Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2611: Lão Gia Gia Bên Người

Phương Bình: "Thương Miêu tỉnh lại lúc Thiên Giới vỡ tan?"
"Không sai" Thiên Mộc cũng hoài niệm nói: "Ngày hôm đó, trời long đất lở, đại đạo đổ nát, tam giới nhuốm máu! Biển Khổ dậy sóng, tận thế giáng lâm! Bá Thiên Đế đẫm máu, Cực Đạo kim thân phá nát, chết trận tại chỗ, khí huyết phá chín tầng, chết đứng!"
"Ngày hôm đó, Diệt Thiên Đế linh thức hóa vạn đạo, thế giới bản nguyên giáng lâm Thiên Giới, bao trùm Thiên Giới, vạn sao rơi tan!"
"Ngày hôm đó, tiên y của Linh Hoàng nhuốm máu, lão hủ chưa từng thấy Linh Hoàng yếu đuối như vậy, thấy Thương Miêu tỉnh lại, bà ấy bảo nó đừng khóc, bà không cho nó ăn được nữa...
Thiên Mộc chậm rãi tự thuật, Phương Bình phảng phất như nhìn thấy cảnh tượng ầm ầm dậy sóng kia!
Ngày hôm đó, đại chiến bạo phát.
Ngày hôm đó, Cực Đạo Thiên Đế chết trận, Chư Hoàng chết đi.
Ngày hôm đó, một con mèo tỉnh giấc, có lẽ ở trong mắt nó, Cửu Hoàng Tứ Đế đều giống nhau, đều là bạn bè của nó, người thân của nó. Nhưng ngày hôm đó, bọn họ chém giết lẫn nhau, chết trận tại chỗ.
Linh Hoàng là con sen chính hiệu, bà thấy Thương Miêu gào khóc, lúc sắp chết, máu nhuộm tiên y, lại cười nói Thương Miêu đừng khóc... Bà không cho nó ăn được nữa!
Mèo đáng thương... Thiên Mộc nói Thương Miêu là con mèo đáng thương, có sai đâu?
Cửa nát nhà tan, lang thang tam giới. Những cường giả từng yêu thương nó đều chết hết rồi, chết ngay trước mặt nó, ngay giây phút nó tỉnh lại, thế là Thương Miêu gào khóc, lấy đi những thần khí tàn tạ kia, an táng những đế hoàng đã chết kia, Thiên Phần... rốt cuộc do ai tạo ra?
Cửu Hoàng Tứ Đế? Tự nhiên hình thành? Hay là... con mèo từng gào khóc khiến Biển Khổ sôi trào? Phương Bình nghe nó nói, không biết nên nói gì, nhẹ giọng nói: "Năm đó là Cửu Hoàng và Tứ Đế giao chiến?" "Lão hủ không biết. Thiên Mộc tang thương nói: "Khi đó linh trí của lão hủ còn chưa đầy đủ, chỉ là ý thức hồ đồ, chỉ có thể nhìn thấy thứ trước mắt. Ngày hôm đó, chỗ ta đứng rơi xuống, trong khoảnh khắc rơi xuống, lão hủ nhìn thấy tình cảnh đó. Nhìn thấy Thương Miêu khóc lóc đau khổ, nhìn thấy trời đất nhuốm máu, nhìn thấy Thiên Giới hủy diệt, Thiên Đình diệt vong!"
Nói xong, lại nói: "Mấy năm qua, ta thường nhớ tới tình cảnh đó, đáng tiếc lão hủ không thể ngăn cản, chỉ có thể nhìn Thiên Giới triệt để hủy diệt"
Phương Bình nhẹ nhàng bật hơi nói: "Ta vẫn không rõ, tại sao phải chiến? Năm đó có người nói là Hoàng Giả muốn cản đường, không muốn để Tứ Đế chứng Hoàng Đạo, nhưng theo ta cảm nhận, Tứ Đế cũng không phải là loại người thích tranh danh đoạt lợi.
Hơn nữa đã đến thế rồi, còn muốn quan tâm quyền lợi sao? Chỉ vì thống trị tam giới mà gây ra trận chiến này sao? Còn nói nhân tiên phân cách, nhất định phải thế ư? Nếu tam giới an lành, tại sao lại không tiếp tục, nhất định phải chiến đến một mất một còn?"
Cửu Hoàng Tứ Đế có ngu không? Đến cảnh giới đó, chẳng ai ngu cả, dù có là Đầu Sắt Bá Thiên Đế, cũng không phải là kẻ ngu. Bọn họ biết rõ một khi giao chiến, chắc chắn sẽ có người chết, tại sao nhất định phải chiến? Dù có mấy vị Hoàng Giả muốn chiến, nhưng nếu những người khác không tham dự, trận chiến đó chưa chắc đã có thể xảy ra. Thần Hoàng, Linh Hoàng, Đông Hoàng, Phương Bình cảm thấy bọn họ không phải là loại người có dã tâm bừng bừng.
Trong số Cửu Hoàng, ba vị không muốn chiến, sáu hoàng dám chiến với Tứ Đế tới cùng sao? Hơn nữa, những Hoàng Giả khác, trừ Địa Hoàng vẫn đang chơi đùa, thì cũng chẳng có phản ứng lớn nào. Tại sao phải đánh tới mức một mất một còn làm gì?
Thiên Mộc cũng khổ sở nói: "Lão hủ cũng không biết, giống như tam giới thuở trước vậy, Hoàng Giả giảng đạo, các cường giả nghe đạo, có gì không tốt chứ? Cực Đạo Tứ Đế, ba đế khác thì không nói, tại sao Chiến Thiên Đế phải chiến, lão hủ cũng không rõ.
Không những chiến, Chiến Thiên Đế còn là người đầu tiên tử vong, lão hủ nghe nói thế, trong lòng khó mà tin nổi. Lúc còn nhỏ, Chiến Thiên Đế từng bái Thần Hoàng làm sư, sau lại xuất sư, bái Đông Hoàng làm thầy, sau lại xuất sư, bái sư Nhân Hoàng.
Có ba vị Hoàng giả là thầy, xuất thân của Chiến Thiên Đế vô cùng tôn quý, ba Hoàng khen ngợi không ngớt. Không ngờ năm đó, Chiến Thiên Đế lại chỉ tiễn vào chư Hoàng.."
Phương Bình sửng sốt!
Cái gì? Bái ba Hoàng làm thầy? Chiến Thiên Đế bái ba Hoàng làm thầy? Vậy... tại sao lại đánh nhau chứ? Hắn biết lúc Chiến Thiên Đế đánh chư Hoàng, Nhân Hoàng cũng có mặt, còn từng quát Chiến Thiên Đế.
Nhân Hoàng chính là lão sư của Chiến Thiên Đế!
Điều gì đã khiến bọn họ trở mặt? Tiên Nguyên? Phương Bình không rõ, cũng là lần đầu tiên biết chuyện này. Chiến Thiên Đế từng bái sư ba vị Hoàng Giả, thân phận này... Hơn nữa hắn là Cực Đạo Thiên Đế, thân phận cao quý vô cùng. Thế mà lại là Cực Đạo Thiên Đế đầu tiên tử vong?
Phương Bình nghi ngờ nói: "Chiến Thiên Đế bái sư, những Thiên Đế khác thì sao?"
"Lão hủ không biết, Chiến Thiên Đế nhỏ tuổi nhất, lúc lão hủ sinh ra ý thức, Chiến Thiên Đế còn chưa trở thành Cực Đạo Thiên Đế, nhưng các Thiên Đế còn lại đã sớm trở thành Cực Đạo Đế Tôn Không ngờ lão Vương nhỏ tuổi nhất, mình còn tưởng hắn là lão đại.
Phương Bình lại nói: "Vậy tại sao Hoàng Giả phải phong đạo, ngươi cũng không biết à?"
"Không biết.
"Có Hoàng Giả nào còn sống không?"
"Không biết.
Được, Phương Bình không hỏi, dính đến mấy thứ này, một là không biết, hai là không muốn nói.
Phương Bình suy nghĩ một chút lại nói: "Vậy Lý Tuyên Tiết là ai? Sư phụ ông ấy là ai? Ngươi từng cho ta thấy, ngươi biết bọn họ "Lý Tuyên Tiết.." Thiên Mộc như nhớ tới gì đó, chậm rãi nói: "Lý Tuyên Tiết... Kỳ tài! Thân phận cũng cực kỳ cao quý, nhưng... không nhiều người trong tam giới biết đến. Lão sư của hắn, có người nói là thầy của Hoàng Giả, chính là sơ võ giả mở ra con đường võ đạo!
Tam giới vốn không có võ đạo, một ít người khai sáng võ đạo, hoặc có sai lệch, không thể tiến thêm một bước! Sơ võ giả không tu đạo, chỉ tu nhục thân và linh thức, nhục thân vô cùng mạnh mẽ, linh thức vô cùng mạnh mẽ, nhưng chưa từng mở bản nguyên. Mặc dù như thế, bọn họ vẫn là chí cường giả của tam giới, nhục thân có thể phá bảy tầng không gian, thậm chí tám tầng!"
Phương Bình chấn động Nhục thân phá tám tầng không gian? Đùa gì thế!
Nhục thân tương đương với khí huyết cơ bản, không có bản nguyên, đùa gì vậy!
Sơ võ giả... Hắn từng nghe đến khái niệm này!
Những cường giả đầu tiên sáng tạo võ đạo, một đám người không hiểu gì, hoàn toàn chỉ dựa vào chính mình, tự đi, tự nghĩ, tự khai sáng con đường.
Đám người này, lại có người sống sót!
Phương Bình thật sự cho rằng sơ võ giả đều chết hết rồi, không, hắn cho rằng Cửu Hoàng và Tứ Đế chính là một thành viên trong số đó, nhưng bây giờ nhìn lại thì cũng không phải.
Sơ võ giả còn một người khác!
Sư phụ của Trấn Thiên Vương chính là một thành viên của sơ võ giả, thậm chí từng dạy Hoàng Giả, chẳng trách khi ông lão kia nhắc đến Cửu Hoàng Tứ Đế, tỏ vẻ rất bình đẳng.
Đám người này, dù sức chiến đấu không bằng Cửu Hoàng Tứ Đế, cũng có tư cách ngẩng cao đầu!
Vì bọn họ chính là những người đã khai sáng võ đạo! Bọn họ là tiên phong, tiên phong luôn có sai lầm, đây là chuyện bình thường, nhưng cũng chính vì bọn họ nỗ lực, võ đạo mới có thể hoàn thiện, mới có Hoàng Giả. Thì ra Trấn Thiên Vương là đệ tử của người như vậy, thân phận đúng là rất cao quý. Bởi vì Trấn Thiên Vương... có lẽ chính là sư đệ đồng môn của Hoàng Giả! Thiên Mộc lại nói: "Không chỉ vậy, Lý Tuyên Tiết còn có rất nhiều thân phận, hắn là huynh trưởng của Chấn Vương trong Bát Vương, bạn tốt của Chưởng Binh Sứ, khách quý của nhiều vị Hoàng Giả, rất thân với Cực Đạo Tứ Đế.."
Nhắc tới chuyện này, Thiên Mộc cũng cảm khái nói: "Lão hủ cũng không ngờ sẽ cảm ứng được hơi thở của hắn trên thân thể ngươi, lão hủ cho rằng hắn đã chết từ lâu, thậm chí còn từng tham gia trận chiến đó, chết trận ở Thiên Giới, không ngờ, hắn vẫn còn sống"
Ánh mắt Phương Bình lấp lóe, nói: "Ông ấy có thực lực thế nào?"
"Thực lực.." Thiên Mộc trầm ngâm nói: "Cụ thể lão hủ cũng không biết, chỉ từng cảm ứng một chút, Lý Tuyên Tiết từng bạo phát khí cơ, lóe lên một cái rồi biến mất, phá nát bảy tầng không gian Phá nát bảy tầng không gian! Ít nhất cũng phải 9.6 triệu cal khí huyết!
Vấn đề là... khi đó là vạn năm trước!
Phương Bình trợn mắt ngoác mồm, vậy Trấn Thiên Vương đang làm gì?
1719 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận