Toàn Cầu Cao Võ

Chương 3048: Tam Giới Bất Thường

Chương 3048: Tam Giới Bất ThườngChương 3048: Tam Giới Bất Thường
Phía xa, Thủy Lực lên tiếng: "Nam Hoàng đại nhân là chủ nhân của bản tọa, sao lại giết bản tọa, ngu xuẩn!"
Lâm Hải thản nhiên nói: "Bản tọa là đệ tử của bốn Đế, bốn Đế trở về sẽ không giết bản tọa!"
Không phải chỉ có Hồng Vũ ngươi có chỗ dựa.
Ai trong chín Hoàng trở về?
Bất kể là ai, cũng không dám tùy tiện giết sạch tất cả mọi người ở đây, nhất là đệ tử của các Hoàng Giả khác, càng sẽ không dễ dàng bị giết, trừ phi Hoàng Giả phía sau lưng đối phương thật đã chết rồi.
Linh Hoàng, Thần Hoàng, Thú Hoàng, Nam Hoàng trở về, bọn họ sẽ có thể đảm bảo an toàn về tính mạng. Bốn Đế trở về, Lâm Hải cũng sẽ không chết.
Nếu là những người khác, Hồng Vũ đã gọi về thì rất có thể là Địa Hoàng, nhưng Địa Hoàng dám giết sạch bọn họ sao?
Hồng Vũ biến sắc!
"Bắt lấy hắn!" Phương Bình chỉ tay về Viên Cương.
Trảm Thần Đao bên người cũng đang rung lên, Trảm Thần Đao có vẻ không chịu nổi.
Phương Bình lập tức giáng lâm, lực lượng màu xám đập thẳng xuống đầu hắn.
Phương Bình tiện tay chỉ về một trong hai cường giả phe Nhân Hoàng đang trốn chạy, lực lượng tinh thần Thương Miêu bộc phát, lập tức áp chế vị Thánh Nhân không biết tính danh kia.
"Mèo lớn, chế trụ hắn!"
Âm ầm! Kim thân nổ tung! Lực lượng tinh thần cũng theo đó mà vỡ nát.
Hắn biến sắc, Phương Bình cười lớn, đại đạo đã bị thiêu đốt đến đỉnh điểm, lúc này, chiến lực của hắn tăng vọt, lực lượng đen trắng dung hợp, biến thành màu vàng, lát sau thì thành màu xám... Lúc này, Phương Bình đã có thể sử dụng lực lượng đầy sức hủy diệt này một cách xuất thần nhập hóa.
Thương Miêu không vui, tủi thân nói: "Nổ mèo làm gì..."
"Mẹ kiếp, tham chiến rồi còn nói câu này với ta!" Phương Bình cười lớn nói: "Ta sẽ cho các ngươi biết, mù quáng xen vào sẽ có kết cục gì! Ai nhúng tay vào, kẻ đó chết!"
Viên Cương áo trắng điên cuồng gào thét, tự bạo lực lượng tinh thần, vụ nổ khiến thân thể Thương miêu khẽ run lên.
Viên Cương quát lên: 'Nhân Vương, Viên mỗ không có ý đối địch..."
Phương Bình mang theo Thương Miêu, phá không mà ra, Viên Cương lại tự bạo lực lượng tinh thần, sắc mặt trắng bệch dọa người, ánh mắt hoảng hốt, cuối cùng nghiến răng một cái, âm một tiếng, tự bạo kim thân, thể lực lượng tinh thần tàn tạ lập tức trốn vào hư không, biến mất!
Thương Miêu bộc phát lực lượng tinh thần cũng khiến Phương Bình hơi thất thần, có thể thấy được lực lượng tinh thần của nó mạnh cỡ nào, phối hợp Phương Bình thiêu đốt đại đạo, không ai địch nổi.
Giờ đây, dù là Thiên Vương phá sáu, cũng có thể bị Phương Bình tiêu diệt ngay lập tức.
Viên Cương nào có tâm tư đáp lời, nổ ngươi làm gì? Ngươi đừng bộc phát lực lượng tinh thần áp chế ta!
Cũng là một kẻ tàn nhẫn với bản thân!
Đại đô đốc còn sống, Thanh Mặc còn sống, Hải Ngu còn sống, người còn lại Phương Bình không biết, là Thánh Nhân già ngày trước từng ngăn cản Thương Miêu.
Phe Thiên Khôi, hai chết một tàn, hai người còn lại chạy trốn. Phe Nhân Hoàng, một chết một tàn.
Chết quá nhiều người rồi!
11 vị Thánh Nhân địa quật, lúc này ngoại trừ Thiên Thực, chỉ còn lại 4 vị.
Mắt thấy không tài nào địch nổi, tự bạo tất cả, chỉ để lại một tia lực lượng tinh thân để chạy trốn. Nếu muốn khôi phục chiến lực Thánh Nhân, e là phải trả giá cực lớn.
Tử thương quá nghiêm trọng.
Trong cấp Đế Tôn, bốn vị Thiên Đế thiên ngoại thiên đến tham chiến, chết ba vị, Phong Vương thiệt mạng, Huyền Long bị giết, Thiên Yêu Vương hy sinh, lúc này Vạn Yêu Vương cũng bị lão Lý truy sát cùng đường mạt lộ.
Một vị yêu tộc cấp Đế Tôn tên Kình Kỳ bỗng nhiên quay lại đánh ra một đòn, quất đuôi đánh nổ kim thân của vị Thiên Đế thiên ngoại thiên cuối cùng, gầm lên: "Yêu Đế, Kình Kỳ nguyện ý tôn Yêu Đế làm..."
Âm!
Phương Bình lập tức giáng lâm, một quyên đánh nổ đầu nó, thản nhiên nói: "Thương Miêu muốn ăn cá, bữa ăn ngon trước khi chết, không cho ngươi cơ hội!"
Xung quanh im phăng phắc.
Thương Miêu vui sướng thu hồi thi thể, lại nhìn chằm chằm thi thể Thiên Yêu Vương, chim cũng có thể ăn. Nó giơ móng vuốt thu lấy thi thể Thiên Yêu Vương.
Sau đó, nhìn chằm chằm Vạn Yêu Vương, vui vẻ nói: "Trước kia chó lớn từng nếm qua tổ tông nó, canh rắn, ăn ngonl"
"Vậy thì giết!"
"Không...' Vạn Yêu Vương hoảng sợ, quát: "Yêu Đế, ta là Long tộc, là hậu duệ Thú Hoàng, Thánh Nhân Long Vũ, Long Biến Thiên Vương..."
Nó gào lên thê lương, nó thật sự là hậu duệ Thú Hoàng. Đương nhiên, không phải dòng chính, cách khá nhiều đời. Nhưng nó thật là hậu duệ Thú Hoàng, có thể coi là thân thích của Long Biến.
Mà lúc này, ai dám ngăn cản Phương Bình đang điên cuông?
Phương Bình đốt cháy đại đạo, đã đến tình trạng điên cuồng, lúc này dù là Thiên Vương phá sáu nhúng tay vào, cũng có thể bị hắn tiễn về trời.
Vạn Yêu Vương rất mạnh, tiếp cận Thánh Nhân. Nhưng đối mặt với Thương Miêu và Phương Bình, vẫn bị Phương Bình chém thành hai đoạn.
Ngay lúc này, Thiên Tí đánh một quyền về phía Thiên Thực, nhưng lần này lại thất bại.
Hồng Vũ vỗ một chưởng, chặn ông ta lại!
Bên kia, Trấn Hải Sứ không có ngăn cản.
Thấy thế, Phương Bình cười một tiếng, thản nhiên nói: "Yêu Đế, còn chưa kết thúc mà?”
Gương mặt lạnh lùng của Trấn Hải Sứ lộ ra vẻ bất đắc dĩ, khẽ thở dài: "Ngưng chiến đi! Tiếp tục chết... đạo bản nguyên không chịu nổi..."
Chết quá nhiều rồi!
Nếu còn tiếp tục ngăn cản, thế giới bản nguyên đang rung chuyển, chỉ sợ thật sự sắp có cường giả sắp giáng lâm, nếu nó lại cản Hồng Vũ, ngồi nhìn Thiên Thực bị giết, sau này nó cũng sẽ gặp nguy hiểm.
Phương Bình liếm môi một cái, liếc nhìn Hồng Vũ, cười nói: "Được, vậy thì không giết nữa... Yêu Đế, nhiệm vụ còn chưa hoàn thành, giúp ta coi chừng hắn là được, ta không giết các cấp Đế Thánh Nhân đó nữa..." "Thiên Tí tiền bối, tự chạy trốn đi!"
Phương Bình nhìn về phía Thiên Tí, cuối cùng mới nhìn Trương Đào, cười lớn nói: "Lão Trương, sợ không?"
Lúc này, trời đất bắt đầu rung chuyển, bầu trời giống như sắp bị xé rách hoàn toàn, có cường giả giống như sắp từ thế giới bản nguyên giáng xuống nơi đây.
Trương Đào cũng đang đẫm máu, bị Lê Chử đánh cho không ngừng bay ngược, nghe vậy vẫn cười nói: "Ngươi cảm thấy ta sẽ sợ?"
"Vậy là tốt rồi..." Phương Bình cười nói: "Chúng ta liên thủ, liều cái mạng này, tiếp tục giết Lê Chử, hôm nay chắc là không lỗI"
Lê Chử biến sắc, xoay người bỏ chạy!
Lúc sắp chết, Phương Bình và Trương Đào muốn giết hắn, muốn hắn bồi táng.
Hai kẻ này đều là kẻ tàn nhẫn, bây giờ mắt thấy có cường giả sắp đến, hắn làm sao có thể liều mạng với hai tên điên này.
Không ai lên tiếng!
Hồng Vũ không còn tấn công nữa, bởi vì Trấn Hải Sứ lại ngăn cản hắn, chỉ cần không phải phe sơ võ ra tay, Phương Bình và Võ Vương muốn giết một vị phá bảy ở những giây phút cuối cùng... Nó sẽ thành toàn bọn họ!
Sắc mặt Hồng Vũ u ám.
Cường giả các phe khác cũng không tiếp tục động thủ.
Nhân tộc còn đang truy sát Chân Thần, Đế Tôn tham chiến, đại quân còn đang chém giết, đánh đến trời long đất lở, không ai ngừng lại.
Giờ mới thật sự là chiến tranh của Nhân tộc!
Viện trợ bên ngoài khác, giờ chỉ là kiềm chế.
Kể cả Loạn, cũng sẽ không tiếp tục ra tay nữa, ôm cẳng chân, mặc kệ Phong bên cạnh, nhìn Lê Chử bị Phương Bình và Trương Đào bao vây trong hư không, bĩu môi, thấp giọng nói: "Cứ chọc vào kẻ điên... lần này biết phiên chưa?!"
Hắn cũng cảm thấy Nhân tộc là đồ điên.
Những cường giả Nhân tộc này quá điên cuồng, đánh tới bây giờ, chẳng những không ai sợ hãi, hơn nữa còn vội vàng ra mặt, sợ lúc sắp chết giết không được nhiều.
Không ai ngồi chờ chết! Chết, cũng phải chết có giá trị!
Ai nấy đều muốn tạo ra giá trị lớn nhất, máu chảy thành sông.
"Phong, đừng ngu mà nhúng tay vào... nếu không lát nữa, không chừng kẻ chết chính là ngươi..."
Loạn trò chuyện với hắn như bạn bè lâu năm, nói: "Các ngươi đấy, đang yên đang lành ép bọn họ điên lên làm gì, còn đáng sợ hơn thời đại hỗn loạn, thời đại hỗn loạn cũng chỉ có vài người điên... Còn đây, mấy chục... không, mấy triệu người điên!"
Loạn không rét mà run: "Các ngươi thật giỏi, khiến nhiều người điên lên như vậy, ai nấy đều là kẻ tàn nhẫn, những người này ở thời đại hỗn loạn, đều có thể thành vương hầu một phương..."
Phong mặc kệ hắn, nhìn về phía ba người giằng co trên không, ánh mắt biến ảo chập chờn.
Lại ngẩng đầu nhìn bầu trời, bỗng nhiên khẽ cười một tiếng, thở dài: "Cũng không biết ai sẽ trở vê..."
Dứt lời, hắn trực tiếp chìm vào đáy biển, biến mất trong nháy mắt! Đối với hắn mà nói, ai trở vê cũng không phải chuyện tốt, hắn không muốn ở lại nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận