Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2965: Đối Mặt Hồng Vũ (3)

Chương 2965: Đối Mặt Hồng Vũ (3)Chương 2965: Đối Mặt Hồng Vũ (3)
Hồng Vũ bình tĩnh, mặc kệ bọn họ chửi mắng, nói: "Phương Bình, rốt cuộc các ngươi muốn làm gì? Chẳng lẽ muốn đấu cùng ta, phân định sống chết mới chịu bỏ qua?"
Phương Bình cười nói: "Vậy cũng không phải, ai biết thực lực của ngươi là gì, ta đoán ngươi phá tám, có thể phá tám đỉnh phong, đúng là chưa chắc chọc nổi ngươi, nhưng ngươi quá mạnh... ngươi dám bại lộ toàn bộ thực lực sao? Trừ phi ngươi có thể giết sạch tất cả người ở đây, bằng không, ngươi mạnh như vậy, không diệt ngươi thì diệt ail
Hồng Vũ, ngươi suy nghĩ một chút, ngươi phá bảy, chúng ta sẽ không khách khít
Ngươi phá tám, vậy chúng ta sẽ vây giết ngươi!
Cho nên, hiện tại ngươi là phá bảy hay là phá tám?”
Hồng Vũ bật cười: "Phương Bình, ngươi đúng là khéo ăn nói, ta đã từng được nghe, hôm nay đã được mở rộng tầm mắt, nói như vậy, dù thực lực ta là gì, kết cục cũng không tốt, đúng không?"
"Không sai."
"Vậy nếu ta là phá bảy đỉnh phong, chắc sẽ không trở thành mục tiêu công kích chứ? Trấn Thiên Vương của Nhân tộc ngươi mạnh hơn ta, không phải sao?"
Bên cạnh, Loạn cũng muốn gật đầu. Hắn cũng thích mắng người, nhưng hắn mắng đi mắng lại chỉ có vài câu lặp đi lặp lại mấy nghìn năm. Nhưng người này... mắng thật giỏi! Phải học hỏi mới được, hắn ở bên cạnh nghe thôi cũng muốn đánh người.
"Thiên Đình ở ngoại giới, không phải ta lập..."
Lúc này, đối diện, hai vương tái mét mặt, Hồng Vũ cũng thở dài: "Phương Bình, ngươi cũng là võ giả cấp Thiên Vương, từ khi khai sáng đến nay, thời kỳ Tam Giới nhiều Thiên Vương nhất là thời kì thần linh sơ võ, tối đa được khoảng trăm người.
Phương Bình nói liên tục hơn một phút đồng hồ, với thực lực của hắn, tốc độ nói chuyện rất nhanh, chỉ một phút đã mắng hơn nghìn câu!
Phương Bình xem thường nói: "Vậy sau này nếu ngươi tiếp quản Thiên Đình này thì ngươi không bằng heo chó, đi đường bị sét đánh chết, đi ra ngoài bị võ giả cấp 1 đâm chết, uống nước thì uống nhầm thuốc độc có thể giết Hoàng Giả, hít thở thì hít phải khí độc có thể hại chết Hoàng Giả..."
Sau ba bốn vạn năm, thực lực Phương Bình ngươi đủ sức nằm trong top 100, nói những lời lẽ dơ bẩn như thế nghe mà được sao?”
Phương Bình cười nói: "Phá bảy đỉnh phong còn được, nhưng... phe của ngươi nhiều Thánh Nhân, cộng thêm hai vương, hơn mười vị Thánh Nhân, uy hiếp cũng lớn."
Loạn vội vàng nói tiếp: 'Không giao chân cũng được, đưa ta vài thanh thân khí cũng được, ta thử dung hợp xem được không."
Hồng Vũ lắc đầu, cười nói: "Nói đi, ngươi muốn như thế nào."
"Tự ngươi diệt hai vương, sau đó giao Thánh Nhân Lệnh ra, đừng nói ngươi không có. Năm đó ngươi quản lý thần triều Địa Hoàng, có vô số bảo vật, có lẽ còn có Thiên Vương Ấn, không phải sao?"
Phương Bình lười biếng nói: "Tại sao không được? Ta mắng ngươi à? Ta đang mắng đồ tiểu nhân vô sỉ trốn ở phía sau, ngươi xen vào làm gì, có tật giật mình hả? Còn nữa, sau này ai đi tìm Chưởng Binh Sứ, thì cũng tương tự như vậy, chúng ta ở ngay chiến trường không gian theo dõi, xem ai đi, người nào đi người đó là con trai ta..."
Hồng Vũ lại nói: "Trước đó, ngươi truy sát Cấn Vương, cuối cùng lại từ bỏ, chỉ yêu cầu đối phương giao ra Thiên Vương Ấn, chắc là đã xảy ra một vài vấn đề, đúng không?" Đại đạo bản nguyên mà ngươi thi triển trước đó hình như không phù hợp với ngươi lắm, lẽ nào, ngươi vận dụng Bản Nguyên của Thạch Phá để đổi đạo của mình? Đạo đổi lấy, chẳng lẽ không thể thừa nhận sự mạnh mẽ của ngươi, cho nên có xu thế đứt đoạn? Như vậy, ngươi cần Thánh Nhân Lệnh trấn áp và củng cố?
Nói như vậy, chiến lực của ngươi không bên bỉ, đúng không?"
Hồng Vũ bật cười, nhìn vê phía Phương Bình, chậm rãi nói: "Ngươi muốn Thánh Nhân Lệnh, có phải là để củng cố thế giới bản nguyên của ngươi không? Trước đó, Hoàng Đạo của ngươi đã đứt, nhưng chiến lực vẫn mạnh mẽ.
"Nếu đại đạo ngươi đổi lấy lại đứt thì ngươi sẽ chết phải không?" Hồng Vũ nở nụ cười.
Phương Bình ngắt lời: "Sợ cái con mẹ ngươi! Ông đây chính là rảnh rỗi như vậy, cứ quấn lấy ngươi, hôm nay ngươi không cho, vậy ta cam đoan, sau này cứ quấn lấy khiến ngươi chẳng làm được chuyện gì, ngươi tin hay không? Chúng ta quấn lấy ngươi, đảm bảo những người khác sẽ không nhúng tay, đều chờ xem kịchl"
Phương Bình chẳng thèm giải thích, khẽ nói: "Suy đoán cá nhân! Hay là ngươi thử xem xem, ta có thể cắt đứt đại đạo hay không? Có thể chết hay không? Hồng Vũ, bớt nói nhảm, ngươi muốn làm gì, ta chẳng thèm xen vào, giao ngay Thánh Nhân Lệnh và Thiên Vương Ấn ra, bằng không, hôm nay quyết ăn thua đủ với ngươi."
Nếu thật sự nghĩ như vậy, ta sẽ khiến ngươi chết cũng không biết mình chết như thế nào!
Hồng Vũ khôn khéo, đoán được bảy tám phần, nhưng vậy thì sao chứ? Cho rằng đại đạo của mình sập rồi thì mình sẽ chết, không có chiến lực sao?
"Ngươi không sợ...
Sắc mặt Phương Bình không ngừng biến đổi, nhưng trong lòng thì "xì" một tiếng.
"Ngươi chơi xấu?" Hồng Vũ hơi biến sắc.
Phương Bình thoải mái nói: "Không sai! Chính là chơi xấu đó! Đương nhiên, nếu ngươi có năng lực tiêu diệt chúng ta, thì coi như ta chưa nói những lời này. Không có năng lực, không dám bại lộ thực lực, vậy hãy ngoan ngoãn giao rail
Dù sao ta không có kế hoạch gì cần âm thầm tiến hành, Nhân tộc chúng ta cũng không có kế hoạch gì, đều là binh đến tướng chặn, nước đến đất chặn."
Hồng Vũ khẽ thở dài, lúc lâu sau mới nói: "Ngươi thắng rồi! Phương Bình, ngươi hãy nhớ, có đôi khi, không phải cứ dây dưa là có thể thắng, có một số việc, chỉ là không muốn so đo với ngươi vào lúc này mà thôi..."
"Ngươi cứ so đo là được!" Phương Bình cười nhạo.
Hồng Vũ bật cười, lại lắc đầu, khôi phục bình tĩnh: "Chúng ta có Thánh Nhân Lệnh, nhưng chỉ có một tấm, cũng không lừa ngươi..."
"Ba tấm!"
"Chỉ có một tấm!" Hồng Vũ lạnh giọng: "Chẳng lẽ ngươi nhất định muốn ta giết mấy vị Thánh Nhân, cướp Thánh Nhân Lệnh cho ngươi? Nếu vậy, chỉ bằng khai chiến với các ngươi!"
Phương Bình nghĩ một chút, thương lượng: "Hai tấm, đừng nói không có! Thiên Thực và Thiên Mệnh, mỗi người một tấm, đây là tiền mua mạng! Bằng không, hôm nay bọn họ không thoát."
"Nhân tộc ngươi cũng có cường giả, không phải người nào cũng có thể ngăn cản Thiên Vương!"
Phương Bình gật đầu: "Ngươi cứ ra tay giết là được, ta sẽ đau lòng, sẽ khó chịu, sẽ báo thù, nhưng sẽ không thỏa hiệp! Thực lực bọn họ đã yếu, thật ra hiện tại cũng chẳng giúp gì được cho chúng ta, ngươi giết họ, kích động ta thử xem, có lẽ hôm nay ta có thể phá bảy phá tám..."
Phương Bình cười nói: 'Mấy người chúng ta đều là người mang đầu đặt cạnh lưỡi đao, đã sớm làm xong hậu sự! Khi bọn họ quyết tâm tiến vào, ngươi đi hỏi thử xem, ai nghĩ đến chuyện còn sống trở vê? Nếu sợ chết, thì đã không có Nhân tộc hôm nay."
Hồng Vũ quan sát hắn một lúc lâu, lại nhìn Trương Đào một chút, bỗng cười nói: "Võ Vương, ngươi cũng như thế sao?"
Trương Đào bình tĩnh nói: "Hắn làm chủ! Hiện ta chỉ là cấp dưới, đừng hỏi ta, bởi vì đi theo hắn, Nhân tộc sống thoải mái hơn chút."
"Ngươi cũng không sợ chết?"
Trương Đào cười nói: "Sợ, nhưng có lẽ không sợ bằng các ngươi, bởi vì chúng ta sống không lâu, bình thường Nhân tộc sống đến trăm tuổi đã là may rồi, vừa hay, ta sắp trăm tuổi, cũng sống đủ rồi, ta còn chưa sống đến cảnh giới làm rùa đen."
Ông vừa dứt lời, sắc mặt mấy người Long Biến biến đổi, ngươi gộp cả chúng ta vào mắng à?
"Thú vị!" Hồng Vũ lại bật cười, tiện tay vung về phía Phương Bình, hai tấm Thánh Nhân Lệnh phá không mà đến, sau đó quay người rời đi: "Còn xuất hiện nữa, nghĩa là ép ta trở mặt. Cường giả chung quy là cường giả, có đôi khi, không cần hùng hổ dọa người như thế."
Phương Bình đón lấy hai Thánh Nhân Lệnh, cảm ứng một lúc, điểm tài phú chưa tăng, lập tức cười nói: "Sao có thể, đa tạ Hồng Vũ Hoàng, à không, đa tạ Cửu Đạo Hoàng thành toàn!"
Thanh âm này cực lớn, truyền khắp tứ phương, Phương Bình lớn tiếng nói: "Rất có phong phạm Hoàng Giả, Cửu Đạo Hoàng, ngươi nên thống lĩnh Tam Giới, Tam Giới ai chứng đạo Hoàng Giả ta đều không phục, ta chỉ phục ngươi!
Ngươi thành Hoàng, Nhân tộc ta chỉ nghe lệnh ngươi, ngươi nói đánh ai liền đánh người đó, cho chúng ta một miếng cơm ăn là được. Ta nghiêm túc đấy... ngài thành Hoàng rồi, nhớ đừng quên Nhân tộc chúng ta..."
Tiếng cười khẽ của Hồng Vũ truyền đến, người đã rời đi.
Phía sau, Loạn đảo mắt, thế này cũng được? Vậy bản vương cũng thử một chút!
Bạn cần đăng nhập để bình luận