Toàn Cầu Cao Võ

Chương 302: Võ giả cấp hai

Trên võ đài, Triệu Lỗi rõ ràng có hơi buồn bã.
Ức hiếp một võ giả đỉnh cấp một nửa phế, còn là tôi cốt một lần, cứ có cảm giác mất mặt thế nào ấy.
Cảm giác đối phương đi trên võ đài cũng muốn thổ huyết, như con ma bệnh, bảo một cường giả Ma Võ như mình làm sao ức hiếp người ta được?
“Hay là mình nhận thua, cho Phương Bình đi đánh?”
Trong lòng nổi lên ý niệm như vậy, nhưng vừa nghĩ đến làm như vậy, đạo sư sẽ nện chết cậu, Triệu Lỗi chỉ đành thở dài đi ức hiếp người bị tàn phế một nửa kia.
...
Một phút sau, Dương Soái người cuối cùng của Kinh Võ ngã xuống.
Triệu Lỗi không có thừa cơ tiếp tục đuổi giết, hoàn toàn không cần thiết.
Đạo sư của Kinh Võ, thở dài hô một câu “Nhận Thua”.
Trận chiến này, Ma Võ thắng!
Phương Bình ở hậu đài cũng có hơi chán, thi đấu lần này xắp xếp quá sát ngày rồi, kết quả đánh đến cuối cùng, Kinh Võ bị đánh tàn phế hơn một nửa rồi.
Mà Ma Võ thực lực bảo toàn, hoàn toàn không có động lực đánh.
Hơn nữa đây là lần đầu tiên thi đấu, trước đó mọi người đánh cũng quá hung hãn, hoàn toàn không có suy nghĩ bảo toàn thực lực.
Đợi đến cuối cùng, mới phát hiện ngay cả việc tập hợp năm người cũng không đủ.
Hiện tại Trần Vân Hi lại đột nhiên bộc phát, đừng nói là Phương Bình, Triệu Lỗi còn chưa động mấy quyền, Dương Soái mặc dù nói bị cậu ta đánh bại, còn không bằng nói là thương thế của cậu ta bị phát tác mà ngã xuống.
“Ma Võ thắng!”
“Lần này thi đấu giao lưu hạng nhất, là Ma Đô Võ Đại!”
“Hạng nhì là Kinh Đô Võ Đại!”
“Hạng ba, liên minh Võ Đại...”
Tiếp sau đó Lưu Hoa Vinh quát cao giọng, công khai thi đấu giao lưu toàn quốc Võ Đại lần đầu tiên, chính thức kết thúc.
Lần này, có rất nhiều võ giả khiến người ta ấn tượng.
Phương Bình, Hàn Húc, Tôn Minh Vũ, Trần Gia Thanh, Trương Chấn Quang, Lý Nhiên, Dương Tiểu Mạn, Triệu Tuyết Mai, Bạch Ẩn, Lương Ngụy Diệu, Trần Vân Hi… thậm chí bao gồm Ngụy Thụ Kiệt bị đá trúng hạ âm cũng tính là người để lại nhiều ấn tượng sâu sắc.
Duy nhất chỉ có Triệu Lỗi là không được tính.
Vị khoa võ trạng nghuyên của Ma Đô, cho dù đánh trận quyết đấu cuối cùng cũng không có mấy người nhớ cậu.
Không đặc biệt mà đánh quá chán rồi!
Ba quyền hai cước thương thế, Dương Soái phát tác, ngã xuống đất!
Triệu Lỗi mạnh không?
Không biết!
Thật sự không biết, ai biết cậu ta mạnh hay không, chỉ biết cậu ta đánh một võ giả cấp một đã bị tàn phế một nửa.
Giây phút thi đấu kết thúc, quần chúng dưới khán đài và sinh viên Ma Võ hoan hô ầm ĩ.
Hậu đài, Phương Bình và mọi người lại bình thường không hưng phấn.
Triệu Lỗi ngỡ ngàng mất mát, bi phẫn muốn chết.
Phó Xương Đỉnh cẩn thẩn từng li từng tí, không dám nhìn mấy nữ sinh bị thương.
Mấy vị nữ sinh, đang nhỏ tiếng nói chuyện, bao gồm Triệu Tuyết Mai với Dương Tiểu Mạn mới chạy ra từ phòng trị liệu, ba cô gái nói chuyện vô cùng hưng phấn.
Còn về Phương Bình...
Phương Bình lúc này, luôn nhìn chằm chằm vào trong túi quần của Trần Vân Hi, cậu muốn biết, trong đó có Hồi Mệnh Đan hay không?
“Thắng rồi!”
Không biết ai nói câu này, không khí hậu đài mới dần dần thay đổi, mọi người nhìn nhau khẽ nở nụ cười.
Đánh xong rồi!
Khai giảng chưa được bao lâu, luôn chuẩn bị cho thi đấu giao lưu cuối cùng cũng đánh xong.
Ma Võ, bách chiến bách thắng, vững vàng lấy được quán quân.
“Thắng rồi a… nên nói chuyện tiền bạc rồi...”
Phương Bình nói thầm một tiếng, trên mặt cũng lộ ra nụ cười từ tận đáy lòng, quán quân, nhà trường sẽ thưởng bao nhiêu đây?

“Thi đấu giao lưu giữa tân sinh võ đại toàn quốc lần đầu tiên chính thức bế mạc, Ma Võ đoạt giải quán quân!”
“Kinh Võ bại, đệ nhất võ đại, chỉ có hư danh!”
“Đáng tiếc, đội trưởng Phương Bình của Ma Võ chưa có cơ hội giao thủ với đội trưởng Hàn Húc của Kinh Võ.”
“Tân sinh mạnh nhất, sẽ rơi vào trường nào đây?”
...
Trên mạng, vẫn như cũ đầy các bài báo có tính tranh luận.
Tân sinh ai mạnh nhất?
Hàn Húc?
Hàn Húc đánh bại cường giả cấp hai Tôn Minh Vũ, nhưng cậu ta liên tiếp bại trận, trước đó thì còn dễ nói, sau đó trận quyết đấu bại bởi Trần Vân Hi, điều này khiến cho vô số người cảm thấy, Hàn Húc chỉ có hư danh, chưa chắc là đối thủ của Phương Bình.
Trần Vân Hi là thành viên đội dự bị, mà Phương Bình là đội trưởng, mọi người cảm thấy Phương Bình nhất định mạnh hơn Trần Vân Hi.
Nhưng Phương Bình chưa từng giao thủ với Hàn Húc, cũng chưa có giao thủ với hai vị võ giả cấp hai, ai có thể khẳng định là Phương Bình nhất định mạnh nhất?
Cậu đánh thắng liên tiếp bốn trận với liên minh Bát Giáo, nhưng liên minh Bát Giáo bị loại đầu tiên, không cách nào chứng minh thực lực của đối phương.
Chuyện này, ông nói ông có lý bà nói bà có lý, không có thông tin chính xác.
Nhưng Ma Võ hai lần thắng Kinh Võ, khí thế to lớn, điều này vô cùng rõ ràng.
Đệ nhất võ đại, Kinh Võ có đảm nhiệm được không?
Ngoại trừ bàn luận về ai mạnh nhất, trường nào hạng nhất, trên mạng vẫn có nhiều tin tuyên dương cá nhân võ giả nào đó dũng mãnh hơn?
Võ giả, tương lai không phải là võ phu thuần túy, mà còn phải được công nhận.
Nhưng lần thi đấu giao lưu này, lại là có khuynh hướng như thế, võ giả đầu tiên phải có thực lực!
Thi đấu giao lưu lần này, từ đầu đến bây giờ, không ai không ngừng nói, võ giả dám chiến, dám tranh!
Giới võ đạo của Hoa Quốc yên lặng bao năm qua, vì sao lại đột nhiên náo động như vậy?
Có người đoán, Hoa quốc có thể muốn khai chiến với quốc gia khác.
Có người đoán, nội bộ Hoa quốc có biến động.
Cũng có người đoán, có phải có kẻ địch quấy rối, võ giả không thể không chiến đấu?
Suy đoán cuối cùng gần sự thật nhất, nhưng loại suy đoán này, rất nhanh bị lấp trong những tin tức mới khác, bị vùi lấp bởi tin tức bảng xếp hạng mới ra lò.
...
Ngày 16 tháng 1, Bộ Giáo Dục, Liên minh võ đạo, báo tin tức Hoa Quốc, báo võ giả Hoa Quốc công bố bảng xếp hạng thực lực của sinh viên võ đại Hoa quốc.
Bảng xếp hạng không có xếp hạng võ giả xã hội, võ giả quân đội, võ giả trinh thám của cục điều tra và truy bắt, mà chỉ độc quyền xếp hạng thực lực sinh viên trên đại học Hoa quốc.
Trong đó có ba bảng xếp hạng dành cho cấp một, cấp hai, cấp ba.
Bảng xếp hạng rất nhanh đã lan truyền khắp trên mạng.
Võ giả sơ cấp, là võ giả có khoảng cách gần nhất với người bình thường, là cảnh giới mà người bình thường có thể đạt đến.
...
Trên xe lửa, Phương Bình nhìn thấy được mấy bảng xếp hạng này trên báo.
Báo tin tức Hoa quốc, đặc biệt dành một trang báo để trình bày bảng xếp hạng rõ ràng.
Ba bảng xếp hạng, mỗi bảng xếp hạng có tên 100 người.
Trên bảng xếp hạng cấp một, tên Phương Bình xếp hạng 6.
“Anh, anh không phải quán quân sao? Sao lại xếp hạng 6!”
Phương Viên bất bình thay anh trai, Phương Bình mặc dù không xuất chiến trận cuối cùng, nhưng thực lực Phương Bình đã rõ như ban ngày.
Võ giả đỉnh cấp một, ba lần tôi cốt, nắm chắc tuyệt chiêu, võ giả như vậy, lại không được đứng nhất?
“Đúng đấy, Phương Bình, sao cậu không phải thứ nhất?”
Ngô Chí Hào mấy người đều bất bình thay cậu, đây chỉ là bảng thứ tự của Võ Đại, cũng không có võ giả khác, Phương Bình còn không được xếp thứ nhất?
Phương Bình ngược lại không quá để ý, cười một cái nói: “Bình thường thôi mà, sinh viên trường Võ Đại có đến 100.000 người, cấp một nhiều nhất, hơn 60.000 người.
Nhiều võ giả cấp một như vậy, có một vài sinh viên năm ba năm tư vẫn là cấp một.
Có vài người vì lý do này lý do nọ mà mãi ngưng ở cảnh giới cấp một.
Lần này chỉ có tân sinh thi đấu giao lưu, khóa trên không tham gia.
Năm người trong top 5 đều là sinh viên khóa trên...
Huống hồ, nếu thật sự gặp được, ai thua ai thắng cũng không chắc đâu.
Đương nhiên, quan trọng nhất là không cần thiết để ý điều này, cũng không liên quan đến mình.”
“Không liên quan đến cậu?”
Ngô Chí Hào không hiểu.
Phương Bình cười không nói, đúng a, thứ nhất với thứ 6 không liên quan gì đến mình.
Cậu bây giờ cũng không phải võ giả cấp một nữa!
Hôm qua, thi đấu kết thúc, buổi tối, Phương Bình lựa chọn đột phá, tối qua cậu đã lên cấp hai rồi.
Khí Huyết Đan cấp hai, Phương Bình có.
Nhà trường lần này cũng hào phóng, tính một lần khen thưởng Phương Bình được 500 điểm thưởng, giúp điểm tài phú của cậu tăng thêm 10 triệu!
Mà Phương Bình rất nhanh lấy điểm thưởng đi đổi Hộ Phủ Đan cấp hai và Khí Huyết Đan cấp hai, lựa chọn đột phá, đêm đó cậu đã đột phá.
Bạn cần đăng nhập để bình luận