Toàn Cầu Cao Võ

Chương 759: Đừng khoe giàu với ta (2)

"Có lẽ không nên nhắm vào những cửa tiệm này... Mình nên nhắm vào mỏ năng lượng cực lớn ở dưới đất!"
Đôi mắt Phương Bình lóe lên, làm loạn thêm tí nữa, tự dùng tài nguyên của mình, chôn mấy viên đá năng lượng cao cấp dưới đất, trong phạm vi 10 mét, lực lượng tinh thần của cậu có thể kích nổ!
Nổ một lượt, khiến mặt đất sụp xuống.
Xảy ra nổ mạnh, khắp nơi chấn động, ở đây là ngoại thành, cho dù Liễu Yêu cảm ứng được cũng sẽ cảm ứng xem nơi nào nổ trước. Lúc đó hắn có lẽ có thể nhân cơ hội này lách qua khỏi hàng rễ dày đặc của Liễu Yêu, chui xuống mặt đất. Chỉ cần tìm được nơi có miệng cống thoát nước, hắn có thể yên lặng trốn đi, bặt hơi âm tín.
"Muốn kiếm tiền, thì không được tiếc vốn bỏ ra!"
Trong lòng Phương Bình không ngừng tính toán cái lợi và cái hại, chỉ là mấy viên đá năng lượng cao cấp mà thôi, nổ thì nổ, không vào hang cọp sao làm sao bắt được cọp con.
Dù sao hiện tại hắn cũng có nhiều, chỉ là đá cao cấp quá ít, chi bằng đào thêm đá sơ cấp mang đi.
...
Lúc Phương Bình vừa bắt đầu lên kế hoạch làm nổ cao cấp, và đào đá năng lượng sơ cấp mang đi.
Nhóm người Tần Phượng Thanh lại rơi vào hoàn cảnh khốn cùng bị truy sát.
Lúc này, Tần Phượng Thanh trong tay cầm chắc một viên đá năng lượng cao cấp to bằng ngón tay cái, hơi không nỡ, quá xa xỉ rồi!
Chạy trốn mà hấp thụ đá cao cấp thật sự quá xa xỉ!
"Hút!"
Tần Phượng Thanh cắn răng một cái, hút vậy, lãng phí thì lãng phí!
Gần đây hút đá sơ cấp nhiều rồi, trong cơ thể có quá nhiều năng lượng và tạp chất, còn tiếp tục hút đá sơ cấp thì lực lượng khí huyết trong cơ thể muốn tạo phản rồi.
Vừa hút đá năng lượng Tần Phượng Thanh vừa vui sướng lẫn đau khổ nói: "Chúng ta cũng nên xa xỉ một lần, tên quỷ hẹp hòi như Phương Bình chắc cả đời này cũng không làm chuyện thế này, hắn ta mà có được đá năng lượng có độ tinh khiết cao, có đánh chết hắn cũng keo kiệt không lấy ra..."
"Đúng là rất xa xỉ."
Lý Hàn Tùng cũng bắt đầu hấp thụ đá năng lượng cao cấp, trong lòng cảm thấy sung sướng thỏa mãn.
Dùng đá năng lượng cao cấp khi chạy trốn cũng là một trải nghiệm hiếm có.
Sau này, còn có cái để khoe bản thân cũng từng tu luyện đá năng lượng giống như ăn Khí Huyết Đan phổ thông.
Đáng tiếc, lúc này không có Phương Bình ở đây, cũng không được nhìn thấy, nếu không hắn nhất định sẽ khinh thường cực độ.
Chỉ là chút đá năng lượng mà thôi, hắn cũng lười để ý.
Nhớ lúc đầu tinh hoa sinh mệnh trị giá mấy trăm triệu nói vứt là vứt, nói nổ là nổ.
Dù ngay khi trong tình thế bần cùng khốn khổ, hắn cũng dám lấy đá năng lượng to bằng trứng cút dùng làm thuốc nổ, đám người này còn dám so độ xa xỉ với hắn sao? Nghèo khổ thật sự hạn chế sức tưởng tượng của con người.

Bên trong thành Cự Liễu.
"Giới nghiêm!"
Một tiếng hét to đột nhiên vang lên. Hàng loạt Cự Liễu quân mặc áo giáp được điều động đi phong tỏa tất cả cửa thành.
Rất nhiều Cự Liễu Thần Vệ ngự không bay lên, sắc mặt mấy tên Chiến tướng cấp sáu thâm trầm như nước.
"Dừng tất cả hoạt động giao dịch đá sinh mệnh!"
Một tên Chiến tướng đỉnh cấp sáu khẽ quát một tiếng, hàng loạt Cự Liễu quân bắt đầu vào các cửa tiệm giao dịch tiến hành điều tra.
Trong thành, lòng người hoang mang!
Liên tiếp ra hai ba giới nghiêm, đóng cửa thành, cho dù trước đó từng tuyên chiến với thành Bạch Ác cũng chưa từng làm những chuyện này. Nhưng bây giờ, ngay cả bóng dáng của kẻ địch cũng chưa nhìn thấy mà các Thần Vệ trong thành đều loạn hết lên, điều này khiến không ít người lo lắng không thôi.
Lại có chuyện gì nữa?
Bên ngoài thành, tại một quán rượu bình thường, Phương Bình vừa uống vừa thưởng thức mùi vị thơm ngon của rượu trái cây, vừa cảm khái nói: "Thần Vệ hành động, cho dù có phiền phức hơn lớn nữa cũng sẽ được giải quyết."
Khẩu âm hơi mơ hồ, những người khác cũng không để ý, ngôn ngữ địa quật thống nhất thật, nhưng mỗi thành có khẩu âm khác nhau.
Phương Bình vừa nói xong, một tên võ giả địa quật đeo huy hiệu cấp ba giống như vậy, lo lắng vô cùng nói: "Cho dù là Thần Vệ cũng không giải quyết nổi, hôm qua cường địch xâm lấn, mấy vị Thống lĩnh cũng đã..."
"Ăn nói cẩn thận!"
"Vâng, vâng, vâng, không được buông lời xằng bậy về Thống lĩnh đại nhân!"
Người nói câu đó tự vả vào miệng mấy cái, nhưng không giấu được vẻ lo lắng, nhỏ tiếng nói: "Lại có cường giả dị vực tới tập kích sao? Hai ngày này, vương thành không được bình yên cho lắm, ta còn có một ngôi nhà ở thành Liễu Mộc..."
"Thành Liễu Mộc cũng không an toàn, ngươi không nghe nói sao? Hai ngày này, các thị trấn xung quanh thành đều gặp nạn, mấy thị trấn nhỏ bị cướp rồi giết sạch..."
"Dị vực rốt cuộc đưa tới bao nhiêu cường giả? Vương có thể đẩy lui kẻ thù không?"
"Bây giờ lại giới nghiêm, người dị vực lại vào thành rồi hả?"
"Chuyện Cự Liễu quân chiêu binh, ta vốn dĩ vẫn muốn báo danh thử, nhưng bây giờ thì nên thôi đi, nghe nói Thần Vệ chết hơn nửa rồi!"
"..."
Mọi người vẫn đang bàn tán, Phương Bình đột nhiên quát: "Cường giả dị vực đáng chết! Tiếc là vương thành không chiêu binh người bên ngoài thành, nếu không, ta tuy là con dân thành Cự Tùng cũng muốn vì Vương mà dốc sức!
Nghe nói thành Cự Tùng ta cũng bắt đầu tăng cường quân trang, qua mấy ngày nữa được trở về, ta muốn gia nhập Cự Tùng quân, tắm máu dị vực!"
Thấy hắn lòng đầy căm phẫn, tức giận bất bình, có người nói: "Người anh em này thật có tâm huyết, có điều người anh em mới là cấp ba thôi, tắm máu dị vực e là khó."
Phương Bình phẫn nộ, đập mạnh xuống bàn một cái, cả giận nói: "Mặc dù thực lực yếu, cũng không cho võ giả dị vực qua mặt!"
"Có chí khí!"
Có người tán thưởng, có người lắc đầu không nói, võ giả cấp ba không xem là quá yếu. Nhưng hiện tại cường giả dị vực tới tập kích, cường giả cấp Thống lĩnh đều bị công kích nặng nề, ngày hôm trước có cường giả cảnh giới Tôn Giả chết, chỉ là một tên võ giả cấp ba nhỏ nhoi, cho dù có tâm huyết thì có thể làm gì?
Đang nói chuyện thì một tên thị vệ mặc áo giáp đi vào, ánh mắt lạnh lùng nhìn thoáng xung quanh.
Phương Bình đứng dậy khom người nói: "Đại nhân, có chuyện gì mà người lại đích thân vất vả tới chỗ này?"
Tên thị vệ mang áo giáp nhìn hắn một cái, sắc mặt cũng tốt hơn một chút, vừa nãy hắn ta ở bên ngoài cũng nghe được Phương Bình nói chuyện, chỉ là nghe được thanh niên trước mắt này không phải là người trong thành, vương thành không chiêu mộ người ngoài thành.
Khẽ lắc đầu, thị vệ mặc áo giáp không nói nhiều, khôi phục lạnh lùng nói: "Nhìn thấy người nào lạ thường, lập tức bẩm báo! Nếu như dám che giấu, giết không cần hỏi tội!"
"Vâng!"
Mọi người đều lên tiếng trả lời, cẩn thận đáp lời.
Phương Bình vẻ mặt nuối tiếc, đợi thị vệ mặc áo giáp vừa rời đi, lại đập bàn một cái, căm hận nói: "Đáng hận!"
Mọi người nhìn hắn với vẻ mặt cạn lời, ngươi thật sự muốn đi chết?
Nhưng mà có lòng giết địch bảo vệ thành, dũng khí này thật đáng để người ta khen ngợi.
Phương Bình không nói nữa, hậm hực uống rượu, thuận tiện dùng chân chà chà trên đất, một viên đá năng lượng cấp cao bị vùi vào trong đất.
Trong quán rượu có rất nhiều người, nổ nơi này cũng có thể gây ra chút hỗn loạn.
Hơn nữa, võ giả địa quật phản ứng rất nhanh, hắn chỉ mới cướp được hai cửa hàng mà thôi đã bị phát hiện rồi sao?
"Qua lần này, quy chế vào thành Cự Liễu e là phải thay đổi rồi."
Phương Bình thầm nghĩ, liên tục hai lần bị người ta trà trộn vào, nếu không có gì bất ngờ, lần sau, thành Cự Liễu có lẽ sẽ nghĩ cách đối phó với hắn.
Có điều… Có làm được không? Một tòa thành lớn hơn mấy triệu người, lại còn liên thông với các thành trì khác, rất khó ngăn được.
"Không biết võ giả địa quật có thiết lập được thủ tục chứng minh nhân dân mới hay không."
Phương Bình cảm thấy sự tồn tại của mình, có lợi cho võ giả địa quật đẩy mạnh thiết lập nền văn minh, thủ tục chứng minh và kiểm định thân phận vẫn cực kỳ cần thiết. Có lợi cho an bình xã hội, gia tăng cường mức độ quản lý dân chúng địa quật trên diện rộng.
Liễu Vương có lẽ phải cảm ơn mình, vì có sự tồn tại của mình khiến thành Cự Liễu biết được, cách phòng ngự của bọn họ còn tồn tại một lỗ hổng lớn.
Ví dụ như phải lắp hàng rào chặn lối thoát của đường cống thoát nước dưới lòng đất.
Hoặc là, cây Liễu Yêu nên gia tăng cường độ rèn luyện gốc rễ mạnh lên, cường độ hiện tại vẫn hơi yếu kém một chút.
Hoặc là, cường giả cấp chín như Liễu Vương nếu như không có chuyện gì thì không nên đi lung tung ra ngoài dạo chơi…
Bạn cần đăng nhập để bình luận