Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1836: Vì Ngươi, Không Tiếc Tất Cả (2)

Trương Đào mặc kệ Lý Chấn nghĩ gì, cười nói: "Thành Trấn Tinh cũng có thần binh cấp chín, ngươi lấy về cũng không sao hết, mau đòi về. Lần này Phương Bình cũng cho Quân bộ không ít tài nguyên, 2000 cân đá năng lượng, trước trả cho mấy vị Quân Tinh Lạc mấy cân đá năng lượng... Thần binh cấp chín của Điền Mục cũng là do Phương Bình cho, bây giờ hắn cần ngươi giúp một chút, không thành vấn đề chứ?"
Lý Chấn nghẹn lời, một lát sau mới nói: "Được."
Một bên, Nam Vân Nguyệt liếc hắn một cái, im hơi lặng tiếng, ngươi quên cái gì rồi đúng không?
Phương Bình cũng cảm thấy Lý Chấn quên nói cái gì!
Ta dùng thần binh để đổi, không phải đòi không. Giá trị của 20 thanh thần binh cấp bảy cũng đã cao hơn một thanh thần binh cấp chín rồi.
Ta không hề đòi không đấy nhé!
Ngươi cũng không thèm nhắc... là quên hay là không muốn nhắc? Trương Đào sẽ trả lại sau à?
Thôi, chuyện này cũng không liên quan gì đến mình, Phương Bình cảm thấy mình đang giao dịch rất công bằng, cũng không thiếu nợ ai, 40 thanh thần binh cấp bảy đổi hai thanh cấp chín, hắn mới là người chịu thiệt.
"Mặc kệ, lão Trương chắc cũng sẽ chia cho một ít chứ nhỉ?"
Phương Bình không quản chuyện này nữa, thần binh của 4 vị cường giả cấp chín và ba vị vạn đạo hợp nhất đã giải quyết xong rồi. Tuy hắn phải dùng hết toàn bộ thần binh trong tay, nhưng cũng xứng đáng.
Nếu cường giả cấp chín có thần binh cấp chín trong tay, thì dù có tự bạo cũng sẽ có tác dụng lớn.

Phương Bình cũng thẳng thắn, trực tiếp giao 7 thanh thần binh cấp tám và 40 thanh thần binh cấp bảy, giao cả thân cây Yêu Quỳ cho Trương Đào. Giữ 3 thanh thần binh cấp tám cho đám người Trần Chấn Hoa là đủ rồi.
Bàn xong chuyện này, Lý Chấn cũng mặc kệ Trương Đào, mở miệng nói: "Lần này Ma Võ phản công, Phương Bình ngươi định làm thế nào?"
Nói xong, còn bổ sung: "Bây giờ, người có thể điều động chỉ có 43 vị cấp chín trên bảng xếp hạng, không tính chúng ta, ngoài ra, cũng có thể điều động cấp chín bên thành Trấn Tinh. Trừ 4 vị ở Ma Võ, và 23 cấp chín tọa trấn địa quật... Tử Cấm địa quật cũng cần, dù sao vẫn còn yêu tộc ở trong đó.
Tính ra, có thể điều động 16 vị cấp chín! Nhưng trong 16 vị này, chúng ta dự định điều động ba đến năm người đến Tây Sơn... Tây Cương… chắc là cần nhiều hơn!"
Lý Chấn nghiêm túc nói: "Tây Cương địa quật muốn dẫn dụ Trương Vệ Vũ tiến vào, vì muốn giết Trương Vệ Vũ, bọn họ sẽ điều động rất nhiều người! Chớ nói chi là còn có cường giả đỉnh cấp bản nguyên trên bảng xếp hạng địa quật.
Nếu đã thế, tính luôn Trương Vệ Vũ, ít nhất phải chuẩn bị 5 người mới được. Cho nên, ta chỉ có thể điều động tối đa 5 cấp chín đến Ma Đô, mấy vị cấp chín khác phải giữ lại, để giúp cho những nơi khác."
Lý Chấn nói xong, lại tiếp tục nói: "Phía Ma Võ các ngươi, nếu Ngô Khuê Sơn tỉnh lại, thì sẽ là 4 vị cấp chín, cộng thêm 5 vị bên này, tổng sẽ là 9 vị cấp chín, mà đối diện có đến 18 vị cấp chín..."
Một chọi hai, thật ra vẫn có hy vọng, nhưng đánh giết, đánh bại... hầu như không thể. Nhưng Ma Võ có biến số, Lý Trường Sinh cũng có thể xem như cấp chín, Phương Bình cũng vậy. Cho nên thật ra là 11 vs 18.
Thấy Phương Bình muốn nói gì đó, Trương Đào bỗng nhiên lạnh nhạt nói: "Đừng nói không cần! Đây không phải trò đùa! Ngươi đồng ý mạo hiểm mạng người của Ma Võ, đó là chuyện của ngươi. Nhưng cuộc chiến Ma Đô có ảnh hưởng rất lớn, không thể để ngươi muốn làm gì thì làm!
Ngươi thật sự hy vọng phản công chỉ nhờ vào Ma Võ sao? Ngươi thật sự cảm thấy 18 vị cường giả cấp chín bên kia chỉ là cỏ dại, gặt một cái là chết sạch sao? Chúng ta nói cấp chín ngoại vực vô dụng, là vì bọn họ sẽ không liều mạng, bọn họ luôn luôn chiếm cứ ưu thế, nên bình thường sẽ không quá gắng sức.
Nhưng nếu liều mạng, đến cấp chín rồi, ai lại yếu được? 18 vị cấp chín, một khi liều mạng, chút thực lực của Ma Võ làm sao chống lại nổi. Ngươi có thể tự chọn 5 vị cấp chín. Nhưng có một số người không đi được, ngươi tự quyết đi."
Phương Bình trầm mặc một lát sau mới mở miệng nói: "Trấn thủ Ngô Xuyên, Tư lệnh Điền Mục, Bộ trưởng Vương, Trần Diệu Tổ tiền bối, Trần Thất tiền bối, năm vị này là được rồi!"
Mọi người nghe thấy mấy cái tên này, có chút bất ngờ, sau đó lại hiểu ra.
Ngô Xuyên, Điền Mục đến từ Ma Võ, đương nhiên sẽ ra ra sức. Hai vị cấp chín của Trần gia đều từng được Phương Bình cứu, có thể nói là thiếu Phương Bình một cái mạng. Còn Vương bộ trưởng thì, nếu may mắn, lần này hắn đi Ma Võ, Phương Bình chọn hắn cũng không có gì là kì lạ.
Trương Đào chậm rãi nói: "Nhiêu đó thôi sao? Ngươi phải biết, Vương Khánh Hải chỉ mới đột phá, Điền Mục cũng vậy, ngươi có thể chọn hai vị cấp chín mạnh hơn."
Phương Bình lắc đầu nói: "Không cần, tiền bối Ngô Trấn thủ và Trần Diệu Tổ đều là cường giả cấp chín đỉnh cao, thế đã đủ rồi! Nếu hiệu trưởng tỉnh, ba người bọn họ, lấy một địch hai, dù có phải đánh với cường giả bản nguyên thì cũng có thể chiến thắng!
Cộng thêm Lý lão sư, thì 4 vị cấp chín bên phe chúng ta có thể chiếm ưu thế tuyệt đối so với 7 vị cường giả bản nguyên của địa quật!
Còn lại 11 vị cấp chín, ba vị lão sư Quách Thánh Tuyền và tiền bối Trần Thất đều là cường giả bản nguyên, giữ chân đối phương hoàn toàn không thành vấn đề. Điền sư huynh và Vương bộ trưởng chỉ cần ngăn 3 vị cấp chín còn lại là được!"
Phương Bình cười nói: "Dù không thể chiến thắng bọn họ trong thời gian ngắn, nhưng chúng ta thừa sức giữ chân bọn họ! 18 vị cấp chín, không đáng sợ!
Mà ta, hoàn toàn rảnh tay, chỉ cần ta có thể nhanh chóng giết chết những võ giả cấp bảy cấp tám còn lại là được! Sau đấy, ta sẽ trợ giúp các vị lão sư, tuyệt đối có thể chém giết rất nhiều cấp chín!"
Phương Bình cắn răng nói: "Lần này, ta muốn diệt một quật! Nhưng ba vị bộ trưởng cũng đều biết, nếu cấp chín chết quá nhiều, có thể sẽ khiến Chân Vương nổi giận, khi đó, Ma Võ không thể khống chế nổi nữa. Nên trận chiến phản công này của Ma Võ, dưới cái nhìn của ta, ngoại vực thật ra không phải là vấn đề, vấn đề là những Chân Vương ở Ngự Hải Sơn."
Phương Bình hơi nhíu mày, suy nghĩ một chút lại nói: "Lần này... E là hai vị Chân Vương sẽ không áp chế nổi, có thể sẽ trực tiếp tiến vào ngoại vực luôn. Dù sao ta không chỉ giết cấp chín, mà còn những người yếu khác!
Bây giờ Ma Võ có hơn 4000 võ giả trung cấp, cộng thêm một phần ba võ giả trung cấp của 5000 Quân Võ An, thì số lượng sẽ lên đến hơn 6000 người!
Đại quân gồm 6000 võ giả trung cấp, trực tiếp quét ngang các thành, tiêu diệt hoàn toàn Ma Đô địa quật, dù không thể tiêu diệt sạch, ta cũng muốn trăm dặm xung quanh thành Hi Vọng không còn bất kỳ thành trì địa quật nào tồn tại!”
Đám người Trương Đào liếc mắt nhìn nhau, Lý Chấn nhìn Trương Đào, các ngươi thương lượng kỹ rồi chứ?
Thằng nhóc này muốn diệt cả một quật, ngươi còn lo hắn không dẫn nổi Chân Vương ra à?
Bọn họ thật sự không ngờ Phương Bình chuẩn bị diệt cả một quật, còn tưởng mục tiêu lần này của hắn là phản công, lấy lại thành Hi Vọng và Ma Thành. Bây giờ thì tốt rồi, Phương Bình căn bản không có ý định đó.
Hắn chỉ muốn tiêu diệt Ma Đô địa quật mà thôi! Cuộc chiến diệt quật!
Trương Đào có chút đau đầu, việc này... hơi phiền á. Nếu làm như thế, tình hình sẽ nghiêm trọng hơn hắn nghĩ nhiều.
Có nhiều ngoại vực như vậy, tiêu diệt Tử Cấm địa quật, lần trước cũng suýt chút nữa đã hủy diệt Thiên Nam địa quật, bây giờ lại muốn trực tiếp diệt Ma Đô địa quật, đám Chân Vương kia làm sao mà ngồi yên được chứ?
Phương Bình thấy bọn họ trầm ngâm, thở dài nói: "Nếu chính phủ cảm thấy áp lực quá lớn, vậy thì không cần diệt quật, chúng ta cướp lại thành Hi Vọng và Ma Thành, đứng vững gót chân cũng được."
Trương Đào than thở: "Nếu muốn diệt quật, thì đúng là phức tạp lắm. Phương Bình, một quật hủy diệt, khác với tình huống ở Tử Cấm và Thiên Nam, hai địa quật kia, nói là diệt quật, thật ra đều không phải chủ động, mà là bị động.
Tuyệt đỉnh hai bên đã bàn xong, sống chết có số, không hề có tính đột ngột, mà lần này phản công, hiển nhiên sẽ không đi đàm phán, nghĩa là nhân loại chủ động hủy diệt một quật, gây ra đại chiến. Chân Vương địa quật sẽ không khoan dung.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận