Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2955: Luyện Hóa Thiên Vương Ấn

Chương 2955: Luyện Hóa Thiên Vương ẤnChương 2955: Luyện Hóa Thiên Vương Ấn
Bên kia, Hồng Vũ còn chưa rời đi, thấy thế cười cười, đi về phía trước một bước...
Hắn vừa bước, Trương Đào chợt nói: 'Loạn Thiên Vương, nghe nói năm đó Yêu Hoàng xuất thế, ngươi trốn chạy đến Thiên Phần, Yêu Hoàng chính là Hồng Vũ ngụy trang, các ngươi có thù sao?"
Loạn hơi sửng sốt, nhìn thoáng qua Hồng Vũ, hắn thật không biết chuyện này.
Năm đó vì sao trốn chạy đến Thiên Phần?
Không phải vì Thiên Cẩu bức bách, mà là bởi vì hắn là Loạn!
Thiên kiêu của thời đại hỗn loạn!
Khi thần triều Địa Hoàng thành lập, vì bình định loạn lạc, Loạn Thiên Vương hắn chính là kẻ đầu tiên phải bị giết. Hắn không chết, làm sao bình định Tam Giới?
Năm đó, hắn còn chưa phá bảy, chỉ là Thiên Vương phá sáu.
Hai vương không nói gì, nhưng sắc mặt không được tốt lắm. Nhờ cái miệng của ai đó, điện chủ Yêu Điện năm đó, giờ đã trở thành người nuôi sủng vật, nuôi súc sinh, làm người chăn ngựa.
Không những thế, khi đó nghe nói Địa Hoàng muốn đích thân ra tay trấn áp hắn, mặc dù hắn không sợ trời không sợ đất, thế nhưng biết sự khủng khiếp của Hoàng Giả, nên mới trốn chạy khỏi Tam Giới, đi Thiên Phần.
"Ngươi là Địa Hoàng?”
Loạn nhìn Hồng Vũ, Hồng Vũ có chút đau đầu, nói khẽ: "Võ Vương, đều là tin đồn thất thiệt, làm sao có thể coi là thật..."
Hồng Vũ... ngụy trang?
Loạn không quan tâm hắn, nhìn hắn chằm chằm một lúc, lại nhìn hai vương một chút, giống như nhớ ra gì đó: "Năm đó, hai người các ngươi... là hai tên nuôi súc sinh?”
Thần triều Địa Hoàng điều động năm vị Thánh Nhân, muốn vây giết hắn.
Loạn ra tay!
Loạn nhận ra hai vương, lát sau, nhìn về phía Hồng Vũ, đột nhiên mắng: "Là đồ chó chết nhà ngươi? Mẹ kiếp, năm đó, là đồ chó nhà ngươi hù dọa ông? Ông giết chết ngươi!"
Âm ầmI
Hai người bọn họ là người chăn ngựa sao?
Hai vương nhanh chóng liên thủ, ra tay ngăn cản.
Huyết hải thâm cừu!
Hồng Vũ thở dài một tiếng, vô cùng bất đắc dĩ.
Thằng khốn Hồng Vũ, năm đó lại dám hù dọa hắn! Hại hắn không thể không trốn chạy, ở Thiên Phần, hắn chịu vô số đau khổ, mới có Loạn Thiên Vương phá bảy hôm nay.
Hồng Vũ cũng không nghênh chiến, chậm rãi lui lại, trong lòng thật muốn mắng người.
Sắc mặt Thiên Khôi biến đổi, lát sau khẽ quát: "Nếu bản tọa an toàn rời khỏi đây, sẽ tặng thêm một Thánh Nhân Lệnh cho Võ Vương!"
Cục diện như bây giờ mới phù hợp lợi ích của mọi người.
Trương Đào cười lớn, ta không biết ăn nói như Phương Bình sao? Nhìn xem, chỉ tùy tiện nói một câu, có thể khiến Loạn đi đánh Hồng Vũ rồi?
Hắn mới chỉ có chút dị động, tên khốn Võ Vương đã quăng Loạn cho hắn, Loạn cũng không biết sợ, khiến người ta đau đầu.
Loạn đối phó Hồng Vũ, Trương Đào quấy rối Trấn Hải Sứ, Trấn Thiên Vương áp chế hai vị Càn Vương và Khôn Vương, Trương Đào chợt cảm giác, ông chào giá hơi thấp, lập tức nói: "Thiên Khôi, một Thánh Nhân Lệnh đổi một Cửu Hoàng Ấn, có phải quá rẻ hay không? Bốn vị Thiên Vương ra tay vì ngươi mà ngươi chỉ bỏ ra một Thánh Nhân Lệnh?”
Võ Vương, Trấn Thiên Vương, Phương Bình... Đầu là đồ khốn!
"Được, vậy ta đợi!
Vừa nói chuyện, Trương Đào vừa quấy rối, đánh ra một quyền, cũng không trực tiếp đánh Trấn Hải Sứ, mà là chấn động bên kia, khiến Trấn Hải Sứ cảm nhận được uy hiếp.
Thỉnh thoảng, uy hiếp dễ dùng hơn tấn công trực tiếp.
Trấn Hải Sứ có chút uất ức, nhìn về phía Càn Vương và Khôn Vương, sau đó, thâm hừ lạnh một tiếng, hai người cũng không muốn nó lấy được Cửu Hoàng Ấn!
Bởi vì nó quá mạnh
Nếu Thiên Khôi bị thương, hai Thiên Vương còn có hy vọng đoạt lại, nhưng đến tay nó rồi thì hi vọng mong manh. Đã như vậy, nếu bọn họ không chiếm được, vậy thì không thể để Trấn Hải Sứ cướp đi.
Trấn Hải Sứ thâm than một tiếng, có lẽ trước đó không nên quấn lấy Trấn Thiên Vương, bằng không, chưa chắc không lấy được Cửu Hoàng Ấn như bây giờ. Giờ xem ra, cơ hội lấy được cực kỳ mong manh.
Mọi người tiếp tục quấn lấy nhau chiến đấu, Loạn và Hồng Vũ một phương, càng đánh càng xa.
Hồng Vũ không muốn dây dưa với hắn, nhưng gặp Loạn, thật không có cách nào.
Loạn vừa đuổi giết vừa gào thét.
Dù hai vương liên thủ có chiến lực Thiên Vương, nhưng đó chỉ là Thiên Vương phá sáu, gặp phải vị Thiên Vương phá bảy như Loạn, hai người bị đánh gân cốt đứt từng khúc, Hồng Vũ không thể không ra tay bắt lấy hai người, bắt đầu trình diễn một màn đuổi bắt lớn.
Phía trước, Hồng Vũ túm lấy hai vương bỏ chạy, phía sau, Loạn không ngừng tăng tốc, đuổi giết, tiếng mắng chửi không ngừng.
"Đồ khốn, đừng chạy!"
"Năm đó còn giả Địa Hoàng hù dọa ông, hôm nay không thể không giết ngươi!"
"Có gan đừng chạy!"
"Biết ngay mà, năm đó làm sao Địa Hoàng kém như vậy, giết một Thiên Vương, lại không thể một đòn cách không mà giết, còn phái mấy Thánh Nhân rác rưởi đến giết ông..."
"Hóa ra là chuyện mà đồ khốn ngươi đã làm!"
"Đừng chạy! Hôm nay không giết được ngươi, cũng phải hủy xương cốt ngươi!"
"Đúng rồi, ngươi đã có thể giả vờ làm Địa Hoàng, chắc chắn biết Địa Hoàng ở đâu? Cha ngươi chết chưa? Nếu chết rồi, thì cho ta mượn thi thể dùng một chút, ta sẽ tha cho ngươi!"
Hai mắt Loạn sáng lên.
Đúng rồi, giờ mới nghĩ ra! Nếu dùng thi thể Hoàng Giả chế tạo thần khí, thì mạnh cỡ nào chứt!
Hồng Vũ, ngươi đừng hòng chạy!
Phía trước, sắc mặt Hồng Vũ không ngừng biến đổi, nên đi ra rồi, không đi ra, nơi lớn như vậy, tên điên này cứ đuổi theo mình, chẳng lẽ cứ nghe hắn ở phía sau nhục mạ?
Loạn liên mồm mắng, phía sau, bất ngờ có một đạo kiếm khí truyền đến. Một kiếm đánh hắn bay về phía trước hơn mười dặm.
Bên kia, Khôn Vương sắc mặt khó coi, Địa Hoàng... cũng là cha hắn! Tên Loạn khốn nạn, sớm muộn sẽ giết hắn.
"Được, hai anh em các ngươi liên thủ bắt nạt ông đúng không?" Loạn nổi giận gầm lên một tiếng: "Các ngươi chờ đấy, lần này đi ra, ông sẽ đi tìm bảy mươi hai anh hùng năm đó, đấu với hai anh em các ngươi đến cùng."
Khôn Vương và Hồng Vũ đều đau đầu.
Cái gì mà bảy mươi hai anh hùng, năm đó chính là một nhóm cường đạo chỉ sợ thiên hạ không loạn, là một đám thổ phỉ do Loạn cầm đầu.
Nhưng năm đó đại loạn, bị giết rất nhiều.
Thần triều Địa Hoàng thành lập, vì bình định loạn lạc, những người này cũng đứng mũi chịu sào, hầu hết đều bị giết, chẳng mấy người còn sống, năm đó thực lực không đồng đều, có Chân Thần, cũng có Thánh Nhân.
Bọn họ cũng không quan tâm lắm, nhưng tên Loạn này đã nói như vậy, có thể sau này sẽ muốn đấu với bọn họ đến cùng.
Hồng Vũ coi như không nghe thấy, hai chân tăng tốc, đạp phá hư không, tăng tốc, lần nữa kéo dài khoảng cách, rời xa đám điên này mới được.
Âm ầm!
Lúc này, Phương Bình cũng đang nhanh chóng luyện hóa Thánh Nhân Lệnh.
Mười hai tấm Thánh Nhân Lệnh, thật ra trước đó Phương Bình đã luyện hóa sắp xong rồi, nhưng lần này Phương Bình vẫn tế luyện lần nữa.
Một người luyện hóa mười hai thân binh cấp Thánh, không phải ai cũng có thể làm được.
Cũng chỉ có Phương Bình có nhiều khí bản nguyên, hắn đang không ngừng tiêu hao, không ngừng bổ sung, mới có thể làm đến mức này. Nếu không, những người khác cũng không đến mức đuối sức khi khống chế một thần binh cấp Thánh, chủ yếu là không chịu nổi.
Luyện hóa mười hai tấm Thánh Nhân Lệnh một hồi, thế giới bản nguyên của Phương Bình hơi mở rộng, nhưng không quá lớn.
Phương Bình không thèm quan tâm chuyện tiêu hao khí bản nguyên, vô số khí bản nguyên tràn vào thế giới bản nguyên, mở rộng thế giới.
Trong thế giới nhỏ, ảo ảnh của lão Trương cũng đang không ngừng mở đường, ai ở không đều bị Phương Bình phái đi khai hoang. Thế giới của hắn không khác đảo hoang trên biển, hiện còn rất nhỏ, có người hỗ trợ, tốc độ sẽ nhanh hơn một chút.
"Cũng không thể để các ngươi nhàn rỗi, mở đường không cần các ngươi, nhưng tạo đất liền không thành vấn đề..."
Khi mười hai tấm Thánh Nhân Lệnh được Phương Bình tế luyện, đường kính của thế giới bản nguyên cũng lớn hơn một chút.
Phương Bình bắt đầu nhanh chóng luyện hóa Thiên Vương Ấn.
Trong ba tấm Thiên Vương Ấn, có lẽ của Tốn Vương là dễ luyện hóa nhất. Tốn Vương chết rồi, Thiên Vương Ấn đã là vật vô chủ.
Hai cái còn lại, e là phải tranh đấu một phen.
Đây là lần đầu tiên Phương Bình luyện hóa Thiên Vương Ấn.
Trong thế giới bản nguyên, ấn của Tốn Vương to khổng lồ, không ngừng rung lên, giống như muốn bay khỏi thế giới bản nguyên, Phương Bình miễn cưỡng áp chế được nó, không ngừng tiêu hao khí bản nguyên luyện hóa, ánh sáng màu vàng óng không ngừng lóe lên trên ấn Tốn Vương. Cùng với sự luyện hóa của Phương Bình, hiệu quả của Thánh Nhân Lệnh chẳng là gì so với hiệu quả của Thiên Vương Ấn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận