Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1907: Trời Sinh Giỏi Gây Thù Chuốc Oán

Thành chủ thành Yêu Quỳ không nghĩ tới, Phương Bình đã sớm xâm nhập vào thành Yêu Quỳ. Quỳ Minh lại là do Phương Bình đóng vai.
Khi hắn thất thần, Lý Trường Sinh vốn cũng không làm gì được hắn. Nhưng lúc này, lão Lý liên tiếp tấn cấp, đã đột phá đến kim thân tầng 7, vạn đạo hợp nhất vốn vô cùng mạnh mẽ, nên chỉ hơi lơ là thì đã xảy ra chuyện!
"Vù!"
Lúc này, một khe nứt khổng lồ nứt ra trong không trung.
Không gian đen như mực, dường như có gió mạnh thổi qua.
Ánh mắt thành chủ thành Yêu Quỳ thay đổi, thân hình cưỡng ép chuyển hướng, cũng gần như đột phá không gian, lập tức biến mất tại chỗ.
Cuộc chiến gần như vừa nổ ra mà thôi.
Một lát sau, thành chủ thành Yêu Quỳ lại xuất hiện, sắc mặt trắng bệch, một cánh tay đã biến mất. Không chỉ cánh tay, thần binh của hắn cũng biến mất.
Hắn là cường giả cấp chín có thần binh trong hàng ngũ thành chủ tiên phong đối mặt với nhân loại. Nhưng trong khoảnh khắc vừa rồi, vì để cản vết nứt không gian, hắn không thể hoàn toàn tránh né, chỉ có thể tự bạo thần binh mới may mắn trốn thoát.
"Quá mạnh rồi!"
Lúc này, mọi người đều cảm thấy có chút đờ đẫn. Trong hư không vừa xuất hiện một khe nứt khổng lồ! Lão Lý chém ra một khe nứt khổng lồ, ánh kiếm phá không mà ra, cách không tấn công, thành chủ thành Yêu Quỳ không chỉ bị khe nứt không gian công kích, mà còn đối mặt với ánh kiếm của lão Lý.
Lúc này, ánh mắt thành chủ thành Yêu Quỳ hết sức sợ hãi. Tối đa ba kiếm!
Nếu đối phương liên tục chém ra ba kiếm thì hắn chắc chắn phải chết.
Nhưng dù sao hắn cũng là cường giả bản nguyên, lúc này cũng nhìn ra một chút đầu mối, dù sắc mặt trắng bệch, cũng gầm lên: "Không cần sợ! Hắn cần thời gian khôi phục..."
Vừa nói, hắn đang định liên thủ với mấy vị cấp 9, cùng giết Trường Sinh Kiếm. Nhưng không ngờ, đúng vào lúc này, ánh sáng vàng trên người lão Lý lóe lên một cái, khí thế lập tức khôi phục đỉnh phong.
"Ha ha ha!" Lão Lý cười to.
Ta cần thời gian khôi phục là thật, nhưng ngươi cho rằng ta vẫn là ta như lần trước sao? Lần trước, ông đây dùng là dịch năng lượng, ngươi cho rằng đó là thứ tốt nhất mà ta có?
Lần trước không có Phương Bình, trước khi Phương Bình đi cũng không để lại vật chất bất diệt cho hắn, nếu không, lần trước hắn có thể giết thêm mấy tên cấp 9.
"Các ngươi giữ chân những người khác, hôm nay ông đây sẽ là máy chém, chuyên giết những cấp 9 này."
Lúc này, lão Lý vô cùng phách lối. Ai mạnh hơn hắn?
120.000 cal khí huyết, có thể dùng như 240.000 cal, Phương Bình cảm thấy hắn không khống chế được 70% sức mạnh, hắn sẽ không nói cho Phương Bình rằng hắn mạnh ngoài sức tưởng tượng, có thể khống chế 80%!
Lực bộc phát gần 200.000 cal khí huyết.
Hắn đấu không lại nhóm cường giả cao cấp nhất trong các cường giả bản nguyên, nhưng những người khác, ai là đối thủ của hắn?
Khí huyết của Ngô Khuê Sơn là 150.000 cal, đã đi được khoảng 700m bản nguyên, biên độ tăng trưởng 0,7 lần, nếu bộc phát trăm phần trăm, Ngô Khuê Sơn có thể bộc phát ra 250.000 cal khí huyết công kích. Nhưng hắn làm được không?
Ngô Khuê Sơn tiến bộ còn nhanh hơn lão Lý, dù sao lão Lý luôn dừng ở cấp 8, Ngô Khuê Sơn vừa chớp mắt đã lên đến cấp 9, đỉnh cấp 9. Khả năng khống chế sức mạnh của Ngô Khuê Sơn cao lắm là khoảng 60%.
Trong số mọi người ở đây, chân chính bàn về thực lực, có lẽ Trần Diệu Tổ là người mạnh nhất, không phải do con đường bản nguyên của ông ấy dài, mà bởi vì khả năng khống sức mạnh cao.
Ông ấy đã sống quá lâu rồi!
Hơn nữa, ở Giới Vực, không thể khôi phục năng lượng, vì tiết kiệm năng lượng, Trần Diệu Tổ tính toán tỉ mỉ, không hề lãng phí chút lực lượng nào.
E là trong mọi người ở đây, cũng chỉ có Trần Diệu Tổ có thể sánh vai với lão Lý.
Khi lão Lý còn đang cười điên cuồng, Phương Bình cũng nhìn thấy cơ hội.
Lúc này, Phương Bình chủ động thay đổi chiến lược. Trước kia, hắn cảm thấy lão Lý có thể giết cấp 9 yếu, giết bản nguyên chắc là có hơi phiền toái.
Nhưng bây giờ... Sự thật chứng minh, Trường Sinh Kiếm có thủ đoạn nhanh chóng khôi phục, chính là sự uy hiếp lớn cho phe địch.
"Lão sư!"
Phương Bình không để ý đến một điểm, một vấn đề rất nghiêm trọng, hắn đã quên, thật ra người có thể phối hợp với mình tốt nhất không phải ai khác mà chính là Lý Trường Sinh.
"Lão sư, ta vây, ngài giết!"
Một người có thủ đoạn vây người, một người có thủ đoạn giết người, đây mới là tổ hợp tốt nhất. Vì đã quá lâu không chiến đấu cùng nhau, nên hai người đều quên mất điểm đặc biệt của nhau. Bọn họ liên thủ, mới thật sự là vô địch!
Lão Lý có thể giết chết đối thủ, nhưng hắn không vây được người, giống như vừa nãy, nếu thành chủ thành Yêu Quỳ không chạy thì có lẽ đã bị giết chết rồi, chứ không phải chỉ bị mất thần binh và một cánh tay như bây giờ.
Lúc này, cường giả cấp 9 khác cũng phản ứng lại.
Mọi người đều đã sơ sót.
Biết sao được, Phương Bình tiến bộ quá nhanh, gần như chưa từng sánh vai chiến đấu cùng bọn họ, nên thật ra mọi người đều chưa quen phương thức chiến đấu của hắn. Mọi người biết hắn có hoàng kim ốc, cũng biết hắn có thể vây người...
Biết thì biết, nhưng chưa từng phối hợp với hắn bao giờ.
Mà lúc này, mọi người đều đã nhận ra.
Trần Diệu Tổ không kịp nói chuyện, nhanh chóng dùng lực lượng tinh thần truyền âm nói: "Đừng đánh người, Ngô xuyên, Ngô Khuê Sơn, chúng ta mỗi người chặn ba, Quách Thánh Tuyền, ba người các ngươi và Tiểu Thất, chặn 6 người, Điền Mục, Vương Khánh Hải, mỗi người một người.
Lý Trường Sinh, ngươi và Phương Bình vây giết một người!"
Mọi người lập tức phát hiện ra cách giết địch nhanh nhất!
Phương Bình vây, Lý Trường Sinh giết.
Lực bộc phát của Lý Trường Sinh mạnh hơn tưởng tượng của bọn họ. Lý Trường Sinh với bảy tầng kim thân mạnh hơn trước kia rất nhiều.
Bọn họ đang truyền âm, đám thành chủ thành Yêu Quỳ liếc nhau, đều có chút chấn động, đối phương 11 người, bọn họ 18 người, tại sao bọn họ lại có cảm giác nguy cơ lớn như vậy?
Mọi người nói tới nói lui, nhưng không làm chậm tiến độ chiến đấu.
Lúc này, Phương Bình đã bị yêu thực Trúc Thanh tiếp cận, đối phương chẳng hề quan tâm Phương Bình nói gì. Vô số cành trúc lan ra, quất vào hư không, quất về phía Phương Bình.
Trúc Thanh cực kỳ phẫn nộ, giận vì Phương Bình lừa gạt nó. Nó ra tay, dốc hết sức ứng phó, lúc này, Phương Bình cũng cảm nhận được một chút nguy cơ.
Phương Bình cũng nâng đao chém xuống...
Ầm!
Một tiếng vang thật lớn truyền ra, Phương Bình giống như yếu thế, trực tiếp bị cành trúc của Trúc Thanh quất bay.
Mà ngay khi Phương Bình bay ngược lại, đúng lúc bay về phía Lý Trường Sinh.
Hai người cực kì ăn ý, lão Lý không hề chống cự, khi vừa đụng vào Phương Bình, hai người lập tức đều biến mất, tại chỗ chỉ còn lại một tòa hoàng kim ốc vàng óng ánh.
Ngay khi vừa tiến vào địa quật, Phương Bình đã nhốt một vị thành chủ cấp 9 yếu vào trong hoàng kim ốc.
Vốn định vây lại trước, sau đó mới nghĩ cách giết chết đối phương. Nhưng bây giờ Phương Bình biết, cũng chỉ là một kiếm, cứ vừa giết vừa tính vậy.
...
Trong hoàng kim ốc, vị thành chủ cấp chín kia còn đang tấn công vào hoàng kim ốc.
Đang điên cuồng tấn công thì trước mặt lập tức xuất hiện hai người.
Lão Lý không nói hai lời, lập tức rút kiếm chém.
Phương Bình cũng không hề chịu thua, trường đao bổ ngang.
"Các ngươi..."
Dù chỉ đối đầu một người thì tám chín phần mười vị võ giả cấp 9 yếu này sẽ bị giết, đừng nói đồng thời đối mặt với hai người, còn không thể tránh nổi một đòn mạnh nhất của hai người.
Vù!
Trong hoàng kim ốc đột nhiên xuất hiện một vết nứt. Thấy thế, Phương Bình biến sắc, quát: "Nhẹ tay một chút!"
Hình như lực bộc phát của lão Lý vượt quá giới hạn, Phương Bình cảm giác như lực lượng tinh thần của mình bị chém nát.
Hoàng kim ốc chính là vật hóa hình lực lượng tinh thần của hắn, nhìn như không liên quan gì đến Phương Bình, trên thực tế đây chính là không gian tinh thần của Phương Bình, một khi bị tấn công thì hắn cũng như bị người ta nã pháo.
"Bớt nói nhiều đi!" Lão Lý vừa dứt lời, vết rách đã biến mất.
Trường đao của Phương Bình cũng vừa rơi xuống, một đao chém đối phương thành hai khúc, không phải Phương Bình đã mạnh mẽ đến mức vô địch, mà một kiếm của lão Lý đã chém nát lực lượng tinh thần của đối phương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận