Toàn Cầu Cao Võ

Chương 811: Cung Cấp Lực Lượng Thiên Địa (2)

"Ngược lại, không có chuyện gì, trước khi đi, mọi người đều mang không ít Hồi Mệnh Đan, có điều có đến mấy người bị thương nặng."
Không thể không nói, có tiền với không có tiền kết quả thật sự khác nhau.
Không ít võ giả vì không có thuốc hộ mệnh, sau khi nội phủ bị thương nặng, không thể chờ đến thời gian điều trị nên mất mạng.
Nam Giang mặc dù mua rất nhiều thuốc, nhưng người cũng không ít, mỗi người có một viên Hồi Mệnh Đan cũng là không tệ rồi.
Nhưng ở trong địa quật, một viên chưa chắc đã đủ dùng.
Phương Bình nghe vậy thở phào nhẹ nhõm: "Không chết là được, người bị thương trở về chưa?"
Mấy ngày này hắn vẫn đang thích ứng với sức mạnh mới của mình, nên không kịp chú ý đến những điều này.
"Trở về rồi, có điều viện trưởng La bọn họ vẫn ở trong đó..."
Nói xong, Phó Xương Đỉnh cười nói: "Trần Vân Hi cũng vẫn ở trong đó chưa ra, có điều nghe học trưởng nói, cô ấy không sao, hơn nữa hiện tại Trần Vân Hi cũng rất giỏi, ở địa quật được người ta gọi là Tiên Nữ Kiếm. Hai ngày trước, cô ấy một mình một kiếm giết bảy tám võ giả cấp ba cao kỳ trở lên!"
"Cô ấy?"
Phương Bình hơi ngẩn người, tiếp đó cười nhạt nói: "Bình thường, dù sao cũng là võ giả gần tôi cốt ba lần, khí huyết mạnh mẽ, trên người cũng có nhiều thuốc, binh khí tốt..."
Đơn giản nói hai câu, Phương Bình cũng không tiếp tục nói.
Phó Xương Đỉnh thấy thế, buồn cười nói: "Không quan tâm chút nào sao?"
"Liên quan gì đến ngươi!"
Phó Xương Đỉnh cười ha ha, cười một hồi cũng không tiếp tục trêu đùa hắn nữa, lại nói: "Ngoài ra, viện trưởng La sai người mang tới không ít đá năng lượng!"
Phó Xương Đỉnh có chút phấn khích nói: "Nghe nói, lần này bọn họ xuống địa quật, đào được bảy tám mỏ nhỏ! Những viên đá năng lượng này, viện trưởng La có ý muốn bán một nửa giá cho trường học..."
Phương Bình lắc đầu nói: "Không cần thiết, nên lấy bao nhiêu thì là bấy nhiêu, mọi người cũng là vào sinh ra tử mới lấy được, giá thu mua của nhà trường vốn đã không cao, với lại cũng sẽ bán lại cho sinh viên, sinh viên vẫn phải trả tiền, trường học sẽ không kiếm lời từ chênh lệch giá như vậy."
Nói xong, Phương Bình lại nói: "Như vậy cũng tốt, ta còn đang lo lắng, hiện tại lượng đá năng lượng cần dùng quá nhiều, sợ không duy trì được bao lâu, hiện tại có thêm, có thể duy trì thêm một thời gian."
Phó Xương Đỉnh nghe vậy gật đầu, sau đó hơi do dự, Phương Bình cũng không bất ngờ, cười nói: "Nói đi, rốt cuộc là có chuyện gì."
Phó Xương Đỉnh tới tìm hắn, sẽ không chỉ đến nói mấy tin tức này, nếu không, lúc Phương Bình xuất quan, sẽ có người tới báo cáo cho hắn những chuyện này.
"Có hai chuyện."
Phó Xương Đỉnh cũng không do dự nữa, mở miệng nói: "Thứ nhất, coi như là nửa chuyện công nửa chuyện tư, ta có một ông anh, năm nay 32 tuổi, cấp năm sơ kỳ, cũng được xem là thiên tài võ giả.
Trước đó đảm nhiệm chức vụ ở Cục điều tra và truy bắt ở Kinh Đô, có điều Cục điều tra và truy bắt ở Kinh Đô không có nhiều nhiệm vụ, công việc cũng không nhiều.
Hai ngày trước anh ấy nói chuyện với ta, ta liền đề xuất chuyện Ma Võ chúng ta đang tuyển đạo sư..."
Phương Bình cười như không cười nói: "Ông ngươi vẫn còn đang dạy ở Kinh Đô Võ Đại đó."
Phó Xương Đỉnh cười nói: "Có liên quan đến nhau sao? Ông nội là ông nội, ta vẫn đang học ở Ma Võ đây, ngươi nói đi, tuyển hay không."
"Đương nhiên tuyển! Cấp năm cũng không yếu, nếu anh ngươi bằng lòng tới Ma Võ, Ma Võ hoan nghênh! Cứ theo trình tự bình thường là được, vừa hay qua mấy tháng nữa, khóa tân sinh viên tiếp theo sẽ nhập học, hiện tại ta vẫn đang lo lắng số lượng đạo sư trong trường quá ít đây."
Nói xong, Phương Bình lại nói: "Chuyện thứ hai là gì?"
"Ta muốn đi Nam Giang."
Phương Bình nhướng mày, trầm ngâm nói: "Ngươi mới vừa vào cấp ba cao kỳ..."
"Cấp ba cao kỳ không xem là yếu!"
Phó Xương Đỉnh hít sâu một hơi nói: "Trước đây, cấp ba sơ kỳ đã có thể vào địa quật, vì Ma Võ nghe ý kiến của ngươi, hiện tại võ giả cấp ba sơ kỳ vẫn phải tu luyện, Ma Đô địa quật cũng không được đi.
Hiện tại ta cũng là cấp ba cao kỳ rồi, đến bây giờ cũng chỉ mới xuống Ma Đô địa quật một lần, đó là khi đang cấp hai, hơn nữa ở đó chưa được mấy ngày.
Triệu Lỗi và Trần Vân Hi trước đó cũng mới vào cấp ba cao kỳ, bọn họ cũng không gặp chuyện, thì ta thấy ta cũng sẽ không sao.
Huống hồ cho dù có xảy ra chuyện gì thì cũng không sao.
Võ giả không thể mãi trốn phía sau tu luyện được, điều này không giống với ý định ban đầu..."
"Được!" Phương Bình không khuyên nữa, gật đầu nói: "Cẩn thận chút, đi rồi nhớ nghe theo sắp xếp của viện trưởng La, cái khác ta không nói thêm gì nhiều nữa."
"Ừm, ngoài ra… Dương Tiểu Mạn cũng muốn đi cùng..."
"Cô ấy?"
Phương Bình lập tức cau mày: "Cô ấy mới cấp ba trung kỳ phải không?"
"Hôm qua mới đột phá đến cao kỳ rồi!"
"Mới đột phá..."
"Phương Bình, chúng ta đều là võ giả, đều có con đường của riêng mình, ta biết ngươi lo lắng cho an toàn của bọn ta, nhưng cứ ở trường tu luyện chưa chắc có đã có lợi. Ra ngoài thấy máu tanh, lang thang kiếm sống có lẽ sẽ càng tốt hơn..."
Sắc mặt Phó Xương Đỉnh hơi phức tạp nói: "Ngươi cũng đã cấp năm rồi, bọn ta vẫn cấp ba, nói thật, bọn ta cũng không quen cho lắm. Hiện nay khó khăn sắp đến, nhân lúc bây giờ vẫn chưa nổ ra đại chiến toàn diện, những võ giả sơ cấp như bọn ta vẫn có cơ hội rèn luyện.
Một khi đại chiến toàn diện chính thức nổ ra, có lẽ ngay cả cơ hội đơn độc rèn luyện cũng không có."
Phương Bình trầm mặc giây lát nói: "Ngoại trừ các ngươi, còn ai nữa không?"
"Có mấy người cũng muốn đi."
Phương Bình thở ra một hơi, khẽ gật đầu nói: "Cũng được, ta chỉ là hội trưởng hội võ đạo, không phải là ba mẹ của các ngươi, nếu các ngươi có ý nguyện này, vậy ta không ngăn cản nữa, muốn đi thì đi đi, mỗi người đi tới phòng hậu cần lĩnh một viên Hồi Mệnh Đan, coi như là tặng miễn phí."
"Cảm ơn."
"Điều nên làm, đều phải sống trở về, đừng như kẻ ngốc, gặp trung cấp võ giả lại cứ xông lên."
Phó Xương Đỉnh bật cười nói: "Bọn ta không phải kẻ ngốc, chỉ là đi rèn luyện, chứ không phải đi tìm chết."
"..."
Hai người trò chuyện một lúc, Phó Xương Đỉnh cũng không ở lại lâu, hắn còn phải thông báo cho những người khác, ngày mai cùng nhau lên đường đi Nam Giang.
Nam Giang địa quật cũng sắp hoàn toàn mở ra rồi, đường nối không gian đã gần như hoàn toàn vững chắc.
Đến lúc đó, sẽ có rất nhiều người đi vào.
Thừa dịp hiện tại ít người, đi vào, còn có thể kiếm được chút lợi ích.
...
Vừa tiễn Phó Xương Đỉnh đi, chưa bao lâu lại có người tới.
Lão Lý vào cửa, không nói lời nào, liền kéo Phương Bình đi ra ngoài.
Phương Bình cạn lời, không thể không hỏi: "Lão sư, sao vậy?"
"Ngươi còn không biết xấu hổ hỏi sao vậy ư?"
Nước bọt của lão Lý sắp phun đầy mặt hắn, tức giận nói: "Ngươi đề xuất xây dựng phòng tu luyện lực lượng thiên địa, bây giờ thì hay rồi, mọi công việc đều ném lên đầu lão Hoàng!
Mấy ngày nay lão Hoàng liên tục ở bên đó cung cấp lực lượng thiên địa, nhưng bây giờ lực lượng tinh thần tiêu hao gần hết rồi, lực lượng thiên địa cũng ngừng cung cấp rồi.
Ngươi nói xem, ngươi không biết xấu hổ sao?"
Tông sư cường giả cấp bảy, bước vào cấp bảy sơ kỳ, lực lượng tinh thần khoảng 1000 hz.
Có điều Hoàng Cảnh bước vào cấp bảy được một thời gian rồi, lực lượng tinh thần có lẽ khoảng 1500 hz.
Dựa trên lý thuyết cực hạn chuyển đổi, 10 hz lực lượng tinh thần cộng 100 cal khí huyết, có thể chuyển đổi 1 gal lực lượng thiên địa, khí huyết đối với Tông sư mà nói không phải và vấn đề lớn gì, chủ yếu là lực lượng tinh thần.
Đương nhiên, chuyển đổi sức mạnh rất khó đạt đến mức cực hạn như trên lý thuyết, tối thiểu phải lãng phí khoảng 50%.
Nói cách khác, Hoàng Cảnh tiêu hao hết lực lượng tinh thần của mình thì cũng chỉ có thể chuyển đổi được 100 gal lực lượng thiên địa.
Mà tốc độ hồi phục lực lượng tinh thần không nhanh.
Cho dù là cường giả cao cấp, khi giao chiến bình thường, thật ra cũng chỉ sử dụng lực lượng khí huyết là chính, giao chiến bằng lực lượng thiên địa là khi đến thời điểm cấp bách.
Lực lượng tinh thần tiêu hao cạn kiệt, với thực lực của Hoàng Cảnh, cho dù có thể thông qua tinh huyết hợp nhất, dùng khí huyết để hàm dưỡng, nếu không nghỉ ngơi tám, mười ngày, rất khó để khôi phục hoàn toàn.
Mà bản thân bọn họ cũng phải tu luyện, hơn nữa Tông sư thực ra đều có nhiệm vụ.
Mấy ngày này, lực lượng tinh thần của Hoàng Cảnh tiêu hao gần hết, không thể không dừng cung cấp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận