Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2171: Giết Thì Cũng Giết Rồi! (2)

Lão Lý phun ra rất nhiều máu, tê liệt ngã xuống mặt đất, bật cười lớn nói: "Thoải mái! Nhưng lão già ta đã phế rồi, các ngươi tự xem mà làm đi!"
Một kiếm giết chết một vị đỉnh cấp 9!
Đây chính là Lý Trường Sinh! Đây chính là Trường Sinh kiếm khách!
Nhóm người Thường Sơn Khải triệt để hoảng loạn!
Đang giao đấu với Triệu Hưng Võ, ánh mắt Kỳ Huyễn Vũ cũng hơi thay đổi, bỗng thở dài: "Phục Sinh Chi Địa xuất hiện anh hùng tầng tầng lớp lớp, võ giả thần lục của ta không bằng!"
Đây là lần đầu tiên vị cường giả vô địch dưới Chân Vương này thể hiện sự cảm khái.
Thổn thức, than thở!
Phục Sinh Chi Địa xuất hiện quá nhiều anh hùng.
Trước có Võ Vương, Minh Vương… Sau có Trường Sinh Kiếm, Phương Bình...
Trước kia, Trường Sinh kiếm khách bị ánh sáng của Phương Bình che lấp, dù ông cực kỳ loá mắt, cũng không mấy người để ý. Nhưng bây giờ, cường giả đến từ núi Vô Danh Cấm Kỵ Hải có thực lực không kém gì Thường Sơn Khải, khí huyết tối đa có thể đạt 300.000 cal.
Cường giả đỉnh cao như vậy, có thể nói, chỉ cách Chân Vương một bước.
Bây giờ, một kiếm mất mạng! Chết nhanh đến mức khiến người khác kinh sợ.
Dù sau khi chém ra một kiếm này, Lý Trường Sinh cũng đã phế, nhưng giờ đây... còn ai có cơ hội giết ông?
Kỳ Huyễn Vũ đã bị Triệu Hưng Võ kiềm chế, Yêu Long sắp bị Phương Bình và Yêu Kiếm Khách đánh chết, những người khác, người thì chạy, kẻ thì chết, Từ Bính có cơ hội giết người... nhưng lão dám sao? Không dám!
Nhóm Từ Bính đang cắm đầu đánh nhau với đế thi, không nói một lời, sợ gây nên hiểu lầm, thậm chí còn cố ý tránh xa Lý Trường Sinh.
Bọn họ cũng không ngờ người này lại có năng lực chém chết thanh niên núi Vô Danh bằng một chiêu kiếm. Đó là cường giả đến từ nơi sâu xa của Cấm Kỵ Hải!
Ở đây, ngoài Kỳ Huyễn Vũ và Triệu Hưng Võ, ai dám nói mình có thể giết được lão Lý?
Thanh niên núi Vô Danh chết rồi, Lưu Ký, Lực Vô Kỳ đã chạy, 4 vị cấp 9 trước đó mà Phương Bình một mình dẫn dụ đều đã chết.
Phe thiên ngoại thiên và Cấm Kỵ Hải từng có 8 vị cường giả cấp 9, chớp mắt chỉ còn sót lại mình Thường Sơn Khải.
Mà Điền Mục và Ngô Xuyên liên thủ, đánh cho Thường Sơn Khải mặt cắt không còn chút máu.
Phía ngoài cùng Chiến Thiên Cung, vị đế tử cấp 9 sắp thoát khỏi Chiến Thiên Cung đã cảm ứng được tình huống bên này, còn đang chấn động với một kiếm của lão Lý cũng lập tức tỉnh táo lại, chợt quát lên: "Thường sư huynh, đi!"
"Ra khỏi Đế Phần!"
Đi ra ngoài, sẽ có người đối phó Phương Bình! Ở bên ngoài, không phải bọn họ, mà là cường giả Chân Thần.
Thường Sơn Khải cách cảnh giới Chân Thần không xa, vốn tưởng lần này đi vào sẽ không sao, nào ngờ giờ lại có nguy cơ mất mạng. Nếu còn không đi, dây dưa nữa thì chắc chắn sẽ phải chết.
Thường Sơn Khải cũng biết thế cục, nhưng Ngô Xuyên và Điền Mục vẫn bám chặt!
Nếu không phải Lý Trường Sinh đã không có sức tái chiến, sao Thường Sơn Khải có thể chịu đến hiện tại.
Nghe thấy tiếng gào của thanh niên, ánh mắt Thường Sơn Khải lộ vẻ thương tiếc, sau đó gầm nhẹ một tiếng, trên người chợt phát ra khí thế vô cùng mạnh mẽ, một ánh thương xuyên qua trời đất, một thương quét ngang, quét bay hai người Điền Mục và Ngô Xuyên.
"Võ giả nhân gian... các ngươi hãy đợi đấy."
Ngay khi ánh thương của Thường Sơn Khải hiện ra, ông ta đã trốn chạy, nhưng mà giọng điệu lưu lại hết sức oán độc.
Ánh thương vừa nãy là Ý Chí Đại Đế mà chủ nhân Vô Thượng Thường Dung Thiên ban thưởng, nhằm giúp ông ta đột phá Chân Thần. Bước cuối cùng để mở ra đại đạo Chân Thần rất khó khăn, ông chỉ có thể hy vọng ánh thương của Ý Chí Đại Đế có thể giúp ông phá vỡ rào cản cuối cùng.
Nào ngờ hôm nay lại dùng ở đây!
Đại Đế gần như sẽ không ban thưởng tiếp nữa.
Thường Sơn Khải buông lời oán độc, rồi chợt hét lên một tiếng chói tai.
Ngay khi ông ta trốn chạy, chẳng biết từ khi nào, mũi tên máu của Vương Kim Dương đã ngưng tụ thành hình, một mũi tên bắn ra, xuyên thủng đầu ông.
Tiếng thét chói tai của Thường Sơn Khải im bặt, sau đó đầu khôi phục lại, sắc mặt trắng bệch, cũng không dám tiếp tục buông lời độc ác nữa, nhanh chóng vọt đi, tập hợp với thanh niên ngoài Chiến Thiên Cung, hai người không hề quay đầu lại, tăng tốc trốn chạy!
Ngô Xuyên vừa định truy sát, Phương Bình hừ lạnh một tiếng, chợt quát lên: "Tha cho cái mạng chó của hắn, đi bắt Cơ Dao và Hoa Vũ!"
Lúc này, hắn và Yêu Kiếm Khách liên thủ, đánh Yêu Long bấy nhầy cả người, hoàn toàn chiếm thế thượng phong.
Mặt Phương Bình đầy máu vàng, có máu của bản thân, cũng có máu của Yêu Long, nhưng vẫn lạnh lùng, sử dụng quyền cước, mỗi lần ra tay đều mang theo một mảnh máu thịt.
Yêu Long đau khổ gào thét, nó đã sắp không chịu nổi rồi, cái đuôi liên tục quét phá hư không, quét trúng Phương Bình mấy lần, khiến kim thân của hắn hơi nứt ra, nhưng Phương Bình không thèm để ý, sau vài lần, máu thịt trên đuôi nó hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại đuôi xương thật dài.
Phía trước, Cơ Dao cũng sắp đến cửa chính Chiến Thiên Cung, chợt quay đầu lại nói: "Phương Bình, bản cung không có ý đối địch với ngươi, Huyễn Vũ gia gia cũng chỉ vì muốn đột phá Chân Vương..."
Phương Bình cười lạnh một tiếng, tay như lưỡi dao, một tay chộp lấy xương sọ của Yêu Long, tiếng ma sát chói tai vang vọng Chiến Thiên Cung, lạnh nhạt nói: "Cơ Dao, đến lúc này mà còn chơi chiêu này với ta, có ý nghĩa sao?"
Cơ Dao trầm giọng nói: "Ngươi không thể giết Huyền Cầu! Huyền Long thủ hộ bảo vệ vương đình ngàn năm, bản thân nó cũng là một trong số cường giả mạnh nhất của Thủ Hộ vương đình, ngươi giết Huyền Cầu, dù Thiên Mệnh vương đình không muốn chiến, cũng không thể không toàn diện khai chiến với Phục Sinh Chi Địa!
Huyền Long thủ hộ không thể so với Chân Vương khác, nó là yêu tộc, rất khó có hậu duệ, Huyền Cầu là hậu duệ duy nhất của nó, Phương Bình... ngươi không thể giết nó!"
"Vậy ta nhất định phải giết thử xem!"
Phương Bình quát lớn một tiếng, cái tay còn lại lập tức đâm vào trong mắt to của Yêu Long, phụt một tiếng, máu bắn tứ tung.
Yêu Long gào thét thảm thiết, cái đuôi xương càn quét hư không, móng vuốt sắc nhọn bắt lấy Phương Bình cả người đầy máu, Yêu Kiếm Khách cũng bị quật gãy vô số cành.
Yêu Long kịch liệt giãy dụa, nhưng không thể thoát khỏi Phương Bình.
Một tay Phương Bình cắm vào xương sọ của nó, một tay đâm vào mắt nó, khiến nó đứng im tại chỗ.
Lúc này, một người hai yêu, ba vị cường giả va chạm máu thịt, nhục thân, máu vàng, cành cây bay tứ tung.
Dù nhìn thấy hai người Ngô Xuyên, Cơ Dao cũng chưa rời đi, lại quát: "Phương Bình, ngươi thật sự muốn toàn diện khai chiến với Thiên Mệnh và Thủ Hộ vương đình sao? Không thể giết Huyền Cầu!"
"Hôm nay ta giết cho ngươi xem!"
Phương Bình quát lớn một tiếng, đá một đá, chân như đao, lập tức đá xuyên người Yêu Long, bên trong lộ ra một vật thể màu đỏ như máu, là hạch tâm!
Đến mức này, Cơ Dao đã hiểu, giờ có nói cũng chẳng có tác dụng, thấy thế quát lên: "Huyễn Vũ gia gia, cứu nó!"
Huyền Cầu không thể chết! Huyền Long thủ hộ đang đứng về phía nhà họ Cơ, nếu Huyền Cầu bị người ta giết ngay trước mặt bọn họ thì lần này trở về sẽ có phiền phức lớn!
Trước kia, bọn họ đã đắc tội Hổ Vương, nhưng Hổ Vương không quá mạnh, cũng không có gì. Nhưng Huyền Long thủ hộ lại cực mạnh, nó cách cấp Đế không quá xa. Hơn nữa, ở Thủ Hộ vương đình, nó cũng có quyền lên tiếng cực lớn.
Nếu Huyền Cầu chết ở đây, Huyền Long thủ hộ trở mặt thì nhà họ Cơ sẽ gặp chuyện!
Bên kia, Hoa Vũ không hề lên tiếng, một quạt đánh bay Tần Phượng Thanh, lặng im điên cuồng chạy ra ngoài.
Phương Bình thấy thế quát lên: "Để đồ vật lại, nếu không hôm nay ngươi chắc chắn phải chết!"
Hoa Vũ rất thức thời, không phản kháng, ném một cái nhẫn chứa đồ về phía Phương Bình.
Ban đầu ở Vương Chiến Chi Địa, hắn cũng dễ nói chuyện như vậy, cho nên người khác đều đã chết, hắn vẫn sống.
Giao ra nhẫn chứa đồ, Hoa Vũ vừa chạy vừa nói: "Hãy tha mạng cho Hoa Bình, nếu hắn chết, ta không có ai ủng hộ, không thể uy hiếp phe Lê Chử, Phương Bình, Lê Chử mới là uy hiếp lớn nhất. Chỉ cần ta không chết, vương tổ sẽ dốc sức tranh đoạt vị trí vương chủ. Nếu ta chết, vương tổ sẽ không quan tâm vị trí vương chủ, chẳng mấy chốc Thiên Thực vương đình sẽ ổn định, Phục Sinh Chi Địa các ngươi sẽ gặp phiền phức!"
Hai vị cấp 9 dưới trướng hắn đã chết mất một người. Lúc này, chỉ còn lại Hoa Bình đang chật vật chống đỡ, ngăn cản ba người lão Vương.
Nếu ba người này đánh tay đối với hắn, thì họ sẽ không phải là đối thủ Hoa Bình, nhưng ba người liên thủ, Lý Hàn Tùng chống chịu công kích, khiến Hoa Bình không thể nào thoát thân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận