Toàn Cầu Cao Võ

Chương 3172: Gặp Lại Thiên Cực

Chương 3172: Gặp Lại Thiên Cực
Phía dưới... Bình Sơn Vương hiện đã lăn tới, để mặc cho Thương Miêu chà đạp, mặt mũi hắn chấn động, dại ra.
Vậy mà cũng được hả? Đồ ăn của Nhân tộc có thể đổi lấy thứ này?
Hắn cảm nhận được rồi!
Năng lượng sinh mệnh của con cá nhỏ này còn mạnh hơn hắn rất nhiều! Khó mà tin nổi!
Thì ra giao dịch là phải làm như vậy, đúng là mở mang tầm mắt, hắn đột nhiên cảm thấy mấy năm qua mình đều sống uổng phí, nhìn người ta làm việc kia kìa!
Chẳng trách Phương Bình tuổi còn trẻ mà đã thành Thiên Vương. Chỉ với khả năng buôn bán này, ai mà đọ được hắn?
Thương Miêu vẫn còn tiếp tục giao dịch với mèo sinh mệnh, hai con mèo meo meo meo nói chuyện với nhau, có lúc cũng không nói tiếng người, Phương Bình cũng nghe không hiểu lắm. Giữa mèo và mèo đương nhiên cũng có ngôn ngữ riêng.
Thương Miêu vừa giao lưu vừa phiên dịch cho Phương Bình.
"Nhị Miêu nói nó muốn tìm chó lớn!"
"Vẫn không tìm được chó lớn, không biết có phải đã bị đánh chết rồi không."
"Bản miêu hỏi nó cá nhỏ ở đâu ra, nó nói nhặt được..."
"Hỏi nó bên ngoài chơi có vui không, nó nói chơi không vui, rất nhiều người bắt nạt nó, bản miêu nói ta sẽ giúp nó đánh nhau, nó nói nó không đánh nhau..."
Thương Miêu thành thật kể lại, Phương Bình liếc nó, kể lại làm gì, ngươi cứ trực tiếp nói nó giống ngươi là được rồi.
Phương Bình suy nghĩ một chút nói: "Ngươi hỏi nó, thế giới bên ngoài có phải là Thiên Giới không?"
Thương Miêu hơi nghi ngờ, nhưng vẫn hỏi.
Tiếng mèo kêu bên kia tường cũng vang lên, Thương Miêu phiên dịch nói: "Nó nói nó không biết gọi là gì, nhưng nơi đó lớn lắm, nó nói nó ngửi được mùi của chó lớn, không giao dịch nữa, nó muốn đi tìm chó lớn!"
"Chó lớn?" Phương Bình bất ngờ: "Thiên Cẩu?"
Chỗ này cũng có Thiên Cẩu? Giống với con mèo này, là một con chó sinh mệnh?
Phương Bình còn chưa kịp mở miệng, cái lỗ nhỏ bắt đầu khép lại, Thương Miêu vội vàng tiếp nhận một ít cá nhỏ, rầm rì nói: "Đi rồi, nó muốn đi tìm chó lớn."
Con mèo sinh mệnh rời đi, nó vừa rời đi, cái lỗ bé tí cũng bắt đầu khép lại. Thương Miêu đếm mấy con cá nhỏ trong tay, vẫn tương đối hài lòng, nó đưa cho Phương Bình 30 con cá nhỏ, ban nãy cũng đã cho hơn 10 con. Chỉ trong một quãng thời gian ngắn ngủi, Phương Bình đã có hơn 40 con cá nhỏ.
Thương Miêu ban đầu còn vui rạo rực, nó thu hoạch gấp đôi Phương Bình, nhưng rất nhanh, mèo ngây ra, nó tức đến nổ phổi nói: "Tên lừa đảo, Nhị Miêu đưa thiếu ba con cá!"
Phương Bình mệt mỏi, bây giờ ngươi mới phát hiện sao?
Ta cứ nghĩ ngươi tặng thêm một túi đồ ăn cho nó, không ngờ là con mèo kia cố tình đưa thiếu, trông cũng không phải thứ tốt lành gì. Nhưng Phương Bình cũng không quá để ý, đồ ăn vặt mà thôi, không đáng giá. Chỉ mất nhiêu đó thời gian mà đã có thể thu hoạch được nhiều cá sinh mệnh như vậy, cũng là niềm vui bất ngờ.
Cất cá sinh mệnh vào thế giới bản nguyên, Phương Bình không muốn tự mình sử dụng, hắn muốn mang về, đưa cho các cường giả Nhân tộc. Năng lượng sinh mệnh chưa chắc đã có tác dụng lớn với võ giả đã mở ra đại đạo, nhưng lại có tác dụng rèn đúc kim thân cực tốt.
Bây giờ đại đạo không khó tu luyện. Đại đạo càng ngày càng gần nhân gian, cảm ngộ đại đạo ngày càng đơn giản. Nhưng cũng không hẳn là cứ thế mà đi về phía trước, nếu cường độ kim thân không đủ, sau khi đi quá xa, sau mỗi lần bạo phát, kim thân của ngươi sẽ không chịu nổi.
Giống như Hòe Vương vậy, kim thân của hắn không đủ mạnh, mỗi lần bạo phát thực lực cấp Thánh, chính hắn cũng suýt chút nổ tung.
Cường giả Nhân tộc dùng cá sinh mệnh sẽ có lợi.
Hơn nữa, Phương Bình cảm thấy luồng sức sống này khá là cao cấp!
Sinh vật khác nhau, sức sống cũng khác nhau. Ví dụ như Phương Bình, sức sống của hắn rất mạnh, tuyệt đỉnh chắc chắn không thể sánh bằng hắn. Sức sống của đám cá nhỏ này rất tinh khiết, cao cấp hơn tinh hoa sinh mệnh cấp Thánh mà Thiên Mộc chế tạo nhiều.
Mèo sinh mệnh đi rồi, Phương Bình cũng không ra được. Hắn chỉ có thể sử dụng cửa lớn để tiến vào cửa ải tiếp theo.
Phương Bình đã lấy được tất cả chiến lợi phẩm ở cửa ải của Chiến Thiên Đế, trừ việc không thể mang sách ra ngoài, thu hoạch cũng không nhỏ chút nào. Phương Bình nhìn cửa lớn, sau đó nhìn những người khác, bay xuống từ nóc nhà.
"Ta sắp vào cửa ải tiếp theo!" Một câu của Phương Bình khiến tất cả mọi người thức tỉnh.
Chiến Vương nhìn hắn, gật đầu nói: "Đúng là nên đi rồi! Ở đây có không ít ải, nếu ngươi có thể đi thì nên rời đi trước.”
Phương Bình cười nói: "Lực khống chế đạt 95% là có thể rời khỏi cửa ải này."
Hắn vừa nói xong, bọn họ đã nhíu mày, 95% vẫn khá là khó. Trước đây, lực khống chế của Hoa Vũ cũng không cao lắm, chỉ có 80%. Tốc độ học chiến pháp của bọn họ cũng không nhanh bằng Phương Bình, dù có thật sự tìm được chiến pháp thích hợp với mình, có lẽ cũng chỉ đạt đến 90%, chưa đủ để qua ải. Nếu là vậy, bọn họ có thể sẽ bị nhốt ở nơi này rất lâu.
Phương Bình nhìn về phía Chiến Vương, cười nói: "Tưởng tiền bối cứ an tâm tu luyện, lực khống chế cao cũng là chuyện tốt, mau trở thành Thánh Nhân ở đây!"
Phương Bình nói xong, đánh một con cá nhỏ vào người hắn.
Khí cơ của Chiến Vương chớp mắt bạo phát, kim thân bùm bùm nổ vang!
Những người khác nhìn đỏ mắt, ngay cả Thánh Nhân như Thịnh Nam cũng không dám nói gì, có Phương Bình ở đây, ghen tức cũng không có tác dụng gì.
Phương Bình lại nói: "Nơi này có uy hiếp với Tưởng tiền bối..."
Thịnh Nam biến sắc, ngay sau đó, hắn vội vàng nói: "Nhân Vương đại nhân, hãy cho ta ba canh giờ, ta sẽ rời đi cùng đại nhân!"
Mặt Thịnh Nam tái xanh, Phương Bình vừa nói xong, hắn đã biết mình đang gặp nguy hiểm. Vốn dĩ lực khống chế của hắn cũng không thấp, dù sao cũng là Thánh Nhân có tuổi, vốn đã đạt gần 90%. Bây giờ hắn đã học xong một số tổ hợp, cũng có thu hoạch lớn. Hắn là Thánh Nhân, tốc độ học tập cũng không chậm, nếu cho hắn thêm chút thời gian, hắn cũng có thể qua ải, nếu còn không qua... hắn nghĩ Phương Bình sẽ bóp nổ đầu hắn.
Phương Bình không để ý đến hắn, tiếp tục nói với Chiến Vương: "Có lẽ sẽ còn có người đến, chưa chắc sẽ tiến vào phòng này, nếu hắn tiến vào phòng này, tiền bối cẩn trọng một chút, cố gắng nhẫn nhịn, bảo mệnh quan trọng nhất, cái khác... chờ ra ngoài rồi tính sau!"
Phương Bình nói: "Chỗ này còn có ba vị Chân Thần, nếu liên thủ với nhau, uy hiếp cũng không nhỏ."
Hắn vừa nói xong, Hoa Vũ đã vội vàng cười nói: "Nhân Vương, thứ nhất, nếu có Thánh Nhân đến, chúng ta và Chiến Vương tiền bối có thể liên thủ đối phó được, hai là, nếu Thiên Vương đến, hắn sẽ không để mắt đến chúng ta.
Nhân Vương yên tâm, chúng ta ở đây, Nhân Vương cũng biết, chúng ta sẽ không làm chuyện điên rồ. Nếu Chiến Vương tiền bối có chuyện, mà chúng ta lại sống sót rời đi... thì sau cùng cũng phải chết, Hoa Vũ hiểu rất rõ chuyện này."
Phương Bình cười nói: "Ngươi cũng thức thời đấy! Thịnh Nam cũng ở lại, không được đi! Ta không hỏi quá trình, chỉ nhìn kết quả, trừ phi ta chết ở đây, nếu không... Chiến Vương có chuyện, ngươi lại sống khỏe mạnh, thì ngươi cũng phải đi theo Chiến Vương!"
Thịnh Nam không biết nên buồn hay vui, nhưng hắn vẫn nói: "Nhân Vương đại nhân yên tâm, Thịnh Nam biết nên làm thế nào!"
Chiến Vương cũng cười nói: "Ngươi đi đi, không cần lo lắng cho ta! Đúng rồi, Hạo Nhi cũng ở chỗ này..." Nói xong, hắn truyền âm cho Phương Bình: "Hắn có một ít ký ức của Mạc Vấn Kiếm, có lẽ đã qua được nhiều cửa, có khi còn đi ra ngoài rồi, nếu ngươi gặp Hạo Nhi... ngươi cứ hành động như bình thường thôi, tình huống hiện tại của hắn, lão phu cũng không biết là tốt hay xấu."
"Ta biết rồi." Phương Bình đáp, hắn lại nhìn quanh một vòng, truyền âm cho Chiến Vương: "Ngươi thấy có nên giết những người đó không?”
Hắn cảm thấy cần phải động thủ tiêu diệt đám người này!
Bọn họ rất phiền, giết xong cũng có thể đảm bảo bí mật không bị lộ ra. Người đến chỗ này đa số đều là kẻ địch, Phương Bình cảm thấy không cần phải khách khí. Trước đây, hắn không giết bọn họ là để tìm đường ra, bây giờ hắn đã tìm thấy cách, giữ lại làm gì nữa.
Chiến Vương cũng truyền âm nói: "Thịnh Nam và Nhân tộc không có thù hận, tuy Nhân Tộc không sợ chiến tranh, không sợ chém giết, nhưng không cần thiết phải tàn sát kẻ vô tội. Thiên Cực cũng không có địch ý, có thể không giết thì đừng giết."
"Mấy vị khác thì..." Chiến Vương nhìn về phía bọn họ, truyền âm nói: "Hoa Vũ là cháu của Hoa Vương, dù sao Hoa Vương cũng từng cứu nhân loại. Đảo Dược Thần bây giờ cũng không giết nhân loại. Còn Cơ Dao thì..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận