Toàn Cầu Cao Võ

Chương 127: Trúng tuyển (2)

*Chương có nội dung hình ảnh
Dựa theo cách Vương Kim Dương nói, ở hai trường Võ Đại lớn cũng rất nguy hiểm, nhưng mà bởi vì thực sinh sinh viên của hai trường này mạnh mẽ, thực lực của đạo sư và lãnh đạo trường cũng mạnh, cho nên cho dù có chút nguy hiểm, có thể cũng không đáng đề cập đến, hoặc có thể được hoá giải.
Liễu Đào không nhắc đến hai trường lớn, không biết là do tin tức bị phong toả, hay là tỷ lệ tử vong không cao như những Võ Đại khác.
Thấy những người khác đều không nói lời nào, Phương Bình cười cười nói: "Nguy hiểm ở đâu cũng có, mọi người cũng không cần lo lắng quá mức.
Chỉ cần thực lực bản thân đủ mạnh, gặp phải nguy hiểm cũng có thể hóa giải.
Vì thế, điều chúng ta cần làm là phải không ngừng tăng thực lực của mình lên, để bản thân có đủ năng lực ứng phó, đối mặt với những nguy hiểm này."
Lưu Nhược Kỳ và Dương Kiến thật vất vả mới có cơ hội, làm sao có thể từ bỏ.
Nếu đổi lại là Phương Bình, lúc này cậu cũng sẽ nắm lấy một nhánh cỏ cứu mạng mong manh, đừng nói là nghe nói, thậm chí cho dù có nhìn thấy có người tử vong, cũng sẽ không bỏ qua.
Liễu Đào nghe vậy cũng không nói gì nữa, dù sao những điều này cũng chỉ là suy đoán của cậu.
...
Trong số các thí sinh thi khoa võ, Phương Bình điền nguyện vọng 1 là Ma Đô Võ Đại, Nguyện vọng 2 là Nam Giang Võ Đại.
Bởi vì lần trước Vương Kim Dương đã nhắc nhở, nên Ngô Chí Hào chọn ghi danh Nam Giang Võ Đại, trường nguyện vọng 2 là khoa võ tại một trường đại học phổ thông tại Ma Đô.
Lưu Nhược Kỳ và Dương Kiến ghi danh vào Thiên Nam Võ Đại, trường nguyện vọng 2 là một trường đại học khoa văn.
Những người khác, bởi vì không đạt đủ điểm chuẩn nên đều ghi danh vào trường khoa văn.
Bạn cùng bàn với Phương Bình là Trần Phàm lần này thi cũng không tệ, còn cao hơn Phương Bình 5 điểm, được 632 điểm. Nguyện vọng 1 cậu ấy báo danh tại đại học sư phạm Hoa Đông, nguyện vọng 2 là đại học Nam Giang.
Hai trường đại học này đều có khoa võ.
Trong đó, đại học sư phạm Hoa Đông cũng ở Ma Đô. Đại học Ma Đô và đại học Kinh Đô là lựa chọn hàng đầu của rất nhiều học sinh.
Lúc điền nguyện vọng, chủ nhiệm lớp, thầy Lưu An Quốc cười đến mức mặt nở hoa luôn rồi!
Lớp thường của ông năm nay lại có thành tích tốt muốn doạ người!
Chính ông cũng bị doạ sợ rồi!
Phương Bình ghi danh vào Ma Đô Võ Đại, một trong hai trường đại học võ lớn nhất Hoa Quốc, Ngô Chí Hào ghi danh Nam Giang Võ Đại, hai người khác cũng ghi danh vào Thiên Nam Võ Đại.
Nếu tất cả đều trúng tuyển, lớp ông lập tức có đến 4 người đậu Võ Đại!
Phải biết, Nhất Trung của Dương Thành năm ngoái tổng cộng chỉ có 5 người đậu Võ Đại thôi.
Nhưng mà năm nay, lớp thường12A4 có thể đậu được 4 người, còn có một học sinh ghi danh một trong hai trường đại học võ lớn nhất, Lưu An Quốc làm sao có thể không vui cho được.
Chu Bân, người trước đó nổi tiếng nhất Nhất Trung, bởi vì khí huyết không đạt được 130 cal, xem như vô duyên với hai trường lớn, chỉ có thể ghi danh vào các trường Võ Đại khác.
Thành tích của lớp 12A1 vẫn không bằng lớp 12A4 bọn họ
Lớp 12A2 vẫn ổn, bởi vì có hai anh em nhà họ Đàm, cũng có vài người khác có thể đậu Võ Đại.
Tính một hồi, nếu như năm nay Nhất Trung gặp may, có thể sẽ có khoảng 10 em học sinh đậu Võ Đại!
Thậm chí còn có thể Xem ảnh 1vượt qua con số 10!
Bởi vì Thiên Nam Võ Đại mở rộng chiêu sinh, có không ít học sinh không đạt đến điểm chuẩn các trường khác, đều ghi danh Thiên Nam Võ Đại.
Nếu tỷ lệ trúng tuyển cao một chút, có thể sẽ có 12, 13 người đậu Võ Đại.
Nếu là trước kia, quả thực khó có thể tưởng tượng được.
...
Điền nguyện vọng xong, tiếp theo chỉ có thể chờ đợi thông báo trúng tuyển.
Nhưng mà với hiệu suất làm việc nhanh như vậy, khoảng cuối tháng 6 sẽ có kết quả rồi.
Nhóm học sinh lần trước ăn nhậu thả ga một bữa, lần này cũng không tụ tập nữa, chỉ hẹn nhau có thông báo trúng tuyển thì báo cho nhau biết, rồi đường ai nấy đi.
...
Cuối tháng 6.
Phương Bình nhận được giấy báo trúng tuyển của Ma Đô Võ Đại!
Tuy rằng bài kiểm tra chuyên ngành thiếu vài điểm, nhưng mà khí huyết cao đến 149 cal, Phương Bình vẫn có thể trúng tuyển.
Cùng lúc đó, đám người Ngô Chí Hào cũng có kết quả.
Ngô Chí Hào, anh em nhà họ Đàm, Chu Bân, Trần Kiệt nhận được thông báo trúng tuyển của Nam Giang Võ Đại.
Lưu Nhược Kỳ, Dương Kiến còn có 3 bạn của những lớp khác nhận được giấy báo trúng tuyển của Thiên Nam Võ Đại. Lần này, học sinh trúng tuyển vào Thiên Nam Võ Đại rất nhiều, hơi nằm ngoài dự đoán của Phương Bình.
Trường Nhất Trung của Dương Thành, tổng cộng có 11 người thi đậu Võ Đại, toàn bộ Dương Thành gần như chấn động rồi!
Ngoại trừ Nhất Trung Dương Thành, những trường khác cũng có học sinh đậu Võ Đại. Trong đó, số học sinh đậu vào Nam Giang Võ Đại và Thiên Nam Võ Đại là nhiều nhất, tổng cộng có 8 người.
Năm 2008, Dương Thành có tổng cộng 19 học sinh thi đậu Võ Đại, là số lượng nhiều nhất từ xưa đến nay!
Trong đó, chỉ riêng Thiên Nam Võ Đại đã chiêu sinh được 8 học sinh ở Dương Thành, nếu không cũng sẽ không nhiều như vậy.
Dựa theo tỷ lệ này, Thiên Nam Võ Đại ở tỉnh Nam Giang chiêu sinh được gần 300 học sinh!
Trong phạm vi toàn quốc có khả năng càng nhiều hơn, điều này khiến không ít người bất ngờ.
Lúc Phương Bình biết việc này, không nhịn được mà nghĩ, chắc sẽ không chiêu "bia đỡ đạn" đấy chứ?
Chiêu sinh một lần nhiều học sinh như vậy, Thiên Nam Võ Đại có nhiều tài nguyên như vậy để bồi dưỡng sao?
Hay là, số học sinh bị tổn thất trong cơn động đất trước đó còn nhiều hơn Liễu Đào đã nói?
Nếu không phải có quá nhiều học sinh tử vong, tại sao lại chiêu sinh nhiều như vậy?
Phương Bình nghi hoặc trong lòng, âm thầm ghi nhớ tên trường Thiên Nam Võ Đại, dù sao Lưu Nhược Kỳ và Dương Kiến cũng đã trúng tuyển vào đó rồi.
Việc này, Phương Bình định tìm lão Vương hỏi thăm một chút, nếu như thật sự có nguy hiểm gì, cũng tiện nhắc nhở bọn Dương Kiến.
...
Chẳng mấy chốc đã đến tháng 7 rồi.
Mấy ngày nay, ba mẹ đang bận, Phương Viên đang bận, trái lại Phương Bình rảnh rỗi nhất.
Ba mẹ bận chuẩn bị tiệc mừng, báo cho người thân bạn bè.
Phương Viên thì bận khoe khoang... không đúng, chia sẻ.
"Anh tớ thi đỗ Ma Đô Võ Đại rồi!"
"Anh tớ dạy tớ luyện võ!"
"Sau này tớ cũng thi Ma Đô Võ Đại!"
"..."
Những lời này, Phương Bình thường xuyên có thể nghe thấy.
Bởi bản thân sắp đi Ma Đô, cân nhắc thấy con bé này không có điện thoại không tiện, Phương Bình mua cho cô bé một chiếc điện thoại.
Kết quả tặng xong điện thoại, Phương Bình liền hối hận.
Kỳ thi của con bé vừa kết thúc, điện thoại nhiều hơn Phương Bình, công việc bận rộn.
Khoe khoang chỉ là thứ yếu, ví dụ như lúc này, Phương Bình thấy con bé cầm điện thoại nói nhỏ: "Thật không thể bán, anh tớ nói rồi, còn bán đồ của anh ấy, anh ấy sẽ đánh chết tớ."
"..."
"Kí tên cũng không được, anh ấy bây giờ căn bản không kí tên cho tớ."
"..."
"500 đồng? Ngọc, cậu điên rồi à, ra giá cao như vậy!"
"..."
"Vậy tớ nghĩ xem, nếu không như này đi, chờ anh tớ đi rồi, lúc khai giảng xem trong nhà còn lại còn lại thứ gì không, lúc đó cậu đến chọn..."
"..."
Đoạn nói đầu khiến Phương Bình có chút vui mừng, con bé này cuối cùng đã nhớ dạy bảo của cậu rồi.
Nhưng khi nghe đến đoạn sau, sắc mặt Phương Bình cũng hơi đen lại!
Không ngờ mình vừa đi, con bé này liền chuẩn bị đóng gói tất cả đồ đạc của mình bán đi?
Đại khái cảm nhận được Phương Bình nhìn mình, Phương Viên bỗng nhiên nói to: "Ngọc, tớ cũng không đi ra ngoài chơi, mấy ngày nay tớ phải chăm chỉ luyện võ!"
"Ừ, cứ như vậy đi, khai giảng chúng ta gặp lại!"
"..."
Khóe miệng Phương Bình co giật, em nghĩ anh em là kẻ ngu à?
Bản thân hoàn thành hai lần tôi cốt, không thể so với võ giả cấp 1.
Lúc này mới cách năm sáu mét, em cho rằng anh không nghe thấy chắc?
Con bé này đã cho là mình không biết, Phương Bình cũng không nói thẳng ra.
Nghĩ một chút, Phương Bình nói: "Ngày mai nhà dì út đến chơi, có lẽ không có thời gian dạy em thung công, hôm nay luyện bù một chút."
Phương Bình nghĩ kỹ rồi, trước dùng tu luyện thung công trừng trị con bé này một chút.
Tu luyện xong, cho con bé này ăn viên Huyết Khí Hoàn.
Ăn xong Huyết Khí Hoàn, với tình hình Phương Viên, dù cho tu luyện thung công, một hai ngày sau cũng không có khẩu vị gì.
Ngày mai nhà dì út đến, để mẹ mua nhiều đồ ăn Phương Viên thích chút.
Để cô bé nhìn mọi người ăn, không biết con bé này sẽ có cảm tưởng gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận