Toàn Cầu Cao Võ

Chương 771: Nên Tìm Nơi Nương Tựa

Cả người Lý Trường Sinh lúc này lấp lánh ánh sáng vàng kim, nhìn vô cùng lóa mắt.
Lão Lý hơi rụt rè, cười cười đáp xuống, cũng không nói nhiều.
Phương Bình nhìn thấy mọi người đều muốn dò hỏi, khẽ cười nói: "Thầy Lý còn chưa đến cấp tám, nhưng đã rèn đúc được kim thân, ngoài ra, lực lượng tinh thần bị thương cũng đã được chữa lành rồi."
Ngô Xuyên xem như là người hiểu Lý Trường Sinh nhất, cấp chín trước kia xem bệnh cho lão Lý chính là Ngô Xuyên.
Hiện tại nghe nói như thế, Ngô Xuyên không nhịn được hỏi: "Lực lượng tinh thần đã được chữa lành rồi? Trường Sinh, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
Lão Lý thấy vị sư huynh của mình hỏi han như vậy, vừa định mở miệng, Phương Bình đã nói tiếp: "Thực ra thì khôi phục lại lực lượng tinh thần cũng không khó. Phá nát rồi xây lại thôi. Ngày đó, thầy Lý chém ra một kém, nhục thân phá nát, lực lượng tinh thần cũng kém chút bị hủy diệt.
Sau đó, ta thấy tình hình của thầy ấy không ổn lắm, nên đã mang thầy ấy vào tắm Suối Sinh Mệnh dưới chân vương thành, sau đó không còn vấn đề gì nữa rồi."
"..."
Hai vị cấp chín lập tức trầm mặc.
Một lát sau, Triệu Hưng Võ ho nhẹ một tiếng, nói: "Suối Sinh Mệnh? Ngươi đang nói là tinh hoa năng lượng hóa lỏng ư?"
Đồng tử Phương Bình lập tức thu nhỏ lại, ánh mắt biến hóa một hồi, cười nói: "Triệu tiền bối, ngài cũng đã gặp rồi à? Có phải chính phủ chúng ta cũng trữ không ít có phải không?"
Triệu Hưng Võ cười không nói, nhưng Ngô Xuyên lắc đầu nói: "Tinh hoa năng lượng hiếm thấy, phía chính phủ cũng không nhiều.
Những năm gần đây cũng từng thu được một ít, nhưng không nhiều.
Bình thường, chỉ có yêu thực thủ thành cấp chín mới có thể ngưng tụ, nhưng một khi đại chiến nổi lên, những tinh hoa năng lượng này hoặc là sẽ được sử dụng, hoặc là sẽ bị hấp thu, đến thời khắc sống còn, dùng để tự bạo cũng là chuyện bình thường.
Quân bộ có một chút, nhưng vô cùng ít, năng lượng tinh hoa có thể khôi phục thương thế của lực lượng tinh thần sao?"
Điều này Ngô Xuyên thật sự không biết.
Phương Bình cười nói: "Vậy ta không rõ rồi, uống vài trăm ký, hẳn là có thể khôi phục đi..."
"Bao nhiêu?"
"Vài trăm ký chắc là được chứ."
Khóe mắt Ngô Xuyên hơi giật giật, hắn mặc kệ Phương Bình. Phương Bình của Ma Võ xưa giờ luôn thích chém gió và nổ chiến công của mình, bọn họ quá hiểu rồi, ta thèm tin vào mánh khóe của ngươi!
Ngô Xuyên nhìn về phía Lý Trường Sinh, lão Lý lúc này hơi rụt rè nói: "Không nhiều như vậy, tầm 50 hay 100 ký là đủ rồi, hơn nữa cũng đã lãng phí không ít, ta thấy, nếu dùng để trị liệu, tầm 15 - 20 ký là đủ rồi."
Ngô Xuyên lúc này bỗng nhiên muốn làm thịt hai tên này!
Hai ngươi xác định không phải một kẻ tung một người hứng sao?
Ngay cả Triệu Hưng Võ lúc này cũng ho nhẹ một tiếng, nói: "Trường Sinh, chuyện này không phải chuyện đùa đâu, nếu thật sự có thể dùng để chữa trị vết thương lực lượng tinh thần…"
Lão Lý kinh ngạc nói: "Ai đùa chứ?"
Nói xong, bên ngoài cơ thể lão Lý xuất hiện một luồng năng lượng nồng nặc, nói: "Thật sự là hơn 50 ký đó, hơn nữa, cũng đừng nhẹ dạ thử nghiệm, không hẳn có thể chữa được đâu."
Xong lại nói: "Không nói chứ cảm giác tắm mình trong suối tinh hoa năng lượng không tệ, rảnh rảnh đi ngâm thêm."
Ngô Xuyên cùng Triệu Hưng Võ chớp mắt không nói gì.
Hai người bọn họ đều cảm nhận được khí tức của tinh hoa năng lượng, trong cơ thể Lý Trường Sinh dường như còn chứa rất nhiều.
Lão Lý không để ý đến bọn họ, nhìn về phía Phương Bình cười nói: "Phương Bình, cho ta thêm một bình nữa, khi trở về ta pha rượu uống."
Nói xong, hắn chớp chớp mắt vài cái ra hiệu với Phương Bình, ta cho ngươi nở mày nở mặt rồi đấy, đừng hẹp hòi, cho ta thêm một bình nữa!
Lấy ra một bình tinh hoa năng lượng mới cho thấy ngươi giỏi!
Phương Bình ngậm miệng không hé răng, coi như không thấy, thầy nghĩ em bị ngu chắc?
Thừa dịp hai vị cấp chín đều ở đây, Phương Bình tiếp tục tranh công: "Chuyện thầy Lý khôi phục lại là chuyện riêng của Ma Võ. Nhưng lần này, ta đã lập đại công trong việc giúp bình định Nam Giang địa quật rồi!
Ngô sư huynh, Triệu tiền bối, chúng ta giết địch có khen thưởng chứ?
Lần này ta đã giết hơn chục ngàn võ giả địa quật san bằng hơn một nửa tòa thành Cự Liễu, đào mỏ và cắt đứt một đoạn khoáng năng lượng,...
Ngay cả cây Liễu Yêu to lớn kia cũng kém chút bị ta nổ chết rồi…"
Hắn còn chưa nói hết, Tần Phượng Thanh cũng lập tức nói: "Chúng ta cũng lập công, ta giết mấy ngàn võ giả, phá hủy bảy, tám cái thôn trấn, diệt mấy cái thành nhỏ, có thể được khen thưởng vài tỷ không vậy?"
Hai vị Đại Tông sư yên lặng không nói.
Các ngươi đừng nói nữa, để bọn ta sắp xếp lại mạch suy nghĩ đã.
Hai vị võ giả trung cấp trước mặt đang nói với hai người bọn họ rằng, bọn hắn làm nổ thành Cự Liễu, đào mỏ nhà người ta, kém chút nổ chết Yêu Thực hộ mệnh, tiện thể còn mang theo Lý Trường Sinh đi vào ngâm Suối Sinh Mệnh.
Sau đó, thương thế cũ của Lý Trường Sinh đã được chữa lành và khôi phục rồi…
Câu chuyện này, nghe thật giả dối!
Chu Định Quốc ở bên cạnh lúc này đơ toàn tập, chuyện gì xảy ra?
Nhưng… nhưng Triệu Hưng Võ biết, thành Cự Liễu hình như bị người ta nổ bỏ một nửa.
Cây Liễu Yêu kia cũng thật sự đã phát điên.
Lý Trường Sinh, cũng xác thực đã khôi phục lại rồi!
Hơi hỗn loạn!
Triệu Hưng Võ xoa xoa huyệt thái dương, hơi đau đầu.
Ngô Xuyên cũng gần như vậy, thở nhẹ một hơi, hắn trầm giọng nói: "Kể lại mọi chuyện từ đầu đến cuối ta nghe xem!"
Đến bây giờ, hắn vẫn còn lơ ngơ, rốt cuộc chuyện gì xảy ra?
Phương Bình cũng không chần chừ, nhanh chóng kể lại toàn bộ mọi chuyện.
Đương nhiên một khi kể lại, sẽ không thể không nói chuyện làm sao vào thành, chuyện liễm tức, Phương Bình cũng không định giấu.
Mà thực ra thì cũng không thể giấu được.
Phương Bình vừa nói, vừa giải thích: "Có lẽ do ta là võ giả trung cấp nhưng đã rèn luyện cốt tủy, lực lượng tinh thần ngoại phóng nên có thể làm được như vậy.
Những người khác có lẽ cũng làm được, nếu như lực lượng tinh thần của anh Vương đạt đến mức có thể phóng được ra ngoài, có lẽ cũng có thể làm được.
Nếu như Diêu Thành Quân có thể rèn luyện cốt tủy, có lẽ cũng có thể…"
Về việc rốt cuộc có được hay không, cứ để bọn họ làm được lại tính, chờ bọn họ làm được, chắc Phương Bình cũng đã là Tông sư rồi, cũng sẽ không để ý cái này.
Lúc Phương Bình kể chuyện, hai vị cấp chín cũng không ngắt lời, việc này có nói dối cũng không có ích lợi gì. Bọn họ cũng chưa từng thấy võ giả trung cấp có lực lượng tinh thần và cốt tủy biến dị. Còn về việc có làm được hay không, cảm giác có lẽ không được.
Dù sao thì cường giả cấp tám cũng đã rèn luyện cốt tủy, lực lượng tinh thần cũng mạnh hơn Phương Bình.
Phương Bình có thể, vì sao cấp tám lại không thể?
Trong lòng bọn họ nghĩ thế nào, Phương Bình cũng không cách nào phán đoán, ít nhất thì nhìn bên ngoài, hai người này không hề có bất cứ biểu hiện kỳ lạ nào.
Chờ Phương Bình kể chuyện xong xuôi, Ngô Xuyên mới cất lời nói: "Nói cách khác, ngươi dựa vào bản lĩnh liễm tức để trà trộn vào thành, cướp được một phần tinh hoa năng lượng chữa cho Trường Sinh, sau đó lại muốn đi trộm mỏ…"
"Đào mỏ!"
Phương Bình phủ nhận từ "Trộm".
Ngô Xuyên hết nói nổi, hắn dừng lại một chút mới nói: "Sau đó bởi vì nồng độ năng lượng quá cao, nên ngươi đã làm nổ tung mỏ quặng?"
Phương Bình cười nói: "Ta cố ý đấy. Trước đó ta đã cố ý thả tinh hoa năng lượng, chính là tính kế ngày hôm nay. Ta biết năng lượng không dễ dàng tản đi như vậy, cho nên dùng để nổ tung thành của đối phương!"
Lời này khó phân biệt thật giả, do gặp may đúng lúc, xác suất xảy ra cao tới 99%.
Nhưng Phương Bình nhất định phải nói như vậy, mọi người cũng không ai cãi lại.
Ngô Xuyên nghe xong chốc lát, hơi cân nhắc nói: "Nhóc con, vận may của ngươi không phải tầm thường đâu. Có thể sống được đến giờ cũng không dễ dàng. Thực ra chúng ta đã từng nghĩ muốn làm nổ tung mỏ năng lượng dưới lòng vương thành, nhưng nhất định phải tiến vào khu vực trung tâm mới được. Mà như vậy cũng đồng nghĩa với việc đánh trực tiếp vào vương thành.
Ngươi đánh bậy đánh bạ mà có thể nổ mất mỏ năng lượng ở khu ngoại thành…"
Đúng là kỳ tích khó có ai bắt chước theo được!
Bạn cần đăng nhập để bình luận