Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2585: Giết Vân Sinh, Vào Thiên Vân (2)

"Tiểu đệ cũng cân nhắc mãi về chuyện có nên nói hay không, nhưng dù sao Minh Đình Chân Quân cũng chỉ là người ngoại lai, lão sẽ không ở Biển Khổ mãi, nếu tiếp tục theo lão trở thành kẻ địch của Thần Giáo, tiểu đệ sợ mình sớm muộn sẽ chết oan chết uổng!
Hiện tại tiểu đệ cũng là cùng đường mạt lộ, chỉ có thể gửi hy vọng có thể nương nhờ vào Thần Giáo, nếu Vân huynh thật sự có quan hệ với Thần Giáo, dù đạo huynh không có ý tiến cử tiểu đệ thì cũng không sao, chỉ mong ngày sau Thần Giáo chính thức xuống núi, nếu tiểu đệ còn sống sót, có thể niệm tình hôm nay...
Nghe thế, sắc mặt Vân Sinh hoàn toàn thay đổi.
Liên thủ đánh vào Thần Giáo?
Thật hay giả!
"Chiến huynh, việc này thật chứ?"
Phương Bình cười nói: "Vân huynh, đương nhiên là thật! Hơn nữa, Vân huynh gấp gáp như vậy... Tiểu đệ hi vọng ngày sau Vân huynh có thể chiếu cố một chút"
Vân Sinh gấp gáp như vậy, đương nhiên là bại lộ thân phận.
Trên thực tế, Vân Sinh cảm thấy, đã đến mức này, e là đã lộ rồi, không cần phải giả bộ thêm nữa.
Giờ khắc này Vân Sinh cũng không nói nhiều: "Chiến huynh, thật như vậy sao, ngươi không lừa ta đó chứ?" "Đương nhiên!"
"Tin này có đáng tin không?"
"Giảo nói, ta cảm thấy có thể tin được"
"Ngươi có biết nguyên nhân là gì không?"
Vân Sinh không rõ, tại sao lại như vậy?
Phương Bình suy nghĩ một chút mới nói: "Lý do cụ thể ta không rõ lắm, hình như có liên quan đến Điện Khôn Vương, theo lời Giảo nói, tổng bộ Thần Giáo có Điện Khôn Vương, đại điện đóng kín quanh năm, bên trong hình như có bảo vật mà các thế lực bên ngoài muốn có, nên mới có chuyện các phe liên thủ Nghe vậy, Vân Sinh tin. Nếu không hiểu Thần Giáo, sẽ không biết những chuyện này.
Hơn nữa, Điện Khôn Vương đúng là rất thần bí, cha hắn cũng không dám đến gần, mà đâu chỉ cha hắn, khi sư tổ còn, lúc đến Thần Giáo, ông ấy cũng không dám tùy tiện đến gần Điện Khôn Vương.
Trong Điện Khôn Vương có bảo vật?
Vân Sinh nảy sinh tâm tư, sau đó lại nghĩ đến rất nhiều thứ.
Tin tức này vô cùng quan trọng! Mình có nên nói với cha không, hay... mượn cơ hội này để tiếp xúc với Lôi Đình hộ pháp, nâng cao địa vị của mình trong Thần Giáo?
Tin tức quan trọng như vậy, nếu truyền về, ắt sẽ không thể không khen thưởng! Có lẽ mình cũng có thể nhân cơ hội này trở thành Chân Thần, thành lập một quốc độ của mình tại Thần Giáo!
Nhiều Thần Chủ Thần Giáo đã mất, rất nhiều quốc độ đã vô chủ, muốn có một quốc độ cho riêng mình cũng không khó.
Về phần Chiến Vô... Cùng lắm thì cho hắn một chút lợi ích, e là Chiến Vô đã đủ thỏa mãn. Nếu ác hơn thì có thể trực tiếp tiêu diệt.
Hắn đang suy nghĩ, Phương Bình tiếp tục nói: "Vân huynh, tiểu đệ rất muốn biết nhiều hơn về Thần Giáo, tiểu đệ không dám cầu Vân huynh nói chuyện cơ mật, nhưng Vân huynh có thể kể một chút chuyện không quá quan trọng của Thần Giáo không. Ví như chuyện Thần Giáo là Thiên Đình chính thống được truyền thừa từ thời Thượng Cổ, tiểu đệ tò mò quá.."
Vân Sinh hơi nhíu mày, suy nghĩ một chút, hỏi ngược lại: "Chiến huynh, ngươi có thể được thời gian cụ thể hay kế hoạch hành động của bọn họ không?"
Hắn còn cần Chiến Vô! Hiện hắn chỉ biết tin đại khái, tin tức chưa xác định, hắn cần nhiều tin tức hơn.
Phương Bình cười nói: "Vân huynh, ta sẽ cố gắng, nhưng.."
Vân Sinh biết người này không thấy thỏ không thả chim ưng, nhanh chóng đáp: "Thực ra cũng không có gì, nếu Chiến huynh đã là người mà Địa Tuệ Thần Chủ coi trọng, sớm muộn cũng là một phần của Thần Giáo.
Hẳn là Chiến huynh đã biết giai cấp phân bố Thần Giáo, chính là hộ giáo, hộ pháp, Thần Chủ. Dưới Thần Chủ, là bản nguyên và kim thân.
Vị trí của Thần Giáo được gọi là Thần Đình...
Phương Bình ngắt lời: "Ta nhớ tới thần triều Yêu Hoàng năm xưa cũng được gọi là Thần Đình "Đúng, dù sao thì thần triều Yêu Hoàng cũng có liên quan với Địa Hoàng, cùng tên cũng không có gì kỳ quái"
Vân Sinh không quá để ý, thần triều Yêu Hoàng và Địa Hoàng vốn có rất nhiều quan hệ.
"Vị trí của Thần Đình là một mảnh vỡ Thiên Giới, nhưng thực tế, nó được bảo tồn khá là hoàn chỉnh, rất lớn, rộng lớn hơn sức tưởng tượng của ngươi!"
Vân Sinh nói rất nhiều, đều là một vài thông tin không quá quan trọng.
Đương nhiên, cũng không hẳn là như vậy, hắn cũng nhắc đến một vài lợi ích, mê hoặc Phương Bình, đây cũng là thủ đoạn mà bọn họ quen sử dụng.
“Thần Đình có một nơi gọi là Ngộ Đạo Nhai, có người nói, đó là nơi cao nhất Thiên Giới năm xưa. Núi Vô Nhai ngày nay cũng được gọi là núi cao ở Thiên Giới, trên thực tế, đó chỉ là tác phẩm được Hoàng Giả đi ngang qua tiện tay làm ra.
Ngộ Đạo Nhai ở Thần Đình là nơi từng có Hoàng Giả bế quan lâu dài, đại đạo và thần vận vẫn ở đó. Ở đó, ngươi có thể cảm ngộ đại đạo nhanh hơn, thậm chí khai phá, mở đường!
Nếu sau này Chiến huynh vào Thần Giáo, tích đủ công trạng, có thể vào Ngộ Đạo Nhai, lúc đó, có lẽ có hy vọng thành Chân Thần"
Nói tới Ngộ Đạo Nhai, Vân Sinh cũng ước ao mong chờ. Đáng tiếc, nơi đó chỉ có cường giả bậc Thần Chủ trở lên mới có tư cách tiến vào, mà còn bị hạn chế thời gian.
Tuy nói với Phương Bình là sẽ có cơ hội, thực tế gần như không thể.
Nghe vậy, sắc mặt Phương Bình thay đổi, còn có chuyện tốt như vậy?
Khá giống với những gì Giảo nói, nó nó núi Vô Nhai có hiệu quả này, xem ra không phải là vô căn cứ.
Trò chuyện một hồi, Phương Bình bỗng hỏi: “Vân huynh, bình thường người ngươi và Vân Phi Chân Quân chung sống như thế nào?"
Vân Sinh sửng sốt! Có ý gì? Đang yên yên đang lành, hỏi cái này làm gì?
Phương Bình nở nụ cười chân thành: "Ta là sợ, sợ... Thần Giáo không có tình cha con, nếu như thế, người thân cô thế cô như ta có đến Thần Giáo, e là cũng khó sinh tồn, cho nên muốn... tìm hiểu thêm một chút"
Nghe vậy, lúc này Vân Sinh mới thoải mái cười nói: “Đương nhiên là không có chuyện đó rồi! Tình cảm cha con chúng ta rất sâu đậm..."
Hắn kể một vài chuyện hằng ngày, trong lòng thầm bó tay. Tình cha con với Thần Giáo có quan hệ gì? Ở Thần Giáo, nếu đắc tội người khác mà không có chỗ dựa, ngươi sẽ chết rất nhanh.
Phương Bình nghe xong, lại hỏi: "Vân huynh, vậy ngươi có bạn bè gì không? Đến Thần Giáo, liệu có được bạn bè chiêu đãi..."
Vân Sinh gần như nổi khùng!
Chuyện này thì liên quan gì tới ngươi? Ngươi muốn hiểu về Thần Giáo hay ngươi đang nhiều chuyện vậy hả?
Phương Bình giải thích: “Ta sợ nội bộ Thần Giáo không hoà thuận, hơn nữa, nói thật là cũng có người liên hệ với ta, cho ta cảm giác đó là người Thần Giáo, song, tiểu đệ không dám xác định. Thực ra là sợ gây hiểu lầm sẽ nảy sinh xung đột.
Những người khác thì không sao, lỡ như gây hấn với bạn của Vân Huynh, hoặc đối phương bị Minh Đình Chân Quân giết, sau này ta với Vân huynh sao có thể hòa thuận được."
Vân Sinh mơ hồ cảm thấy có gì đó không ổn, nhưng chỉ do dự một lát rồi nói: “Ở Thần Giáo, ta cũng có vài vị hảo hữu, đều là hậu duệ của một vài Thần Chủ."
Sau khi kể ra vài người, lại bổ sung: “Nhưng bọn họ vẫn luôn ở Thần Đình, chưa từng ra khỏi Thần Đình! Nếu Chiến huynh gặp người giả mạo Thần Giáo, giết cũng không sao!"
"Vậy được" Phương Bình tiếp tục hỏi: "Vân huynh ở Thần Đình có gia thất, có hậu duệ không?"
Ánh mắt Vân Sinh không lành, có chút lạnh lùng nghiêm nghị, ngươi rốt cuộc muốn hỏi cái gì? Chuyện này liên quan gì tới ngươi?
Phương Bình cười khổ: "Tiểu đệ sợ phát sinh xung đột với vợ hoặc con của Vân huynh..."
"Chiến huynh lo xa rồi!" Sắc mặt Vân Sinh lạnh lùng đáp: “Tu sĩ chúng ta lấy đất làm giường, trời làm chăn, trừ khi không thể không có hậu duệ, bằng không thì cũng không nhất thiết phải có đạo lữ!"
Đối với nhiều người, gia thất đều là liên luỵ. Tuy có hậu duệ là điều tất yếu, cường giả đều sợ tuyệt học cả đời mình truyền cho người ngoài, nên thường sẽ sinh con đẻ cái.
Nhưng đạo lữ... không mấy ai sẽ lưu ý. Sau khi sinh hậu duệ, rất ít người sẽ quan tâm, có người còn dày vò đối phương đến chết.
"Không gia thất...
Phương Bình gật đầu, vậy thì tốt, bằng không, vừa vào Thần Giáo đã bị cô nào quấn lấy cả ngày, ta biết phải làm sao?
"Đạo huynh bao lâu vào Thần Giáo một lần?"
Vân Sinh ngừng lại, nhìn hắn, sắc mặt hơi khó coi: "Chiến huynh, có một số việc, hỏi nhiều không tốt! Chiến huynh cũng là cường giả kim thân, không cảm thấy hỏi như vậy là quá nhiều sao?"
Không biết điều tí nào!
Trước đó hắn còn cho rằng Chiến Vô là một người thông minh, bây giờ nhìn lại, loại người này mà vào Thần Giáo, chắc không sống được một tháng 1776 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận