Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1409

Lão Trương rất bận, công việc bề bộn, nhân lúc ông ấy chưa đi, mấy người Phương Bình vội sắp xếp ổn thỏa mọi chuyện.
Cùng ngày, mấy người Phương Bình động viên thầy trò toàn trường chuyển hết những thứ có thể chuyển bên khu Nam đi, sau đó, lão Trương lại phát huy sức mạnh và thực lực của ông.
Ông trực tiếp nhấc đám kiến trúc cao lớn của khu Nam lên đặt sang một bên.
Mà bây giờ mỏ quặng đang được để ở bên quân đội Ma Đô. Lão Trương đi đi lại lại giữa hai nơi, cắt một đoạn tinh hoa khoáng mạch thật dài, chôn xuống dưới mặt đất Ma Võ.
Dưới mặt đất, nơi đặt mỏ khoảng, được một lượng lớn tinh thạch phong tỏa năng lượng tiết ra..
Ngoài ra, Trương Đào tiêu hao lượng lớn lực lượng tinh thần, bắt đầu củng cố những tinh thạch kia, vừa phòng ngừa số năng lượng tràn ra, vừa có tác dụng chống trộm.
Nơi tuyệt đỉnh dùng lực lượng tinh thần củng cố, người bình thường không xông vào được.
Lần này, Trương Đào tiêu hao cũng không nhỏ, Phương Bình gần như chưa từng nhìn thấy cảnh tiêu hao năng lượng như thế này. Bởi vì củng cố tinh thạch trên phạm vi lớn, nên đây là lần đầu tiên sắc mặt lão Trương có dấu hiệu trắng bệch, có chút tiêu hao.
Không thể không nói, dù Trương Đào chuyên lừa tiền hắn, nhưng thời khắc mấu chốt vẫn đáng tin cậy.
...
Mất cả một ngày mới bố trí xong mỏ quặng. Mà Phương Bình thật sự tách phần mỏ quặng nhỏ của mình ra riêng một chỗ khác, không đặt cùng mỏ quặng lớn.
Không chỉ vậy, khi người khác đang xây dựng lại khu Nam, thì Phương Bình bắt đầu dùng lượng lớn tinh thạch chế tạo cung thủy tinh của mình.
Điều này khiến đám người Tần Phượng Thanh không khỏi hâm mộ đến đỏ mắt.
Độc hưởng một mỏ quặng nhỏ, hơn nữa Phương Bình xây mỏ quặng và cung thủy tinh của mình thành một thể. Trong cung thủy tinh, có thể tụ hợp toàn bộ năng lượng mà không tiết ra ngoài, có thể nói, toàn bộ Ma Võ, năng lượng ở cung thủy tinh của Phương Bình là dày đặc nhất.
Không chỉ như vậy, ngoài hạch tim mỏ quặng, Phương Bình còn mang đá năng lượng do mình tự đào, bao gồm cả đá cao cấp đã đào được trước đó, và đá sơ cấp đào được sau đó, tất cả đều bổ sung vào mỏ quặng nhỏ của mình.
Thế là, năng lượng trong cung thủy tinh càng nồng đậm đến mức sắp hoá lỏng.
Mấy người Tần Phượng Thanh liếc mắt nhìn, cả đám không ai muốn đi.
Dù nơi này còn chưa được xây dựng hoàn chỉnh, mấy người gần như đều ở lì trong đó, sống chết không chịu ra ngoài.
Mà Phương Bình, cũng không có thời gian quan tâm đến bọn họ.
Sức lao động của mấy tên này khá tốt, giao chuyện hoàn thiện bố trí cung thủy tinh cho bọn họ, Phương Bình bắt đầu kiểm kê thu hoạch của mình.
Lần đại chiến thành Thiên Môn này, hắn thu hoạch không ít. Di hài của Thiên Môn Thụ, khoảng trăm cân tinh thạch, mấy nghìn tỷ đá năng lượng. Về những thứ khác, Phương Bình đều không cần, tất cả đều quy đổi thành đá năng lượng, đổi lấy mỏ quặng nhỏ này.
Trương Đào đồng ý phương án phân chia của hắn, giá trị tài phú của Phương Bình cũng theo đó mà tăng lên đáng kể.
Tài phú: 250 triệu điểm
Khí huyết: 17100 cal (17158 cal)
Tinh thần: 2100 hz (2149 hz)
Lực lượng phá diệt: ?? (??)
tôi cốt: 177 đốt (100%), 29 đốt (90%)
Không gian chứa đồ: 100 mét khối (+)
Năng lượng bình phong: 1 điểm/phút (+)
Mô phỏng khí tức: 10 điểm/phút (+)
"2500 tỷ!"
Trận chiến này kết thúc, chiến lợi phẩm của Phương Bình là một con số trên trời, gần 2500 tỷ.
Bản thân hắn đào được gần 600 tỷ đá năng lượng, trường học dựa phân phối chiến công, chia cho hắn gần 2000 tỷ đá năng lượng. Cộng thêm di hài Thiên Môn Thụ, cùng trên trăm cân tinh hoa sinh mệnh.
Theo lý thuyết, tổng giá trị cũng phải hơn 3000 tỷ. Nhưng hệ thống tính toán có trừ đi chênh lệch giá, có nhiều thứ không có giá cao như vậy.
Dù thế, Phương Bình cũng phất lên trong một giây, giá trị tài phú tăng lên gấp đôi so với trước kia!
Trước khi chuẩn bị chiến đấu, điểm tài phú cao nhất của hắn cũng chưa đến 130 triệu.
Không chỉ điểm tài phú được tăng lên, Phương Bình phát hiện, bây giờ những đồ tốt trên tay hắn cũng nhiều đến dọa người.
Hắn vẫn còn mấy thanh thần binh.
Hắn còn có mấy chiếc trang sức phong cấm lực lượng tinh thần.
Di hài Thiên Môn Thụ tương đương với một thanh thần binh cấp chín.
Cộng thêm đá năng lượng đếm không hết.
Đến lúc này, rốt cuộc Phương Bình không đau lòng nữa, trước đó suýt chút phá sản, hắn cảm thấy sắp đau chết rồi. Mà lần này, Phương Bình có tiền, cũng không còn không nỡ tiêu.
Không gian chứa đồ của hắn vẫn quá nhỏ, trước đó luôn không nỡ mở rộng, di hài Thiên Môn Thụ là do mọi người cùng nhau khiêng trở về.
Mở rộng một mét, dựa theo điểm số hiện tại, cũng chỉ có 50 ngàn điểm mà thôi, tiền lẻ. Phương Bình cũng nghiêm túc hẳn, lần này trực tiếp mở rộng không gian chứa đồ thêm 1000 mét vuông!
Tốn 45 triệu điểm tài phú!
Nhưng Phương Bình cảm thấy đáng giá, không gian chứa đồ lớn như thế, sau này hoàn toàn có thể chứa được thi thể hoàn chỉnh của yêu thực cấp chín. Yêu thú cấp chín càng không cần phải nói.
Hiện hắn đã tiếp xúc nhiều cấp chín, Phương Bình cảm thấy, ngày mình chứa thi thể cấp chín chắc sẽ không quá xa xôi.
Còn lại 5 triệu điểm lẻ, Phương Bình dùng để sửa chữa vật hóa hình. Lần trước vật hóa hình suýt chút nữa bị cường giả cấp tám đánh nổ, lúc trước hắn không có điểm tài phú tu bổ, hiện tại thì có tiền rồi.
Chờ Phương Bình hoàn thành những việc này, cũng sắp đến cuối tháng 8.
Lúc này, Ma Võ đã bắt đầu có sinh viên mới lần lượt đến, được sắp xếp đến nhà khách Ma Võ. Trường học, cũng bắt đầu chuẩn bị nghênh đón sinh viên mới. Năm nay là năm nhận nhiều sinh viên mới nhất trong những năm qua.
5000 người!
Gần như ai cũng là võ giả.
Nhân dịp tân sinh viên còn chưa tới, Phương Bình lại gọi điện đến Hiệp Hội Võ Đạo, cuối tháng 8 nhất định phải đổi mới bảng xếp hạng.
Ma Võ, muốn dùng tư thái mạnh nhất đón tiếp sinh viên mới.
Muốn để tất cả sinh viên mới đều biết, Ma Võ mạnh đến đáng sợ.
Mà Phương Bình hắn cũng mạnh đến mức đáng sợ.
Lần này, nghe điện chính là phó hội trưởng Lưu, Phương Bình thẳng thắn, cuối tháng 8 nếu không đổi mới bảng xếp hạng, hắn sẽ thu nợ.
Gọi tất cả Tông sư Ma Võ cùng đi thu nợ!
Giấy nợ 50 tỷ, nếu hội trưởng Lưu trả được tiền, thì có thể cân nhắc không đổi mới bảng xếp hạng.
...
Hiệp Hội Võ Đạo.
Hội trưởng Lưu thở dài một tiếng: "Bị hố rồi!"
Lần trước đấu giá 50 tỷ mua thần binh, mình không tốn một xu lấy được một thanh thần binh, quả nhiên, trên đời này không có bữa ăn nào miễn phí.
Quan trọng hơn là, thằng nhóc Phương Bình kia hiện đáng sợ dọa người.
Đao chém cấp tám!
Mình thật đúng là không phải là đối thủ, cộng thêm đối phương lòng dạ hẹp hòi, từ cấp năm đến bây giờ, luôn làm phiền Hiệp Hội Võ Đạo. Nếu lần này không khiến đối phương hài lòng... Ông lo lắng sau này ra khỏi nhà sẽ gặp nguy hiểm.
Thế là, trước khi khai giảng, ngày 28 tháng 8, Hiệp Hội Võ Đạo cập nhật bảng xếp hạng.
Lần này, bảng xếp hạng thay đổi khiến người khác bất ngờ, nhưng cũng không ngoài ý muốn.
Ma Võ tiêu diệt thành Thiên Môn, chiến công hiển hách, nên có đãi ngộ như vậy. Trận chém 13 vị cao cấp, ngoại trừ trận chiến Thiên Nam, đã rất nhiều năm không phát sinh chuyện lớn như vậy.
...
Ngày 28 tháng 8, bảng xếp hạng Tông sư thay đổi.
Chưa đến một tháng từ ngày cập nhật định kỳ vào ngày một hàng tháng, nhưng bảng xếp hạng lần này đã xuất hiện thay đổi cực lớn.
...
Ma Võ.
Khu Nam, trong cung thủy tinh của nửa thành.
Cung thủy tinh mà Phương Bình xây nên chỉ có một điểm đặc sắc duy nhất, đó là cao.
Cực cao!
Mọi người đề nghị hắn nên đổi tên thành tháp thủy tinh.
Lúc này, trên đỉnh tháp.
Trong tay Phương Bình đang cầm một bảng sao của bảng xếp hạng, hắn cười phá lên.
"Cuối cùng Hiệp Hội Võ Đạo đã sợ rồi sao?"
"Ta biết ngay mà, lần này chắc chắn bọn họ không còn dám lừa gạt ta nữa!"
Lúc này, mấy người bên cạnh không khỏi quét mắt nhìn hắn một cái, mọi người đều vẻ mặt không còn gì để nói.
tháp thủy tinh do Phương Bình tạo ra, có đỉnh tháp, dưới đỉnh tháp mới là sân thượng.
Lúc này, một mình Phương Bình độc chiếm đỉnh tháp, mấy người bọn họ chỉ có thể đứng ở sân thượng bên cạnh, lập tức liền thấp hơn ba phần.
Mọi người chẳng buồn có ý kiến với trò ác của Phương Bình.
Tất nhiên, mọi người gồm có ba người: Lý Hàn Tùng, Tần Phượng Thanh, Trần Vân Hi.
Lần này lão Vương và lão Diêu nhận được không ít công trạng, đổi được không ít đồ tốt, đã sớm chạy về trường của mình.
Hiện 3 người có mặt ở đây, Trần Vân Hi không có cảm giác gì, Lý Hàn Tùng thấy không quan trọng, Tần Phượng Thanh vẫn chờ Phương Bình giúp hắn tăng cấp, mặc dù oán thầm vô số lần, vẻ mặt vẫn tươi cười.
Thế là, trên đỉnh tháp cực kì hài hòa, mọi người không hề bất ngờ khi Phương Bình cười phá lên như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận