Toàn Cầu Cao Võ

Chương 312: Thay đổi dần (3)

Mọi người ồn ào nhốn nháo, nhưng Phương Bình khẽ gật đầu, đúng là phải thay đổi rồi.
Chỉ là không ngờ, cứ như thế bắt đầu thi hành rồi, Bạch Cẩm Sơn lúc này rõ là đang bức bách mọi người tiếp nhận hiện thực này.
Nếu không chấp nhận, những người khác còn có thể làm gì?
Nếu có người dám không tham gia tập huấn, cấp trên cũng sẽ không làm gì người đó, chỉ là sẽ bãi bỏ thân phận võ giả của người đó, điều này rất công bằng.
Dù cho truyền ra ngoài, người bình thường cũng phải vỗ tay bảo hay.
Không có cách nào náo loạn được!
"Ngoài ra..."
Bạch Cẩm Sơn nói xong bỗng nhiên lại nói: "Ngoài ra, đối với những võ giả thể hiện tốt, chính phủ cũng vui lòng khen thưởng!
Sau này, sinh viên Võ Đại, võ giả tòng quân, những người này, chính quyền địa phương cũng đều có chính sách nâng đỡ.
Bao gồm an bài công việc cho người nhà, người nhà làm kinh doanh sẽ có một vài chính sách phụ cấp, tài nguyên tu luyện còn thiếu, chính quyền địa phương cũng sẽ có phụ cấp một chút, bao gồm mở ra chế độ cho vay.
Còn nữa, quân nhân, học sinh ưu tú như Phương Bình cũng sẽ nhận đến những phần thưởng giá trị!
Trước đó, Phương Bình trên thi đấu giao lưu biểu hiện vô cùng xuất sắc, chính quyền Dương Thành quyết định, dành tặng Phương Bình 500 ngàn làm phần khen thưởng nho nhỏ.
Hy vọng Phương Bình không ngừng cố gắng, một đường phát triển, trở thành võ giả trung cấp, thậm chí là trở thành Tông sư!"
Phương Bình hơi ngạc nhiên, vậy thì cho mình 500 ngàn rồi?
Không ngờ chỉ đi một chuyến, tiền lại tự vào túi?
500 ngàn, ngược lại, Phương Bình cũng không quá để ý.
Chủ yếu vẫn là chính phủ đã thay đổi thái độ!
Trước kia thả rông, nhưng hiện tại bắt đầu có kế hoạch chỉnh đốn rồi.
Chỉnh đốn võ giả xã hội, để những người này tham dự tập huấn, tu luyện chiến pháp, cứ như thế, tương lai mấy năm nữa, có thể sẽ ra thêm hơn 100 ngàn võ giả có thể chiến đấu. Phương Bình phát hiện, từ sau khi thi đấu giao lưu kết thúc, sự thay đổi này càng ngày càng rõ ràng.
Đến hiện tại, ngay cả thành thị nhỏ như Dương Thành cũng đã thay đổi.
Tuy rằng còn không nhanh như vậy, cũng chỉ là khiến võ giả xã hội tham gia tập huấn, mỗi năm một tháng, nhưng những sự thay đổi này đều bất tri bất giác sẽ thay đổi tất cả.
Nói xong những điều này, Bạch Cẩm Sơn thấy bầu không khí có chút nghiêm nghị, bỗng cười nói: "Mọi người cũng đừng lo lắng, thực ra cũng không phải việc ghê gớm gì. Tập huấn cũng không khó như mọi người tưởng tượng, rất dễ dàng.
Mọi người cứ xem như mình tham gia các lớp đào tạo tổng tài. Cho dù tham gia lớp tập huấn, cũng không phải hoàn toàn bị quân quản, xử lý nghiệp vụ gì đó đều có thể trao đổi qua điện thoại, video mà!"
Trước đó là vừa đấm vừa xoa, lúc này chính là động viên rồi.
...
Được Bạch Cẩm Sơn động viên một trận, mọi người tâm tình khá hơn nhiều.
Một tháng không ngắn, nhưng có thể chia làm 4 lần, mỗi lần một tuần, cũng không phải không thể chấp nhận được. Cũng không phải ngồi tù hay bị quản chế, tham dự tập huấn, cũng có thể tiếp tục xử lý nghiệp vụ công ty.
Hơn nữa, nhiều võ giả tụ tập lại một chỗ như vậy, nói không chừng còn có thể mở rộng giao thiệp, mở rộng thị trường.
Bạch Cẩm Sơn nói không sai, này cũng giống các lớp đào tạo tổng tài trong xã hội.
Mọi người tự an ủi chính mình, không tự an ủi không được, thực lực không đủ, trừ phi thật sự từ bỏ thân phận võ giả, nếu không, không cách nào chống lại.
Toàn bộ quá trình, Phương Bình chỉ đến nghe thế thôi, cuối cùng được lấy không 500 ngàn, cũng coi như là niềm vui bất ngờ.
Hội họp ngày hôm nay chủ yếu là vì việc này.
Còn lại, chiêu mộ chiến đội, sắp xếp nhân viên, lỗ hổng tài chính gì đó, Bạch Cẩm Sơn đều không nhắc đến, hiển nhiên, việc này, Dương Thành có thể xử lý tốt.
Đến lúc Phương Bình uống nước xong định rời đi, Bạch Cẩm Sơn bỗng nhiên gọi Phương Bình ở lại.
Phương Bình có chút bất ngờ, cũng không biết vị này tìm mình làm gì, nhưng cũng chỉ có thể dừng bước.
Bạch Cẩm Sơn cũng không tìm chỗ nào để trò chuyện riêng.
Vừa xuống lầu dưới, vừa cười nói: "Phương Bình, cậu thể hiện rất tốt trong buổi thi đấu giao lưu, ta thấy, cậu rất ưu tú."
"Đề Đốc quá khen rồi."
"Không biết cậu có chú ý tới một chuyện hay không. Lần này, chuyện thành lập chiến đội và yêu cầu võ giả tham gia tập huấn, thực ra không phổ biến trong phạm vi toàn quốc.
Mà chỉ ở một vài khu vực thí điểm, hơn nữa, rất tích cực!"
Phương Bình hơi hơi thắc mắc.
Bạch Cẩm Sơn lại nói: "Phương Bình, cậu hiểu thế giới này được bao nhiêu?"
"Ý của ngài là… địa..."
"Xem ra cậu cũng biết rồi."
Bạch Cẩm Sơn cũng không ngạc nhiên, Phương Bình là học sinh ưu tú như vậy, biết sớm cũng bình thường.
"Lần này, chủ yếu chỉ thí điểm ở một vài tỉnh lớn, cũng là những tỉnh lớn tích cực nhất, phân biệt là ba tỉnh Nam Giang, Nam Hà, Nam Trạch.
Mà ba tỉnh này, cậu có phát hiện gì không?
Các Tổng đốc trong một hai năm trở lại đây đều lục tục đột phá đến Tông sư.
Năm năm trước, Tổng đốc của ba tỉnh, không một ai là Tông sư cả!
Tông sư dạo này dễ đột phá lắm sao?"
Trong đầu Phương Bình dường như nghĩ ra cái gì, một lát sau mới nói: "Ý của ngài là…"
22 lối vào địa quật ở Hoa Quốc vẫn có quy luật xuất hiện.
Ba năm trước, lối vào thứ 22 xuất hiện ở phía đông. Nếu như cẩn thận nghiên cứu địa điểm xuất hiện của mỗi lối vào, em sẽ phát hiện…
Địa quật, đang bố trí cứ điểm!"
Ánh mắt Phương Bình có chút thay đổi, kinh ngạc nói: "Ý ngài là, lối vào địa quật không ngẫu nhiên xuất hiện ở bất cứ đâu, mà xuất hiện có quy luật về thời gian và địa điểm, đang tiến hành bố trí cứ điểm?"
"Đúng, trong Hoa Quốc rộng lớn này, hiện tại chỉ có ba tỉnh phía nam vẫn chưa có lối vào địa quật nào.
Cho nên, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, lối vào kế tiếp trong tương lai một hai năm nữa tất nhiên sẽ xuất hiện tại một trong ba tỉnh phía nam!
Lối vào địa quật… dưới cái nhìn của ta, càng giống cứ điểm quân sự hơn!
Từng chút từng chút thâm nhập, từng chút từng chút bố trí cứ điểm để xâm chiếm toàn bộ Hoa Quốc.
Tiếp theo, sắp xuất hiện ở ba tỉnh phía Nam rồi.
Cho nên, cả ba tỉnh phía nam này gần đây đều đang tăng nhanh cải cách.
Chúng ta có thể trông mong vào Quân đội, hy vọng vào Võ Đại… nhưng mà có thể trông mong được bao lâu?
Chỉ có tự cứu mình thôi!
Sức mạnh của địa phương không đủ, vậy thì kết quả của chúng ta cũng không tốt đẹp gì hơn Thiên Nam đâu.
Quân đội chủ yếu thiên về phòng thủ, em có hiểu ý của ta không?
Bởi vì không đủ mạnh, nên Quân đội chỉ có thể đóng quân, không thể khai thác, không thể liều lĩnh. Lúc này, chỉ có thể tăng cường sức mạnh của địa phương mình, dựa vào võ giả của địa phương, tiến vào địa quật dọn dẹp, mới có thể làm cho địa phương an toàn hơn.
Những võ giả từ nơi khác, không phải nói không tận tâm, nhưng bọn họ có thể ở lại ba tỉnh miền Nam được bao lâu?
Ngày trước lúc Thiên Nam có chuyện, cứu viện khắp nơi, nhưng các võ giả nơi khác lẽ nào vẫn luôn muốn ở lại Thiên Nam?
Những cường giả Tông sư kia cũng sẽ không ở lại một chỗ lâu.
Lại xảy ra chuyện, bọn họ cũng chỉ có thể cầu viện khắp nơi.
Cho nên, nâng cao sức mạnh ở bản thổ mới là điều căn bản.
Đáng tiếc, kinh tế Nam Giang yếu kém, không hấp dẫn võ giả, không thể giữ chân các võ giả mạnh mẽ.
Nhưng đã là người Nam Giang, chúng ta vẫn hy vọng những học sinh học trường ngoài như em có thể trong lúc nguy cấp, trở lại Nam Giang góp sức giúp đỡ.
Ma Đô đúng là cũng có lối vào địa quật, nhưng Ma Võ cường giả vô số, hơn nữa, Ma Đô địa quật đã xuất hiện nhiều năm, tình hình cũng khả quan một chút.
Một khi địa quật tại Nam Giang xuất hiện lối vào địa quật mới, đây mới thực sự là nguy cơ lớn.
Phương Bình, đối với học viên thiên tài như em, chúng tôi không ép buộc, nhưng nếu Nam Giang thật sự gặp phải nguy cơ này, chúng tôi vẫn hy vọng em có thể trở lại Nam Giang."
"Nam Giang sẽ xuất hiện lối vào địa quật..."
Phương Bình nuốt một ngụm nước bọt, bỗng nhiên nói: "Đề Đốc, có thể dự đoán được địa phương cụ thể không? Sẽ không phải là ở Dương Thành chứ?"
"Khó nói lắm, trong khu vực ba tỉnh miền Nam, chỗ nào cũng có khả năng."
Bạch Cẩm Sơn nói một câu, lại tự giễu: "Lối vào địa quật, sớm muộn cũng sẽ trải rộng khắp Hoa Quốc, cho dù bây giờ không ở Dương Thành, sau đó thì sao?
Haizz, tổ chim đã bị phá trứng thì có còn nguyên vẹn được không..."
Trong lòng Phương Bình có chút lo lắng, đang cân nhắc xem có cần mang ba mẹ và em gái chuyển đến chỗ khác ở hay không.
Ba tỉnh miền Nam coi bộ không yên ổn nữa rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận