Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2501: Lên Phải Thuyền Giặc (2)

Mọi người đều biết Cơ Dao cố ý, cố ý dẫn dụ bọn họ, cố ý để bọn họ nội đấu, nhưng việc liên quan lợi ích, việc liên quan chứng đạo, không ai không chú ý.
Lúc này, kể cả mấy người hợp tác với Vũ Báo, cũng có người lên tiếng.
Bọn họ cũng không phải quá lo lắng vị cường giả bí ẩn kia bất mãn.
Đối phương... Cũng không có ý định nâng đỡ một người đặc biệt nào, chỉ là Vũ Báo có hy vọng lớn nhất, nếu bọn họ thắng, chỉ cần tiếp tục hợp tác với vị cường giả đó thì tất cả vấn đề đều là chuyện nhỏ.
Vũ Báo khẽ hừ một tiếng.
Chỉ trong nháy mắt, cường giả chuẩn bị tranh đoạt đã đến 15 người rồi.
Cơ Dao thản nhiên nói: "Dám gia nhập là được. Dù không thành điện chủ, người biểu hiện ưu tú, thống soái một quân, cũng không vấn đề. Quân Thiên Mệnh 500.000 đại quân, 10.000 người có một thống soái, bây giờ chỉ còn 18 thống soái sống sót, thiếu rất nhiều, các vị đều có thể thử, có lẽ tương lai, thống soái chính là một số người trong các ngươi"
Lời này lại khiến một số người dao động.
Đúng vậy, dù không thành điện chủ, làm thống soái, thống lĩnh đại quân 10.000 người cũng không tệ. 10.000 võ giả trung cấp, hơn mười vị cường giả cao cấp.
Rất nhanh, lại có mấy người tham gia.
Cơ Dao nhìn một chút, 20 vị.
Một số người không tham dự, không có nghĩa là sẽ không tham dự, có lẽ là đầu nhập vào ai, ví dụ như Vũ Báo, liên thủ hợp tác thì cũng là chuyện bình thường.
Thấy thế, Cơ Dao thản nhiên nói: "Vậy cứ như vậy đi! Cửa thứ nhất, các vị có thể lựa chọn 1000 người từ trong biên quân. Cửa thứ hai, có thể lựa chọn 10.000 người từ biên quân. Cửa thứ ba, có thể lựa chọn một quân đoàn của quân Thiên Mệnh. Mỗi một vòng... đều sẽ đào thải mấy người, bản cung cũng không muốn nhìn thấy, cuối cùng có tận 20 ngoại vực uy hiếp Phục Sinh Chi Địa, như thế, sẽ chỉ xảy ra cuộc chiến càng lớn"
Cô sắp xếp như vậy, một số người lại cảm thấy không tệ. Bằng không, nếu để 20 người đều tiến vào vòng thứ ba, chẳng phải là muốn chấn nhiếp 20 vực Phục Sinh Chi Địa? Quy mô lớn như vậy, trực tiếp khai chiến được rồi. Đào thải lần lượt tương đối đơn giản và hợp lý.
Cơ Dao nhìn đám người không có ý kiến, bình tĩnh nói: "Đã như vậy, hôm nay các vị chuẩn bị một phen, ngày mai, bắt đầu khảo nghiệm. Bản cung không quan tâm ngoại lực, không quan tâm các ngươi tìm ai trợ chiến, đây tất cả đều là năng lực của các ngươi"
Đám người trầm mặc, tất nhiên, có thể tìm được ngoại lực, đó cũng là năng lực.
Có điều bị Cơ Dao nói toạc ra, ít nhiều có chút khó xử.
Cơ Dao lại nói: "Mặt khác... sau khi quyết định điện chủ và thống soái... Bản cung muốn lên ngôi!"
Cô ta vừa nói vậy, không ít người nhíu mày.
Vũ Báo thản nhiên nói: "Điện hạ, vương chủ còn chưa thoái vị.."
"Bản cung biết!" Cơ Dao lạnh lùng nói: "Phụ vương mà chết, các ngươi tiêu diệt bản cung là được. Phụ vương chưa chết, sớm đã có ý định thoái vị, bản cung lên ngôi là hợp lẽ! Nhưng dù có chết, bản cung cũng muốn chết trên vương vị"
Chết trên vương vị!
Nghe vậy, ánh mắt mọi người đều lóe lên.
Đúng vậy, nếu Cơ Hồng chết, nhà họ Cơ không thể ngồi yên trên vương vị, Cơ Dao chắc chắn phải chết. Cơ Hồng không chết, những người này cũng không dám giết Cơ Dao.
Nên dù cô ta có thành vương chủ hay không thật ra cũng như nhau.
Cơ Dao muốn trở thành vương chủ, đại khái là muốn đi đạo Vạn Dân, mọi người đều ngầm hiểu rõ. Nhưng một vương chủ bù nhìn, lại muốn đi đạo Vạn Dân?
Mơ tưởng hão huyền!
Cơ Dao chỉ là đang giãy dụa!
Dùng vị trí phó điện chủ và thống soái điện Thiên Mệnh đổi một cái danh vương chủ bù nhìn.
Nghĩ vậy, Vũ Báo cười nói: "Điện hạ quá lời! Nước không thể một ngày không có vua, nếu vương chủ vẫn cứ không về thì điện hạ lên ngôi cũng là phúc của vương đình. Cứ như vậy đi, ngày định ra vị trí thống soái quân Thiên Mệnh cũng chính là ngày điện hạ lên ngôi vương chủ"
Cơ Dao cười lạnh một tiếng, cũng không nói thêm gì, đứng dậy rời đi.
Phượng Tước thấy thế, cũng đi theo rời đi.
Sau khi cô đi rồi, trong đại điện, mọi người liếc nhau, ai ai cũng đăm chiêu, lục tục giải tán.
Phượng Linh và mấy vị yêu tộc cũng giao lưu lực lượng tinh thần một hồi, lại muốn tiếp tục đi gặp Phượng Tước. Bọn chúng phải mang Phượng Tước về.
Trong tẩm cung, Cơ Dao không hề nổi giận, mà rất trầm mặc.
Lúc lâu sau, Cơ Dao mở kết giới che tẩm cung lại, rồi mới trầm giọng nói: "Phượng Tước, hiện tại ta đã vào đường cùng. Phụ vương vẫn mãi không về, có lẽ cũng đã gặp phải nguy hiểm! Vương đình, đã không thể nào khống chế được nữa!
Cũng không thể trông mong gì từ sự giúp đỡ của phía yêu tộc.
Ba cửa ải khảo nghiệm, chỉ là để kéo dài một chút thời gian, bản cung muốn nhân cơ hội tiêu diệt đám người này.
Vì uy hiếp Phục Sinh Chi Địa, đến lúc đó, đám người Vũ Báo chắc chắn sẽ tập hợp ở ngoại vực, đề phòng Phương Bình tấn công... Mà bản cung... hi vọng Phương Bình ra tay, xử lý bọn họ"
"Cơ Dao.." Phượng Tước lo lắng: "Nhưng bây giờ, chúng ta đã bị hạn chế ra ngoài. Đừng nói đi ngoại vực, đi Phục Sinh Chi Địa, ra khỏi hoàng cung thôi cũng có người giám sát. Hơn nữa rời khỏi hoàng cung, chúng ta sẽ gặp nguy hiểm, bọn họ không dám ở trong hoàng cung giết ngươi... Nhưng ngươi ra ngoài, dọc đường bị người chặn giết, không có chứng cứ...
Cơ Dao trầm mặc, đây là sự thật. Hiện, ngay cả hoàng cung cô cũng không ra được.
"Cho nên ta cần người ra ngoài giúp ta báo tin.
Cơ Dao nhìn về phía Phượng Tước, trầm giọng nói: "Phượng Tước, cũng chỉ có ngươi! Chỉ có ngươi! Những người khác, một khi biết bản cung muốn hợp tác với Phương Bình... rất có thể sẽ bán đứng bản cung. vương đình lớn như vậy, ta chỉ có thể tin tưởng một mình ngươi.."
Cô đã không còn ai có thể tin.
Dù mấy vị thống soái Long Thạch hiện tại còn đang ủng hộ cô ta, nhưng một khi biết cô ta muốn hợp tác cùng Phương Bình, lừa giết những cường giả kia. Đứng ở góc độ vương đình, điều đó chắc chắn không thể!
Đến lúc đó, xác suất những người này phản bội rất lớn.
"Nhưng ta..."
"Ngươi có thể đi!"
Cơ Dao nói khẽ: "Hiện tại chính là cơ hội! Không phải bọn Phượng Linh muốn ngươi trở về Phượng tộc sao? Ngươi nghĩ cách thoát thân, đi Phục Sinh Chi Địa tìm Phương Bình, nói cho hắn biết, chỉ cần giúp bản cung lần này, bản cung thống lĩnh vương đình, chắc chắn sẽ không đối địch với Phục Sinh Chi Địa.
Nếu không, Vũ Báo đắc thế, khống chế vương đình, mấy triệu đại quân, dù Phục Sinh Chi Địa có cường giả, cũng khó có thể ngăn cản nhiều cường giả như vậy nhập cảnh Phượng Tước có chút lo lắng nói: "Nhưng ta lo không thể thoát đi, đám Phượng Linh đều là cấp 9, một khi không thể đi Phục Sinh Chi Địa, Cơ Dao, ngươi..."
"Vậy ta cũng sẽ không chết! Ít nhất bây giờ sẽ không!" Ánh mắt Cơ Dao lạnh lùng: "Vậy thì nhịn, như Lê vương chủ, nhịn! Trước khi phụ vương chết, bọn chúng không dám giết ta.
Thấy ánh mắt cô ta kiên định, Phượng Tước kêu to vài tiếng, rất nhanh nói: "Được, vậy ta đi Phục Sinh Chi Địa!" Nghe vậy, ánh mắt Cơ Dao có chút phức tạp nói: "Vậy ngươi cẩn thận! Ngươi là yêu tộc, tự tiện xông vào đường nối sẽ rất nguy hiểm! Phượng Tước, nếu ta thắng, nhất định giúp ngươi quay về Phượng tộc, tranh đoạt vị trí tộc trưởng, thậm chí trở thành chủ vương đình.
"Ngươi cũng cẩn thận.." Phượng Tước không nói gì nữa, nó đã nghe được cung nữ báo cáo, đám Phượng Linh muốn gặp mình.
Ma Đô.
Một ngày mới bắt đầu. Trời đã sáng, mặt trời mọc, xuân về hoa nở, mùa xuân đến rồi.
Nhưng lúc này, Lực Vô Kỳ lại không hề hưng phấn như tối hôm qua.
Đêm qua, uống nhiều quá!
Phương Bình lấy ra rượu ngon được cất kỹ, dùng rượu ngon tinh hoa sinh mệnh ngâm chế chiêu đãi vị đồng minh mới là nó. Nó đã uống hơi nhiều!
Ngủ gật mà thôi, đối với cường giả như nó, ngủ gật không có việc gì, gặp nguy hiểm, có thể cảm ứng được.
Nhưng mà, tỉnh lại sau giấc ngủ, Lực Vô Kỳ hoảng sợ.
Ta đang ở đâu? Ta là ai? Ta đang làm gì?
Không, con mèo kia đang làm gì?
Chết tiệt! Sao bản tọa lại xuất hiện ở đây? Tại sao?
"Thương... Thương Đế!" Lực Vô Kỳ sắp khóc. Nó phát hiện, bốn vó của mình bị trói lên, đang bị dán trên một vị nướng khổng lồ, nó sắp điên rồi!
Mèo này, muốn ăn mình!
"Thương Đế... thịt của Tiểu Ngưu ăn không ngon!"
"Thương Đế, Tiểu Ngưu vừa kết đồng minh với Nhân Vương!"
"Thương Đế, tha mạng!"
"Thương Đế, thịt lão tổ ăn mới ngon, thịt Tiểu Ngưu ăn không ngon, lần sau, lần sau lão tổ trở về, Tiểu Ngưu sẽ bảo lão tổ cắt thịt phụng dưỡng Thương Đế.."
1729 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận