Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2988: Ngừng Chiến (2)

Chương 2988: Ngừng Chiến (2)Chương 2988: Ngừng Chiến (2)
Phương Bình nói tiếp: "Ta chỉ mới gia nhập võ đạo, chưa tu luyện được bao lâu cũng đã có chút cảm ngộ, đại đạo không tồn tại đơn độc, đến cấp bậc của bọn họ, đại khái đều cảm nhận được một số thứ, đến cuối cùng, đại đạo đều quy nhất, quy nhất, ngươi vẫn luôn một mình, sao mà quy nhất được!
Quy chính là người, là tâm, là đạo, là chúng sinhI
Loạn Thiên Vương, ngươi vẫn còn kém bọn họ một bậc, ngay cả Lê Chử cũng hiểu đạo lý này, thế nên hắn mới chịu làm rùa rụt cổ ở địa quật."
Vừa dứt lời, Trấn Thiên Vương đã kinh ngạc nhìn Phương Bình. Loạn cũng sửng sốt, thật hả?
Phương Bình cười híp mắt nói: "Tin cũng được, không tin cũng được, ngươi thử xem, nếu ngươi cứ tiếp tục như thế, rất khó phá tám! Ngược lại, sau hôm nay, cường giả của chúng ta chắc chắn sẽ tiến bộ rất nhanh. Ngươi tự mình suy nghĩ đi, sau khi suy nghĩ xong, nếu chịu đến với Nhân tộc, ta có thể sắc phong ngươi là Trấn Loạn Sứ. Trấn áp loạn thế, loại người như ngươi là thích hợp nhất, bởi vì ngươi chính là nhiễu loạn lớn nhất..."
Phương Bình nói rất nhiều, nói đến mức Loạn rất muốn đánh chết hắn.
Ngươi mới là loạn! Ông đây làm sao loạn bằng ngươi hả?
Nhưng lúc này, Loạn vẫn có chút không tin, nhìn về phía Trấn Thiên Vương, nghỉ ngờ nói: "Phá tám thật sự phải có thế lực riêng?"
Nghĩ tới đây, Lâm Tử khẽ gật đầu, mở miệng nói: "Đa tạ Nhân Vương chiêu đãi..."
Loạn cũng suy nghĩ cẩn thận một chút, âm thầm chửi mát trong lòng, hình như là không có!
Phương Bình mặc kệ hắn đang bối rối một mình, nhìn về phía Tử Nhi, cười nói: "Lâm tiên bối, Thương Miêu vẫn nhắc mãi về tiên bối, nhớ nhung ngài rất lâu. Bây giờ tiên bối bị thương không nhẹ, hay là đến Nhân Gian chợp mắt mấy ngày, tu dưỡng một phen, suy nghĩ những chuyện khác?"
Loạn lại mắng thầm trong lòng, lẽ nào nhất định phải khai sáng một thế lực mới? Loạn hơi đau đầu, có nhất thiết phải làm vậy không? Cần phải phiền phức như vậy à?
Ngay cả con chó Thiên Cẩu ngu ngốc cũng có không ít bạn tốt. Lẽ nào người vô gia cư thật sự không thể thành chí tôn... ơ bậy, cả nhà ngươi mới là vô gia cư!
Lâm Tử liếc mắt nhìn hắn, luôn cảm thấy vị Nhân Vương này không có ý tốt, nhưng đúng là bây giờ cô đang bị thương không nhẹ, Tam Giới càng ngày càng nguy hiểm.
Trấn Thiên Vương cười nói: "Cái này lão phu không biết, nhưng từ xưa tới nay, cường giả phá tám một thân một mình...' Trấn Thiên Vương suy nghĩ hồi lâu, lắc đầu nói: "Hình như không có! Chín Hoàng bốn Đế cũng có người cùng chung chí hướng, lúc trẻ cùng chinh chiến tứ phương, cường giả chí tôn của sơ võ cũng thống lĩnh một phương... Cường giả chí tôn một thân một mình, có lẽ ngươi có thể phá vỡ quy luật này."
Công Quyên Tử mới vừa định lên tiếng, Phương Bình đã ngắt lời: 'Chuyện ban nãy vẫn có thể bàn tiếp, Long Biến tiền bối cũng tới Nhân Gian, mọi người cùng nhau tâm sự, hai bên làm quen với nhau, có lẽ sẽ thương lượng được."
Long Biến cười gật gù, xem như là nhận lời.
Phương Bình nhìn vê phía Công Quyên Tử đang đứng bên ngoài: "Công Quyên Tử tiền bối..."
"Tiền bối khách khí rồi!" Phương Bình tiếp tục quay đầu nhìn về phía Long Biến: "Tiền bối, bây giờ địa quật hỗn loạn, hình như lối vào Long Biến Thiên nằm bên trong địa quật, tiền bối hiện là đồng minh của Nhân tộc, cẩn thận bị người ám hại, không bằng dời Long Biến Thiên đến Nhân Gian, cũng tiện cho hai bên phối hợp."
Công Quyên Tử bất đắc dĩ: 'Vậy lão phu cũng sẽ đến Nhân Gian, cũng lâu lắm rồi ta chưa đến."
Công Quyên Tử tránh ánh mắt của Long Biến, thầm mắng một tiếng, Phương Bình đang cưỡng bức dụ dỗi Ý Phương Bình là, nếu ngươi không đến, ta sẽ nói cho Long Biến ngươi muốn cưỡi hắn. Sao có thể không đi được?
Long Biến nghi ngờ nhìn bọn họ, có ý gì, liên quan gì đến lão phu?
Phương Bình cười, rất tốt, đều tụ tập đến Nhân Gian, cường giả ở Nhân tộc sẽ càng nhiều. Cường giả nhiều, củng cố phòng thủ sẽ không thành vấn đề. Ngoài những người này, hắn còn chuẩn bị tiếp tục phân tán tin tức, kéo luôn người của đảo Vấn Tiên đến đây.
Chỉ bằng những thứ đó, Phương Bình biết, hiện tại không thể chém giết Thần Linh sơ võ, bằng không, có lẽ sẽ trêu chọc toàn bộ sơ võ.
Giết Thánh Võ Thần là để lập uy, vì diệt trừ đối thủ. Nhưng Trấn Thiên Vương dùng một quyền đánh bay lãnh tụ sơ võ, không nói gì cũng chứng minh được uy thế.
Không chỉ vậy, Phương Bình liếc nhìn Trấn Thiên Vương, lão này mới đáng sợ, không ai biết thực lực thực sự của ông ấy là gì. Hôm nay không giết Thánh Võ Thần, có liên quan rất lớn đến Trấn Thiên Vương.
Tính toán xong, đôi mắt Phương Bình chan chứa ý cười, thực lực của nhân loại tăng thật nhanh!
Hơn nữa sơ võ mạnh hơn Phương Bình tưởng tượng nhiều, lại còn đoàn kết, đám người Thổ Bách đến cấp bậc đỉnh cao mà vẫn dám liều mình kề vai chiến đấu với Thánh Võ Thần, không một ai bỏ chạy, còn có một vị phá tám ra tay.
Tử Nhi là ai? Là hậu duệ của Linh Hoàng! Đảo Vấn Tiên hiện tại có hai vị Thánh Nhân, một vị là Thải Điệp, một vị là Vấn Tiên đạo cô, cũng có thực lực Thánh Nhân, đây cũng không phải là thế lực nhỏ.
Cân nhắc lợi và hại xong, tuy Phương Bình hay có nhiều hành động lỗ mãng, nhưng hắn không ngu. Trêu chọc đại địch không nói, Trấn Thiên Vương cũng sẽ không vui vẻ.
Bây giờ thả Thánh Võ, Trấn Thiên Vương sẽ thoải mái, thoải mái xong sẽ cảm thấy xấu hổ, Nhân tộc vẫn luôn quyết đoán mãnh liệt, vì hắn mà thả một kẻ địch cấp Thiên Vương, nể mặt vuốt mũi đến thế là cùng. Mà sơ võ bị kinh sợ, trong thời gian ngắn cũng sẽ không tìm Nhân tộc gây sự. Tính đến tính đi, Phương Bình cuối cùng lựa chọn từ bỏ giết Thánh Võ, không có lời.
Phương Bình thả Thánh Võ, các cường giả khác cũng có suy nghĩ riêng. Hôm nay Nhân tộc lập uy thành công. Ung dung chém giết năm Thánh, bốn vị cường giả Thiên Vương suýt chút đã bị giết sạch, cường giả phá tám ra tay ngăn cản cũng bị đánh bay, thực lực như vậy, không có hai vị cường giả phá tám trở lên đồng loạt ra tay, đừng nghĩ động vào Nhân tộc.
Trước đây, Nhân tộc vẫn là mục tiêu bị khắp nơi vây giết. Nhưng bây giờ, có lẽ sẽ không, ít nhất, trong thời gian ngắn, không ai có thể khắc chế Trấn Thiên Vương, hẳn là sẽ không.
Các cường giả đều hiểu, tiếp theo sẽ tiến vào giai đoạn hòa hoãn. Chờ các cường giả khôi phục, chờ bọn họ củng cố thế lực, chờ các cường giả hợp tác với nhau, đây mới là xu hướng. Tam Giới đại chiến nhiều ngày, đại khái sắp bình tĩnh lại rồi.
Lấy cái giá là nhiều vị cường giả tử vong, Tam Giới tiến vào thời kì cân bằng ngắn ngủi. Mà đây cũng là thứ mà nhân loại muốn. Nhưng Phương Bình và Trương Đào đều biết, nguy hiểm vẫn còn, không chỉ còn, mà càng ngày càng nguy hiểm hơn.
"Lý lão quỷ đánh bay cường giả phá tám chỉ bằng một quyên...' Trương Đào truyền âm cho Phương Bình: "E là lão quỷ sẽ gặp không ít phiền phức! Cường giả như ông ấy, hiện tại không có cường giả cùng cấp có thể địch lại ông ấy. Vượt qua người khác một bậc, những cường giả phá tám khác sẽ không đứng yên nhìn, Khôn Vương chắc chắn sẽ liên lạc khắp nơi, hợp tác chống lại Lý lão quỷ.
Hôm nay ra tay, thoải mái thì thoải mái, nhưng rất nhanh, có thể sẽ tạo thành cục diện mới, buộc các thế lực khác hợp tác với nhau!"
Phương Bình hơi thay đổi sắc mặt, truyền âm nói: "Ta biết, nhưng hôm nay ra tay cũng sẽ tranh thủ thêm thời gian cho chúng ta! Lão già chắc cũng biết sẽ như vậy, ông ấy đại khái hy vọng chúng ta có thể nhanh chóng trưởng thành. Trước khi bọn họ kịp liên thủ, nếu chúng ta cũng có sức chiến đấu phá tám, thì không cần phải sợ gì hết. Không sao, nếu không làm được, ta kêu Thương Miêu đến Thiên Phần, bên kia còn hai vị cường giả phá tám, không cần phải sợ."
"Thiên Cẩu và vị ở Miêu Cung, chưa chắc sẽ giúp Nhân tộc..."
"Ta biết, nhưng lợi ích thì vẫn giống nhau, ít nhất bọn họ cũng sẽ giúp Thương Miêu ngăn cản sơ võ, không phải sao?"
"Nói thế cũng đúng." Lão Trương gật đầu, dù Thiên Cẩu và Thiên Thần không giúp bọn họ, nhưng chắc chắn sẽ đối phó sơ võ, bởi vì sơ võ muốn giết Thương Miêu.
Phương Bình tiếp tục truyền âm nói: "Ngươi mau triệt để phá bảy đi, sau khi phá bảy, nếu có thể lôi kéo Loạn tới, các ngươi vẫn có hy vọng chống lại một vị phá tám không mạnh lắm, ta sẽ đi thăm dò Chú Thần Sứ, có lẽ cũng có thể triệt để lôi kéo ông ấy."
Bạn cần đăng nhập để bình luận