Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1514

Đúng lúc Trương Đào đang nghĩ ngợi thì một tiếng rống rung động hư không truyền đến.
"Phương Bình đâu?"
Lúc này, phía Tây Sơn địa quật, Phong Vương không cảm ứng được khí tức của Phương Bình, dù hắn chưa từng nhìn thấy Phương Bình, nhưng rõ ràng Phương Bình không phải người nhà họ Trần.
Lúc này, hắn đã cảm ứng được khí tức của người nhà họ Trần, Phương Bình ở đâu? Chưa đi ra sao?
Hắn phải đợi Phương Bình ra, trực tiếp giết vào ngoại vực, dù khai chiến với lão tổ nhà họ Trần cũng không quan trọng.
Dù chết, con của mình cũng muốn truyền ra tin tức "Phải giết Phương Bình".
Thật ra hắn cũng biết Phương Bình, cháu trai từng kể. Cháu trai xuất sắc nhất của mình chết trong tay Phương Bình, một cháu trai khác khi đề cập đến Phương Bình cũng cảm xúc bất ổn, hết sức âm trầm. Bây giờ, con trai ưu tú nhất của mình cũng muốn hắn giết Phương Bình, Phong Vương biết chắc có nguyên nhân.
Nhưng lúc này, hắn không cảm ứng được Phương Bình đi ra.
Tuyệt đỉnh cảm ứng, cảm ứng là năng lượng, là khí huyết, cũng không phải lúc nào cũng có thể cảm ứng được.
Hắn nhìn chằm chằm biên giới nhánh sông Cấm Kỵ Hải, phát hiện người nhà họ Trần, nhưng không hề phát hiện người ngoài.
Mấy tảng đá qua sông, hắn sẽ không cảm ứng được.
"Phương Bình ở đâu! Khốn kiếp! Phương Bình, bản vương chờ ngươi!"
Trong cơn giận dữ, Phong Vương căn bản không quan tâm mấy người nhà họ Trần, nhanh chóng bắt đầu triệu tập mấy vị thần tướng dưới trướng và mấy thành chủ Tây Sơn địa quật, mặc kệ cường giả nhân loại, đi canh chừng nhánh sông Cấm Kỵ Hải!
Chờ Phương Bình ra, nhất định phải giết hắn!
Thời khắc mấu chốt, bản thân hắn xuất chiến cũng không có vấn đề gì.
...
m thanh này rất to, vô cùng phẫn nộ.
Tử Cấm địa quật, ánh mắt Trương Đào ngây ngốc.
Phương Bình...
Mẹ nó, tên nhóc lại làm gì thế?
Phong Vương giận không kìm được, dáng vẻ phải giết hắn, Phương Bình đào mộ tổ nhà hắn sao?
Đâu chỉ Trương Đào, cách đó không xa Hòe Vương cũng sững sờ.
Lại là Phương Bình!
Lại là tên khốn đó. Tên khốn đó lại có thể chạy đến vực Nam Thật Thất.
Lúc này, Hòe Vương cũng muốn đi mười bảy vực phía Nam nhìn một chút.
Nhưng đại chiến ở vực Nam Thập Bát còn chưa kết thúc, lại lo lắng mình đi, Võ Vương, tên không biết xấu hổ, sẽ âm thầm đả thương người, nhất thời, Hòe Vương có chút nóng giận.
Nếu không thể đi vực Nam Thập Thất, vậy cũng không thể để Phương Bình dễ chịu.
"Hòe Ngọc! Mấy tên vô dụng các ngươi đang làm cái gì? Giết Lý Trường Sinh! Không tiếc bất cứ giá nào giết hắn!"
Hòe Vương rất phẫn nộ, 6 đại thần tướng, giết chết một cấp tám rất khó sao?
Một đám vô dụng! Thế mà bị người ta dắt mũi hồi lâu. Bây giờ thần tướng của Thần Lục đều vô dụng như thế sao?
Đời sau không bằng đời trước!
Cuộc chiến sớm kết thúc một chút, chính mình cũng có thể đi vực Nam Thập Thất, hà tất phải đợi ở đây.
Trương Đào bên cạnh cũng không lên tiếng.
Hiện tại hắn cũng có chút bất đắc dĩ, bên này Lý Trường Sinh đang bị 6 vị thần tướng truy sát, sắp đem sinh mệnh tinh hoa làm nước uống, bên kia rốt cuộc Phương Bình đang làm gì?
Còn nữa, tên khốn Phương Bình trêu chọc nhiều Chân Vương như vậy... Ta sắp không gánh được hắn nữa.
Ngày đẹp trời nào đó, những Chân Vương muốn mạnh mẽ giết hắn, ta chưa chắc có thể ngăn cản.
"Chẳng lẽ Phương Bình thật tiến vào Giới Vực, bị người Phong Vương phát hiện?"
Trương Đào hơi nghi hoặc một chút, ông đúng là không cảm ứng được phân hoá thể lực lượng tinh thần của mình, cách một quật, trời mới biết đã xảy ra chuyện gì.
Nếu ông cũng ở vực Nam Thập Thất, có lẽ có thể cảm giác được một vài thứ.
Nếu như Phương Bình thật tiến vào Giới Vực thì khó nói.

Tây Sơn địa quật, vừa qua khỏi Cấm Kỵ Hải, Phương Bình cũng nghe thấy tiếng rống giận dữ của Phong Vương.
Phương Bình vẻ mặt vô tội, hùng hổ nói: "Phong Cửu Thành cũng không phải ta giết, thế mà Chân Vương lại trút hận lên ta, Chân Vương chỉ có ngần ấy khí phách thôi sao?"
Mấy người im lặng, ngươi bớt nói nhảm, mau đi nhanh.
Nếu còn không chạy, lát nữa Phong Vương thật đuổi đến, đại chiến tuyệt đỉnh sẽ bùng phát.
...
Cùng lúc đó, tại thành Tây Sơn.
Đại tông sư Phương Vũ lặng lẽ nuốt nước bọt, mẹ kiếp, ta từng nói thằng nhóc này có thể mang một hai cấp chín trở về, không sao đâu, ta giúp hắn...
Đúng, tuyệt đỉnh cũng là cấp chín.
Nhưng ngươi đừng gài bẫy lão già như thế.
Phương Vũ cũng hơi sợ rồi, trước kia đã từng nghe đại danh của bọn họ, ta không tin, không, ta cảm thấy bọ họ không đến mức tai họa như thế, đi đến đâu chọc tới đó. Tuyệt đỉnh đâu dễ chọc như vậy, người ta ở ngoài Ngự Hải Sơn đấy.
Nhưng không ngờ chọc phải thật rồi!
"Làm thế nào bây giờ?"
Ông đã trấn thủ Tây Sơn đã bao nhiêu năm, cũng chưa từng quen biết tuyệt đỉnh.
Đến bây giờ, mấy người Phương Bình mới đi vào có lẽ chừng bảy, tám tiếng thế mà đã mạo phạm tuyệt đỉnh rồi?
Lúc này ông lão khóc không ra nước mắt, Trần trấn thủ phải chặn rồi, ta không gánh được đâu!
Mà đúng lúc này, một âm thanh truyền đến: "Đến bên ngoài Giới Vực, chặn giết Phương Bình!"
Trước đó, vì đề phòng cường giả bên này đi viện trợ vực Nam Thập Bát, cấp chín địa quật ở ngoài thành uy hiếp. Nhưng lúc này, Phong Vương đâu còn quan tâm chuyện của Hòe Vương nữa. Ai thèm quan tâm người của Hòe Vương có chết hay không!
Con của hắn, ba đại thần tướng của hắn, lúc này chưa thấy ai ra, rõ ràng lành ít dữ nhiều, hắn cảm nhận được con trai đã chết rồi.
Người nhà họ Trần đều đã đi ra, đương nhiên hắn có thể biết được kết cục ba đại thần tướng... như thế nào rồi.
Hai vị cường giả cấp chín ngoài thành, cũng xem như nửa dòng chính của Phong Vương.
Lúc này cảm nhận được tức giận trong lời nói của Phong Vương, nào dám chậm trễ, nhanh chóng biến mất không tung tích.
Trên tường thành, Phương Vũ hơi bối rối. Ta bị lơ rồi? Phong Vương chắc chắn ta sẽ không rời đi tham dự đại chiến Tử Cấm địa quật sao?
Thế mà cũng không uy hiếp ta nữa. Xem thường ta sao?
Phương Vũ vẫn còn đang bối rối, Lý Dật Minh bên cạnh thở dài nói: "Thật ngầu!"
Sau này gặp Phương Bình, ta nên biết điều nhượng bộ.
Phục rồi!
Không phải tên khốn này nói không gây chuyện nữa sao? Nhưng bây giờ thì sao? Đi đến đâu chọc tới đó.
Một bên khác, Đỗ Hồng cũng vừa đuổi tới, sắc mặt phức tạp nói: "Tình báo Tử Cấm địa quật truyền đến, viện trưởng Lý Trường Sinh bị 6 vị cấp chín truy sát, bởi vì... bởi vì ông ấy là thầy của Phương Bình, nên tất cả mọi người đang đuổi giết ông ấy."
"Khụ khụ!"
Vị cấp chín Phương Vũ không kìm được ho khan, bỗng có chút thông cảm với người của Ma Võ.
Trước đó mọi người chế giễu Ngô Khuê Sơn, bị một thằng nhóc bắt mũi chưa sạch đoạt quyền. Có mất mặt không?
Không, bây giờ không phải là mất mặt, là sợ mất mạng không?
Ông biết Lý Trường Sinh. Gần đây tên kia cũng rất phách lối, bây giờ bị 6 vị cấp chín truy sát?
Phương Vũ có chút không còn gì để nói, lúc lâu sau, mở miệng nói: "Làm sao bây giờ?"
Hai vị võ giả cấp bảy nhìn ông, chúng ta làm sao biết? Ngài là cấp chín đấy. Ngài nói làm sao bây giờ?
Phương Vũ cảm thấy mệt mỏi, lúc lâu sau, chậm rãi nói: "Ta không thể đi, về phần mấy người Phương Bình... ta không thể đi trợ giúp hắn..."
Mấu chốt là, đi chưa chắc đã có tác dụng.
Phía Tử Cấm địa quật, ông cũng không đi được, trừ phi ba đại Bộ trưởng triệu tập, bằng không, ông không thể tự ý rời vị trí. Dù bây giờ xem ra không có việc gì, cường giả địa quật bên này đã chạy rồi, ông cũng không thể đi.
Nói đến đây, Phương Vũ bỗng nói: "Các ngươi cảm thấy, lão phu có cần đổi họ hay không?"
"Hả?"
Hai người Đỗ Hồng ngơ ngác!
Phương Vũ tự nhủ: "Hắn tên Phương Bình, cường giả họ Phương không nhiều, lão phu tên Phương Vũ, một khi bị Chân Vương địa quật hiểu lầm ta và hắn là người một nhà... lần sau người mà 6 vị cấp chín truy sát sẽ là ta đấy. Không, ta là cấp chín, có lẽ chính là 9 vị cấp chín truy sát ta. Nói không chừng... nói không chừng Chân Vương sẽ đích thân ra tay truy sát ta..."
Lí Dật Minh và Đỗ Hồng nhất thời không phản bác được, nhưng lại cảm thấy hình như có chút đạo lý.
Đúng vậy, cường giả họ Phương không nhiều. Thế mà ngài lại còn cùng họ với Phương Bình, nếu điều này gây ra hiểu lầm, sẽ rất thảm.
Quan trọng là, ngài là một vị cấp chín, cần phải kiêng dè họ của cấp bảy sao? Không thấy xấu hổ sao?
Hai người không nói lời nào, ngẫm lại... cũng bình thường.
Đại tông sư Phương Vũ cũng không phải người đứng đắn gì, nếu tên nhóc Phương Bình này thật chọc tới mấy vị Chân Vương, không chừng vị tông sư già thật có thể làm ra chuyện đổi họ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận