Toàn Cầu Cao Võ

Chương 937: Phương Bình Là Người Tốt (3)

Phương Bình quát: "Còn không chịu đi, ta khai trừ ngươi!"
Tần Phượng Thanh mạnh miệng không lên tiếng, Trương Ngữ bên cạnh vội vàng nói: "Hội trưởng, Tần Phượng Thanh chỉ là nhanh mồm nhanh miệng, không cố ý..."
Nghe cụm từ "nhanh mồm nhanh miệng" còn xót xa hơn những gì nãy giờ Tần Phượng Thanh nói.
Lúc này, trong đoàn giao lưu có người không nhịn được, sắc mặt vô cùng khó coi nói: "Vị này chính là Tần Phượng Thanh phải không? Nhìn có vẻ ngươi rất xem thường bọn ta?"
Tần Phượng Thanh cười nhạo nói: "Phải thì làm sao? Các ngươi không đến Ma Võ khiêu chiến thì thôi, đến rồi lại muốn khiêu chiến đạo sư cấp sáu của bọn ta, đùa à!
Liền mấy người như các ngươi, còn cần đến đạo sư cấp sáu ra tay?
Các ngươi có biết đạo sư của chúng ta bận lắm hay không? Nào có thời gian rảnh chơi đùa với các ngươi. Hừ, còn mạnh miệng nói chỉ tìm cấp sáu giao lưu, đừng xem ta chỉ mới cấp năm sơ kỳ, đánh các ngươi cũng không thành vấn đề.
Cỡ như Phương Bình... hắn một đánh mười không khó, nhưng ta không hèn mọn như hắn."
Phương Bình càng phẫn nộ, hắn chuẩn bị muốn động thủ.
Lý Phi bỗng nhiên giữ vai Phương Bình, trầm giọng nói: "Phương Bình, chờ chút đã."
Phương Bình nhanh nhẹn xin lỗi: "Xin lỗi, hắn là chuyên gia gây sự số một ở Ma Võ, ngày hôm nay không biết hắn ăn nhằm cái gì..."
Lý Phi ngắt lời: "Không trách ngươi, ta chỉ muốn hỏi một chút, Tần... Tần Phượng Thanh phải không? Ta muốn biết, với thực lực là võ giả cấp năm sơ kỳ, ngươi thật sự tự nhận ngươi mạnh hơn bọn ta?"
Tần Phượng Thanh xì cười một tiếng, lạnh nhạt nói: "Đương nhiên rồi! Nhìn các ngươi hẳn chắc còn non nớt thiếu kinh nghiệm lắm, gặp máu tanh bao giờ chưa? Ra tay tiêu diệt sinh mạng nào chưa?"
"Lý Phi ta bất tài, cũng từng xuống địa quật vài lần, không biết bạn Tần từng xuống mấy lần? Lại từng diệt được bao nhiêu địch?"
"Ta nói ngươi biết làm gì? Phương Bình ngươi từng xuống bốn lần đúng không?"
Sắc mặt Phương Bình khó coi: "Ủa, làm sao? Bốn lần tuy cũng nhiều, nhưng chưa chắc các vị sư huynh sư tỷ ở đây chưa chắc xuống địa quật ít hơn ta..."
"Bốn lần?"
Lần này, ngay cả Tưởng Siêu không hay để ý chuyện này cũng không nhịn được, chửi mát nói: "Ê nhóc, giỏi ha! Xem bọn ta là tôm tép đấy à, tưởng bọn này không biết giận là gì à?"
Đệ nhất sinh viên võ đại Phương Bình lại chỉ xuống địa quật bốn lần!
Tin này khiến mọi người bất ngờ.
Ai cũng nói sinh viên võ đại thường xuống địa quật, gặp máu tanh nhiều.
Nhưng Phương Bình lại chỉ xuống bốn lần, vậy cái tên đầu trọc còn yếu hơn Phương Bình xuống được mấy lần?
Tưởng Siêu kém chút phỉ nhổ hắn, ông đây xuống địa quật năm, sáu lần rồi nhá!
Trước kia hắn thường nghe người ta nói bọn họ rất kém, không sánh bằng cả những võ giả bên ngoài. Đám võ giả bên ngoài ai nấy đều là sát thần, sát khí sôi trào, diệt địch như ngóe.
Nhưng hiện tại, đám sinh viên xuống địa quật còn ít lần hơn bọn họ lại xem thường bọn họ?
Phương Bình muốn nói lại thôi, Tần Phượng Thanh tiếp tục khiêu khích: "Sao hả? Còn muốn so tài không? Không sợ bị đánh khóc chạy về à? Cấp sáu thua cấp năm, bị một người đánh tan mười người, vậy thì mất mặt lắm đó nha.
Nghe nói các ngươi có bối cảnh lớn lắm, ta cũng không dám đánh mạnh tay, lỡ mạnh tay quá, đánh phế các ngươi thì phiền lắm.
Ai da, mà thôi quên đi, xem như ta chưa nói chuyện này, đi thôi, không thèm để ý các ngươi."
Ánh mắt Lý Phi lạnh lùng nói: "Chuyện này hy vọng bạn Tần giải quyết rõ ràng, sinh viên võ đại học sinh lại có thể tùy ý sỉ nhục người khác không lý do vậy sao?"
"Sỉ nhục?"
Tần Phượng Thanh cả kinh nói: "Ngươi cảm thấy ta đang sỉ nhục các ngươi ư?"
Dứt lời, Tần Phượng Thanh bỗng nhiên nhìn Phương Bình, cắn răng nói: "Phương Bình, ngươi cảm thấy ta đang làm nhục bọn họ sao? Nếu ngươi thật sự là đàn ông con trai, ngươi nói đi, ngươi có thể một chấp mười hay không?"
Sắc mặt Phương Bình xanh mét, im lặng không nói.
"Nói đi! Lá gan của Phương Bình ngươi chỉ bằng cái móng tay thế thôi à?"
"Rõ ràng có thể thắng, nhất định phải hèn mọn nịnh bợ, hay lắm hả?"
Tần Phượng Thanh phẫn nộ vô cùng, ánh mắt của đám người Tưởng Siêu đồng loạt nhìn Phương Bình, thấy sắc mặt hắn khó coi nhưng lại không lên tiếng, sắc mặt mười người này cũng dần thay đổi.
Không ngờ... Phương Bình cũng cảm thấy như vậy?
Mọi người rơi vào im lặng, Tần Phượng Thanh bĩu môi nói: "Bỏ đi, không hỏi nữa, hỏi cũng như không, dù sao các đạo sư cũng đã chuẩn bị kỹ để chơi đùa với bọn họ một chút, chẳng phải chuyện của chúng ta."
Tưởng Siêu cũng không muốn giao thủ với đạo sư Ma Võ, nghe vậy bỗng nhiên cười nói: "Đầu trọc, ngươi hống hách như vậy, có muốn so tài hay không?"
Trong lòng Tần Phượng Thanh mừng như điên, tên mập này thật ngoan, cắn câu rồi!
Nhưng ngoài miệng hắn lại khinh bỉ: "Không có hứng thú!"
"Hahaha, ta còn tưởng ngươi tự tin lắm chứ..."
Tần Phượng Thanh bỗng cau mày nói: "Sao? Muốn tự chuốc nhục nhã đấy hả?"
Nói xong, Tần Phượng Thanh lại nói: "So tài với ngươi tốn thời gian tu luyện quý báu của ta. Đương nhiên... Nếu như ngươi không phục, vậy thì so tài, nhưng mà nếu không có lợi ta không làm, không có lợi ích, có thắng các ngươi cũng chẳng để làm gì.
Thế này nhé, nếu như muốn so tài, thì đặt cược, cũng là tiền mua một bài học cho các ngươi, để các ngươi nhớ lâu một chút!"
"Ngông cuồng!"
Nhóm người Lý Phi thật sự phẫn nộ, mấy người này thật quá đáng rồi.
Phương Bình lại nổi giận nói: "Tần Phượng Thanh, ngươi có bấm nút biến liền hay không hả! Nếu không đi, ta xử lý ngươi!"
"Ngươi cũng chỉ biết bắt nạt người mình thôi Phương Bình à, ngươi làm hội trưởng hội võ đạo như vậy thật sự là một sự sỉ nhục lớn! Rác rưởi, thật mất mặt xấu hổ, người nhu nhược như ngươi mà lại làm đệ nhất sinh viên võ đại? Thật sự khiến võ đại mất hết thể diện!"
Tần Phượng Thanh lúc này cũng không diễn, hắn mắng thật lòng.
Hắn đã muốn mắng chửi Phương Bình từ lâu rồi, nhưng sợ bị đánh, bây giờ Phương Bình muốn diễn... Ta đang phối hợp diễn kịch mà.
"Cái đồ rác rưởi, ngươi không dám đứng ra thay mặt võ đại, chứng minh thực lực của sinh viên chúng ta, vậy thì để ta! Các đạo sư võ đại chúng ta ở địa quật thân chinh bách chiến, làm sao có thời gian rảnh chơi với đám người này, ngươi làm vậy cũng xứng làm sinh viên võ đại sao?"
"Tần Phượng Thanh!"
Phương Bình cực kỳ nổi giận, Lý Phi lại đè hắn lại, lạnh lùng nhìn Tần Phượng Thanh, nói: "Ngươi nhất định phải khiêu chiến với chúng ta?"
"Phương Bình, bọn họ đang chủ động gây sự, ta không sợ bọn họ! Khiêu chiến thì khiêu chiến, chỉ sợ các ngươi không dám!"
"Buồn cười!" Trong đoàn giao lưu có một người lên tiếng nói: "Vốn không định tìm đến sinh viên các ngươi, ngươi lại nhất định tự chuốc lấy khổ, vậy cũng đừng trách bọn ta không khách khí!"
Tần Phượng Thanh cười nhạo: "Ta muốn nhìn thử xem ai không khách khí với ai! Nhưng trước đó ta nói rồi, không đặt cược, không có tiền thưởng ta không làm."
Nói xong, Tần Phượng Thanh liếc mắt nhìn mọi người, đánh giá mọi người một lượt, dư quang lướt qua Phương Bình, thấy hắn ra hiệu, trong lòng hắn gần như nhảy dựng lên, nhưng lập tức nói: "Tiền cược ít thì không vui, 50 tỷ, năm trận thắng ba, võ đại đề cử năm người, bên ngươi đối chiến năm người, dám không?"
"50 tỷ!"
Trương Ngữ sắp xỉu rồi!
Tần Phượng Thanh điên rồi sao!
Không, Phương Bình điên rồi sao!
Không chờ những người khác nói gì, Phương Bình lạnh lùng: "Ngươi đâm đầu vào tường ta không cản, nhưng không được cược 50 tỷ! Hơn nữa, ngươi có nhiều tiền như vậy sao?"
Tần Phượng Thanh cười lạnh: "Làm sao ngươi biết ta không có? Ngươi cho rằng ai cũng nghèo như ngươi sao? Cầm 50 tỷ còn do dự, nhưng nói tới nói lui, toàn bộ gia sản của ngươi đại khái chắc cũng chỉ có 50 tỷ thôi chứ gì?"
Nói xong, Tần Phượng Thanh cười ha hả nói: "Bọn ta khác với quỷ nghèo như ngươi. Ngươi thử hỏi mấy người xem, 50 tỷ đáng tiền sao?"
Sắc mặt Phương Bình lại đỏ tím vì giận, cắn răng nói: "Ừ, ta nghèo vậy đó, nhưng dù ta nghèo thì ngươi cũng không khá hơn ta là mấy! Dù ngươi lấy ra được 50 tỷ, nếu thua thì ngươi cũng chỉ có nước đi ôm chân người ta!"
Nghe hai người nói chuyện, trái tim nhỏ bé của Trương Ngữ có xu hướng muốn nổ tung.
Hai ngươi có thể đừng như vậy hay không?
Nhóm người Lý Phi đứng cạnh cũng hơi nhíu lông mày, hai tên này nói thật chứ?
50 tỷ...
Bọn họ không phải hoàn toàn tách biệt với thế gian!
50 tỷ tuyệt đối không phải là số tiền nhỏ, bọn họ chỉ ít kinh nghiệm, ít trải nghiệm, chứ không phải không biết giá hàng như thế nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận