Toàn Cầu Cao Võ

Chương 984: Mở Rộng (2)

"Đề nghị gì?"
"Nói nghe thử. Phương Bình, ngươi bây giờ là đệ nhất sinh viên võ đại, lời của ngươi, bọn ta đương nhiên sẽ suy nghĩ một chút."
"..."
Mọi người cười một trận, Phương Bình ho nhẹ một tiếng, mở miệng nói: "Là thế này, mọi người có biết, lúc trước Ma Võ hợp tác cùng Kinh Võ và Nam Võ, xây dựng một trang web thương mại không?"
"Từng nghe qua."
Không ít người gật đầu, Phương Bình cười nói: "Xã hội tiến bộ, khoa học kỹ thuật phát triển, giao lưu võ đạo ngày càng đơn giản, thoải mái, tiện lợi... Mục đích tồn tại của trang web không phải giúp mọi người đỡ phải đi lại, chuyện này không có ý nghĩa.
Ý nghĩa tồn tại của trang web thương mại như thế nào, có lẽ mọi người còn không hiểu lắm.
Có lẽ mọi người không biết, nhờ có trang web thương mại, khoảng thời gian gần đây, thực lực của ba trường đều được tăng khá nhanh.
Vị trí của mọi người khác nhau, địa quật khác nhau, bảo vật ở các nơi cũng khác nhau.
Có vài thứ, các ngươi chưa dùng tới, không có nghĩa là chúng ta chưa cần dùng. Có một số đặc sản, chúng ta có, không có nghĩa các ngươi cũng có.
Ví dụ cụ thể, Ma Võ có Đoán Thể Đan, ta nghĩ rất nhiều trường đều không có, đúng không?"
Có người gật đầu nói: "Đúng vậy, Đoán Thể Đan cần có huyết dịch của yêu thú cấp cao, trong số dược phẩm mà công ty dược phẩm cung cấp, cũng không có Đoán Thể Đan... Nếu có thì cũng rất ít, các đạo sư còn không có đủ mà dùng."
Phương Bình: "Đúng, công ty lớn đều chỉ cho dược phẩm cơ bản, như Khí Huyết Đan, Thối Cốt Đan, Hộ Phủ Đan. Những loại thuốc này, đối với võ giả sơ cấp mà nói, quá đủ. Nhưng đối với chúng ta, đạo sư và một số học viên có nhu cầu cao hơn mà nói, không đủ, còn thiếu nhiều lắm.
Tài nguyên phải được sử dụng hợp lý và tốt nhất, mới có thể giúp cộng đồng cùng tiến bộ..."
Một bên, Vương Kim Dương cười nhạt nói: "Ngươi có chuyện gì, cứ nói thẳng đi."
Phương Bình cười nói: "Mọi người đều là sinh viên ưu tú đại diện cho các trường, cái tiền bối có lẽ không hiểu, hoặc nên nói, bọn họ không quá để ý đến sự thay đổi này. Nhưng chúng ta là người trẻ, cũng không thể bảo thủ, không chịu thay đổi.
Ý kiến của ta chính là, mọi người tham gia và mạng lưới thương mại, bù đắp hỗ trợ lẫn nhau."
Một bên, Chu Kỳ Nguyệt không có hứng thú, thuận miệng nói: "Chúng ta cũng không phải Ma Võ, tài nguyên vốn có hạn, hơn nữa, rất nhiều dược phẩm và binh khí đều đến từ hai công ty lớn, hỗ trợ lẫn nhau cái gì, có nghĩa lý gì sao?"
Phương Bình vừa định mở miệng, bên cạnh, Tần Phượng Thanh đã quát lớn: "Tóc dài não ngắn, đàn bà con gái biết cái quái gì!"
Chu Kỳ Nguyệt kém chút tức chết!
Không chỉ có cô tức giận, Phương Bình cũng bó tay tên này, ngươi rốt cuộc đến hỗ trợ hay tới gây chuyện vậy?
Nữ võ giả có mặt tại đây cũng không chỉ có một mình Chu Kỳ Nguyệt!
Không thèm để ý Tần Phượng Thanh, Phương Bình cười nói: "Mọi người hãy nghe ta nói hết!"
Nói xong, Phương Bình nhỏ giọng, từ tốn: "Đến bây giờ, lẽ nào mọi người vẫn chưa cảm nhận được sao? Ta lấy ví dụ đơn giản nhất, ở Ma Võ, một viên Khí Huyết Đan phổ thông là 3 điểm đối một viên.
Đến Kinh Nam, có lẽ là 4 điểm.
Đến Nam Võ, là 5 điểm.
Giá trị điểm thưởng là tương đương, nhưng ở Ma Võ, có thể đổi đồ tốt với giá thấp nhất.
Các ngươi thì sao? Không làm được điều này phải không?
Các ngươi lẽ nào không cảm thấy không cam lòng chút nào sao? Không muốn thay đổi chút nào sao?
Mọi người đều như nhau, đều cùng nỗ lực như nhau, vì sao các ngươi lại khó thu được tài nguyên hơn các trường có danh tiếng?
Tài nguyên của các trường võ đại phổ thông vốn không nhiều, tiến bộ chậm, nay càng ngày càng chậm, lẽ nào mọi người chưa bao giờ cân nhắc đến chuyện thay đổi tất cả những thứ này?
Mà hiện tại, cơ hội tới rồi!"
Vừa nói như vậy, không ít người nhíu mày, ngay cả Lý Hàn Tùng cũng không nhịn được nói: "Phương Bình, chuyện thu thập tài nguyên khó hay dễ cũng không phải là chuyện một trang web thương mại có thể thay đổi được..."
Phương Bình cười nói: "Ngươi nói không sai, ta biết. Ngươi hãy nghe ta nói hết."
Hắn tiếp lời: "Lần này, trang web cần làm một chuyện, đó chính là thống nhất!"
"Thống nhất?"
"Đúng, thống nhất điểm thưởng!" Phương Bình gật đầu nói: "Trước đó, mỗi trường có tiêu chuẩn đổi điểm thưởng khác nhau. Ngươi dùng điểm của ngươi, ta dùng điểm của ta, giá trị không đều. Một điểm của ngươi trị giá 10.000, một điểm của ta trị giá 50.000... Chuyện này không có lợi cho việc giao lưu tài nguyên của võ đạo.
Vì sao mỗi quốc gia đều phải thống nhất tiền tệ? Là vì lưu thông hàng hóa!
Vì sao các trường phải dùng điểm thưởng mà không dùng tiền mặt để thay thế?
Một mặt là muốn sinh viên tự lực cánh sinh, mặt khác, đối với võ giả mà nói, đến những cấp độ nhất định, nhu cầu quá lớn, dùng tiền không thích hợp, dễ khiến kinh tế lũng đoạn, tan vỡ.
Cho nên, võ đại mới sử dụng hệ thống điểm thưởng, chứ không phải hệ thống tiền tệ..."
Phương Bình nói xong, lại tiếp: "Lần này, ta muốn hợp tác với mọi người, trở về nỗ lực thực hiện vài thay đổi, cải cách. Đầu tiên chính là thống nhất giá trị điểm thưởng của các trường, thống nhất tên gọi!"
Chuyện này cũng không khó. Chỉ là vấn đề về thói quen mà thôi.
Nói xong, Phương Bình lấy ra một cuốn sách nhỏ, ra hiệu nói: "Đây là tiêu chuẩn thống nhất mà ta làm. Một điểm tương đương với 10.000 tiền mặt, học viên có thể dùng tiền mặt để đổi thành điểm, cũng là 10.000 một điểm..."
Thấy mọi người có lời muốn nói, Phương Bình lập tức nói tiếp: "Dùng tiền đổi điểm sẽ có hạn chế, không phải muốn đổi bao nhiêu cũng được. Ví như võ giả cấp ba, một năm có thể đổi được 500 điểm hoặc 1000 điểm bằng tiền mặt. Như vậy, cũng không phải lo những người có tiền có thể đổi điểm để lấy nhiều tài nguyên của trường học."
Diêu Thành Quân hơi cau mày hỏi: "Ý nghĩa của chuyện thống nhất là gì?"
Phương Bình cười: "Nghe ta nói, thống nhất điểm thưởng giữa các trường chỉ mới là bước đầu! Sau đó, chính là thống nhất giá cả!"
"Hả?"
Ánh mắt Vương Kim Dương hơi động, nói: "Ý của ngươi là, ở Ma Võ có thể đổi một viên Khí Huyết Đan bằng 3 điểm, thì lên trang web, cũng không phân biệt đối xử, mà cũng thống nhất là 3 điểm một viên?"
Nghe như vậy, những người khác đều chấn động!
Làm sao có thể!
Chênh lệch giữa võ đại phổ thông và danh giáo chính là độ khó thu được tài nguyên.
Nếu 3 điểm một viên, nghĩa là cùng số điểm, hồi xưa chỉ mua được một viên thuốc, bây giờ có lẽ sẽ đổi được 2 viên thuốc!
Chênh lệch giá cả trong đó, ai bù vào?
Đây không phải là số lượng nhỏ, là một cái giá trên trời đó!
Qua mỗi năm có thể chênh lệch càng nhiều, có thể cao đến mấy trăm tỷ!
Ai sẽ bù vào số này? Ma Võ sao?
Rõ là chuyện không thể!
Lúc này, ánh mắt của mọi người đều tập trung vào Phương Bình.
Tần Phượng Thanh đứng bên cạnh bĩu môi, hôm qua, khi nhìn thấy, hắn đã nói rồi, làm chuyện vất vả mà chẳng có lợi.
Ma Võ đi đâu kiếm tiền bù vào?
Hơn nữa, cho dù có tiền, cũng không cần phải chia lợi cho trường khác chứ?
Hội trưởng hội võ đạo Bắc Cương Võ Đại vội vàng nói: "Phương Bình, ngươi nói thống nhất định giá, sẽ không phải là dựa theo giá cả của các trường như bọn ta chứ? Nếu như vậy thì chẳng có nghĩa lý gì rồi."
"Hay là trung hòa một chút, dựa theo giá của các danh giáo khác?" Có người thăm dò hỏi một câu.
Nếu dựa theo giá của các trường danh giáo khác, bọn họ cũng có lời rồi!
Phương Bình cười híp mắt nói: "Không, cứ dựa theo giá cả của Ma Võ cùng Kinh Võ! 3 điểm một viên Khí Huyết Đan phổ thông, mọi người đều là 3 điểm một viên!"
Sắc mặt Vương Kim Dương trầm xuống, nói: "Phương Bình, đây không phải chuyện đùa, một khi thật sự như vậy, nhu cầu các trường sẽ tăng lên rất nhiều, dù chúng ta lấy dược phẩm và binh khí tự sản xuất ra, cũng sẽ thiếu rất nhiều, sẽ có lượng lớn thiếu hụt. Ma Võ sẽ bù vào sao?"
Phương Bình lắc đầu nói: "Đương nhiên không phải, chính phủ trả tiền!"
"Phương Bình, nói vậy thì không có ý nghĩa gì rồi..."
Có người bất mãn, nếu chính phủ thật sự muốn làm, sớm đã làm rồi, còn đến phiên ngươi kêu gọi mọi người sao.
Phương Bình cười híp mắt: "Mọi người đừng không tin, thực ra chính phủ đã chuẩn bị làm như vậy rồi, chỉ là bây giờ vẫn còn đang thương lượng thôi. Từ lúc mở rộng tuyển sinh, chúng ta đều có thể thấy được, có một số tài nguyên đã hạ giá rồi, hơn nữa, còn cung cấp nhiều hơn cho các trường.
Cho nên, bây giờ, ta đưa ra ý kiến thống nhất hóa, tham dự vào trang web thương mại, chính là muốn thúc đẩy chính phủ hoàn thiện quyết sách này.
Nếu chúng ta không nỗ lực, mà hoàn toàn dựa vào chính phủ, vậy phải chờ đến bao giờ?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận