Toàn Cầu Cao Võ

Chương 3086: Phá Bảy (3)

Chương 3086: Phá Bảy (3)Chương 3086: Phá Bảy (3)
Trấn Thiên Vương không nuôi nổi lão Lý, quá tốn tài nguyên.
Nhưng Phương Bình nuôi nổi, từ hồi còn là võ giả trung cấp, hắn đã nuôi lão Lý, mới có Trường Sinh Kiếm của ngày hôm nay. Nếu là người khác, e là lão Lý sẽ sợ giành mất tài nguyên của mọi người.
Phương Bình cười nói: "Đã rõ! Chuyện này không cần lão gia ngài nhắc nhở, ta sẽ làm. Vậy ta cúp..."
Mới nói đến đây, điện thoại bên kia đã cúp. Trấn Thiên Vương chẳng muốn nói thêm gì với hắn, chỉ ước cúp điện thoại càng sớm càng tốt.
Phương Bình bĩu môi, ông già này chẳng khách khí gì hết.
"Trước đó không biết đã hỏi Hoàng Giả cái gì, hỏi không nói, không cần tài nguyên, cũng không để ý phương pháp thành Hoàng... Chẳng lẽ ổng hỏi về sư phụ ổng?"
Sư phụ của Trấn Thiên Vương là Dương Thần, Phương Bình từng nghe tên. Là một người rất thần bít
Phương Bình đã từng nhìn thấy, lúc ở chỗ Thiên Mộc. Ngày đó, sư phụ của Trấn Thiên Vương bảo ông ấy bảo vệ Nhân Gian, nhận sự ủy thác của sư phụ, Trấn Thiên Vương đã tọa trấn Nhân Gian tám ngàn năm.
Dùng nguyên lực tôi cốt có vẻ không tệ.
Nhưng Phương Bình không biết đối phương có mục đích gì, hiện tại cũng không biết đối phương sinh tử ra sao. Khó mà nói đối phương là đồng minh của Nhân tộc.
Hiện tại, đại đạo đối với Phương Bình là hàng tiêu dùng, dùng xong thì vứt.
Phương Bình chuẩn bị lắp đại đạo, nghe thấy buồn cười, lắp đại đạo. Nhưng đây chính là sự thật
"Mặc kệ đi vậy. Hiện tại mình còn chưa đủ mạnh, lắp đại đạo mới vào rồi tính, không biết đại đạo cấp Thánh sẽ bị điều chỉnh giảm đi bao nhiêu sức mạnh..."
Về phân cân bằng, Phương Bình cảm thấy hiện tại có thể tạm thời chờ một chút, chờ đến khi cần thiết thì có thể cân bằng. Mà nếu không cân bằng thì khó mà rèn ngọc cốt, hắn cảm nhận được điều này.
Đối với người này, Nhân tộc nợ ông ấy một ân tình rất lớn.
"Tiêu hóa xong thu hoạch lần này... Mình phải xem nên hành động như thế nào!"
Sau khi lắp đại đạo vào, Phương Bình chuẩn bị tiêu hao điểm tài phú một phen, tăng cường chiến pháp của mình. Đến lúc đó, thực lực của hắn sẽ tăng đến mức tối đa.
Sau đó tìm Chú Thần Sứ làm cho mình một thanh bảo đao, xem như là tiêu hóa xong thu hoạch lần này.
Hệ thống thêm mục ngọc cốt không đơn thuần là vì hắn hấp thu nhiều lực lượng khí huyết, khả năng cao là vì lúc trước bạo phát nguyên lực tôi thể, nên mới rèn được ngọc cốt.
Nửa giờ sau, Phương Bình từ trong Bản Nguyên đi ra.
Tốt nhất là đoạt được Thiên Vương Ấn của Khôn Vương và Càn Vương.
Rất nhanh, Phương Bình đi vào Bản Nguyên. Bản Nguyên đã giúp hắn rất nhiều, không có thứ này, dù hắn có thể thay đại đạo, cũng không thể làm được. Không thể không nói, Bản Nguyên do Thạch Phá tạo nên là một bảo vật, không kém thần khí là bao.
Phương Bình không định bế quan, hắn không phải loại người đó, muốn trở nên mạnh hơn thì phải mạo hiểm.
Không vội xuất quan, Phương Bình tiếp tục bế quan, diễn luyện chiến pháp, một triệu điểm tài phú một lần, đối phương Phương Bình mà nói, số này chẳng là gì.
Khí huyết: 3. 500. 000 cal (3. 500. 000 cal)
Thực lực của hắn cũng không còn như trước. Cuối tháng 5, đầu tháng 6, Phương Bình mở mắt, không còn diễn luyện chiến pháp, lần này xem như đã tăng cường đến cực hạn.
Thời gian Phương Bình bế quan lần này cũng lâu hơn mấy lần trước nhiều. Thu hoạch cũng nhiều.
Tài phú: 295 tỷ điểm
Phương Bình nhanh chóng tiêu hao điểm tài phú, thời gian diễn luyện chiến pháp dài hơn thời gian thay đại đạo nhiều.
Tinh thần: 29. 999 hz (29. 999 hz)
Ngọc Cốt: 2%
Thế giới bản nguyên: 910 mét
Chiến pháp: Trảm Thần Đao Pháp (+10%)
Đạo bản nguyên: +200% (đạo giả)
Quy nhất:
- Đạo linh thức: 100 cal khí huyết chuyển thành 1 hz lực lượng tinh thần
- Đạo nhục thân: 1 hz lực lượng tinh thần chuyển thành 100 cal khí huyết
(Không thể nghịch chuyển)
Khống chế sức mạnh: 90%
Bạo phát cực hạn: 9. 765. 000 cal /10. 850. 000 cal
Phá bảy!
10 triệu cal đã là phá bảy! Bạo phát cực hạn chưa tính binh khí. Nếu thêm binh khí trong tay, hắn có thể dễ dàng đạt đến phá bảy.
Lần này, hắn thật sự chạm ngưỡng phá bảy!
Âm ầm!
Phương Bình kiểm tra một hồi, đấm ra một quyền, dù chưa dùng đến binh khí, nhưng không gian vẫn xuất hiện một cánh hoa sen màu vàng bảy cánh!
""Ha ha ha!” Phương Bình đắc ý cười to, thoải mái!"
Sau khi lắp đại đạo giả vào, hắn phá bảy, đại đạo cấp Thánh Nhân bị giảm sức mạnh, chỉ cho hắn tăng cường ở cấp Đế, nhưng vậy cũng đã đủ.
Lần đầu tiên, không cần sự giúp đỡ của bất cứ ngoại lực nào, Phương Bình đạt đến ngưỡng phá bảy. Mà Trương Đào hiện tại cũng chưa chắc có thể duy trì phá bảy ổn định.
"Muốn đi đánh lão Trương một trận ghê..."
Phương Bình lẩm bẩm một tiếng, khá là chờ mong, cũng có phần kích động.
Lần trước lão Trương phá bảy, không ổn định cho lắm, có lẽ là không chênh lệch nhiều với Phương Bình. Song, kim thân của Phương Bình mạnh hơn ông, nếu so tài, ông ấy chưa chắc là đối thủ của Phương Bình.
"Muốn đi quá... Làm sao bây giờ?"
Phương Bình nhe răng trợn mắt, sắp qua tháng 6 rồi. Tháng 4 năm 2008 mình bắt đầu tập võ, mới hơn ba năm, mình đã mạnh đến mức này, mình cũng tự thấy phục mình!
"Tuyệt đỉnh là cấp 10, Đế Tôn cấp 11, Thánh Nhân cấp 12, Thiên Vương phá sáu cấp 13, phá bảy cấp 14,...'
Phương Bình liếm môi, mình nói một năm bốn cấp, bốn năm 16 cấp, vậy là phải lên phá chín mới được...
"Còn 10 tháng nữa là tròn 4 năm..." Phương Bình càng thêm sốt sắng, 10 tháng nữa, có thể phá chín không? Sợ không đạt được quá!
"Thời gian không đợi mình, mình phải nỗ lực hơn nữa. Lắp đại đạo giả vào cũng chỉ miễn cưỡng phá bảy, muốn đạt đến phá chín thì gánh nặng đường xa, không thể lười biếng!"
Phương Bình tự nhắc nhở bản thân, không được buông lỏng, bản thân còn kém xa mục tiêu, hy vọng bản thân có thể đạt được mục tiêu bốn năm 16 cấp đã đặt ra.
Hơn nữa, đại đạo giả cũng là giả, mình phải nhớ kỹ, thực ra, thực lực mình chỉ mới là đỉnh cấp Đế mà thôi, còn chưa phải là Thánh Nhân nữa.
"Không đúng, đại đạo của mình mới có 900 mét, mình vẫn còn là cấp chín!"
Phương Bình nhủ thầm, đúng vậy, mình mới cấp chín. ...
Ma Đô.
Ma Đô hiện tại khác hoàn toàn so với mấy ngày trước. Năng lượng dồi dào đến mức Phương Bình cho rằng mình đến nhầm nơi.
Cách Ma Đô không xa có Thiên Mộc cấp Thánh, Miêu Thụ cấp tuyệt đỉnh, cũng có rất nhiều yêu thực cấp chín. Cường giả nhiều, cường giả thu nạp năng lượng, năng lượng bốn phương tê tụ, lúc này đây, Ma Đô như động thiên phúc địa.
Đây chính là cảm giác khi Phương Bình đến động thiên phúc địa.
Chỉ chớp mắt, Trái Đất cũng thế. Không những thế, trận chiến diệt Hoàng cũng có không ít ảnh hưởng.
Phương Bình dung hợp Ma Đô, thực lực của hắn tiến bộ, cường giả Ma Đô cũng được hồi báo. Hơn nữa, khi chém phá cửa khí huyết, cường giả Nhân tộc cảm giác khí huyết thông thuận hơn nhiều, tiến bộ cũng rõ ràng.
Không chỉ thế, khi Tiên Nguyên nhỏ máu, một ít sương máu thẩm thấu xuống Trái Đất, giúp mọi người tiến bộ. Có lẽ nó chính là Máu Tiên Nguyên, cũng chính là Vạn Đạo Huyết mà Chú Thần Sứ muốn. Thứ này chắc chắn là bảo bối!
Ngày đó, Chú Thần Sứ muốn thứ này, các Hoàng Giả đã trâm mặc một lúc. Trong khi Trương Đào ra điều kiện khá nhiều, mà Hoàng Giả lại chẳng chút do dự đồng ý. Đủ để thấy thứ này không phải là bảo vật bình thường.
Ma Võ.
Phương Bình lại vê Ma Võ, sau một thời gian không đến, Ma Võ đã thay đổi hoàn toàn.
Hôm nay, Ma Võ cũng là một nơi thánh địa của võ đạo.
Cường giả như mây!
Phương Bình, Lý Trường Sinh, Ngô Khuê Sơn đều xuất thân từ Ma Võ. Cường giả dưới cấp tuyệt đỉnh đếm không xuể, cường giả cấp chín ở Ma Võ nay đã hơn 30 người.
Càng ngày càng nhiều người đột phá cấp chín, bước vào bản nguyên hình như đơn giản hơn nhiều so với trước đây.
Bản nguyên tiếp cận Nhân Gian, đại đạo càng thêm đơn giản.
Phương Bình vừa bước vào Ma Võ, từng bóng người phá không chạy đến.
Phương Bình hơi sửng sốt, mấy người này nhìn mình chằm chằm, khiến hắn không tự chủ mà sờ lên mặt mình, buồn cười nói: "Sao vậy?"
Sao nhìn mình như vậy? Sao nhìn mình như người lạ thế?
Trong nhóm người chạy đến, Lữ Phượng Nhu không nói lời nào, bỗng bà lấy ra cửa tam tiêu, cửa khí huyết xuất hiện trước mắt Phương Bình, trên đó có hàng chữ và hình con mèo.
Cảm giác rất kỳ lại Cửa tam tiêu thần bí ngày xưa hôm nay có thêm hàng chữ do Phương Bình khắc lên, khiến thứ này không còn thân bí như trước, không còn xa vời như trước. Hóa ra, cánh cửa Phương kém chút đánh vỡ chính là cửa tam tiêu. Mà hắn còn khắc chữ lên đó nữa!
Bạn cần đăng nhập để bình luận