Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1020

Phương Bình còn chưa nói hết, lại nói: "Còn nữa á, trong kho báu lấy được, có không ít quả năng lượng, cộng thêm những thứ chúng ta cướp được trên thi thể của mấy người cấp sáu kia, ít nhất cũng khoảng 5 tỷ!"
"Vậy là 30 tỷ hả?" Tần Phượng Thanh hít sâu một hơi, cướp thành quả nhiên là cách kiếm tiền nhanh nhất.
Phương Bình cười ha hả nói: "Không chỉ thế đâu, còn có sách, hạch tim của yêu thú, da lông, cộng thêm mấy thứ linh tinh khác, đại khái cũng tầm 5 tỷ."
"35 tỷ!"
Phương Bình cười nói: "Ừ đúng vậy."
Nói xong, Phương Bình còn bổ sung: "Nhưng trước khi rời đi, ta đã sử dụng không ít đá năng lượng cấp chín làm bom, phải trừ ra 2 tỷ..."
Tần Phượng Thanh vội vàng nói: "Đâu có nhiều đến mức dùng hết gần 7 cân đá như vậy đâu?"
Phương Bình liếc hắn một cái, tức giận nói: "Phí lời, ta tự bạo lực lượng tinh thần không tính tiền hả?"
Tần Phượng Thanh không nói gì, cũng đúng, việc này trừ Phương Bình, cũng không ai làm được.
"Nếu tính vậy thì còn khoảng 33 tỷ."
Phương Bình cười nói: "Đầu Sắt và Vương ca, hai ngươi mỗi người 6.6 tỷ, Tần Phượng Thanh ngươi..."
Phương Bình nhìn hắn một hồi, cười cười nói: "Ta không cắt xén ngươi, nhưng ngươi thiếu ta 3 tỷ, thêm vào lợi tức năm nay, đó chính là 3.3 tỷ, bù qua sớt lại là hết rồi..."
Mặt Tần Phượng Thanh tái mét, cắn răng nghiến lợi nói: "Ta đã ký giấy bán thân 100 năm, bây giờ ngươi lại muốn ta trả nợ hả?"
Phương Bình cười híp mắt nói: "Không trả cũng được, ta giúp ngươi giữ đồ trước, thu 10% phí đảm bảo, coi như ngươi cất 3.3 tỷ trong tay ta, sau khi trở lại, ta lại cho ngươi, sao nè?"
"10%?" Sắc mặt Tần Phượng Thanh lần nữa xám ngắt, không tin nói: "Chẳng lẽ ngươi lại không giấu đồ sao?"
Phương Bình hừ nói: "Ngươi nghĩ ta là ngươi sao? Nếu đã nói rõ ta lấy nhiều hơn, năm phần mười, vậy ta đương nhiên sẽ không biết xấu hổ trộm đồ của mọi người, ta nói 35 tỷ, thì chính là 35 tỷ. Ta Phương Bình sẽ không vì chút tiền lẻ này mà bại hoại danh tiếng của mình!"
"Chút tiền lẻ..." Vương Kim Dương nhẹ nhàng tằng hắng một cái, Lý Hàn Tùng tiếp tục đánh đầu!
Đây chỉ là tiền lẻ thôi sao?
Dựa theo phân phối của Phương Bình, hắn cầm năm phần mười, vậy là sẽ tầm 17.5 tỷ. Nếu lại thu phí đảm bảo gì đó, thu hoạch cuối cùng sẽ tầm khoảng 20 tỷ.
Đó mà là tiền lẻ á?
Bộ Giáo Dục một năm cho Ma Võ bao nhiêu tiền chứ?
Ma Võ hiện nay vẫn là trường học có mức chi tiêu cao nhất.
Nam Võ trước đây một năm chỉ dùng vài tỷ thôi, còn không nhiều bằng khoản lợi nhuận Vương Kim Dương hiện tại được nhận.
Vương Kim Dương nghĩ tới đây, có chút dở khóc dở cười, cũng có chút thổn thức, khẽ thở dài: "Lần trước ngươi cho ta một cân đá năng lượng cấp chín, ta cảm thấy ta lấy của ngươi hơi nhiều, dù sao chỉ đánh có một lát. Bây giờ suy nghĩ lại... có lẽ ta nên lấy nhiều hơn mới đúng."
Phương Bình nhiều tiền lắm của đến không biên giới rồi.
Phương Bình cũng không trả lời, cười híp mắt nói: "Tiền bạc rõ ràng ái tình dứt khoát, các ngươi cũng phải trả phí đảm bảo, tổng hợp lại thì phần của ngươi và Đầu Sắt là 6 tỷ, Tần Phượng Thanh là 3 tỷ, còn lại đều là của ta, mọi người thấy sao?"
"Được."
"Ta không ý kiến."
Lần này vẫn là Phương Bình làm chủ, dù là đánh giết cấp sáu, hay là cuối cùng đánh giết vị tinh huyết hợp nhất kia, chủ lực đều là hắn. Không có Phương Bình, thì dù bọn họ có diệt thành, cũng không mang đi được nhiều thứ như vậy
Nếu đã như vậy, thì chia cho Phương Bình nhiều hơn cũng là hợp lý.
Phương Bình thấy thế cười nói: "Nếu mọi người đều đồng ý, thì cứ quyết định vậy đi."
Dứt lời, Phương Bình chờ một lát, thấy điểm tài phú biến hóa, trên mặt lộ ra ý cười.
Quả nhiên, chỉ cần phân phối xong, xác định an toàn, điểm tài phú sẽ được kết toán và tăng lên.
Lúc trước ở Ma Đô địa quật, mãi đến tận đến thành Hy Vọng, sau khi xác định xong phương án phân phối, mới tính toán điểm tài phú cho hắn. Lần này, cũng là như thế.
Tài phú: 121.5 tỷ (chuyển đổi)
Khí huyết: 3200 cal (7085 cal)
Tinh thần: 500 hz (933 hz)
Tôi cốt: 177 đốt (100%), 29 đốt (90%)
Không gian chứa đồ: 32 mét khối (+)
Năng lượng bình phong: 10.000 điểm tài phú/phút (+)
Mô phỏng khí tức: 100 ngàn điểm tài phú/phút (+)
Phương Bình liếc mắt nhìn số liệu, trước khi vào địa quật, điểm tài phú của hắn là 10 1.8 tỷ.
Lần này, trợ giúp lão Vương và Đầu Sắt che giấu khí tức, thêm hai người, một phút tốn 1 triệu, sau đó lúc bỏ chạy, giúp Tần Phượng Thanh che lấp khí tức một lát, cũng dùng không đến 100 triệu điểm tài phú.
Nhưng lúc đánh nhau với vị tinh huyết hợp nhất kia, tiêu hao không ít.
Khí huyết và lực lượng tinh thần của hắn nhiều lần bị hao hết, cộng thêm lúc trước giết những võ giả cấp sáu kia, dùng lá chắn lực lượng tinh thần, trước sau tiêu hao đại khái 100 hoặc 200 triệu gì đó. Tính như thế thì lần này tiến vào địa quật, tốn khoảng 300 triệu điểm tài phú.
Hệ thống cho hắn 20 tỷ điểm tài phú, cũng giống như tính toán của hắn.
Phương Bình đúng là không nuốt riêng chiến lợi phẩm lần này, vì lần này không giống với lần trước lừa Tần Phượng Thanh, lần trước tên kia chỉ dẫn đường, dẫn xong đã chạy mất khói.
Phương Bình hố hắn một đống, sau đó cũng bù lại cho hắn theo hình thức ký giấy nợ. Lần này, đám lão Vương, bao gồm cả Tần Phượng Thanh, đều chân chính liều mạng chém giết, dù phần của Phương Bình khá nhiều, hắn cũng không muốn nuốt riêng.
"Điểm tài phú nhiều quá... Không gian chứa đồ không chứa nổi nữa rồi." Phương Bình suy nghĩ một chút, quyết định vẫn nên mở rộng không gian chứa đồ trước, bên trong có đủ thứ linh tinh, không gian chứa đồ cũng bị chất đầy rồi.
"Trước tiên mở rộng đến 50 mét khối rồi tính sau!"
Phương Bình suy nghĩ trong lòng, rất nhanh, không gian chứa đồ bắt đầu mở rộng, cấp tốc đạt đến 50 mét khối. Mà điểm tài phú cũng mất đi 9 tỷ, chỉ còn dư lại 112.5 tỷ.
"Thấy thì nhiều, xài cũng không đủ…" Phương Bình thở dài trong lòng, hiện tại xuống địa quật, kiếm nhiều lắm, xài cũng nhiều.
Hôm nay hắn dùng hết khí huyết, chỉ tính bổ sung khí huyết thôi cũng đã tốn gần 7 triệu điểm tài phú, chớ nói chi là không gian chứa đồ, một mét khối là 500 triệu, thật sự là tốn tiền vô cùng.
Đặc biệt là năng lượng bình phong và mô phỏng khí tức, mang theo một người còn đỡ tốn kém được một chút, nếu mang theo đám 3 người Tần Phượng Thanh, lão Vương và Đầu Sắt, một phút năng lượng bình phong tốn 10 triệu điểm tài phú.
Khí tức mô phỏng càng kinh khủng, tốn gấp 10 lần năng lượng bình phong!
Một phút tương đương với 100 triệu điểm tài phú.
Có bao nhiêu điểm cũng không đủ xài. Nên Phương Bình cũng không muốn mở ra khí tức mô phỏng, không có tác dụng gì lớn, hiện nay bọn họ cũng không cần ngụy trang thành võ giả địa quật.
Nhưng thứ này vẫn còn chút tác dụng, nếu gặp cao cấp địa quật, có lẽ còn có thể dùng được.
"Cũng không thể mãi bỏ lại Tần Phượng Thanh được, năng lượng bình phong cho 3 người một tiếng cần tốn 600 triệu điểm tài phú, còn phải kiếm nhiều tiền hơn mới được."
Hiện tại không bị đuổi giết, tạm thời không cần ẩn giấu, nhưng tốt nhất vẫn nên mở ra, phòng ngừa gặp được cường giả địa quật.
Ở địa quật một ngày một đêm, tiêu mất 14.4 tỷ, Phương Bình cảm thấy đau lòng quá chừng.
Nhìn Tần Phượng Thanh... Phương Bình cảm thấy mang hắn theo, lỗ quà chừng. Mang theo hai người cũng chỉ tốn hơn trăm triệu mà thôi. Phương Bình cảm thấy hơn trăm triệu vẫn còn chịu đựng được.
Tần Phượng Thanh bị Phương Bình nhìn có chút buồn bực, mặc dù không biết Phương Bình đang suy nghĩ gì, vẫn kêu khổ nói: "Ta trả phí bảo đảm rồi mà, ngươi đừng nhìn ta nữa được không?"
Phương Bình giàu vô cùng, thế mà cứ bắt chẹt con đỗ nghèo khỉ như hắn, tên này không có lương tâm sao, lương tâm không đau sao?
Phương Bình thở dài, cảm khái nói: "Lão Tần, ngươi không biết, vì ngươi, ta trả giá bao nhiêu! Thôi, chúng ta xem như có huyết mạch gần, nếu không... ta thật sự không muốn lo cho ngươi."
Sắc mặt Tần Phượng Thanh cứng ngắc, ý ngươi là… ta là cháu ngươi hả?
Lại nói, ta kêu một tiếng lão tổ, ngươi có trả tiền không?
Nếu trả... Tần Phượng Thanh cảm thấy không biết xấu hổ gọi mấy tiếng cũng không sao, dù sao thể diện cũng không phải đá năng lượng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận