Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2746: Nhân Vương Yến

Phương Bình cũng không quản nó, sân thượng sắp bị chất đầy đồ rồi. Đống thịt yêu thú này không phải cấp Đế thì cũng là tuyệt đỉnh, nhiều vô số, tổng cộng có tới mấy chục phần. Có thể nói, nếu muốn thu thập những nguyên liệu này, nhất định phải có thực lực cấp Thánh Nhân trở lên.
Sau đó, Thương Miêu lại lấy ra một số thứ, nhưng hình như nó không xem trọng cho lắm, Phương Bình nhìn lướt qua, lắc đầu một cái, không biết con mèo này mượn gió bẻ măng khi nào, toàn là thi thể yêu thú cấp chín còn tươi mới, chủ yếu là loài cá.
"Có thể làm món phụ!" Thương Miêu chép miệng, lo không đủ ăn, thuận tiện liếc mắt nhìn Lực Vô Kỳ. Bốn vó của Lực Vô Kỳ run rẩy, nó cũng là cấp chín... Chắc... chắc là sẽ không nấu nó thành món phụ đâu nhỉ?
Lực Vô Kỳ không rét mà run, nếu lát nữa Thương Miêu lấy cái nồi to ra rồi bắt nó nhảy vào thì phải làm sao bây giò? Vừa nghĩ tới cảnh tượng đó, nó đã cảm thấy toàn thân lạnh toát, nó ngồi trong nồi lẩu, xung quanh là mấy người đang ăn nó, nhưng nó lại không chết, mà chỉ trợn mắt nhìn người khác ăn mình... Hình ảnh này quá đẹp, không dám tưởng tượng nữa!
"Tinh hoa sinh mệnh của yêu thực cấp chín.." Phương Bình lấy ra không ít tinh hoa sinh mệnh yêu thực cấp chín, sau đó là một ít thiên tài địa bảo.
"Quả Phong, Quả Tùng... đều là quả yêu thực cấp chín, không phải quả duy nhất.
"Quả duy nhất cũng có.." Phương Bình tiếp tục lấy đồ ra, Giảo và Lực Vô Kỳ chưa từng va chạm xã hội, dù Lực Vô Kỳ có một vị lão tổ là cấp Đế.
Giờ khắc này, hai con yêu thú đều cuồng nhiệt nuốt nước miếng!
Nhân Vương hào phóng quá đi!
Những thứ này đều là bảo vật, thậm chí có thể xem là chí bảo, Nhân Vương mới bao nhiêu tuổi, sao có thể thu thập được nhiều thứ như vậy!
Còn có Quả Bách Thối, Thiên Kim Liên, Quả Kim Thân... những thứ có thể xem là chí bảo này, Phương Bình đều lấy ra mấy quả.
Thương Miêu có chút bất ngờ, tỏ vẻ tò mò: "Tên lừa đảo, mấy thứ này không để lại cho người khác sao? Sao lại lấy ra nhiều thứ như vậy?"
Những bảo vật này không còn tác dụng quá lớn đối với Phương Bình, nhưng đối với người khác lại là thứ tốt. Châm ngôn của Phương Bình là tận dụng tài nguyên đến mức tối đa, hắn sẽ không lãng phí những thứ này.
"Chẳng phải lâu lắm rồi ngươi không ăn gì sao? Vất vả lắm mới tổ chức được một bữa tiệc, phải chuẩn bị cho thịnh soạn chứ?" Phương Bình cười nói: "Mèo lớn, muốn ăn thì ăn, muốn uống thì uống, đời người khổ cực, hiếm lắm mới ăn một lần, đừng lo.
Nói xong, Phương Bình lại lấy ra một vài thứ. Lần này, ngay cả Thương Miêu cũng chảy nước miếng.
Cấp Thánh!
"Quả và nước của Thiên Mộc?" Thương Miêu liếc mắt nhìn tinh hoa sinh mệnh trong bọc, nhìn lướt qua, sau đó lại nhìn trái cây trong tay hắn, nổi giận đùng đùng nói: "Dấu răng của chó lớn! Thật là ghê tởm, chó lớn ăn hơn một nửa, lại còn để lại dấu răng!"
Phương Bình bật cười: "Vậy ngươi đừng ăn"
"Meo meo!" Thương Miêu vẫn có chút buồn bực: "Nhất định phải ăn! Nhưng bản miêu không muốn ăn dấu răng, phải cắt ra!"
Ăn thì phải ăn, nhưng chỗ có dấu răng của con chó kia nó sẽ không ăn.
Lần này, nguyên liệu nấu ăn đã chuẩn bị gần đủ rồi, Thương Miêu cũng không chờ được nữa. Phương Bình liếc mắt nhìn, cười nói: "Hơi ít nhỉ, không có nhiều tinh hoa sinh mệnh và quả của yêu thực đỉnh cấp, chủng loại cũng không phong phú. Lâu lắm mới ăn một lần, ăn xong rồi không biết khi nào mới được ăn lại... Mèo lớn, muốn đi làm một phi vụ lớn không?"
"Hả?" Thương Miêu mờ mịt, tên lừa đảo còn để bụng hơn cả nó, nhiều như vậy còn chưa đủ sao?
"Ta có khá nhiều Bách Vương Tệ, bây giờ ta xuống địa quật một chuyến, đổi chút đồ ăn cho ngươi"
Phương Bình nở nụ cười nói: "Ngươi cũng đi địa quật một chuyến, bây giờ không ít cường giả mới vừa khôi phục, cần năng lượng, rất nhiều năng lượng. Ngươi đi hỏi một chút, xem có ngươi muốn đổi dịch năng lượng lấy đồ ăn không, ta có không ít dịch năng lượng.." Thương Miêu nghi ngờ nhìn hắn, sao hôm nay tên lừa đảo tốt thế nhỉ! Lại cam lòng đổi dịch năng lượng lấy đồ ǎn!
"Đừng nhìn ta như vậy, ta là người biết ơn" Phương Bình cảm khái nói: "Ngươi giúp nhân loại nhiều lần, ăn một bữa mà thôi, ta ki bo làm gì? Đúng rồi, ngươi còn giữ cây cải trắng kia không?"
"Ở đây!"
"Vậy thì tốt, chắc mùi vị cũng không tệ" Phương Bình cười cười, sau đó nhìn về phía Giảo và Lực Vô Kỳ: "Các ngươi cũng đi đi, lấy mấy thứ ăn ngon tới, thêm mấy món phụ, hôm nay là Nhân Vương Yến, không làm mấy trăm món sao có thể xứng với thân phận của chúng ta?"
Dù có chút lưu luyến, hai con yêu thú vẫn gật đầu, đi kiếm ăn!
Hôm nay chúng ta muốn đại khai nhãn giới rồi! Nhiều vậy rồi mà Phương Bình vẫn ngại không đủ ăn, xem ra thật sự có thể ăn no rồi!
"Để ghi nhớ công ơn của Thương Đế, Nhân Vương mời Thương Đế dự tiệc, mở Nhân Vương Yến, cường giả các phương, nếu có nguyên liệu nấu ăn mỹ vị, đều có thể đến thành Hy Vọng ở vực Nam Thất đổi dịch năng lượng!"
"Trên cấp chín, yêu thú hay yêu thực đều được, tốt nhất là thiên tài địa bảo!"
Rất nhanh, cường giả ở khắp nơi đều nhận được tin đến từ Nhân Gian. Phương Bình bảo các cường giả thường trú ở địa quật tung tin ra. Vốn chỉ là một bữa ăn, Phương Bình lại khiến tất cả mọi người đều biết. Trong lúc nhất thời, tam giới vì một bữa cơm mà có chút xao động.
Thành Thiên Thực, trong hoàng thành, Hữu Thần tướng nhận được tin tức, cau mày nói: "Phương Bình lại muốn làm gì?"
Bên cạnh hắn, một lão nhân ngồi trên vương tọa, chính là hóa thân của Thiên Du, cười nói: "Không biết, nhưng... Mới vừa cười, Thiên Du đã biến sắc!
Hữu Thần tướng cũng biến sắc, quát to: "Thần thánh phương nào giá lâm thành Thiên Thực!"
"Giao ra một Quả Du, trăm cân tinh hoa sinh mệnh Thiên Du!"
"Ngươi dám!" Hữu Thần tướng giận tím mặt, quát to: "Quân Thiên Thực, kết trận!"
Có cường giả giáng lâm rồi!
Giờ khắc này, Thiên Du hơi thay đổi sắc mặt, một lát sau, than thở: "Dừng tay!"
Hữu Thần tướng phẫn nộ, lão nhân lại khẽ lắc đầu. Không thể địch!
Người đến rất mạnh, dù vẫn chưa hiện thân, khí cơ đã khóa chặt nó, nhưng Thiên Du vẫn khe khẽ thở dài: "Vị đại nhân này, nếu ngài cần dịch năng lượng, Thiên Thực vương đình cũng có thể cung cấp, không cần phải tìm phục sinh võ giả để đổi...
Nó hiểu rồi! Vị cường giả này muốn lấy Du Quả và tinh hoa sinh mệnh của nó để đổi lấy dịch năng lượng của nhân loại. Vì đối với đối phương, quả của nó không có tác dụng quá lớn, không cần phải cướp.
"Ngu xuẩn!" Người đến xì cười một tiếng, cũng không giải thích.
Không có nguyên nhân!
Bởi vì đó là do Thương Miêu đưa, thứ mà Thương Đế tự nguyện đưa ra đều có truyền thuyết... cũng sẽ may mắn hơn. Đương nhiên, có tin hay không thì phải xem bản thân. Nhưng năm đó có nhiều cường giả như vậy, có cả chín Hoàng bốn Đế, bọn họ đều không phủ nhận, mọi người không thể không tin.
Bây giờ Thương Đế muốn trao đổi nguyên liệu nấu ăn ở thành Hy Vọng, không cần biết đó có phải là dịch năng lượng bình thường hay không, bọn họ cũng đồng ý thử một lần.
Thiên Du bị quát cũng không thể làm gì. Người đến ít nhất cũng có thực lực cấp Đế!
Đối phương còn chưa cướp thì nghĩa là vẫn có thể thương lượng được, nếu bây giờ khai chiến, có lẽ sẽ gây ra phiền phức lớn. Thiên Du không nói nhiều nữa, một quả trái cây và một dòng suối trong hóa thành một quả cầu, chớp mắt bắn mạnh ra ngoài.
Xa xa, hư không phá nát, một bàn tay khổng lồ vươn ra, nắm lấy quả cầu, trong chớp mắt đã biến mất, khí cơ cũng biến mất không còn tăm hơi. Những cường giả này cũng không muốn gây chiến với bọn họ, rất dễ bị người khác đâm sau lưng.
"Vô liêm sỉ!" Sắc mặt Hữu Thần tướng tái xanh, bọn họ lại bị người uy hiếp đến tận sào huyệt, bị người cướp mất đồ trong chính nhà của mình.
Thiên Du không phẫn nộ như hắn, khẽ cười nói: "Đừng tức giận, chờ chút đã! Bây giờ tam giới hỗn loạn, nếu xảy ra xung đột với bọn họ, sẽ dễ dàng có chuyện"
Hữu Thần tướng vẫn tức giận vô cùng: "Phương Bình cố ý!"
Thiên Du khẽ gật đầu, chắc chắn là cố ý. Chắc là võ giả phục sinh tung ra vị trí của Thiên Du, nên nó mới bị người tìm tới cửa.
Tình cảnh như thế, không chỉ xảy ra ở đây. Vạn Yêu vương đình, Thủ Hộ vương đình, cũng có cường giả hiện thân, gặp yêu thực cấp chín thì trực tiếp trấn áp, cướp bảo vật. Một số tiên đảo cũng bị ảnh hưởng. Một bữa cơm, gây ra không ít huyết án.
1754 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận