Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1577

Trong lúc Cơ Dao đang thầm nghĩ, người đàn ông trung niên cười nói: "Phương Bình có thể là Ma Đế chuyển thế, vậy dĩ nhiên nên giết! Năm đó Võ Vương, Minh Vương lần lượt đột phá là ngoài dự liệu, trước đó vài ngày Nguyệt Vương đột phá, uy hiếp càng tăng lên.
Một vị cường giả Chân Vương có thể đi ra ba đại đạo, càng là vô địch ở Thần Lục.
Chẳng qua hiện nay trong Điện Chân Vương, không ít Chân Vương du lịch Thần Lục, một số Chân Vương thì bế quan không ra, nhiều năm không thấy tung tích.
Trong lúc gấp rút, e là vương đình không thể toàn lực kiềm chế Chân Vương của đối phương..."
Cơ Dao nghe hắn nói một hồi, chờ hắn nói xong, mới mở miệng nói: "Thiên Mệnh vương đình vốn không muốn tham dự công việc của Phục Sinh Chi Địa, nhưng không thể không diệt trừ Phương Bình.
Phương Bình cực kỳ căm thù người của Thần Lục, lại có tiềm lực uy hiếp Thần Lục...
Lần này là cơ hội hiếm có, vương đình có năm vị Chân Vương đại nhân bằng lòng ra tay tiến về Ngự Hải Sơn kiềm chế Chân Vương của Phục Sinh Chi Địa."
"Năm vị..."
Người trung niên nỉ non một tiếng, khẽ cười nói: "Mệnh Vương sẽ ra tay sao?"
Cơ Dao vội nói: "Vương tổ đã nhiều năm chưa từng ra khỏi Điện Chân Vương."
"Mệnh Vương không ra tay... thì có lẽ Trấn Thiên Vương cũng sẽ không ra tay, vậy phải kiềm chế 14 vị Chân Vương khác của Hoa Quốc, để bọn họ không thể quan tâm chuyện khác, ít nhất cũng phải 20 vị Chân Vương rời núi..."
Cơ Dao mặt lộ vẻ nghi ngờ, cần nhiều như vậy sao?
Trung niên cười nhạt nói: "Còn phải dự phòng Chân Vương phục sinh của khu vực khác ra tay can thiệp."
Cơ Dao nghe vậy khẽ gật đầu, trung niên lại nói: "Thiên Mệnh vương đình đã có năm vị Chân Vương bằng lòng ra tay, vậy là gần đủ rồi."
Cơ Dao suy nghĩ một chút nói: "Vương chủ, Phục Sinh Chi Địa... tổ chức gọi là tà giáo thật có thể giết chết Phương Bình sao? Tiểu nữ cũng biết một ít về Phương Bình, vô cùng gian trá, rất nhiều thủ đoạn. Một khi thoát được kiếp nạn này, bỏ mặc hắn tiếp tục trưởng thành, có lẽ sẽ trở thành uy hiếp to lớn của Thần Lục..."
Người trung niên cười nói: "Chắc là có thể."
Cơ Dao khẽ nhíu mày, lại nói: "Tha thứ ta nói thẳng, muốn giết Phương Bình thì phải dùng ưu thế tuyệt đối, thực lực tuyệt đối nghiền ép hắn, để hắn không thể trốn đi đâu được… Hơn nữa Phương Bình có rất nhiều thủ đoạn, hắn có thể che giấu khí tức, thay đổi khí tức, rất dễ dàng thoát khỏi truy sát."
"Bản vương cũng đã từng nghe thấy."
Người đàn ông trung niên cười nói: "Cơ Dao không cần lo lắng, lần này Phương Bình khó thoát kiếp nạn này."
Thấy người trung niên tự tin như vậy, Cơ Dao cũng không tiện nói gì nữa. Hai bên lại nói một lúc, Cơ Dao nhanh chóng rời khỏi đại điện.
Cơ Dao vừa đi, phía dưới có cường giả áo giáp đứng dậy, khom người hỏi: "Vương chủ, vừa nãy sao vương chủ không... Không đề cập đến chuyện Diệt Sinh điện hạ?"
Ông ta vừa dứt lời, ánh mắt không ít người có vẻ khác thường.
Người đàn ông trung niên thản nhiên nói: "Cơ Dao chính là hậu duệ của Mệnh Vương, con gái của Cơ Hồng, kiêu căng tự mãn, nếu càng ép buộc, thì chuyện càng khó thành. Nếu Phong Diệt Sinh thật sự có lòng thì phải tự bỏ ra chút công sức, nếu bản vương nhắc đến, lại càng dễ khiến Cơ Dao căm thù."
Người trung niên vừa nói xong, phía dưới đại điện, có người thản nhiên nói: "Trước đó, Phong Diệt Sinh đã bị Phương Bình đánh cho tan tác, ý chí võ đạo bất ổn, nếu Phương Bình chưa chết thì tâm ma của Phong Diệt Sinh khó trừ, tương lai như thế nào không ai có thể nói rõ được.
Trước khi Phương Bình chết, có nhắc đến cũng vô ích, Mệnh Vương đại nhân và Thiên Mệnh vương chủ cũng sẽ không đồng ý."
"Không sai, Phương Bình đã thành tâm ma của Phong Diệt Sinh, vài ngày trước, Phong Cửu Thành bị Phương Bình lừa giết, càng tăng thêm tâm ma, thời cơ không thích hợp."
"..."
Mọi người nhao nhao lên tiếng, thần tướng trước đó nhắc đến việc này hơi nhíu mày, trầm giọng nói: "Lần này chỉ cần giết chết Phương Bình, thì tâm ma sẽ tự trừ, Diệt Sinh điện hạ cũng sẽ tiến thêm một bước..."
Người trung niên khẽ phất tay, cười nói: "Cứ giết chết Phương Bình rồi hãy nói, chuyện này không vội. lần này Thiên Mệnh vương đình sẵn sàng hợp tác đã là niềm vui bất ngờ, không thể thêm chuyện, để tránh ảnh hưởng đại cục."
"Thuộc hạ biết."
"Lui hết ra đi."
Trung niên hơi thở dốc, mọi người lại thầm thở dài, vội lục tục cáo lui.
Sau khi những người này đi hết, trong đại điện chỉ còn lại người trung niên và một nam thanh niên.
Ánh mắt nam thanh niên sáng như tuyết, lúc này từ phía dưới đi đến Vương Tọa, ân cần nói: "Phụ vương, người hãy nghỉ ngơi nhiều một chút..."
Người trung niên nhẹ nhàng xua tay, khẽ vỗ vỗ cái ghế, xung quanh đại điện dâng lên từng bức màn trong suốt.
Thanh niên thấy thế có chút trầm ngâm, người đàn ông trung niên hơi thở dốc nói: "Hãy nhớ, lần này, ngươi đi đốc chiến vực Nam Thất... Nghe cho kỹ, sau khi ngươi tới đó, thời khắc mấu chốt hãy nghĩ cách thả cho Lý Trường Sinh, Ngô Khuê Sơn quay về giúp Phương Bình..."
"Phụ vương!"
Thanh niên chấn động, người trung niên nhíu mày, quát khẽ: "Nghe ta nói!"
"Phương Bình không thể chết! Không cần quan tâm cái gọi là Ma Đế phục sinh, Phương Bình tồn tại mới là cơ sở hợp tác của hai đại vương đình. Trước kia, khó có thể tưởng tượng Thiên Mệnh vương đình bằng lòng điều động năm vị Chân Vương.
Vương đình và Phục Sinh Chi Địa chinh chiến nhiều năm, tổn thất nặng nề, Thiên Mệnh vương đình luôn chờ thời cơ ngư ông đắc lợi, cái này không phù hợp lợi ích vương đình.
Có một số người, vì lợi ích bản thân, nhất định phải giết chết Phương Bình, thậm chí không tiếc từ bỏ các cường giả ngoại vực... Đây là tổn hại lớn nhất với vương đình.
Còn nữa, Phong Vương một lòng muốn giết chết Phương Bình, cũng là vì muốn trải đường cho Phong Diệt Sinh, để hắn trừ khử tâm ma, bồi dưỡng Phong Diệt Sinh thành chủ vương đình, để nhà họ Phong xuất hiện vị cường giả Chân Vương thứ hai.
Lần này, thậm chí không tiếc vận dụng hậu chiêu của chúng ta lưu lại ở Phục Sinh Chi Địa, quả thực ghê tởm!
Đối với chúng ta, Phương Bình chết hay không chết đều như nhau. Ta mà chết, ngươi lẻ loi một mình, vì diệt trừ đối thủ, nhà họ Phong chắc chắn sẽ tiêu diệt ngươi!
Nhân lúc ta còn có thể chống đỡ một thời gian, Phục Sinh Chi Địa xuất hiện võ giả thiên kiêu như thế này, đây cũng là cơ hội của ngươi...
Hắn càng mạnh, càng hấp dẫn chú ý của mọi người, ngươi càng an toàn, ẩn núp một thời gian, chờ đến khi xảy ra đại chiến thì sẽ không ai chú ý ngươi tới ngươi nữa.
Cho dù những người khác muốn Phương Bình phải chết, nhưng với cha con ta thì Phương Bình không thể chết, nếu hắn chết rồi thì cha con ta cũng không sống được bao lâu..."
Người đàn ông trung niên thở dốc nặng hơn, bật hơi nói: "Nhớ kỹ chưa?"
"Phụ vương, con nhớ kỹ rồi!"
"Ừm, đi đi... Mặt khác nhân dịp Cơ Dao còn ở vương đình, hãy đi tiếp xúc một chút, ngươi mạnh hơn đồ vô dụng Phong Diệt Sinh đó nhiều, Phong Diệt Sinh có tài đức gì, có tư cách gì mà thông gia với hậu duệ của Mệnh Vương chứ?
Bản vương còn chưa chết mà nhà họ Phong đã không kịp chờ đợi, quả thực đáng ghét!
Trận chiến năm đó... Phong Vương chính là cường giả Chân Vương phía sau bản vương, nhưng lại ngồi nhìn bản vương bị Minh Vương đánh tan bản nguyên, lấy cớ bị người ngăn cản, không cách nào cứu viện...
Ngay từ đầu, Phong Vương đã nhắm vào vị trí vương chủ, trước đó cố ý để Phong Cửu Thành kế nhiệm, buồn cười Phong Cửu Thành đã đi ra con đường bản nguyên của mình, không có cơ hội.
Sau này, muốn để Phong Thanh làm chủ vương đình, kết quả Phong Thanh lại chết trong tay Phương Bình, càng thêm buồn cười!
Hiện tên vô dụng Phong Diệt Sinh này cũng muốn làm chủ vương đình, nhưng lần nào cũng vô dụng, không thể giết chết Phương Bình, nhắc đến tên Phương Bình thì càng điên cuồng... Hắn có tư cách gì kế nhiệm vị trí vương chủ?"
Người trung niên cười lạnh nói: "Lần này, kế hoạch giết Phương Bình là do đám Phong Vương đưa ra. Một khi kế hoạch thất bại, e là Thiên Mệnh vương đình cũng sẽ khinh thường Phong Vương, những Chân Vương khác tham dự, cũng sẽ không khỏi thất vọng với Phong Vương.
Thất bại hết lần này đến lần khác, Phong Vương có tư cách gì nâng đỡ hậu duệ của mình trở thành vương chủ?
Mặt khác, lần này đi đốc chiến, ngươi hãy tỏ ra vô dụng một chút, vốn không muốn để cho ngươi tự mình đi, nhưng từ khi ta bị thương trở về, vương đình đã không còn ai đáng tin nữa..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận