Toàn Cầu Cao Võ

Chương 315: Biết tính toán mới có thịt ăn

Liếc nhìn Phương Bình, lão Lý lấy làm lạ nói: “Em giữ lại điểm thưởng không xài à?”
“Dạ dùng chứ, sau đó mới dùng. Trước hết thầy cứ nói xem có được hay không ạ?”
"Cái này..."
Lão Lý do dự một chút, cuối cùng gật gật đầu nói: "Chỉ một lần này thôi đấy, đừng nói với người khác."
Thực ra nói rồi cũng vậy, dù sao cũng chẳng mấy người mua Thối Thể Đan.
“Cảm ơn thầy.” Phương Bình vui mừng ra mặt, thuận tiện nói: “Vậy trước hết thầy cho em đổi 180 viên Khí Huyết Đan phổ thông nhé…”
Lão Lý: "..."
Lão Lý không bắt kịp tần số, chuyện quái gì xảy ra vậy?
Phương Bình mặc kệ ông, Thối Thể Đan không dễ bán, thuốc này không có nguồn tiêu thụ.
Đổi Khí Huyết Đan, có nguồn tiêu thụ, bán đi lấy tiền, sau đó dùng tiền mặt mua Thối Thể Đan. Dù sao thầy Lý cũng giảm cho cậu 20%, đủ tiền mua.
Cứ như vậy, mình còn có thể kiếm lời dựa vào chênh lệch giá, mấy triệu điểm tài phú chứ bộ.
Hơn nữa, cũng kiếm được tiền mặt!
Chuyện tốt như thế, đương nhiên phải tối đa hoá lợi ích rồi!
Nhưng mà chuyện kiếm tiền dựa vào chênh lệch giá này cũng phải dựa vào điểm thưởng làm vốn xoay vòng, không có điểm thưởng, Phương Bình cũng không dùng được chiêu này.
Lão Lý mặc dù khó hiểu nhưng vẫn lắc đầu: “520 điểm thưởng không đổi được tới 180 viên..."
“Thầy ơi, chẳng phải thầy nói thầy giảm giá cho em sao? Thầy nghĩ xem, Thối Thể Đan 30 điểm/viên, 18 viên là 540 điểm, thế có phải là đổi được 180 viên Khí Huyết Đan không ạ?
Em không trả giả một xu nào, chỉ là đổi qua đổi một loại thuốc khác thôi mà…”
"Nhưng mà..."
“Thầy ơi, cái này là thầy vừa nói, em cũng không có nói bậy? Có đúng vậy không thầy? Thầy cũng không thể vô duyên vô cớ cắt bớt thuốc của em được!”
Lão Lý tiếp tục bị choáng, hình như có gì đó sai sai?
Thối Thể Đan là hàng ế, tôi mới giảm giá cho em, chứ Khí Huyết Đan không phải hàng ế!
Lão Lý nhìn cậu hồi lâu, lát sau mới nói: "Em muốn mua Khí Huyết Đan rồi bán đi, xem có thể bán hơn 14 triệu hay không, sau đó ít xài tiền lại?"
"Thầy quả nhiên thật anh minh!"
Phương Bình điên cuồng nịnh hót, thực ra kiếm tiền không phải là mục đích chủ yếu, chủ yếu vẫn là tích lũy thêm điểm tài phú dựa vào chênh lệch giá.
Đương nhiên, cũng kiếm tiền, dù cho bán 88 ngàn/viên thì 180 viên cũng được 15 triệu 840 ngàn, cũng nhiều hơn so với 14 triệu.
"Phương Bình!"
Lão Lý nghiêm túc nói: "Trường học cung cấp thuốc cho các em, không phải để cho các em bán ra ngoài, mấy lần trước tôi đều mắt nhắm mắt mở cho qua. Nếu như việc này bị điều tra rõ, em sẽ bị phạt đấy!
Bán mấy trăm viên Khí Huyết Đan ra ngoài cũng không phải chuyện nhỏ…"
Phương Bình bắt đầu bán thảm, kể khổ: "Thầy ơi, em cũng không muốn làm loại chuyện này, rất mất mặt võ giả.
Nhưng gia cảnh nhà em, nhà trường cũng biết, trong nhà không cách nào cung cấp thuốc cho em được.
Em và mấy người giàu như Triệu Lỗi không giống nhau. Em phải tiết kiệm một chút, học sinh như em cũng đâu có nguồn tài chính nào hỗ trợ, em chỉ có thể đi lối tắt qua nhà trường thôi.
Hơn nữa, điểm thưởng cũng là em tự mình khổ sở kiếm được, kiếm được bao nhiêu thì dùng bấy nhiêu.
Nếu như em không kiếm được điểm thưởng, thầy nói xem có thể bán thuốc được hay không?
Thầy thấy như vậy có lý không ạ?
Bởi vì em không còn cách nào khác mà. Thầy không nói, ai sẽ truy cứu việc này chứ, hơn nữa, em cũng không bán ra ngoài mà, thầy xem có phải không?"
Khổ nhục kế tính ra cũng có chút hiệu quả, Phương Bình nói cũng không sai, nếu như cậu không có điểm thưởng, cũng sẽ không làm được chuyện này.
Lão Lý thở dài một tiếng, mở miệng nói: "Lần này thầy kệ em, em bán nhiều Khí Huyết Đan ra ngoài như vậy, sớm muộn cũng sẽ bị bắt!"
Lão Lý cũng không hù dọa Phương Bình, tiểu tử này đầu cơ thuốc số lượng lớn, sớm muộn cũng sẽ xảy ra chuyện.
Hiện tại bán cho các bạn học cũng tốt, một khi bán ra ngoài với số thuốc lớn như vậy, nếu bị bắt được, Phương Bình có thể sẽ bị phạt tiền đến táng gia bại sản, bán thận cũng không đủ trả tiền phạt.
"Em cẩn thận, nhất định sẽ cẩn thận mà!"
Phương Bình vui mừng ra mặt, lại có thêm điểm tài phú rồi.
Lão Lý cũng không phí lời, đổi cho Phương Bình 180 viên Khí Huyết Đan phổ thông. Nháy mắt điểm tài phú của Phương Bình lại tăng lên 2,2 triệu, đạt đến 22,7 triệu.
"Tuyệt!"
Phương Bình vô cùng vui mừng, cũng không phí lời, cầm thuốc chạy đi.
"Này nhóc, Thối Thể Đan của em..."
"Bán xong em lại đến!"
Phương Bình vừa chạy vừa nói, rất nhanh đã biến mất vô ảnh vô tung.
Lão Lý lắc đầu một cái, lúc này, nhân viên bên cạnh nhỏ giọng nói: "Lý lão, làm vậy có được không vậy?
Em ấy trước sau cũng đã đổi mấy trăm viên Khí Huyết Đan rồi…"
"Đó là bản lĩnh của nó, chỉ cần không nhiễu loạn thị trường, vậy thì không vấn đề. Hơn nữa, mấy trăm viên cũng không tính là gì."
"Nhưng mà..."
"Ta có chừng mực!"
Nhân viên không dám nói nữa, lão Lý lại thở dài lần nữa, dung túng cho Phương Bình làm như thế, một phần cũng do gia cảnh của Phương Bình.
Gia đình bình thường, không có lai lịch lớn, nuôi võ giả cũng không hề dễ dàng.
Phương Bình có thể kiếm được nhiều điểm thưởng như vậy, lại cầm đi đổi thuốc bán, kiếm tiền dựa trên chênh lệch giá cả, đây xác thực là bản lĩnh của cậu.
Không có bản lĩnh chỉ trông chờ vào 50 điểm thưởng để đầu cơ thuốc, chênh lệch giá đâu ra.
...
"Này, Phó Xương Đỉnh, nhà cậu có còn muốn mua Khí Huyết Đan không?"
"Cái gì?"
"Khí Huyết Đan, có muốn mua hay không?"
"Lại nữa!" giọng Phó Xương Đỉnh trong điện thoại kinh ngạc nói: "Này, thằng quỷ, đừng nói là cậu lại phát điên, lấy điểm thưởng đổi thuốc đem bán nữa rồi chứ?"
"Cậu đoán đúng rồi, cậu có ở trường học không..."
"Không ở trường, hơn nữa cũng không mua, nhà tôi mua đủ rồi."
"Mẹ kiếp, vậy còn nói nhảm nhiều như vậy, tôi đi tìm người khác."
"..."
Cúp điện thoại, Phương Bình suy nghĩ một chút, gọi điện thoại cho Triệu Tuyết Mai, hỏi thăm vài câu, Triệu Tuyết Mai không mua, hiện tại, cả nhà chỉ một mình cô cần sử dụng thuốc để tu luyện.
Không còn cách nào khác, Phương Bình gọi điện cho Dương Tiểu Mạn và Trần Vân Hi, hai người này cũng là con nhà giàu.
Kết quả, gọi điện thoại cho Dương Tiểu Mạn, cô bạn này đã về trường rồi.
Phương Bình cũng không phí lời, lập tức đi gõ cửa nhà hàng xóm.
...
"180 viên Khí Huyết Đan phổ thông, 6 viên Khí Huyết Đan cấp một, 3 viên Khí Huyết Đan cấp hai.
Theo giá thị trường là 21,9 triệu, tôi giảm cho cậu một chút, 21,5 triệu, Dương Tiểu Mạn, cậu thấy thế nào?"
Dương Tiểu Mạn vừa ngạc nhiên vì số lượng thuốc quá nhiều của Phương Bình, vừa khịt mũi coi thường, tức giận nói: "Cậu nghĩ tôi bị ngu à?"
Giá thị trường là giá thị trường, cậu cho rằng tôi giống cậu, mua thuốc với giá thị trường sao?
Trước đó cậu bán thuốc cho Phó Xương Đỉnh, tôi không phải không biết nhá, giảm 12%.
Giảm 12%, cũng là 19 triệu…"
Phương Bình buồn phiền nói: "Tôi ngốc chắc? Rõ ràng là 19 triệu 270 ngàn..."
"Phương Bình, cậu thật tính thế đấy à? 19 triệu, có bán hay không nói một lời thôi, không bán thì thôi, tôi còn chẳng muốn dính dáng tới việc này đâu."
"Dương Tiểu Mạn, nhà cậu có tiền, cậu có biết hơn 200 ngàn có ý nghĩa như thế nào với những người từ nhỏ nghèo khổ như tôi hay không?
Số tiền đó tương đương với 30 năm làm công cực khổ của ba mẹ tôi, nhà tôi không sánh được với con nhà giàu như các cậu…"
Phương Bình nước mắt rưng rưng, cuối cùng, Dương Tiểu Mạn bại trận, tự nguyện thanh toán 19,3 triệu để mua lại thuốc của Phương Bình.
Chờ đến khi chuyển khoản xong, điểm tài phú của Phương Bình lại tăng thêm 4 triệu!
Hệ thống định giá Khí Huyết Đan phổ thông 70 ngàn, cấp một 200 ngàn, cấp hai 500 ngàn, trước đó đã cho 15,3 triệu điểm tài phú.
Sau khi giao dịch với Dương Tiểu Mạn, Phương Bình lại lần nữa kiếm được 4 triệu điểm tài phú, tài phú đạt 26,7 triệu.
Tiền đến tay, Phương Bình cũng không ở lại, tiếp tục đi qua phòng hậu cần.
...
Lúc này, tiền mặt trên người Phương Bình đã lên đến 28,3 triệu.
"Thầy ơi, cho e đổi 20 viên, 15 triệu, được không thầy?"
Lão Lý liếc mắt nhìn cậu một cái, một lát mới nói: "Thằng quỷ nhỏ, em lại trả giá, vậy bây giờ lập tức cút đi cho tôi!"
"Khụ khụ… Dạ thôi không trả giá, trước đó 18 viên, thầy đồng ý 14 triệu rồi nha, vậy em mua thêm 10 viên, 22 triệu, thầy thấy sao ạ?"
"28 viên, em mua nhiều như vậy?"
Lão Lý lần này thật sự cau mày, cho dù cường độ thân thể không theo kịp, cũng không cần mua nhiều Thối Thể Đan như vậy chứ.
---
Tặng:
- 300 mã 11461997 - giảm 10% khi mua ít nhất 10 chương!
Cầu bình luận, thả tim, tặng TLT, đề cử
Bạn cần đăng nhập để bình luận