Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1369

Khi thấy nóc nhà vàng óng không ngừng dao động, tất cả mọi người đều chấn động và không dám tin vào mắt mình.
Cần bao nhiêu vật chất bất diệt mới có thể tạo thành căn phòng này? Nóc nhà như vậy, vậy vách tường thì sao?
Nghĩ đến đây, vị võ giả đỉnh cấp bảy điên cuồng gầm lớn, toàn lực ứng phó, tung ra vô số quyền, mới đánh ra được một cái hố nhỏ trên vách tường.
Kết quả... Bên trong cũng là một mảng màu vàng óng!
Toàn bộ vật hóa hình đều là vật chất bất diệt, ngoại trừ tầng lực lượng tinh thần gia cố ở bên ngoài.
Điều này có nghĩa là gì?
Tôn giả không làm được!
Không, vương giả cũng không làm được, dù làm được cũng sẽ không làm!
Phương Bình thấy bọn họ há hốc mồm, trong lòng phỉ báng một câu: Xì, một đám quỷ nghèo mà cũng muốn đánh vỡ vật hóa hình của mình, lúc trước chỉ đùa đùa với các ngươi mà thôi!
Từ khi phát hiện vật chất bất diệt cũng có thể bổ sung củng cố vật hóa hình.
Phương Bình quyết tâm, tốn 20 triệu điểm tài phú để dùng vật chất bất diệt cải tạo căn phòng nhỏ này từ đầu đến đuôi.
Phủ bên ngoài là lực lượng tinh thần gia cố, nhưng bên trong chính là một căn phòng hoàng kim.
Hắn chuẩn bị dùng để vây cường giả cấp tám, nếu không có tư bản, Phương Bình nào dám đối đầu với cấp tám.
Lần này, vì chuẩn bị cho đại chiến, hắn tiêu hao rất nhiều điểm tài phú, lúc này, hắn chỉ còn lại hơn 60 triệu điểm tài phú.
Tiêu hao nhiều như vậy, đánh trận chính là đốt tiền, không tiền mà muốn khai chiến?
"Giết hắn! Hắn chết, vật hóa hình tự biến mất!"
Giống như đám người Phong Diệt Sinh và Hòe Mộc Thanh, ban đầu, mọi người đều muốn đánh nát vật hóa hình của Phương Bình. Đến khi phát hiện đây là điều không thể, lúc này, vị võ giả đỉnh cấp bảy và cấp bảy sơ kỳ kia sẽ không tiếp tục nghĩ đến việc này.
Đùa! Vật hóa hình như vậy, làm sao bọn họ phá được? Cấp tám cũng chưa chưa chắc phá được!
Dùng vật chất bất diệt rèn đúc toàn bộ hạt nhân vật hóa hình, chưa ai nghe qua chuyện này, nhưng đây không phải chỉ rèn đúc một vài chỗ, mà là cả một căn nhà lớn.
Vật hóa hình như vậy vốn là đã bất thường rồi.
Điều càng khiến người khác khó chấp nhận hơn chính là, đối phương có nhiều vật chất bất diệt đến mức khiến người khác phải kinh sợ.
"Xem ai giết ai!"
Ánh kim trên người Phương Bình sáng chói, khiến mắt mọi người chảy máu.
Quá nồng nặc!
Nồng nặc đến mức kim thân vừa được khôi phục của Phương Bình cũng hơi chịu không nổi lực lượng phá diệt mạnh mẽ này.
"Chết!"
Phương Bình gầm lên dữ dội, căn nhà đột nhiên thu nhỏ lại, ở đây, hắn chính là thần!
Khi căn nhà thu nhỏ lại, Phương Bình và vị cấp bảy sơ kỳ kia lập tức chen chúc cùng nhau.
"50.000 điểm, mạng ngươi có giá lắm!"
Phương Bình nói một câu không rõ đầu cua tai nheo gì, người nghe cũng không hiểu.
Nhưng nói xong câu này, nắm đấm của Phương Bình cũng thuận thế hạ xuống.
50.000 điểm tài phú để ngưng tụ vật chất bất diệt, tiêu diệt cấp bảy sơ kỳ... Quá nhẹ nhàng, Phương Bình vốn mạnh hơn đối phương rất nhiều. Đối phương đã tự chém đứt một tay, thực lực vốn không còn mạnh mẽ như ban đầu, hai người lại đang ở cùng một chỗ, khi nhìn thấy ánh kim giáng lâm, ánh mắt người này tuyệt vọng.
Ánh kim trước đó còn không mạnh bằng bây giờ, nhưng vị thống lĩnh trung kỳ đã mất mạng.
Hắn nào còn cơ hội sống sót!
"Cùng chết!"
Sau khi gào lên, đối phương căn bản không còn phòng ngự, gắt gao ôm lấy Phương Bình, tự bạo!
Căn nhà nhỏ rung lên, những người khác đều ở rất gần, lần tự bạo này ảnh hưởng đến tất cả mọi người.
Hai vị cấp bảy cao kỳ cũng phun máu tươi, trên người đỉnh cấp bảy lấp lóe ánh kim nhàn nhạt. Mà ánh kim trên người Phương Bình còn nồng hơn gấp trăm lần.
Tuy Phương Bình cũng phun máu tươi, nhưng hắn cười to nói: "Đều tự bạo hết đi! Lấy thương đổi thương, xem ai chết trước!"
Ở một nơi bé như lỗ mũi thế này, bất cứ người nào tự bạo đều sẽ ảnh hưởng đến mọi người.
Mà so về phòng ngự, tốc độ khôi phục, mấy người này có thúc ngựa đuổi theo cũng không đuổi kịp Phương Bình.
Nếu tất cả đều tự bạo, Phương Bình cũng bớt việc.
Ba người còn lại rơi vào im lặng, vẻ mặt thâm trầm!
Thế thì còn đánh như thế nào?
Không thể đánh nát vật hóa hình, tự bạo để đả thương địch, đối phương khôi phục trong phút chốc, còn bọn họ thì không có khả năng này.
Phương Bình ngoài miệng nói thì hay, nhưng trong lòng điên cuồng mắng chửi.
Vì truy cầu hiệu suất, hắn dùng quá nhiều điểm tài phú!
Hắn tiêu hao lực lượng phá diệt để công kích, tiêu hao lực lượng phá diệt để khôi phục thương thế, còn phải củng cố vật hóa hình... mỗi giây mỗi phút đều dùng rất nhiều điểm tài phú.
Hơn 60 triệu điểm tài phú đang giảm xuống với tốc độ mắt thường có thể thấy được. Không biết tiêu diệt được ba người này xong thì còn lại bao nhiêu.
Mặc dù đau lòng vì tiền giảm, nhưng Phương Bình không hề dây dưa, nếu có thể dùng tiền giết địch, thì cứ xài thôi! Dù sao trước trước sau sau cũng đã xài biết bao nhiêu điểm tài phú rồi!
Tính ra, hắn xài gần hết số tài phú thu hoạch được ở Vương Chiến Chi Địa rồi.
"Tiêu diệt các ngươi, sau đó ông đây sẽ đi làm thịt người của thành Yêu Quỳ!"
Phương Bình khẽ quát một tiếng, lại thu nhỏ căn nhà, bốn người hầu như chen chúc cùng nhau. Phương Bình không nói gì nữa, dùng quyền tung cước, bắt đầu tấn công cận chiến!
Có bản lĩnh thì tự bạo đi! Dù sao cũng đang ở cùng nhau, lực phòng ngự của ai thấp người đó chết.
Có lẽ đây là lần đầu tiên cuộc chiến cao cấp đánh ra kết quả như thế này.
Bốn người vật lộn trong không gian rộng không tới 3 mét vuông, Phương Bình vẫn đang điên cuồng tiêu hao lực lượng phá diệt để công kích đối phương và khôi phục bản thân.
Mà ba người thành Yêu Quỳ không có đãi ngộ này, rất nhanh, một vị võ giả cấp bảy cao kỳ bị Phương Bình xé đứt hai tay, xương sọ bị đánh lủng một cái hố, máu trào khắp mặt mũi, nhìn như ác quỷ.
Hoặc là không làm, hoặc là làm đến nơi đến chốn, hắn va đầu vào đầu đối phương, khiến xương sọ đối phương vang lên tiếng nứt gãy và tiếng nổ.
Bị đánh đến mức này, đối phương cũng không do dự, lực lượng tinh thần lập tức tực bạo!
Mặc dù mọi người đều bị thương, nhưng cũng đã sắp chết đến nơi, có lẽ người này là người đầu tiên không chịu được nữa.
Khi người này tự bạo, hai người khác càng bị thương nặng hơn.
Phương Bình cũng tê cả đầu. Lực lượng tinh thần của hắn không mạnh bằng đối phương. Võ giả cấp bảy cao kỳ tự bạo, thậm chí có thể trọng thương đỉnh cấp bảy.
Cũng may, hắn đã sớm dùng vật chất bất diệt bổ sung căn phòng, nếu không, lần này, nổ hai ba lần như vậy, hắn cũng sẽ trọng thương.
Phương Bình còn thảm như vậy, hai người khác không cần phải nói, còn thảm hơn hắn.
Người kia tự bạo ngay bên cạnh bọn họ, chạy cũng không chạy được.
Hai người cũng không biết có nên mắng tên đã chầu trời kia không, nhưng khi nhìn thấy ánh kim trên người Phương Bình... Hai người thật sự tuyệt vọng.
Vật chất bất diệt vô hạn!
Tiêu hao đến hiện tại, cường giả cấp tám cũng không chịu nổi, nhưng đối phương lại có vô cùng vô tận, đánh gì nữa?
Liên tục mấy người tự bạo cũng không thể công phá vật hóa hình của đối phương. Đối phương không phải tôn giả, nhưng còn khó đối phó hơn tôn giả!
Nếu đối phương giao thủ với cấp tám, có lẽ không hẳn là đối thủ, nhưng đối phó với mấy vị cấp bảy như bọn họ, độ khó nhằn còn cao hơn cấp tám.
...
Ngay lúc hai người ở trong phòng đang tuyệt vọng, bên ngoài, hai người bị Diêu Thành giữ chân cũng tuyệt vọng!
Hai người bọn họ liên thủ cũng chỉ tương đương với Diêu Thành Quân. Nhưng rất nhanh, bọn họ phát hiện mình đã đoán sai về Ma Võ.
Khi hai vị cường giả cấp bảy vừa mới đột phá đạp không đến, bọn họ vốn không để trong lòng. Dù sao cũng chỉ mới đột phá. Nhưng sự thực chứng minh, không phải mới vừa đột phá đều là... người yếu.
Lý Hàn Tùng điên cuồng cười to, cười đến mức trời đất như đang rung lên!
Cũng không ai biết vì sao tên này lại cười thoải mái như vậy!
Nhưng rất nhanh, mọi người đã hiểu!
Trên người Lý Hàn Tùng hiện lên một chiếc áo giáo ánh kim xán lạn. Áo giáp toàn thân bao trùm kín người.
Thế là, hắn mặc bộ giáp này, bay thẳng đến chỗ hai vị võ giả cấp bảy, va chạm chính diện!
Xông tới như quân đánh bom liều chết, chẳng sợ hãi gì!
Lúc này, Lý Hàn Tùng như trâu điên, cũng không ra chiêu thức gì, chỉ quyết chí xông về phía trước!
Bạn cần đăng nhập để bình luận