Toàn Cầu Cao Võ

Chương 734: Nên làm chính sự (3)

“Chặt cây này, Ma Võ có thể xuất hiện mấy ngàn võ giả trung cấp, thậm chí là một nhóm Tông sư!”
Nhưng chặt rồi không hẳn có thể mang về nguyên cây, quá lớn, đường hầm không gian không hẳn có thể chứa được.
“Nếu không gian chứa đồ của mình rộng chừng mấy ngàn mét khối thì có thể mang về được, nhưng mà chặt cây… không có thần binh chắc cũng không chặt đổ được.”
Phương Bình thầm nhủ trong lòng một trận, bắt đầu để ý quan sát tìm khách sạn ở lại, không thể đi dạo loạn xạ như thế.
Ở lại, mình có thể có thể đào đất thử xem.
Trên mặt đất, cậu không dám mạo muội hành động.
Nhưng ở dưới mặt đất, một khi thu lại khí tức… Không thể mang theo lão Lý được, nếu không dễ bị phát hiện.
Thu khí tức lại, chỉ cần không làm gì gây ra động tĩnh lớn trong lòng đất thì sẽ tương đối an toàn.
Tìm tòi một hồi, Phương Bình tìm được một nơi tương tự với khách sạn. Đứng đối diện lắng nghe một hồi, tính toán trong lòng, Phương Bình cất bước đi tới.
Không lâu sau, Phương Bình dùng 10 viên tinh thạch thuê một tiểu viện nhìn có vẻ cũng không tệ ở trong hai ngày!
Trên đường, Phương Bình dùng lực lượng tinh thần mô phỏng sóng năng lượng của võ giả đỉnh cấp ba, kết hợp với chuyện Suối Sinh Mệnh sắp mở ra, ông chủ khách sanh vô cùng thông cảm, khi Phương Bình khàn khàn nói câu “Không được quấy rối”, đối phương vội vàng gật đầu.
Đây là một vị cường giả chuẩn bị đột phá cấp bốn, cố tình đến nhờ năng lượng tràn ra của Suối Sinh Mệnh để đột phá.
Nếu như bị khách sạn quấy rầy dẫn đến thất bại thì cũng hơi phiền phức, mặc dù người đến khách sạn đột phá này chẳng có bối cảnh gì, nhưng bớt một chuyện vẫn hơn thêm một chuyện.

Được một người địa quật phổ thông dẫn đường, sau khi Phương Bình đi vào tiểu viện, cậu trực tiếp đóng cửa rồi đi vào phòng.
“Lão Lý à, tình báo tìm hiểu gần đủ rồi, nên làm chính sự rồi!"
Phương Bình nói như thể đó là chuyện đương nhiên, cậu đại khái dã tìm hiểu rõ tình báo rồi.
Số lượng cấp 7, 8, 9, số lượng trung cấp cậu đều đã nắm con số đại khái, thu hoạch không nhỏ.
Còn những cái khác, Phương Bình cảm thấy không cần thăm dò, dù sao chuyện cấp bách bây giờ là thành lập cứ điểm, có thời gian đến kiểm tra sau.
Chính sự, đương nhiên là chuyện Suối Sinh Mệnh.
Ngoài ra cậu cũng nắm được vị trí của khoảng bảy tám cửa hàng đổi đá năng lượng. Bấy nhiêu cũng nhiều rồi, nhiều hơn cũng vô dụng.
Bây giờ ở đây, mỗi ngày tiêu tốn cả chục triệu điểm tài phú, Phương Bình cũng đau lòng.
“Mấy người Tần Phượng Thanh cũng đã cướp được khá nhiều đá năng lượng rồi, mình vẫn chưa thu hoạch được gì, cũng không thể thu hoạch ít hơn bọn họ chứ? Nếu không có trở lại cũng bị người khác cười nhạo.”
“Em đi xuống điều tra một chút, em sẽ để thầy ở lại chỗ này, thầy tự cầu phúc đi nha, nếu trong lúc em không ở đây, thầy bị phát hiện và bị mang đi nướng, thầy cũng không thể trách em được…”
Phương Bình lẩm bẩm một câu, có vẻ hơi bất đắc dĩ, năng lượng bình phong chỉ có tác dụng với cậu, mang theo lão Lý xuống đất rất dễ bị người phát hiện.
Võ giat có năng lực cảm ứng rất mạnh, đến cấp cao, chỉ cần lực lượng tinh thần đảo qua, lão Lý sẽ nhanh chóng bị phát hiện.
Lần này Lý Trường Sinh không phát tác, đi xuống lòng đất dò xét không phải là chuyện an toàn như vậy.
Đặc biệt là mỏ năng lượng dưới lòng đất, địa quật chắc chắn không phải không hề phòng bị, nếu ngốc như vậy thì đã sớm bị kẻ khác đào mất rồi.
...
Ngay lúc Phương Bình vào ở khách sạn.
Hơn trăm dặm ngoài thành Cự Liễu.
Ba bóng người như chớp giật, lóe lên giữa không trung rồi biến mất.
Lý Hàn Tùng thở hồng hộc, gương mặt bi phẫn: “Bảo các cậu dưỡng thương, các cậu nhất định phải đi vơ vét, bây giờ hay rồi!”
Phía sau, mấy chục cường giả đang truy sát bọn họ.
Lý Hàn Tùng cũng không ngốc, đối phương tìm tới nhanh như vậy, hơn nữa vẫn đuổi theo không ngừng, dù bọn họ ẩn nấp cũng nhanh chóng bị phát hiện, thực ra cậu ta đã ý thức được cái gì.
Nhìn Vương Kim Dương và Tần Phượng Thanh chạy trước đều đang vác theo bao lớn, Lý Hàn Tùng không nhịn được nói: "Vứt đi, nếu không chạy không thoát!"
"Không vứt!"
"Sẽ chết!"
"Chết cũng không vứt!"
Lý Hàn Tùng cay đắng, muốn tiền không muốn mạng sao?
Nếu không vứt bớt đi, thật sắp toi mạng tới nơi rồi.
Vương Kim Dương cũng còn đỡ, ít nhất đáng tin hơn Tần Phượng Thanh một chút, lúc này thở dốc nói: “Lấy viên đá năng lượng kia ra, ba chúng ta vừa chạy vừa hấp thu, có thể hấp thu được bao nhiêu tính bấy nhiêu…”
Lý Hàn Tùng không nhịn được nói: “Viên đá năng lượng kia độ tinh khiết không cao, quá nhiều tạp chất…”
“Không sao, hấp thu nhiều một chút, quay về thanh lý năng lượng hỗn tạp là được.”
Vương Kim Dương tỏ vẻ rất có kinh nghiệm, nhanh chóng nói: “Tuy rất lãng phí, nhưng nhanh hơn chúng ta tự luyện nhiều, yên tâm đi, không có di chứng về sau đâu.”
"Ơ..."
Lý Hàn Tùng còn chưa nói hết, Tần Phượng Thanh đã lấy đá năng lượng ra, bắt đầu điên cuồng hấp thu.
Về việc tạp chất nhiều… có gì phải xoắn!
Bây giờ hấp thu nhiều một chút, sau này tìm thời gian tống khứ tạp chất ra ngoài, dù sao cũng nhanh hơn tự mình tu luyện.
Vương Kim Dương cũng không nói nữa, chạy lại gần cầm lấy đá năng lượng, nhanh chóng hấp thu.
Lý Hàn Tùng thấy vậy, không nhịn được nói: “Chừa cho tôi một vị trí, các cậu chạy nhanh như vậy, tôi theo không kịp!”
Nói tới cũng mất mặt, cậu ta chạy không nhanh bằng Tần Phượng Thanh.
Tần Phượng Thanh quay đầu, hơi xem thường, nhưng suy nghĩ một chút, cậu ta nở nụ cười chứ không khinh bỉ.
Chạy chậm mới tốt, chạy nhanh quá thì Lý Đầu Sắt làm gì có tác dụng.
Lý Hàn Tùng không dễ gì đuổi theo, nắm lấy viên đá năng lượng, vừa hấp thu, vừa thở dốc nói: “Sau đó vứt đá năng lượng đi, tìm một chỗ trốn mấy ngày, xem Phương Bình có đến tìm chúng ta hay không…”
“Thôi đi, hy vọng cậu ta tìm chúng ta á? Anh thật sự cho rằng cậu ấy sẽ tìm chúng ta sao? Nói không chừng thằng nhóc kia bây giờ còn đang thoải mái lang thang ở đâu đấy.”
Tần Phượng Thanh nói huỵch toẹt ra: “Chờ cậu ấy tìm chúng ta còn không bằng đi về chỗ đường nối mà chờ, nói không chừng cậu ấy bây giờ đã trà trộn vào trong thành ăn uống hả hê rồi ấy chứ.”
"Không đến nỗi chứ?"
"Không tin thì thôi."
Tần Phượng Thanh cảm thấy, nếu mình có bí thuật như Phương Bình, cậu đã sớm trà trộn vào trong thành rồi, ai lại đi dạo ở khu vực hoang dã này.
Tuy Lý Hàn Tùng cảm thấy lời Tần Phượng Thanh nói không quá đáng tin, nhưng mà… nghĩ đến hai người Tần Phượng Thanh và Vương Kim Dương, lại thêm chuyện hai người này thân thiết với Phương Bình, không hẳn không thể nha.
"Ai, lần này không nên tới!"
Lý Hàn Tùng thở dài trong lòng, cũng không quá đáng tin a.
...
Trong khách sạn.
Phương Bình nằm dưới gầm giường, cạy viên đá lót sàn dưới gầm giường lên rồi dùng lực lượng tinh thần dò xét một hồi, đồng tử cậu lập tức thu nhỏ lại.
“Dưới lòng đất có rễ cây, biết ngay là sẽ như thế mà!”
Lực lượng tinh thần của cậu vừa mới quét xuống, sợi rễ tràn ngập năng lượng kia hình như hơi có phản ứng.
Nên biết, khách sạn này cách nội thành những mấy ngàn mét.
Mà nội thành cũng rất lớn, bộ rễ của Liễu Thụ Yêu này căn bản không nơi này, ít nhất phải cách chỗ Phương Bình 10 dặm trở lên!
“Không thể dùng lực lượng tinh thần, cũng không thể phóng khí huyết, một khi khiến cái cây thành tinh kia chú ý, chắc chắn phải chết!”
“Lão Lý, không thể mang thầy xuống được, dù khí huyết thầy yếu, nhưng vẫn có, dễ bị phát hiện và công kích, em sợ thầy thành xiên nướng mất.”
“Võ giả địa quật cũng có người đến đào mỏ, đa phần đều chết rồi, trong lòng đất chẳng những có rễ của yêu thụ, còn có cả Cự Liễu Thủ Vệ nữa. Để em xem chúng ta có thể nào cướp được một chút tinh hoa năng lượng rồi chạy ngay được không.”
"Nếu em không thể trở về, thầy đại khái cũng chết chắc rồi, tự cầu phúc đi nha."
Phương Bình không để lão Lý ở ngoài thành, cậu không quen thuộc nơi này, để ông ấy ở bên ngoài, cậu không hẳn có thể tìm lại được. Huống hồ cậu cũng không biết có cơ hội đi tìm hay không, đưa vào nơi này càng dễ tìm, ít nhất không đến mức bị yêu thú ăn mất.
"Em đi xuống trước nhá!"
Phương Bình nói xong, đống thịt rung động chốc lát.
Phương Bình vỗ vỗ ông một hồi, thấp giọng nói: "Đừng nhúc nhích, em nào có dễ chết như vậy, cấp bảy cấp tám cũng không an toàn bằng em đâu."
Cậu có thể thu lại khí tức, giống như vật chết.
Nếu như trước đó không phải vì tránh bản thân quá đặc thù cậu căn bản không cần tụ hạt năng lượng quanh thân.
Giả làm vật chết không có hơi thở, giống như tảng đá, xác xuất bị người phát hiện cực nhỏ.
Đương nhiên, có thể che mắt được cấp 9 hay không, cậu cũng chưa có cơ hội thí nghiệm.
Nhưng lúc này, chỉ có thể tin tưởng hệ thống mà thôi.
"Em đi đây!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận