì mỏ quặng sẽ thuộc về mình!
"Như vậy cũng tốt, lấy mỏ quặng của ngươi, xem ngươi còn dám gây sự hay không!"
Lão Trương tính toán xong, nhanh chóng nói: "Ngươi đi về trước đi, ta biết rồi, hiện tại Chân Vương địa quật chưa đến, chúng ta cũng không tiện lộ diện! Yên tâm, nơi đây chỉ cách Vương Chiến Chi Địa ngàn dặm, nếu thật sự có Chân Vương tìm đến, bọn ta sẽ đuổi đến rất nhanh!"
"Bọn ta..." Vi Dũng thầm nghĩ về ý nghĩa của hai chữ "Bọn ta". Võ Vương cảm thấy một mình ông ấy không xử lý được? Không đến nỗi đó chứ?
Trương Đào mặc kệ hắn, cũng không dùng lực lượng tinh thần dò xét Vương Chiến Chi Địa, miễn cho người ta tưởng mình có tật giật mình, Vương Chiến Chi Địa không có Chân Vương, nếu tùy tiện dò xét, sẽ người ta hoài nghi.
"Một mình ta chắc sẽ đánh không lại… Phải gọi Lý Chấn mới được, Chiến Vương hiện tại còn phải thủ Ma Đô, hắn không đến được, gọi thêm một vị tuyệt đỉnh mạnh một chút đến chắc là được rồi nhỉ?"
"Ba vị tuyệt đỉnh mạnh mẽ, đối đầu với bốn, năm Chân Vương cũng không có vấn đề gì... Nhưng thằng nhóc kia lần này chắc chắn phải phá sản! Gây ra phiền toái lớn như vậy, ha ha, phải chiếm mấy trăm ngàn cân đá năng lượng mới được, vừa vặn khoét lấy phân nửa mỏ quặng của Ma Võ, miễn cho những người khác cảm thấy không công bằng..."
Trương Đào tính toán trong lòng, Ma Võ vẫn còn của cải. Phương Bình luôn gây ra phiền toái lớn, phải cho nó một bài học nhớ đời.
"Ma Võ lần này tổn thất không nhỏ, mất hơn một nửa mỏ quặng, chắc cũng biết đau mà nhớ dai rồi!"
...
Vương Chiến Chi Địa. Phương Bình dẫn theo đám người đứng ở lối vào. Không lâu sau, một đám người cả người đẫm máu giết ra.
Phương Bình thấy thế quát lên: "Người đâu, đi vào nói cho bọn họ biết, không được để đám rác rưởi này tách chúng ta ra, trừ đám người Vương Kim Dương, tất cả đều là rác rưởi, có giết hay không cũng không quan trọng!"
Mấy vị cường giả nhân loại vừa lao ra đã dồn dập trợn trắng mắt! Câu này đau quá! Thật đả kích người khác!
Phương Bình cười lạnh một tiếng, tỏ vẻ xem thường, trong lòng lại mắng một trận, trừng cái gì mà trừng, ta đang cứu các ngươi đấy!
Không quản bọn họ nữa, một lát sau, Phong Tể đi ra, lớn tiếng nói: "Điện hạ, đã truyền tin ra, hiện tại cũng đang đi đến lối vào rồi!"
Phương Bình nhìn quanh một vòng, nhân loại cũng đã có không ít người đi ra. Nếu cứ kéo dài nữa, chắc chắn sẽ bị nghi ngờ.
Phương Bình không trì hoãn nữa, quát to: "Đi, đi vào!"
Nói xong, phía trước có người dò đường, phía sau có người bảo vệ, Phương Bình được bảo vệ kỹ càng bắt đầu tiến vào Vương Chiến Chi Địa. Đoàn người phía sau cũng dồn dập đi theo.
Thấy cảnh này, mấy vị cường giả nhân loại đều thở dài một tiếng.
Chết chắc rồi! Đám người Vương Kim Dương chắc chắn phải chết! Quá nhiều người!
Bạn cần đăng nhập để bình luận