Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2408: Mời Vào (3)

Phương Bình không quá lo lắng về Chân Thần. Tuy nhân loại cũng chưa chắc có thể địch lại, nhưng số lượng Chân Thần ở lại sẽ không nhiều, thế lực lại hỗn tạp, trong tình huống toàn bộ lãnh tụ đều biến mất, Phường Bình không tin bọn họ có thể nhanh chóng đồng lòng nhất trí. Dù cho có Chân Thần nhắm vào nhân loại, Phương Bình cũng hoàn toàn có thể đối phó được. Mục đích lớn nhất của lần này là lôi kéo toàn bộ cấp Đế vào bẫy, còn mấy lão già ẩn nấp trong vùng sâu vùng xa ấy, nếu chuyện lớn như vậy mà cũng không xuất hiện, thì Phương Bình cũng hết cách. Nếu ngay cả cơ duyên thành Hoàng mà cũng không quan tâm, thì Phương Bình chỉ có thể cho là bọn họ đang chờ chết. Chờ đợi nhiều năm như vậy, tuổi thọ cũng sắp hết, bây giờ đại đạo Hoàng Giả có thể sẽ mở ra, mà vẫn không tới, trừ chờ chết thì còn có thể là gì? Sau khi cân nhắc xong lợi và hại, Phương Bình nhìn cánh cửa, rồi nhìn Thương Miêu nói: "Trước tiên nhét cửa vào bên trong vết nứt không gian!"
Nói xong, lại bổ sung: "Làm thêm mấy vết nứt không gian xung quanh nữa, tốt nhất là có thể gây nguy hiểm cho Chân Thần, khiến bọn họ tập trung toàn bộ lực chú ý vào sự nguy hiểm của vết nứt không gian!"
"Với lại, hình con mèo trên cánh cửa này nè, có thể làm sao cho bọn họ đến gần mấy mét mới đột nhiên xuất hiện không..."
Thương Miêu nhìn hắn, khó hiểu hỏi: "Tại sao phải phiền toái như vậy?"
Phương Bình cười nhạt nói: "Dời tầm mắt, dời sự chú ý! Trong số bọn họ, tất nhiên sẽ có người đi dò đường, hơn nữa sẽ không là cấp Đế, chỉ là Chân Thần! Khi đó, vết nứt không gian sẽ khiến hắn cảnh giác, khi hắn cho rằng đã vượt qua nguy hiểm, nhìn thấy cửa, lại phát hiện một con mèo... Ngươi nói liệu hắn có bị dọa sợ không, hay là sẽ tập trung toàn bộ sự chú ý vào mặt mèo, cho rằng đó là cơ duyên hoặc cạm bẫy?"
Phương Bình nghiêm túc nói: "Mà ngay vào thời khắc ấy, ta đột nhập thế giới bản nguyên của hắn rồi đánh tan bản nguyên của hắn, có phải là đơn giản hơn không!"
Đám lão Vương lại đồng loạt nhìn hắn, xem cách vận dụng tâm lý học kìa, làm võ giả chi cho uống vậy? Phương Bình không thèm để ý bọn họ, lạnh lùng nói: "Bọn họ giết nhiều cường giả nhân loại như vậy, không giết lại thì sao được chứ! Huống hồ sau khi đi vào, nhân loại cũng sẽ gặp nguy hiểm, giết được bao nhiêu Chân Thần thì giảm được bấy nhiêu nguy hiểm! Nếu đối phương cứ không ngừng thăm dò, ta muốn giết sạch toàn bộ Chân Thần của bọn họ..."
Đương nhiên, khả năng này không lớn. Thương Miêu cũng lầu bầu nói: "Bia đá nhỏ chỉ có thể dùng năm, sáu lần, giết không được nhiều đâu.”
Trước còn có thể dùng mấy lần, nhưng sau khi dùng bia đá đột nhập thế giới bản nguyên của lão Trương, bia đá đã rạn nứt rồi. Phương Bình nhớ Thương Miêu từng nói, nó có 33 thanh thần khí, cũng không biết sau lần này, nó sẽ mất thêm bao nhiêu thanh nữa. Nghĩ tới đây, Phương Bình lại nghĩ đến Thương Miêu từng nói hắn thiếu nó bốn mươi, năm mươi thanh thần khí, mặt xạm lại, con mèo này học toán kiểu gì vậy. Thần khí chỉ có nhiều đó, phía hắn có 4 thanh, Nguyệt Linh có hai thanh, những người khác thì không biết có hay không, nghe nói Thiên Vương Ấn cũng là thần khí... Dù Thương Miêu có lấy đi toàn bộ thần khí còn lại, cũng không nhiều như vậy. Con mèo này càng ngày càng học cái xấu! Không có thời gian suy nghĩ những chuyện này, Phương Bình vừa để Thương Miêu bố trí, vừa nói: "Mèo lớn, tặng bia đá và Trảm Thần Đao cho ta được chứ?"
"Meo meo."
"Đừng học mấy con mèo kêu meo meo"
"Ta là mèo mà."
Thương Miêu phản bác, ta không kêu tiếng mèo, chẳng lẽ kêu tiếng người?
"Vậy là người đồng ý rồi!"
"Meo!"
"Tốt, người đồng ý rồi!"
Phương Bình nhanh chóng nhìn bằng hệ thống, bây giờ hắn rất cần điểm tài phú, không chỉ dùng cho một mình hắn, mà còn cần đưa cho nhân loại trong thời khắc sống còn. Lần này bọn họ đi vào, không biết sẽ nguy hiểm đến mức nào! Một đống cường giả Thiên Vương bị giam bên trong, ai biết sẽ xảy ra chuyện gì. 500 ngàn nguyên vật chất bất diệt cho lão Trương, hình như ông ấy đã dùng hết rồi. Hiện tại, có rất nhiều tuyệt đỉnh nhân loại bị thương nặng, sau khi vào trong đó, không gian chiến trường cũng không có năng lượng để khôi phục. Còn chuyện mảnh vỡ Thiên Giới có thể cung cấp năng lượng hay không, có thể cung cấp bao nhiêu... thì đều là ẩn số. Dù thế nào thì, phải kiếm càng nhiều vật chất bất diệt càng tốt. Tặng thần khí như hàng tặng kèm, Thương Miêu vẫn luôn không vui, nhưng không cưỡng lại sức mê hoặc trong giao dịch của Phương Bình, sau khi nó đi ra, hắn sẽ cho nó ăn ngon uống ngon, không thiếu gì cả! Đám người Lão Vương đều không dám tin, Phương Bình chỉ toàn hứa nhăng hứa cuội, thật sự có thể làm được sao? Cạm bẫy nhanh chóng được bố trí xong. Cửa bị ẩn vào trong vết nứt không gian, xung quanh toàn là vết nứt đen nhánh, nguy hiểm cực kỳ. Mà chính hắn cũng đã thấy điểm tài phú tăng lên. Chắc là Thương Miêu đã đồng ý, bằng không, điểm tài phú của hắn sẽ không tăng. Tài phú: 8.2 tỷ điểm Khí huyết: 219.999 cal (219.999 cal) Tinh thần: 9955 hz (10.455 hz - 9955 hz - không thể phân thân) Lực lượng phá diệt: 85 nguyên (85 nguyên) Bản nguyên: Chặng một (tăng cường 9% + 30%) Không gian chứa đồ: 10.000 mét vuông (+)
Năng lượng bình phong: 1 điểm/phút (+)
Mô phỏng khí tức: 10 điểm/phút (+)
Phân tích bản nguyên: 10 triệu - 100 triệu điểm/lần 8 tỷ điểm tài phú! Hai thanh thần khí không hoàn chỉnh, trong đó, bia đá đã rạn nứt đến mức không còn hình thù hoàn chỉnh. Nhưng dù là vậy, vẫn có thể tăng đến 8 tỷ điểm! Phương Bình nghĩ mà sợ, hắn biết thần khí giá trị cao, không ngờ thần khí tàn khuyết mà vẫn cao như thế. Nếu là thần khí hoàn chỉnh... hệ thống của hắn có thể sẽ trực tiếp tiến vào trạng thái thăng cấp! Vậy thì xong! 8 tỷ điểm, 80 ngàn tỷ! Bia đá tàn tạ không ra hình thù gì, e là giá trị không cao lắm, Trảm Thần Đạo là nửa tàn, ít nhất cũng cho Phương Bình 6 tỷ điểm tài phú. Nếu là thần khí hoàn chỉnh, ít nhất cũng phải hơn 10 tỷ điểm! Giá trị tương đương trăm ngàn tỷ trở lên! Đương nhiên, đến mức này, đã không cần phải cân nhắc đến vấn đề tiền tài nữa. Giá trị của thần binh cấp chín cùng lắm chừng trăm tỉ. Giá trị của một thanh thần khí ít nhất cũng phải hơn 1000 thanh thần binh cấp chín. Phương Bình tính toán một lát, cũng thoải mái, thần binh cấp chính không thể sánh bằng thần khí, trăm ngàn tỷ cũng có thể xem là rẻ, thần khí hoàn chỉnh thì giá trị càng cao. Ai biết hoàn chỉnh và nửa tàn phế chênh lệch thế nào chứ.
"8 tỷ điểm..."
Phương Bình thở phào nhẹ nhõm trong lòng! Nếu đổi toàn bộ thành vật chất bất diệt, thì hắn sẽ có tương đương hơn 800 ngàn nguyên. Nếu Lão Trương không tự bạo nhiều như vậy, 500 ngàn nguyên cũng đã đủ cho tuyệt đỉnh nhân loại đánh mấy chiến dịch rồi.
"Bây giờ... đến lúc mời họ vào rồi!"
Bố trí xong cạm bẫy, Phương Bình không dừng lại nữa, nhanh chóng chui vào Cấm Kỵ Hải cùng đám lão Vương. Ở đáy biển, Phương Bình mau lẹ đào một cái hang thẳng xuống dưới. Thương Miêu cũng đi cùng hắn, thấy thao tác cực kỳ thông thạo của bọn họ, tỏ vẻ hứng thú dạt dào, đào hang... hình như rất vui, mình có nên đào một cái hang luôn không nhỉ? Phương Bình vừa đào hang, vừa nói: "Mèo lớn, cho ta mượn Khuy Thiên Kính một lát, ta muốn xem tình hình cái bẫy bên kia... Yến tâm, ta không cướp của người đầu, sau khi người xuất hiện, có thể lấy đi, lúc quan trọng thì xem lão Trường có cần hay không, nếu cần, thì giúp hắn phá hủy Cửa Ánh xạ."
Phương Bình không biết bây giờ bên trong Cửa Ánh xạ có còn đại đạo của người khác hay không, cũng không biết có cần phải làm vậy không. Nhưng dù thế nào thì, lo trước khỏi hoạ. Nếu thật sự phải dùng đến, ít nhất Thương Miêu có thể làm được. Thương Miêu lắc đuôi, lại muốn ta ra tay, còn muốn dùng Khuy Thiên Kính đánh vỡ cái cửa gì đó nữa, nghĩ tới đây, nó lầu bầu nói: "Vậy thì người lại thiếu nợ thêm thần khí, năm mươi, sáu mươi rồi..."
Phương Bình một con mèo này quá! Người học toán không giỏi, tính 1 thành 10, có biến thành 100 ta cũng không thấy lạ. Vấn đề là... 100 thanh thần khí cũng chẳng sao, một xe đồ ăn vặt là đủ rồi chứ gì? Chỉ là 100 xe đồ ăn vặt mà thôi! Chuyện nhỏ như con thỏ! Rất nhanh, Phương Bình đào được một cái hang cực sâu dưới đáy biển, sau đó bổ sung thêm vài con đường, làm tổ dưới đáy biển. Thương Miêu lấy Khuy Thiên Kính ra, nhắm ngay cái cửa trong vết nứt, trên mặt kiếng cũng xuất hiện hình ảnh. Phương Bình cũng không vội để nó rời đi, tạm thời trốn ở đây đã, có lẽ còn cần Thương Miêu hỗ trợ. Giờ khắc này, chuyện duy nhất cần làm là chờ đợi, chờ đợi lão Trương cảm thấy gần đủ người rồi, để Thương Miêu mở cái bẫy này ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận