Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2448: Đạo Nhân Hoàng (3)

“Chẳng lẽ, Hoàng Giả Thượng Cổ cũng có thể làm được như vậy? Vật hóa hình của mình là Dương Thành, lẽ nào vật hóa hình của những Hoàng Giả kia cũng là quê hương của họ? Hay là không nhất định phải là Dương Thành, chỉ cần là người cùng quê đều có thể phản hồi lẫn nhau?"
Phương Bình chấn động, lão Trương biết việc này sao? Nhưng không nghe nói lão Trường có năng lực này! Lẽ nào có liên quan đến con đường bản nguyên của mình?
"Người ở quê lão Trương hình như cũng không có mạnh mẽ cho lắm, cũng không nghe ai nói nơi đó có người đột nhiên mạnh lên... chuyện rốt cuộc là thế nào?"
Phương Bình khó hiểu! Một ít cường giả cổ xưa có lẽ sẽ biết một ít, nếu không, những người này sẽ không tìm đến quê hương của bọn họ, còn thu nhận một số người. Nhưng chắc là cũng biết nửa vời, không tìm được nguyên nhân. Bất kể như thế nào, Phương Bình vẫn rất vui mừng. Không ngờ có thể trợ giúp, phản hồi lẫn nhau. Mà loại phản hồi này không phải mạnh mẽ tăng sức mạnh.
"Lẽ nào... Đây là đạo Nhân Hoàng?”
Trong đầu Phương Bình bỗng xuất hiện suy nghĩ này, mình đầu có đi đạo Nhân Hoàng Không đúng... đạo Nhân Hoàng đến cùng là cái gì? Đạo quy nhất của lão Trương là đạo Nhân Hoàng sao? Kiếm đạo của Lý Chấn là đạo Nhân Hoàng sao? Những Thương Miêu nói bọn họ đều đi đạo Nhân Hoàng! Đạo Nhân Hoàng có lẽ không phải là một con đường đặc biệt.
"Quá thú vị!"
Phương Bình lẩm bẩm một tiếng, như vậy, mình dung hợp Dương Thành, biến mọi người thành bóng mờ đi vào thế giới bản nguyên, có lẽ mình sẽ trở nên mạnh mẽ! Cách phản hồi như vậy còn trực tiếp hơn chuyện trở thành Bộ trưởng, được người người kính ngưỡng!
"Mà đây chỉ là Dương Thành, nếu toàn bộ Thụy Dương, toàn bộ Nam Giang, toàn bộ Hoa Quốc thì sao?"
“Không, toàn thế giới thì sao?”
Nói xong, khóe miệng Phương Bình bỗng giật giật, ôi trời, sao mình có cảm giác, đến cuối cùng... Con đường mình đi mới là đạo Nhân Hoàng ấy nhỉ! Dựa theo thế cuộc này, thế giới bản nguyên của mình có lẽ sẽ hoá thành một quả địa cầu chứa vô số người! Vậy đó là gì? Mình... đang đi đạo Nhân Hoàng sao? Trong đạo quy nhất của lão Trương tuy có người, nhưng không nhiều! Rối quá đi! Phương Bình dở khóc dở cười, mình vốn chỉ muốn bảo vệ người nhà, bạn bè... Sao bây giờ ai cũng có thể chạy vào thế giới bản nguyên của mình chứ? !
Ngay khi Phương Bình đang ngây ngốc. Trong cung Linh Hoàng, Trương Đào nhìn ao nước trước mặt, lẩm bẩm nói: "Hy vọng Linh Hoàng là mỹ nữ, đừng là một bà lão!"
Chiến Vương lạnh nhạt nói: “Mỹ nữ? Thi thể thì có! Xác thối vạn năm...”
“Tưởng Thiên Minh!”
Trương Đào xanh mặt, đậu xanh bà nội nhà ngươi, ông đây khó khăn lắm mới thuyết phục được bản thân, người lại chọc gậy bánh xe? Còn có miếng lương tâm nào không? Ta sắp chết tới nơi mà ngươi cũng không thể câm miệng một chút sao? Chiến Vương bĩu môi, không có thành ý nói: “Đừng giả bộ, ta thấy ngươi sắp nhịn không được, muốn cười thì cười đi! Uống một chút nước tắm thì làm sao, miễn có thể khôi phục thương thế, cho người uống nước tiểu còn được, giả vờ giả vịt!”
Sắc mặt Trương Đào tái xanh, ừ thì đúng là vậy, mà người cho ta ảo tưởng một chút không được hả? Cứ phải khiến ta cảm thấy buồn nôn như vậy sao? Đang mắng, Trương Đào bỗng chấn động, sau đó nhếch miệng cười: "Thú vị, quá thú vị! Thằng nhóc này vào đạo rồi! Không uổng công ta tranh đấu sinh tử suốt hai năm qua vì nó, Nhân Hoàng... Nhân Hoàng chân chính xuất thế rồi!"
“Cái gì?”
“Mắc mớ gì tới ngươi!”
Trương Đào không có thành ý, mắng một câu, sau đó cười nói: “Thằng cháu nhà ta được thơm lây, xem có vào cấp chín được không. Nếu may nhiều khi còn vào được tuyệt đỉnh. Lý gia có hai tuyệt đỉnh, Trần gia cũng có hai tuyệt đỉnh, Trương gia nhà ta kiểu gì cũng phải có hai tuyệt đỉnh mới được!”
Chiến Vương cau mày nói: “Ngươi nằm mơ ban ngày hả? Trong nhà của ngươi, ai có thể vào tuyệt đỉnh?”
“Mắc mớ gì tới ngươi!”
Trương Đào lại mắng, sau đó cười ha hả nói: "Nhân tộc sắp trở nên mạnh mẽ rồi! Ta đã nói từ lâu, tuổi còn trẻ, đam mê tư lợi một chút cũng không sao, người đều sẽ thay đổi, chuyện lớn không chịu thiệt là được. Chỉ cần dạy tốt, dẫn dắt tốt, lừa cho tốt... khụ khụ, gỗ mục cũng có thể thành tài!"
Trương Đào cười, trong tay xuất hiện một chén trà, múc nước dưới ao, vừa uống vừa nói: “Ta lúc còn trẻ cũng không nghĩ tới, có một ngày Trường Đào ta sẽ vì nhân loại mà chiến đấu không màng sống chết, có lúc ta cũng khâm phục chính mình, sống thế nào lại thành Nhân Vương”
“Ai cũng nói ta là lưu manh, là sỉ nhục của tuyệt đỉnh, tâm địa đen tối... Đó là do các ngươi đố kị, ta biết tâm tư của các ngươi.”
“Người mà, người ưu tú chính là như vậy, sớm muộn sẽ tỏa sáng!”
“Quan trọng phải xem người dẫn dắt, Bộ trưởng già năm xưa đúng là vô sỉ, lúc qua đời để lại cho ta một Bộ Giáo Dục tồi tàn, ta vốn là muốn khai tông lập phái, chiếm núi làm đại vương, kết quả không thể làm, lão bắt ta nuôi 99 trường Vũ Đại, ta tức đến kém chút đã đi đào mộ của lão”
“Tính ra ta cũng còn đỡ, ít nhiều cũng giao một Hoa Quốc mạnh mẽ cho thằng nhóc kia, ta là người có trách nhiệm, khác với lão Bộ trưởng già kia..."
Trương Đào vừa uống nước tắm, vừa kể lại quá khứ, cảm khái: "Lý lão quỷ nói đạo Nhân Hoàng của ta chưa chính thống, tu không ra ngô ra khoai! Đạo Nhân Hoàng, cái mạnh không nằm ở mình, Nhân Hoàng mạnh, Nhân tộc mạnh! Ta mạnh mẽ là thật, nhưng Nhân tộc... Không mạnh! Mệnh Vương cũng vậy, tu đạo Địa Hoàng giả. Muốn tu thành chính thống... Cũng không biết tu làm sao, Nhân Hoàng, Địa Hoàng thời Thượng Cổ đều chỉ là tên tuổi mà thôi. Lý lão quỷ cũng chỉ nói đó là suy đoán của Hoàng Giả năm xưa... Ta thấy sắp thành hiện thực rồi"
Chiến Vương sắp phát điên rồi! Mẹ nó chứ, ngươi rốt cuộc đang nói cái gì? Ông đây nghe không hiểu cái quái gì hết! Sao đang yên đang lành lại nói đến mấy chuyện này? Trường Đào mặc kệ ông hiểu hay không, cười nói: “Ta bây giờ có chết cũng yên tâm rồi! Tuy ít nhiều vẫn muốn tiêu diệt vài cường giả, tranh thủ thời gian cho thằng nhóc kia, nói đi nói lại, cũng nhờ ta tinh mắt, tìm ra anh hùng!”
Trương Đào lại khoe khoang, cười nói: “Lần đầu nhìn thấy thằng nhóc này, ta liền biết nó không phải người tốt... khá là giống ta lúc còn trẻ...”
Chiến Vương không nói gì, người đang tự khen người hay đang tự chửi người vậy?
"Thời đại này, người tốt sống không nổi đâu! Tên Lý Chấn tính tình cộc lốc, có thể cứu nhân loại sao?”
“Không được!”
“Còn phải dựa vào những người ác với kẻ địch, tốt với người mình để cứu nhân loại!”
“Vương Kim Dương... Đủ bình tĩnh, nhưng cũng không được, thiếu nhiệt tình, thiếu sự kích động, thời kỳ hòa bình, cho hắn làm lãnh tụ không thành vấn đề, nhưng thời chiến loạn, hắn kém một chút.”
“Ta vốn cũng cần nhắc đến Ngô Xuyên, Ngô Khuê Sơn, nhưng đám người nhất cáy này, suốt ngày chỉ nghĩ thủ thành, ta chưa từng nghe bọn họ chắc tới chuyện chủ động tấn công địa quật, đánh bại địa quật! Ngươi dù không không bằng địa quật, nhưng ngay cả suy nghĩ muốn đánh bại đối phương cũng không có thì... cũng chỉ có thể thủ thành cả đời!”
“Thằng nhóc kia rất thú vị! Sơ cấp thì muốn làm hiệu trưởng, trung cấp muốn làm bộ trưởng, cả ngày rêu rao muốn một trường trấn một quật... kết quả, nó làm làm được, ta thích loại người này, dù có khoác lác thì ít nhất cũng đủ dũng cảm!”
Trương Đào tươi cười: “Sự thực chứng minh, suy nghĩ của ta không sai! Ánh mắt của ta cũng rất tinh tường! Lão già, hãy chờ xem, qua vài năm nữa, nhân loại chúng ta sẽ mạnh mẽ khiến ngươi tự hào, may là người đã rời khỏi núi Tử Cái!”
Sắc mặt Chiến Vương đen kịt! Ông bây giờ rất muốn giết người! Giết cái tên vô liêm sỉ này! Trước đây Trương Đào còn gọi ông là Chiến Vương tiền bối, hiện tại gọi thẳng tên, sau đó thì thành lão già rồi! Cái tên vô liêm sỉ này làm sao Sống được tới hiện tại vậy? Trương Đào như đã nhìn ra ý định của ông, chậm rãi nói: "Lúc yếu, ta đương nhiên không làm chuyện này, bây giờ ta mạnh, ta gọi người là lão già thì làm sao? Ngươi còn không phục?"
“Ngươi.”
Chiến Vương giận dữ, đột nhiên hừ nhẹ nói: “Cũng không biết năm xưa lúc tắm rửa, Linh Hoàng có thói quen đi tiểu tiện đại tiện gì không?"
Trương Đào kém chút đá chết Chiến Vương cho rồi, lão già không đúng đắn, Hoàng Giả ai mà làm chuyện này! Chiến Vương tự đắc, ai bảo người người khoác lác!
Bạn cần đăng nhập để bình luận