Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1523

Trong khoảng thời gian ngắn, Nam Vân Nguyệt có thể giết được bao nhiêu người?
Nếu sau khi Nam Vân Nguyệt đột phá mà còn dám ra tay, vậy thì Chân Vương bọn họ cũng sẽ vượt cảnh mà chiến, tiêu diệt cường giả nhân loại.
"Một trò chơi thôi." Hòe Vương vẫn còn tiếp tục tự thuật, đạm mạc nói: "Rất thú vị, Võ Vương lại cắt ra một phần phân thân bất diệt..."
Hắn còn chưa nói xong, trong ngoại vực, Nam Vân Nguyệt khẽ quát một tiếng, quét thêm một đao. Một gốc yêu thực cấp chín bị cắt thành hai nửa, tiếng thét chói tai vang lên, gốc yêu thực này ầm ầm rơi xuống đất.
Nam Vân Nguyệt đại sát bốn phía, đám người Ngô Xuyên cũng là toàn lực bạo phát, không để những cường giả cấp chín kia thoát đi. Có thành chủ không chịu nổi, gầm dữ dội một tiếng, ầm ầm tự bạo. Cấp chín tự bạo, vẫn là cường giả có bản nguyên tự bạo, dù là Nam Vân Nguyệt, bị chính diện bắn trúng, thân hình cũng khẽ run.
Lúc này, Hòe Vương bỗng nhiên nở nụ cười: "Có lẽ các ngươi đánh giá cao cô ta rồi!"
Dứt lời, Hòe Vương lạnh lùng nghiêm nghị nói: "Tự bạo, trọng thương cô ta! Bản vương bảo đảm chín đời của các ngươi đều xưng vương ngoại vực!"
Nam Vân Nguyệt hình như cũng không mạnh như Lý Chấn!
Lúc trước, khi Lý Chấn đột phá, ngoại vực cũng có cường giả ngăn cản, nhưng Lý Chấn lại giết ngược lại những cường giả này, thậm chí đánh tan bản nguyên của chủ Yêu Thực vương đình.
Đó mới là mạnh thật sự! Nam Vân Nguyệt còn kém một chút!
Hòe Vương chợt cười to, lại quát lên: "Nhanh! Nếu không các ngươi đều sẽ chết, sau khi lấy được Phục Sinh Chi Chủng, bản vương sẽ phục sinh các ngươi, ta thề với thanh danh Chân Vương của mình!"
Một bên, Trương Đào khẽ cau mày. Bà điên Nam Vân Nguyệt này!
Chẳng lẽ bà ta cho rằng bà là Lý Chấn hay mình sao? Còn kém một chút!
Trương Đào hơi đau đầu, trước ông cảm thấy Nam Vân Nguyệt khá là mạnh, sao bây giờ tới lúc đột phá lại không hề mạnh như trong tưởng tượng chứ?
"Lần này có chút phiền phức rồi!" Ánh mắt Trương Đào hơi lấp loé, không được, vậy thì rút thôi! Vứt bỏ vực Nam Thập Bát!
Ông cũng từng suy xét đến đường lui này, vực Nam Thập Bát không có võ giả, chỉ có Võ An quân. Nếu thật sự không còn cách nào khác thì rút lui, dù sao cũng làm thịt mấy tên cấp chín rồi. Ông muốn mượn cơ hội Nam Vân Nguyệt đột phá giết nhiều cấp chín ngoại vực hơn thôi, ai biết Nam Vân Nguyệt lại không đáng tin vậy chứ.
Lời của Hòe Vương truyền khắp địa quật. Giờ khắc này, Nam Vân Nguyệt cũng vô cùng không cam lòng!
Bà không mạnh như bà nghĩ! Tuy bà đánh giết hai vị cấp chín trong chớp mắt, bức bách một vị cấp chín tự bạo, nhưng vị cấp chín tự bạo này lại lay động con đường bản nguyên của bà!
Giờ khắc này, toàn thân Nam Vân Nguyệt bị một luồng sức mạnh vô hình bao phủ. Trên người phát ra cột sáng nối liền trời đất, nhưng cột sáng đó lại hơi run rẩy.
Bây giờ chỉ còn sót lại 5 vị cường giả cấp chín. Nghe thấy Hòe Vương truyền âm, những cấp chín này, có yêu thú, có yêu thực, cũng có thành chủ, đều có chút điên cuồng!
Hòe Vương lấy danh vương tuyên thề, chiếm được Phục Sinh Chi Địa, phục sinh bọn họ!
Chân Vương tuyên thề sẽ không dối trá. Nếu khó thoát khỏi cái chết, vậy thì liều mạng.
"Nam Vân Nguyệt, chúng ta chết, ngươi cũng đừng hòng đột phá!"
Ầm ầm! Tiếng vang lần nữa xuất hiện, cột sáng cũng rung động.
"Đậu xanh!" Nam Vân Nguyệt cũng không nhịn được mắng một tiếng.
Bà thật sự không ngờ mình không dự đoán được tình hình đột phá tuyệt đỉnh. Bà tự nhận mình không hề yếu hơn Lý Chấn và Trương Đào, thật ra chuyện này đám Lý Chấn cũng tán thành. Nhưng nay, đã đến giới hạn mà vẫn không mạnh bằng Lý Chấn, thật sự vô lý!
Nam Vân Nguyệt sắp tức điên rồi!
Tại sao lại như vậy? Dù hiện tại đã có 4 vị cấp chín chết trên tay bà, nhưng bọn họ đang ngăn cản bà đột phá, dù có chết 40 vị cấp chín thì cũng là mua bán lỗ vốn.
Cách đó không xa, đám người Điền Mục cũng điên cuồng đánh giết. Bọn họ muốn giữ chân 11 vị cấp chín, những cấp chín này thấy Nam Vân Nguyệt đang đột phá thì bị kẹt, đều mừng như điên, lần này nếu có thể chặn một vị Chân Vương đột phá thì đáng giá hơn tiêu diệt toàn bộ thần tướng nhiều!

Ở nơi xa hơn, Phương Bình cũng cảm nhận được không đúng, vội vã nhìn về phía Trần Diệu Tổ nói: "Trần tiền bối, tại sao lại như vậy?"
Trần Diệu Tổ dù sao cũng sống 300 năm, kiến thức rộng rãi, nhíu mày nói: "Phiền phức rồi! Bộ trưởng Nam chinh chiến nhiều năm, tiêu hao rất lớn, miệng cọp gan thỏ... Minh Vương từng tiến vào Giới Vực. Võ Vương từng lấy được mấy trăm cân tinh hoa sinh mệnh, từng khôi phục tiêu hao. Chỉ có Bộ trưởng Nam vẫn chinh chiến, chưa bao giờ được bổ sung khôi phục, nền tảng không đủ vững..."
Ông nhìn ra rồi, Hòe Vương đại khái cũng biết rồi, nghiêm nghị quát lên: "Toàn bộ yêu thực cấp chín tiêu hao tất cả tinh hoa sinh mệnh, nhanh!"
Vừa nói xong, toàn bộ yêu thực cấp chín đều dùng hết tinh hoa sinh mệnh, bởi vì Nam Vân Nguyệt cũng đang nhìn chằm chằm chúng nó. Thấy yêu thực điên cuồng tiêu hao, Nam Vân Nguyệt tức giận quát một tiếng, nhìn về phía gốc cây yêu thực vừa bị nàng giết chết. Bà ra tay giết gốc cây đó rất nhanh, chắc chắn là còn có tinh hoa sinh mệnh.
Bà cũng phát hiện vấn đề rồi!
Bà có hơi yếu... Nhưng không phải vì chiến lực không bằng Lý Chấn, cũng không phải vì không có thiên phú bằng bọn họ, mà là vì bà không may mắn như đám người đó!
Bắt nạt người nghèo! Nam Vân Nguyệt thực sự rất muốn chửi má nó, bà còn tưởng là không có ảnh hưởng gì.
Nam Vân Nguyệt muốn nhặt gốc cây yêu thực đó, nhưng những người khác sao lại cho bà có cơ hội đó được.
Ầm ầm! Lại là tiếng tự bạo, lại thêm một vị cường giả tự bạo.
Hôm nay nếu không ngăn cản Nam Vân Nguyệt, Chân Vương địa quật sẽ không bỏ qua cho bọn họ. Chỉ có thể chờ mong các Chân Vương công phá Phục Sinh Chi Địa, tìm cơ hội phục sinh bọn họ!
Khóe miệng Nam Vân Nguyệt tràn ra máu tươi, đám người Ngô Xuyên không thể tới gần, nếu tới gần, uy lực tự bạo cũng sẽ khiến bọn họ bị thương nặng.
"Khốn kiếp!" Đám người Ngô Xuyên đều sốt sắng!
Nam Vân Nguyệt xuất hiện điểm yếu rồi!
Nếu lần này bị trọng thương, con đường đột phá của bà sẽ bị ảnh hưởng cực lớn.

Bên này, Phương Bình vội vàng nói: "Nghĩa là không đủ tinh hoa sinh mệnh? Dùng vật chất bất diệt có được không?"
"Đương nhiên, hiệu quả càng tốt hơn!"
Phương Bình tức khắc thở phào nhẹ nhõm, hừ một tiếng, ta còn tưởng là thiếu gì quan trọng lắm! Thiếu vật chất bất diệt mà thôi!
Tuyệt đỉnh ơi là tuyệt đỉnh! n tình lần này đúng là cực kì khủng khiếp, cực kỳ to lớn luôn! Nam Vân Nguyệt lần này đột phá gặp phải phiền toái lớn, mình nhất định phải giúp đỡ tận tình.
Sau một khắc, Phương Bình nắm một vầng sáng cực kì lớn trong tay.
"Trần lão, ta không đi được, ngài có thể đưa cho Bộ trưởng Nam được không?"
Trần Diệu Tổ đã kinh ngạc đến ngây người. Đây là bao nhiêu lận?
Phương Bình hoàn toàn không đau lòng, không có bao nhiêu hết, cũng chỉ tầm 10 ngàn nguyên lực lượng phá diệt mà thôi, cũng chỉ là 100 triệu điểm tài phú mà thôi!
Giờ mình giúp Nam Vân Nguyệt, bà lão đó sẽ mắc nợ mình, hận không thể đi theo đưa cơm rót nước... Đó mới gọi là ân tình!
10 ngàn nguyên lực lượng bất diệt, đủ chưa? Ngay cả vật chất bất diệt của lão Trương cũng chưa nhiều bằng đống này, không, là trăm phần trăm không sánh được!
100 triệu điểm tài phú giá trị cả ngàn tỷ! Ngàn tỷ, đổi thành tinh hoa sinh mệnh, cũng được 400 cân!
Gốc cây yêu thực mà lão Trương nhặt được có 400 cân tinh hoa sinh mệnh dự trữ không? Lý Chấn vào Giới Vực lấy được nhiều vật chất bất diệt như vậy sao?
Phương Bình ta muốn bồi dưỡng một vị cường giả tuyệt đỉnh!
Trần Diệu Tổ đương nhiên không biết hắn đang nghĩ gì, chỉ biết dại ra, nhưng trong tích tắc, ông cũng mừng như điên. Ông quên mất bên người còn có một vị đã từng tiến vào Giới Vực!
Trời giúp nhân loại!
Trần Diệu Tổ cầm chùm sáng to lớn, không nói hai lời, nhanh chóng chạy về phía Nam Vân Nguyệt!
Hai vị cấp chín ban nãy chạy thoát cũng đang lao về phía Nam Vân Nguyệt, trông có vẻ cũng muốn tham gia vây giết Nam Vân Nguyệt.
"Chư vị, hỗ trợ!" Trần Diệu Tổ quát to, Ngô Xuyên, Trương Vệ Vũ thấy Trần Diệu Tổ, ai cũng mắt sáng như tuyết.
Sau một khắc, Ngô Xuyên, Trương Vệ Vũ, Triệu Hưng Võ, Vương Vũ, Lý Đức Dũng và Trần Diệu Tổ đều bạo phát đòn mạnh nhất, đánh về những võ giả đang tấn công Nam Vân Nguyệt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận