Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2447: Đạo Nhân Hoàng (2)

Ngay khi hắn hạ xuống đất, vật hóa hình của hắn bỗng nhiên bao trùm toàn bộ Dương Thành. Khi những người khác không ý thức được gì, hai Dương Thành hợp làm một! Đây cũng là nguyên nhân khiến Trương Bằng cảm nhận có gì đó khác thường! Vật hóa hình của một vị cường giả đã dung hợp với toàn bộ Dương Thành!
"Kỳ quái! Xảy ra chuyện gì?”
Phương Bình hơi ngạc nhiên, vật hóa hình bình thường đều nghe theo sự khống chế của hắn, hôm nay tại sao lại xảy ra thay đổi như thế? Thời khắc này, Phương Bình dường như cảm nhận được toàn bộ động tĩnh của Dương Thành. Tiếng tim đập, tiếng mắng chửi, tiếng ồn ào, tiếng cười đùa... Dưới tình huống hắn không dùng lực lượng tinh thần bao trùm Dương Thành, mà mọi thứ ở Dương Thành đều hiện trong đầu hắn.
"Vật hóa hình của mình là Dương Thành, dường như cũng là võ giả đầu tiên có vật hóa hình là một thành thị, chẳng lẽ có chỗ khác thường?”
“Có phải lão Vương biết cái gì?”
Phương Bình nhíu mày, bước chậm trên phố.
"Bánh bao, bánh bao nóng mới ra lò đây!”
“Khí Huyết Đan giá rẻ đây! 5000 một viên, không mua thiệt thòi ráng chịu, đảm bảo không lừa, năm đó tuyệt đỉnh Phương đã mua và đã khen!”
“Phi Thiên Hài, mang vào có thể bay lên trời, giúp bạn trải nghiệm Ngự Không Thuật của cường giả trung cấp!”
“Thần binh đây, Bộ trưởng Phương năm xưa từng mua thần binh tiệm chúng tôi, 3000 một thanh!”
Đủ thứ tiếng rao hàng, từ bốn phương tám hướng truyền vào tai Phương Bình. Phương Bình dở khóc dở cười. Nhưng... cũng không dám nói những người này là lừa đảo. Bởi vì năm xưa Phương Bình cũng từng làm Đại sứ thương hiệu cho không ít quảng cáo, ai mà nhớ được hắn đã từng quảng cáo cái gì. Lịch sử đen tối, không nhắc đến cũng được. Hơn nữa giá cả cũng không quá đắt, có tin hay không... Kẻ ngốc cũng biết 3000 có thể mua được thần bình hay không.
"Dương Thành cũng thay đổi"
Phương Bình cảm khái, không còn yên tĩnh như ngày xưa. Nhưng thay đổi như vậy xảy ra ở toàn thế giới. Khi tin địa quật xâm lấn được công bố, nhân loại tràn ngập nguy cơ, bây giờ, người người đều tu luyện võ đạo. Năng lượng khôi phục, dù gia cảnh nghèo khó, người già trẻ con đều có thể tu luyện. Dù tu luyện không có thành tựu cao, cũng có thể giúp cơ thể khoẻ mạnh. Thành nhỏ cũng sống động hơn. Dương Thành nho nhỏ bây giờ có trung tâm võ đạo, có giảng đường võ đạo, mỗi ngày đều có võ giả ở phủ đề đốc đến quảng trường giảng giải lý thuyết võ đạo, dạy võ và trả lời câu hỏi cho người dân. Võ đạo, thật sự đã trở nên phồn vinh! Không còn như ba năm trước, chỉ có nhà giàu mới nuôi được võ giả. Lúc trước, một viên Khí Huyết Đan phổ thông, hở ra là 100 ngàn, có mấy ai mua được? Hiện nay, Khí Huyết Đan phổ thông gần như chẳng đáng giá. Bởi vì năng lượng dồi dào, dù không dùng, dựa vào năng lượng để tu luyện cũng không kém. Ba năm trước, khí huyết 120 cal đã có thể vào Võ Đại. Bây giờ, không thành võ giả, ai cũng ngại nói mình vào Võ Đại, mất mặt. Trong thời gian không tới ba năm mag thay đổi quá nhiều! Trên đường lớn, có một nhóm thiếu nữ đi ngang. Phương Bình dường như quen người dẫn đầu, cô bé dường như từng cùng Phương Viên đến Ma Độ xem hắn tham gia thi đấu giao lưu. Mà bây giờ, Phương Bình đã quên cô bé tên gì. Phương Viên vào Võ Đại khá sớm, nếu không thì bây giờ mới lớp 11, chuẩn bị lên lớp 12. Bạn học cũ của cô bé còn chưa tốt nghiệp cấp ba. Mà nữ sinh nhỏ này đã là võ giả cấp một rồi. Lúc này, cô bé đang dẫn đầu một nhóm người, lớn tiếng: "Cuối tuần này, cũng chính là 2 giờ chiều nay, Hội Viên Bình mở buổi giảng giải chiến pháp với bên ngoại, chiến pháp đến từ Ma Võ, là chiến pháp mà Bộ trưởng Phương trước đây đã học, uy lực mạnh vô cùng! Ai đến trước thì có chỗ, số lượng võ giả có hạn, chỉ có thể nhận 100 người!
Hội Viên Bình giảng dạy chiến pháp miễn phí cho mọi người, địa quật xâm lấn, võ giả bảo vệ quốc gia, người người đều có trách nhiệm!
Chiến sĩ dám chiến, khi dấn thân vào võ đạo, tập võ không vì tăng cường sức khỏe, mà nên lấy chuyện xuống địa quật tiêu diệt cường địch, đẩy lùi cường địch, dương uy võ giả nhân loại chúng ta làm nhiệm vụ!"
“Hội Viên Bình do Phương Viên, em gái của Bộ trưởng Phương thành lập, chiến pháp chính tông, không vì lợi nhuận!”
“Người Dương Thành, lấy chuyện tu tập chiến pháp, dấn thân vào địa quật, dương uy Dương Thành chúng ta! Không để Bộ trưởng Phương, Tổng đốc Vương mất mặt!”
Cô bé còn nhỏ tuổi, nhưng ăn nói dõng dạc: "Võ đạo khó tu, khó hơn nữa cũng phải tu! Cường giả tuyệt đỉnh có thể chiến tuyệt đỉnh, chúng ta cũng có thể chiến võ giả địa quật, một cây làm chẳng nên non, ba cây chụm lại nên hòn núi cao!”
“Hai giờ chiều nay, mọi người nhớ đến học chiến pháp, thà không thành võ giả, cũng không làm võ giả khí huyết!”
Cô bé nói vài câu, xung quanh đều có người lớn tiếng đáp lại: "Đi! Không tốn tiền, có ngu mới không đi! Người chiêu binh ở phủ đề đốc chẳng có mắt nhìn, ông đây cao to vạm vỡ, thế mà hắn lại bảo ta yếu vô cùng, không nhận ta! Bằng không, hiện tại ta đã ở địa quật giết địch rồi!"
"Được rồi, đừng chém gió nữa, lớn tuổi rồi, nghe nói tối hôm qua ngươi so tài với con người, bị con trai đánh cho khóc nhè, còn không biết xấu hổ khi nói mấy lời này sao?"
“Ngươi mới bị con trai đánh khóc!”
Mọi người cười phá lên, nhưng đều hứa hẹn chiều nay sẽ đến. Khi những người này nói chuyện, Phương Bình hơi nhíu mày. Thế giới bản nguyên của hắn... Có thêm vài bóng người! Không chỉ bóng người, thế giới bản nguyên của hắn hình như có đồ vật dung hòa vào. Là một góc đường nhỏ! Rất nhỏ, thậm chí dễ bị lơ là, không đáng chú ý. Thế giới bản nguyên vốn cũng không lớn, đường kính 10 mét thôi, nhưng ở trên mảnh đảo nổi nhỏ bé này, nơi Phương Bình hiện đang đứng bắt đầu hiện lên bên trong thế giới bản nguyên.
"Dung hợp!”
Phương Bình chấn động! Hắn vẫn không biết làm sao để dung hợp vật hóa hình của mình vào thế giới bản nguyên, trước đó là Khương Quỳ gợi ý, nhưng đối phương đã trở về núi Ủy Vũ, nhân loại hình như không ai biết công pháp này. Phương Bình còn chuẩn bị qua mấy ngày nữa sẽ đến hỏi Khương Quỳ, nào ngờ hiện tại đã bắt đầu dung hợp rồi!
"Lão Vương bảo mình đi từng ngóc ngách của Dương Thành, lẽ nào hắn biết việc này?”
Mà trong những bóng người xuất hiện, có một người là cô bé vừa mới nói chuyện kia, bạn học cũ của Phương Viên. Ngay khi bóng người cô bé xuất hiện trong không gian bản nguyên của Phương Bình, cơ thể thật của cô bé chấn động, khí huyết bộc phát ngay lập tức. Vốn cô bé chỉ là võ giả cấp một có hơn 150 cal khí huyết, lúc này đây, cơ thể lập tức tôi luyện hơn 10 khối xương, khí huyết lập tức tăng cao! Cô bé sửng sốt! Nhìn quanh, gương mặt mờ mịt khó hiểu! Làm sao vậy? Đang yên đang lành... sao bỗng nhiên tôi cốt nhiều như vậy? Tôi cốt rất khó! Gia cảnh của cô cũng bình thường, tuy năng lượng hiện tại đã sung túc hơn nhiều, nhưng muốn tôi luyện hơn 10 khối xương thì phải mua đan dược phụ trợ. Nào có ngờ mới đứng ở đây tuyên truyền một hồi đã tôi luyện được nhiều khối xương như vậy, chuyện gì đã xảy ra? Cô bé ngây ngốc, Phương Bình cũng kinh ngạc ngây người!
"Cái quái gì?”
Phương Bình ngây người! Đây là cái quái gì? Sao cô bé lại bỗng dưng tôi cốt! Phương Bình vội vàng nhìn vào không gian bản nguyên của mình, sau đó trợn mắt, chuyện này... Năng lượng tôi cốt, hình như là mình cung cấp? Khí huyết của hắn quá mạnh mẽ! Khí huyết của võ giả cấp một với hắn mà nói, không đáng nhắc đến. Vừa rồi có hơi tiêu hao một chút, hắn cũng không có phản ứng gì. Nhưng đối phương lại tăng lên như thế! Phải biết, dù là tuyệt đỉnh cũng không có phương pháp giúp người khác bỗng dưng tăng thực lực như vậy.
"Vì sao?”
Phương Bình lẩm bẩm, không hiểu. Mà bóng người của của cô bé khi vào không gian bản nguyên của Phương Bình, hắn cũng có chút cảm nhận, thế giới bản nguyên của hắn dường như vững chắc hơn một chút, tuy rất yếu, gần như khó mà phát hiện được.
"Hồi báo lẫn nhau!”
Phương Bình không bỗng dưng tổn thất năng lượng, mà bé gái cũng báo đáp cho hắn! Hắn tiêu hao khí huyết, và nhận lại một sợi khí bản nguyên yếu ớt mỏng mạnh.
"Thú vị, quá thú vị!”
Phương Bình kinh ngạc! Lúc trước, hắn đi qua Dương Thành, người của Bộ Giáo Dục từng nói với hắn, nhóm người của thiên ngoại thiên đều đang tìm kiếm gì đó ở quê hương của những cường giả như hắn. Quê hương của Trương Đào cũng có người đến Quê hương của một vài Hoàng Giả thời kỳ Thượng Cổ đều được xem là bảo địa. Khi đó, Phương Bình rất xem thường, cảm thấy những người này rảnh rỗi sinh nông nỗi. Nhưng hiện tại... Phương Bình bỗng nhiên mơ hồ lĩnh ngộ được lý do!
Bạn cần đăng nhập để bình luận