Toàn Cầu Cao Võ

Chương 439: Huyết Tiễn Thuật (2)

Trang web độc lập, dù sao cũng không tốt bằng trang web phức hợp.
99 Võ Đại dùng chung một trang web, Viễn Phương là công ty đầu tiên khởi xướng xu thế, xác suất giành được cơ hội thầu toàn bộ dự án không nhỏ, điều kiện tiên quyết là bản thân Phương Bình nhất định phải có quyền lên tiếng mới được.
“Khi nào ký hợp đồng?”
“Bọn họ nói bất cứ khi nào, nhưng hy vọng có thể do ngài tới ký.”
“Không thành vấn đề!”
Phương Bình vui vẻ đồng ý, lập tức nói: “Hôm nay ngày 13, ngày 15 chính thức ký hợp đồng!”
“Vâng, vậy tôi thông báo cho bọn họ.”
Lý Thừa Trạch vui mừng khấp khởi, trang web ăn uống của Viễn Phương được định giá cao như vậy, mặc dù là công lao của Phương Bình nhưng cũng chứng tỏ hoạt động trang web không tồi.
Đây cũng là sự khẳng định của đối phương!
Một năm qua, chỉ nhìn thấy xuất ra mà chưa nhìn thấy thu vào, ông cũng nóng ruột, bây giờ cuối cùng cũng có thành quả rồi.
...
“Bán đi 30% cổ phần...”
Phương Bình khẽ thở dài, lần đầu tiên bán đi nhiều như vậy sau này có thể sẽ không dễ bán nữa.
“Không biết khi ký hợp đồng rồi, điểm tài phú có tăng lên hay không? Đầu tư 17 triệu, dựa theo định giá hiện tại, có lẽ sẽ tăng lên 83 triệu điểm tài phú, nhưng thật có khả năng tăng điểm tài phú không?”
Đây cũng là lần đầu tiên Phương Bình gặp chuyện này, trong lòng có chút bất ổn.
Nếu như không được vậy thì phiền phức rồi.
“Có lẽ có thể, không lý nào không được… lẽ nào nhất định tài sản ròng của công ty phải đạt đến mức nhiều như vậy? Vậy một khi lên sàn, giá cổ phiếu có cao thì có tác dụng gì?”
Trong lòng Phương Bình thấp thỏm, chỉ có thể tự an ủi bản thân.
Mặc dù không ném quá nhiều tâm huyết vào công ty, nhưng cậu vẫn luôn ôm hy vọng rất lớn, lần này không thành công, Phương Bình sẽ thổ huyết mất.
...
Lo lắng thì lo lắng, Phương Bình vẫn không từ bỏ việc tu luyện chiến pháp.
Ngày 14 tháng 6, ngày thứ 10 Phương Bình chuyên chú tu luyện chiến pháp.
"Phốc!"
Sau khi Phương Bình phun ra một mũi tên máu, nền đá xanh dưới mặt đất xuất hiện một lỗ thủng.
Lữ Phượng Nhu khẽ cau mày, Phương Bình cũng bất lực nói: “Em thổ huyết nhiều như vậy, sẽ chết đó cô ơi!”
Ngày ngày phun máu, Phương Bình cảm thấy bản thân bây giờ chắc thiếu máu lắm rồi.
Lữ Phượng Nhu hừ lạnh một tiếng nói: “Bớt lắm mồm, uy lực vẫn quá nhỏ, xương sọ dù không rèn luyện nhưng cũng vô cùng cứng, uy lực vừa rồi của em có lẽ có thể làm người khác bị thương, nhưng không thể nào xuyên qua đầu đối phương.
Trừ phi mỗi lần em đều có thể nhắm bắn trúng nhược điểm trên mặt như bắn vào mắt của đối phương, nhưng khi chiến đấu, chưa chắc có cơ hội.
Đây là chiến pháp, không chỉ đơn thuần là một loại bí thuật, Huyết Tiễn Thuật cũng yêu cầu bạo phát khí huyết.
Muốn xuyên thủng não của một người cần bạo phát ít nhất từ 30 cal khí huyết trở lên...”
Phương Bình khổ não nói: “Nhưng cổ họng của em không thể nào chống đỡ được cường độ bạo phát khí huyết cao như vậy, dễ làm thương chính mình.”
“Cùng lắm thì làm người câm một quãng thời gian, sợ cái gì!”
Phương Bình bất lực, Huyết Tiễn Thuật nên đổi tên là Thất Thương Quyền được rồi, không chỉ hại người mà thôi còn hại chính mình, ngày nào đó thật sự thổ huyết chết luôn, hoặc trở thành người câm luôn.
Lữ Phượng Nhu từ sáng đến tối tinh lực luôn không đủ, phải chăng có liên quan đến việc mất máu quá nhiều?
Bây giờ Phương Bình cũng vô cùng hoài nghi!
“Tiếp tục tu luyện Huyết Tiễn Thuật, ngoài ra hai môn chiến pháp kia cũng không được chậm trễ, Bạo Huyết Cuồng Đao của em hiện tại chỉ có thể chém ra liên tiếp bốn đao mà thôi.
Bạo phát khí huyết lần lượt 50, 70, 90, 110, liên tiếp như vậy cũng mới 320 cal khí huyết, theo lý mà nói cũng gần như đạt đến trình độ tuyệt chiêu.
Nhưng loại chồng chất liên tiếp này còn yếu hơn so với 320 cal khí huyết bạo phát, vì vậy cũng chỉ có thể sánh ngang với uy lực của đòn sát thủ.
Đương nhiên, cũng làm giảm độ khó trong việc nắm chắc chiến pháp của em.
Hiện nay khí huyết bạo phát đơn chiêu của em ít nhiều cũng chưa đến 150 cal, miễn cưỡng nắm giữ sức mạnh của bản thân.
Ngược lại Bạo Huyết Cuồng Đao khiến em nắm chắc đòn sát thủ, lão già Trương Định Nam sau khi cải tiến chiến pháp cũng không tệ.”
Bạo Huyết Cuồng Đao phiên bản cải tiến của Trương Định Nam, tương đương với đòn sát thủ và tuyệt chiêu sau khi tiến hành phân tách, điều này còn dễ dàng hơn nhiều so với việc nắm chắc một tuyệt chiêu nào đó.
Phương Bình lúc này nếu thực sự bạo phát đơn chiêu, có lẽ có thể chỉ bạo phát được một đao 150 cal khí huyết, tuyệt đối sẽ không đạt đến 200 cal.
Nhưng vận dụng Bạo Huyết Cuồng Đao tứ liên trảm, cậu có thể chồng chất bạo phát 320 cal khí huyết, yếu hơn một chút so với một chiêu, nhưng tuyệt đối mạnh hơn so với chiêu thức uy lực 250 cal khí huyết của những võ giả cấp ba cao kỳ khác, đương nhiên, như vậy khí huyết cũng tiêu hao nhiều hơn một chút.
“Khi nào em nắm chắc ngũ liên trảm, vậy em mới thật sự nắm chắc tuyệt chiêu của cảnh giới cấp ba!”
Lữ Phượng Nhu hiếm khi nở một nụ cười, cười nhạt nói: “Nắm chắc tuyệt chiêu cảnh giới cấp ba, em cũng sẽ là võ giả cấp ba nằm trong bảng xếp hạng, không phải chỉ là bảng xếp hạng cấp ba Võ Đại, mà là toàn quốc, bao gồm quân đội.
Bây giờ em vẫn chưa nằm trong bảng xếp hạng toàn quốc, nhưng sau khi nắm chắc ngũ liên trảm, thì xếp hạng sẽ không thấp hơn Tần Phượng Thanh.”
Tần Phượng Thanh lúc này đang xếp vị trí thứ sáu trong bảng xếp hạng, hai ngày trước, trong nội bộ có bàn tán bảng xếp hạng sẽ được thay đổi, Tần Phượng Thanh xếp vị trí thứ 46.
Mà Tạ Lỗi xếp vị trí thứ 99, khó khăn lắm mới vào được bảng xếp hạng.
Nếu như Phương Bình nắm chắc ngũ liên trảm thì xếp hạng sẽ không kém bao nhiêu so với Tần Phượng Thanh, hiển nhiên Tạ Lỗi vẫn chưa nắm chắc tuyệt chiêu cảnh giới cấp ba.
Mà võ giả cấp ba nằm trong top 50 thì khả năng là đã có tuyệt chiêu rồi.
“Đương nhiên, xem như đây là một mẹo lên bảng, ngoài ra cũng tiêu hao khí huyết nhiều hơn một chút… có điều vẫn là câu đó, đối với em mà nói, khoảng cách không lớn.”
Dù sao Phương Bình có thể khôi phục khí huyết.
Phương Bình cười khổ, Lữ Phượng Nhu đánh giá cao cậu rồi.
Cậu không có điểm tài phú thì không khác người ta bao nhiêu, khí huyết thật sự không cao hơn người khác.
Nói cách khác, cậu không có điểm tài phú, ít nhiều cũng giống Tần Phượng Thanh, nhưng cậu có điểm tài phú, tới thêm mấy người như Tần Phượng Thanh cũng chưa chắc đánh nổi cậu.
Lữ Phượng Nhu tiếp tục nói: “Thời gian tu luyện chiến pháp của em quá ngắn, hiện tại em chỉ mới nắm chắc bước đầu, chiến pháp mạnh hơn nữa vẫn nằm ở chỗ vận dụng, đánh không trúng người thì bạo phát ngàn cal cũng không có tác dụng.
Vì vậy, phải tu luyện thêm nhiều, lúc cần thiết có thể so tài với người khác.
Ngoài ra, em đang võ giả cấp ba, cũng không xem là quá ưu thế, nếu như thật sự muốn trở thành cấp ba vô địch thì ít nhất phải khiến bản thân đạt được đỉnh cấp ba, một mình nắm chắc chiêu thức tuyệt chiêu, mà tuyệt chuyên cũng chia ra mạnh yếu, bạo phát 300 cal khí huyết trở lên, cũng có thể gọi là tuyệt chiêu cấp ba.
Nhưng bạo phát 500 cal khí huyết thì sao?
Khí huyết toàn thân tập trung một chiêu, một chiêu bạo phát 900 cal khí huyết, võ giả cấp ba như vậy thì cần một chiêu cũng có thể chém được võ giả cấp bốn cấp năm!
Bọn họ không cần dùng quá nhiều chiêu, chỉ cần một chiều liền có thể đánh chết kẻ địch, đây mới là định nghĩa của tuyệt chiêu.”
Phương Bình nghe vậy chỉ có thể ngưỡng mộ!
Loại võ giả này, phải chìm trong chiến pháp ít nhất là mười năm trở lên, nếu không rất khó làm được.
Phương Bình cảm thấy bản thân nếu muốn làm được như vậy… ngoại trừ khí huyết đột phá cực hạn 999 cal, nếu như đạt đến 1500 cal khí huyết, cậu có lẽ có thể làm được bạo phát tuyệt chiêu trăm cal khí huyết.
Không đủ thời gian.
Phương Bình cảm thấy mình có thể tham khảo phương thức này, chứ không phải nghiên cứu chuyên sâu về chiến pháp và cách tăng khí huyết bạo phát.
Nhưng ngày 14 sau khi kết thúc tu luyện, Phương Bình lại lần nữa rơi vào tình trạng hấp hối, 4,5 triệu điểm tài phú, miễn cưỡng đến bây giờ, ngày mai nếu vẫn không phát tài thì cậu phải nhanh chóng nghĩ cách kiếm bội mới được.
Hoặc… có thể thử thu phí bảo hộ Trần Vân Hi và Triệu Tuyết Mai!
Bạn cần đăng nhập để bình luận