Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2215: Đều Muốn Dính Líu (3)

Trong nhóm người, có thanh niên trẻ tuổi nhíu mày hỏi: "Sư tôn, nghe nói Phương Bình ương bướng vô cùng, khá là căm thù thiên ngoại thiên, chúng ta phải chủ động đến tìm hắn sao?"
"Đừng nóng vội!" Ông lão khẽ cười nói: "Người này tuy ương bướng, nhưng ta đã điều tra qua, sự cứng đầu khó ưa của hắn chỉ nhằm vào kẻ địch! Nếu chúng ta là bạn thì sao?"
Ông lão thể hiện trí tuệ của mình, nói: "Hắn ở Dương Thành cũng có bạn bè cùng hắn bước lên con đường võ đạo! Nhóm người Quan Minh Thiên đều xem thường những người này, đây là sai lầm của họ!
Ở Dương Thành, Phương Bình từng nhận ơn của Đàm Chấn Bình, Quan Minh Thiên cảm thấy người này tư chất kém cỏi, chưa từng lưu ý. Phương Bình hình như cũng không thèm để ý đến những người này, nếu chúng ta thu nhận họ vào tông môn thì sao?
Một số bạn cùng lớp cùng trường ngày xưa của hắn như Dương Kiến, Ngô Chí hào, Lưu Nhược Kỳ… thực lực những người này bây giờ cũng bình thường…"
Ông lão hiển nhiên đã tốn không ít công sức, tra xét rất rõ ràng. Có cả thông tin về bạn cấp ba của Phương Bình, thậm chí còn có thể gọi tên.
"Thực lực của những người này đều rất phổ thông, không nổi bật. Phía Thiên Nam, hình như đã có người tiếp xúc với Lưu Nhược Kỳ và Dương Kiến, lúc ta đến Thiên Nam, từng cảm ứng được khí tức của một số người bạn già… Nếu đã như vậy, mục tiêu của chúng ta chính là những người bạn còn ở Dương Thành này.
Ông lão nói rõ ràng, mạch lạc, sau đó, chuyển đề tài, nói: "Những chuyện này đừng truyền ra ngoài! Có một số việc Đế Tôn có thể thấy được, nhưng những Đế Tôn khác đều là người trong cuộc, không thể nhìn thấu.
Đế Tôn từng nói, Long Biến Thiên Đế có lẽ đã nhìn ra gì đó, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, người của Long Biến Thiên rồi sẽ xuất hiện tại Nhân Gian."
Nói đến đây, ông lão có vẻ hơi kiêu ngạo.
Có một số việc, thật ra không phải không nhìn ra, mà là một số người đã hành động quá điên rồ.
Nhưng Ngọc Long Thiên Đế của Ngọc Long Đằng Thắng Thiên là Đế Tôn cùng thời với Long Biến Thiên.
Trước đó, ở Địa Giới, chuyện Long Biến Thiên Đế bảo vệ Trương Đào đã khiến Ngọc Long Thiên Đế, một trong 4 Phạm Thiên, chú ý.
Tuy đại nạn của Long Biến Thiên Đế sắp tới, nhưng đã sống nhiều năm như vậy, sao có thể kích động mất khôn như thế? Biết rõ Thường Dung cũng là Đế Tôn cổ xưa, mà vẫn liều mạng đánh với đối phương?
Chẳng lẽ ông ta không biết, một khi ông bị đánh bại, Thường Dung không chết, Long Biến Thiên sẽ trở thành quá khứ sao?
Lúc này, Long Biến không nên ỷ vào chuyện mình sắp đến đại nạn mà trêu chọc kẻ thù, ông nên giao hảo bốn phương mới đúng.
Nhưng Long Biến Thiên Đế không làm như vậy!
Ngọc Long Thiên Đế hơi hơi phỏng đoán một chút, sau đó thì có chuyện môn nhân Ngọc Long Thiên xuống núi như bây giờ.
Võ giả trung niên chờ ông lão nói xong, suy nghĩ một chút mới hỏi tiếp: "Sư huynh, vậy bây giờ chúng ta sẽ chờ ở đây à?"
"Ừm, chờ!" Ông lão cười nói: "Thực lực chúng ta không yếu, ở đây lâu sẽ khiến những người kia không an tâm! Hơn nữa, nghe nói mấy ngày gần đây, Thiên Bộ đang triệu tập cường giả tứ phương đến Ma Đô tổ chức hội nghị. Ta nghĩ họ sẽ nhanh chóng chú ý đến chúng ta, cũng được, nhân dịp này, làm quen với một số cường giả Nhân Gian."
Ông lão nói xong, sắc mặt hơi biến ảo một lát, nhanh chóng cười nói: "Sắp có người đến, còn nhanh hơn lão phu nghĩ! Ngọc Thanh, ngươi đến… phủ đề đốc Dương Thành tìm Đàm Chấn Binh, hỏi dò xem hắn có bằng lòng gia nhập Ngọc Long Thiên chúng ta hay không!
Ngọc Long Thiên là một trong bốn Phạm Thiên, Đế Tôn là một trong những Đế Tôn cổ xưa lâu đời nhất, đây là cơ duyên lớn nhất đời này của hắn!"
Mọi người ra vẻ tán thành! Ngọc Long Thiên, một trong bốn Phạm Thiên! Bốn vị Đế Tôn Long Biến Thiên, Ngọc Long Thiên, Thường Dung Thiên, Bình Dục Thiên, cũng cổ lão hơn và mạnh hơn so với Đế Tôn bình thường.
Ở thời đại Thần Ma, một số hậu duệ Chân Thần cũng khó mà gia nhập Ngọc Long Thiên. Hiện tại, một vị võ giả cấp ba được mời gia nhập vào Ngọc Long Thiên, đây đúng là cơ duyên lớn của Đàm Chấn Bình.
Ông lão nhìn về phía xa xa, bên đó có khí tức của võ giả cấp bảy truyền đến, xem ra, người của Hoa Quốc đến rồi.

Cảnh này không hiếm ở Dương Thành.
Hoa Quốc yên tĩnh nhiều năm lục tục có cường giả bí ẩn xuất hiện, hoặc là một thân một mình, hoặc dẫn theo môn nhân đệ tử. Có người xuất hiện một cách quang minh chính đại, có người âm thầm ẩn núp.
Anh tài hội tụ, tuyệt đỉnh không ra mặt, Phương Bình lại là tiêu điểm quan tâm của các nơi.
Phương Bình hiện ở Ma Đô xa xôi, lúc này vẫn đang chuẩn bị đại hội, nhưng cũng nhận được một số tin tức.
Đại hội lần này có lẽ không chỉ là chuyện của sáu thánh địa và chính phủ các nước, Phương Bình nhận được tin tức, hơi đăm chiêu, e là một số thế lực cổ xưa cũng không chịu ngồi yên, chuẩn bị dính líu một tay.
"Đến đi!"
Ở Ma Đô, Phương Bình nỉ ngon, mặc kệ là địch hay bạn, xuất hiện ra mặt vẫn tốt hơn.
Nhân lúc lão Trương vẫn còn ở Trái Đất, tốt nhất là có thể chia rõ địch ta, để tránh hậu quả không may sau này.
...
Ma Đô, Thiên Bộ.
Trên đảo, năng lượng nồng nặc, nhìn như có sương mù bao quanh. Võ giả tới lui vội vàng làm việc thấp nhất cũng là cấp sáu.
Hòn đảo bình thường ngày xưa là trường quân đội Đệ Nhất không đáng chú ý giờ đây lại như thánh địa, Tiên Giới.
Sau trận chiến ở Ma Đô, Phương Bình được chia không ít mỏ quặng, hắn chôn hết vào lòng đất của hòn đảo. Về phần tiền lương của cường giả, một năm phát một lần, Phương Bình cũng không sợ không lấy được đá năng lượng, căn bản không chừa lại gì.
...
“Xa xỉ!”
Trên đảo, không ít người đang cùng đi tham quan Thiên Bộ cùng cường giả Thiên Bộ.
Người nói ra câu xa xỉ không phải là ai khác, mà là cường giả đến từ thành Trấn Tinh.
Đứng đầu sáu thánh địa chính là thành Trấn Tinh. Mà ngay cả cường giả thành Trấn Tinh cũng không thể không thốt lên rằng, Thiên Bộ thật xa xỉ.
Tưởng Siêu đi cùng nghe vậy bĩu môi, làu bàu nói: "Đúng là tấm chiếu mới, chưa trải sự đời, năng lượng còn chưa hóa lỏng, xa xỉ gì chứ?"
“...”
Không ít người nhìn về phía hắn, Tô Hạo Nhiên là người dẫn đội lần này, ông hơi bất đắc đắc dĩ nhìn tên mập này.
Không quản được!
Ông cũng khổ tâm lắm. Mới năm ngoái, lúc dẫn mấy đứa này ra ngoài tham gia thi đấu thanh niên, chúng nó chỉ là một đám võ giả cấp sáu mà thôi. Chớp mắt thì đều thành võ giả cấp tám rồi.
Trước đây còn có thể túm lấy thằng mập mà đánh cho một trận, bây giờ nó cấp tám rồi, không làm vậy được.
Lần này, có không ít võ giả thành Trấn Tinh đến đảo. Trong đó, đa phần đều là lần đầu đến Thiên Bộ. Tưởng Siêu quen biết Phương Bình, hắn theo đến là chuyện đương nhiên.
Tô Hạo Nhiên vốn còn hi vọng Tưởng Siêu sẽ đáng tin một chút, nhưng bây giờ ngẫm lại, thằng mập này có bao giờ đáng tin đâu.
Tưởng mập trước mặt Phương Bình thì vô cùng biết điều. Nhưng trước mặt người khác, hắn không có khái niệm biết điều này.
Dù bị người khác nhìn, hắn cũng thản nhiên nói: "Nhìn ta làm gì, nên bước ra ngoài thế giới mà trải nghiệm đi chứ! Ta nói các ngươi này, nên xuống địa quật nhiều một chút, nên đi đây đi đó, biết bao nhiêu chỗ hay ho. Các ngươi cứ làm tổ trên Trái Đất làm gì không biết!"
"Tưởng Siêu, ngươi xuống địa quật được mấy lần mà nói khoác không biết ngượng thế…"
Người nói câu này là Lý Dật Minh.
Tưởng Siêu vẫn kiêu ngạo nói: "Xuống địa quật không nên tính theo số lần mà phải xem có chiến đấu hay không, có thu hoạch hay không! Tuy ta không đi được bao nhiêu lần, nhưng ta bây giờ đã cấp tám, Lý Dật Minh, ngươi nhìn lại mình đi, bây giờ vẫn cấp bảy, thật là mất hết thể diện nhà họ Lý!"
Lý Dật Minh đen mặt, lời này… rất gợi đòn!
Thằng mập này dạo này hống hách quá.
Đáng tiếc, hắn hiện không phải là đối thủ của Tưởng mập!
Chuyện Tưởng Siêu thành cấp tám, nói thật, toàn thành Trấn Tinh không ai ngờ được. Khi hắn đột phá cấp tám và trở về, toàn thành Trấn Tinh gần như bạo động!
Tưởng Siêu mà cũng có thể đột phá cấp tám?
Lý Dật Minh bình thường cũng không phải dạng vừa đâu, nhưng hắn cũng biết nhìn tình hình, xem thực lực. Hiện tại Tưởng mập mạnh hơn hắn, hắn cũng không làm gì được.
Lý Dật Minh liếc nhìn Tưởng Siêu đang vênh váo, cảm thấy bất đắc dĩ, tên này hiện tại mắt cao hơn đầu, hống hách không ai chịu được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận