Toàn Cầu Cao Võ

Chương 415: Ai dám cướp của Phương Bình tôi?

Đường Phong nghe vậy cũng có chút hoảng hốt, chỉ cảm thấy Phương Bình nói rất có lý, không sai chút nào!
Đúng đấy, học sinh cũng không nhận chức, không phải nhân viên chính phủ, không phải người của Quân đội, không phải đạo sư của trường học… Đúng là không có nguồn tài chính.
Nhưng đây là quyết định của trường học a!
Phương Bình bỗng nhiên đá Triệu Lỗi một cước, sắc mặt Triệu Lỗi đen thui, lườm Phương Bình một cái, sau đó mới gượng gạo nói: "Thầy ơi, đúng là ít thật đấy ạ, quan trọng là lần này thu hoạch cũng rất ít, mọi người hầu như cũng không được chia cái gì."
Đường Phong trầm ngâm, Phương Bình lại tiếp tục đá người, một đám ngu xuẩn, bây giờ không tranh thủ, chờ chết đói hết đi!
"Thầy, nhiệm vụ lần này tụi em đúng là còn nhiều thiếu sót, nhưng mà thiếu tài nguyên, tụi em không có cách nào tiếp tục tu luyện."
"Thầy ơi, mấy năm nay học ở Ma Võ, gia đình em chi nhiều hơn thu rồi, cứ tiếp tục như thế này, trước khi đi xuống địa quật, ngay cả thuốc trị thương tụi em cũng không mua nổi…"
"Thầy..."
Đường Phong bị gọi ầm ĩ đến đau đầu, quát lên: "Yên lặng nào!"
Nói xong, Đường Phong mở miệng nói: "Các em đợi tôi, tôi đi một lát sẽ trở về!"
Ném xuống lời này, Đường Phong cấp tốc rời đi, hiển nhiên là đi trưng cầu ban cố vấn lãnh đạo nhà trường rồi.
Ông ấy vừa đi, Phương Bình tức giận nói: "Trong nhà các cậu đều có tiền phải không? Không để ý đến chút điểm thưởng ấy? Cũng phải suy tính cho học sinh nghèo chớ. Tôi nghèo như vậy, không may mắn được như các cậu, có ông nội là Tông sư, bà nội cấp tám…"
Mọi người đồng loạt nhìn Phương Bình, nói ra lời này cũng không xấu hổ đỏ mặt?
Mọi người cũng lười so đo với Phương Bình. Trương Tử Vi lạnh nhạt nói: "Phương Bình, chuyện vay mượn điểm và cả chuyện khuyến mãi mua thuốc được đồn mấy ngày nay, nghe nói đều do công ty của cậu và hội Bình Viên quản lý?"
Phương Bình lười biếng nói: "Làm sao, chị có ý kiến gì à?"
"Tôi không có ý kiến." Trương Tử Vi lạnh lùng nói: "Tôi chỉ chuyển cáo cho cậu một tiếng, cậu vượt quyền rồi."
"Vượt quyền?"
Phương Bình kinh ngạc nói: "Vượt quyền ai cơ? Nhà chị à?"
"Không cần tranh luận chuyện này với tôi. Trước đây, việc phân phối tài nguyên chủ yếu do hội võ đạo tiến hành, bây giờ chuyển thành mua hàng online, lại do hội Bình Viên của cậu phụ trách, cậu nghĩ thế nào?"
Những người ở đây, ngoại trừ Phương Bình, còn lại đều là thành viên của hội võ đạo, vừa nghe vậy, lập tức yên tĩnh.
Phương Bình ngược lại rất xem thường, cười nhạo nói: "Không ngờ, hội võ đạo không tự làm, còn không cho người khác làm?
Tôi tranh thủ phúc lợi cho mọi người, có vấn đề sao?
Phúc lợi của hội võ đạo đều chỉ dành cho hội viên hội võ đạo, cũng chỉ tầm 200, 300 người.
Bây giờ, tôi mở rộng phúc lợi cho toàn trường, có vấn đề gì sao?
Vậy các anh chị cũng phải hỏi một chút xem học sinh toàn trường có đáp ứng hay không!"
Trương Tử Vi bình tĩnh nói: "Tôi nói rồi, không cần thiết tranh luận với tôi điều này, tôi chỉ là chuyển lời từ hội võ đạo thôi.
Không thì trang web Viễn Phương do hội võ đạo và hội Bình Viên cùng nhau quản lý. Đây cũng là nhân nhượng lớn nhất rồi."
"Mắc cười ghê!"
Không dính đến lợi ích, Phương Bình chịu cúi đầu cũng không sao.
Nhưng nếu dính đến lợi ích, lợi ích chính là điểm tài phú, có điểm tài phú mới có thực lực, có thực lực tương đương với có tất cả…
Cái này, Phương Bình vẫn biết là không thể nhịn được.
"Là Tạ Lỗi bảo chị chuyển lời cho tôi sao? Vậy chị quay về nói với Tạ Lỗi, chuyện này, nằm mơ đi, không có cửa đâu!
Phương Bình tôi đã xây dựng xong cơ sở, đưa mọi thứ vào quỹ đạo, hội võ đạo mấy người lại muốn đến cướp công sức lao động của tôi à?
Vậy cũng phải hỏi xem Phương Bình tôi có đồng ý hay không!
Việc này không cần phải nói, các thầy cô sẽ không quan tâm, ai quản lý cũng vậy thôi, đại khái chắc là Tạ Lỗi cũng có ý đồ này chứ gì.
Chị về nói với anh ta, muốn tranh cướp với tôi, cứ chính diện đến!
Phương Bình tôi tuy rằng chưa phải võ giả đỉnh cấp ba, nhưng cũng không sợ anh ta đâu, dù cho anh Trương Ngữ đến, tôi vẫn nói câu này!
Tôi không tới cấp bốn, anh Trương Ngữ dám phá hoại quy củ, gây sự với tôi sao?
Đỉnh cấp ba, Phương Bình này cũng không phải chưa từng giết!
Trừ phi tôi chủ động khiêu chiến Trương Ngữ, nếu không, hội võ đạo phải chấp nhận chuyền này, ai không phục đều có thể đến tìm Phương này!"
"Càn rỡ!"
Trương Tử Vi nhẹ hừ một tiếng, tuy rằng Phương Bình chém giết võ giả đỉnh cấp ba, nhưng không phải võ giả đỉnh cấp ba nào cũng giống nhau.
Đại truyền giáo không có tuyệt chiêu cấp ba, đòn sát thủ của hắn cũng không đạt tiêu chuẩn.
Nhưng Tạ Lỗi không như vậy, bây giờ Tạ Lỗi đã bước vào đỉnh cấp ba, tuy rằng cũng không có tuyệt chiêu, nhưng đòn sát thủ của Tạ Lỗi đã luyện thành thục, nếu như thật sự giao thủ, đại truyền giáo kia chẳng là gì.
Huống hồ, hội võ đạo cũng không phải chỉ có một vị võ giả đỉnh cấp ba, còn có Tần Phượng Thanh và một vị phó hội trưởng đỉnh cấp ba, đây là tính số lượng có mặt ở trường.
Trên thực tế, hội võ đạo hiện nay có 5 thành viên là võ giả đỉnh cấp ba.
Trong đó, số người được đề tên trên bảng xếp hạng cấp ba, tính cả đỉnh cấp và cao kỳ cũng gần 10 người, Phương Bình thực sự coi như bản thân vô địch rồi?
Phương Bình cười lạnh nói: "Càn rỡ? Mắc cười!"
"Phương Bình tôi có tất cả mọi thứ ở hiện tại đều dựa vào chính đầu óc của mình, dựa vào thực lực của tôi!
Trương Tử Vi chị là gì?
Ỷ vào mình có bạn trai là Tạ Lỗi, nên không xem tôi ra gì?
Coi bộ lần trước chị thua không phục?
Chờ chị lên cấp ba, bất cứ lúc nào tôi cũng chờ chị đến khiêu chiến!
Về chuyện trang web, có bản lĩnh thì bảo hội võ đạo thuyết phục nhà trường cưỡng đoạt từ tay tôi, nếu không, tôi sẵn sàng chờ anh ta đến tìm tôi bất cứ lúc nào!
Trương Tử Vi hừ một tiếng, cũng không còn tranh luận với Phương Bình.
Phương Bình cũng không thèm để ý đến Trương Tử Vi, nhìn về phía những người khác, nói: "Chuyện của tôi và hội võ đạo, các cậu tốt nhất đừng dính líu vào, nếu không, đừng trách Phương Bình này trở mặt không quen biết!"
Mắt thấy sắp kiếm ra tiền, sau một năm, có thể sẽ có lợi nhuận hơn trăm triệu.
Hiện tại có người lại muốn đến cướp, Phương Bình làm sao có thể đồng ý.
Đặt trang web ở Ma Võ tạm thời chỉ là bước đầu thôi, Phương Bình còn muốn làm một trang web liên kết với các trường khác, thậm chí là trang web toàn quốc.
Bây giờ có người xuất hiện cướp đoạt của cậu, chẳng khác nào đòi mạng cậu.
Nếu như Tạ Lỗi thực sự tìm đến cậu, Phương Bình quyết định, dây dưa anh ta đến chết, lần này không chơi đối cứng, dây dưa chết là được!
Tất cả mọi người tiếp tục im lặng.
Chuyện giữa Phương Bình và hội võ đạo, mặc dù mọi người đều là thành viên hội võ đạo, nhưng cũng chỉ là thành viên, chuyện này không ảnh hưởng lớn đến bọn họ.
Phương Bình chỉ mới là sinh viên đại học năm nhất, bây giờ đã cấp ba trung kỳ, từng chém chết võ giả cấp ba đỉnh cao.
Tạ Lỗi, võ giả đỉnh cấp ba, thực lực mạnh mẽ.
Ngoài ra, hội võ đạo còn có hội trưởng là võ giả cấp bốn… Nhưng do quy định của nhà trường, trừ phi Phương Bình khiêu chiến Trương Ngữ, nếu không, Trương Ngữ là võ giả cấp bốn, không thể đi khiêu chiến Phương Bình mới cấp ba được.
Chờ đến khi Phương Bình vào cấp bốn, quy tắc đó cũng không còn nữa.
Nhưng đến khi Phương Bình lên cấp bốn, Trương Ngữ liệu có phải là đối thủ của cậu không? Việc này mọi người cũng không thể đoán định kết cục, cho nên không cần dính líu vào.
Trong lúc mọi người im lặng suy tính, Đường Phong trở về rồi.
Vừa về, Đường Phong liền nói: "Nhà trường, quyết định thay đổi tỷ lệ đổi điểm kiểm tra thành điểm thưởng cho các em từ 25% lên 50%.
Những bạn nào không đủ điểm chuẩn cũng được đổi điểm, nhưng trong tháng này, các em nhất định phải chấp hành thêm 3 nhiệm vụ cấp hai trở lên, đây là bắt buộc!
Không vòng qua quỷ môn quan vài lần, các em căn bản không thể nào trưởng thành được!
Nếu chỉ đòi tài nguyên, khi bồi dưỡng được, cũng chỉ là võ giả khí huyết, đây không phải là kết quả nhà trường mong muốn."
Phương Bình lại chẳng thèm để ý, chuyện này chẳng liên quan gì đến cậu, nhưng tỷ lệ chuyển đổi tăng lên 50%, cậu có thể kiếm được thêm không ít tiền, có 400 điểm thưởng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận