Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2186: Nhân Ma (3)

Cảm nhận được thời gian trôi qua, Trương Đào than thở: "Nếu cứ tiếp tục như thế, người càng ngày càng nhiều, Long Biến chưa chắc đã cầm chân được bọn họ! Quên đi, lấy ngươi tế cờ vậy!"
Dứt lời, trong không gian, toàn bộ bóng mờ Trương Đào đều tan biến, chỉ còn lại chân thân, ngay cả roi trúc cũng không còn tồn tại.
"Quăng bút tòng quân, văn có thể an bang, võ có thể định quốc... Roi trúc, là giáo dục, đối xử với các ngươi, cũng không thể dùng đạo để giáo hóa được."
Trương Đào vẫn cười, dù Thái An Thiên Đế đã giết tới, chuẩn bị giao thủ với ông, ông cũng không nóng vội.
"30 năm trước, ta từng nghĩ mình là một thầy giáo, chỉ có thể cứu người, không thể giết người! Nhưng thói đời, sao có thể không giết người được?"
"Giáo dục mọi người, là vì thịnh thế, giết người, giết kẻ ác, cũng là vì thịnh thế!"
"Ngoại vương nội thánh, đó mới là vương đạo, nhân đạo!"
Lúc này, Trương Đào rất giống Phương Bình, toàn nói chuyện nhảm nhí đâu đâu.
Nhưng Thái An Thiên Đế lại càng ngày càng bất an! Càng ngày càng sợ hãi!
Bởi vì cứ mỗi câu Trương Đào nói ra, khí thế của ông lại thay đổi.
Từ ban đầu là nhu hòa, nho nhã, đến hiện tại, lại trở thành bá đạo, tràn đầy máu tanh! Mùi máu tanh cuồn cuộn kia thậm chí còn khiến cường giả cấp Đế như lão phải buồn nôn!
Giọng nói của Trương Đào cũng không còn hòa nhã nữa, lạnh lùng nghiêm nghị nói: "Không giết thì lấy đâu ra thái bình! Ở nhân gian, ta là Bộ trưởng! Ở bên ngoài... Ta là Võ Vương!"
"Võ Vương!"
Hai chữ này vừa xuất hiện, Trương Đào cũng hủy đi ngụy trang thường ngày, lạnh lùng đến đáng sợ!
May là hiện tại Phương Bình không có mặt ở đây, nếu hắn chứng kiến cảnh tượng này, e là sẽ kinh ngạc đến ngây người. Ở trong ấn tượng của hắn, lão Trương chưa bao giờ lạnh lùng đến thế.
Lạnh đến mức khiến lòng người run rẩy!
"Giết!" Quát to một tiếng, vang tận mây xanh!
Thời khắc này, ngay cả sách thủy tinh cũng không ngăn nổi khí phách sát phạt nồng nặc.
Lý Chấn nói Phá Không Kiếm Quyết của ông có sát khí nặng nhất, nhưng bây giờ, Trương Đào bạo phát sát khí, còn dày đặc hơn Lý Chấn nhiều! Hư không dường như bị đóng băng!
Cấm Kỵ Hải cũng không còn gầm nữa, biển hình như cũng bị đông lại rồi.
Bên trong không gian của quyển sách, Thái An biến sắc, không nói hai lời, đạp không bay lên, điên cuồng tấn công sách thủy tinh, trong chớp mắt đánh ra khe nứt lớn, lão ta muốn rời khỏi nơi này! Người này rất mạnh, còn đáng sợ hơn lão tưởng tượng nhiều!
Nhân Ma! Nhân đạo, ma đạo!
Ngoại vương nội thánh, bên trong là thánh, bên ngoài là ma, đó chính là Nhân Hoàng của thế hệ này!
"Muốn đi à?" Trương Đào cười gằn một tiếng, hai tay đỏ như máu, một tay bắt lấy hai chân của Thái An Thiên Đế, rắc rắc một tiếng, trực tiếp bóp nát hai chân của đối phương.
Thái An Thiên Đế không thèm nhìn, tiếp tục bay về phía vết nứt.
Lão ta không phải là đối thủ!
Nếu thương thế đã khỏi, lão có thể đánh một trận. Nhưng bây giờ, thương thế còn chưa khỏi hẳn, chênh lệch quá lớn, lão tuyệt đối không phải là đối thủ của người này.
"Nhân Hoàng, bản đế trở về Thái An Thiên, không tham gia việc này nữa..."
"Bây giờ mới biết sợ sao? Ngươi muốn làm mất mặt Trương Đào ta sao?"
Trương Đào cười điên cuồng, chậm rồi!
Sắc mặt Thái An Thiên Đế tái xanh, đột nhiên đánh về phía bầu trời, gầm dữ dội nói: "Chư vị, giúp ta! Nếu còn không ra tay, ta sẽ chết!"
Ầm!
Vừa mở miệng kêu cứu, Trương Đào đã đánh trúng lưng lão, toàn bộ phía sau lưng đều bị đánh thủng một lỗ. Trong mắt Thái An Thiên Đế lóe lên sự tàn khốc, biết không thể trốn đi đâu được, cũng đã không còn chút xíu cầu may nào, lão xoay người bắt đầu đối chiến nghiêm túc với Trương Đào!
Hai bóng người nhanh như điện xẹt, không thể nhìn thấy rõ ràng, chỉ có tiếng kêu rên vang rõ.

Trên không trung Cấm Kỵ Hải, một câu “Nếu còn không ra tay, ta sẽ chết!" của Thái An Thiên Đế tức khắc khiến tất cả mọi người kinh sợ!
Một vị cường giả cấp Đế, lại nói ra câu nói như thế!
Tất cả mọi người vì đó mà biến sắc, sắc mặt Thường Dung Thiên Đế không ngừng thay đổi, lạnh lùng nói: "Long Biến, người này là họa lớn! Nếu ngươi không tiếp tục ra tay, có lẽ còn có thể sống được ba năm rưỡi, đến khi đó, cũng có thể tranh giành một phen!"
Long Biến Thiên Đế vẫn lạnh lùng: "Ai dám nhúng tay, bản đế chỉ giết kẻ đầu tiên dám ra tay!"
Ông vừa nói xong, sắc mặt của mọi người đều kỳ dị vô cùng.
Long Biến Thiên Đế rất mạnh, nếu thật sự liều mạng giết một người, tỉ lệ thành công rất lớn. Ai dám làm người phá cục chứ? Không ai dám lên tiếng! Ai cũng không muốn liều mạng với một vị Đế Tôn cổ xưa sắp chết.
"Hừ!" Long Biến Thiên Đế hừ lạnh, chắc chắn các ngươi không dám!
Nhưng bây giờ ông cũng giật mình kinh ngạc, Trương Đào có thể đánh giết đến mức Thái An không thèm để ý mặt mũi, công khai cầu cứu, người này sao lại mạnh đến thế?

Đám người trên mặt biển không dám vọng động. Phía dưới, Trương Đào thấy không có người nhúng tay, sướng cười một tiếng.
"Các ngươi mà cũng xứng làm kỳ thủ sao! Một đám người tự cho là đúng, buồn cười!"
"Chết!"
Một tiếng thét chói tai vang lên, trong tay Trương Đào xuất hiện một thanh trường đao màu đỏ, chém trúng cổ của đối phương!
Đầu của Thái An Thiên Đế trực tiếp rơi xuống, nhưng khi đó, lực lượng tinh thần của lão kịch liệt gợn sóng, Trương Đào hạ mắt, sau một khắc, ông xuất hiện trong một căn phòng tối.
"không gian bản nguyên?"
"Buồn cười!"
Trương Đào cười lão già vô tri!
So với ta mà đòi so ý chí, dám so lực lượng tinh thần á? Rõ là chán sống!
Ầm ầm!
Trương Đào đấm ra một quyền, không gian bản nguyên màu đen run run, trong không gian, bóng người Thái An Thiên Đế vẫn còn nguyên vẹn không bị gì đột nhiên rạn nứt, lạnh lùng nói: "Không thể nào!"
Cơ thể mạnh mẽ, lực lượng tinh thần mạnh mẽ, ý chí mạnh mẽ, chỉ trong mấy chục năm ngắn ngủi, làm sao có thể tu được đến mức không góc chết như vậy chứ?
"Ngươi rác rưởi, không có nghĩa là tất cả mọi người đều là rác rưởi!"
Trương Đào lại cười lạnh thành tiếng, đi thẳng đến chỗ đối phương, đánh ra mấy quyền, đánh đến mức không gian bản nguyên lại xuất hiện từng vết rách to lớn!
"Cút ra ngoài!" Thái An Thiên Đế sợ hãi, lão sai rồi! Lão không ngờ lực lượng tinh thần và ý chí của đối phương mạnh đến thế, bây giờ xem như là dẫn sói vào nhà rồi!
"Gậy ông đập lưng ông thì đơn giản, muốn đuổi ta đi... khó lắm!"
Trương Đào cười ha ha, ông đã đi tới, lại đấm ra một quyền, đánh bóng mờ đối phương chia năm xẻ bảy!
Hôm nay đồ Đế!

Đáy biển, tầm mắt Phương Bình nhìn về phía xa xa.
Giờ khắc này, hải vực xung quanh mãnh liệt dậy sóng!
"Lão Trương ra tay rồi?"
Cảm nhận được toàn bộ Cấm Kỵ Hải đều đang rung động, Phương Bình tức khắc có phát hiện, tám chín phần mười là lão Trương ra tay rồi!
"Động tĩnh rất lớn! Nghĩa là, những cường giả kia đều bị dẫn đi rồi?"
Phương Bình bỗng nhếch miệng nở nụ cười! Hắn cũng sắp sửa xong hoàng kim ốc rồi. Không thể cứ để một mình lão Trương thể hiện được!
"Ngươi giết cấp Đế, ta đi giết mấy con yêu thú cấp tám, làm thần binh... Có lẽ, ông đây nên lên bờ một lần!" Phương Bình nhếch miệng cười cợt.
Các ngươi dám tin ta sẽ lên bờ sao? Dám tin sao?
Lão Trương phải gây động tĩnh lớn hơn nữa, trong nháy mắt hắn tiêu diệt cấp Đế, đại đạo tan vỡ, trời long đất lở, khi đó mình sẽ chạy lên bờ!
Hắn muốn lên bờ là vì còn có mấy người chưa giết xong đây!
"Thường Sơn Khải, Lưu Ký, Cơ Dao, Hoa Vũ... Giết một người tính một người, đúng rồi, còn có Lê Án và Hoa Tề Đạo, suýt chút nữa đã quên mất bọn họ."
Phương Bình tính toán một trận, chui ra khỏi hố, xung quanh cũng không có yêu tộc nào. Đại Đế giao chiến, dù chỉ có một chút uy lực tiết ra ngoài, thì yêu tộc ở đây cũng không phải tuyệt đỉnh, bọn nó đều như gặp đại địch, nào dám tiếp tục tìm hắn.
Phương Bình lang thang dưới đáy biển như chốn không người. Rất nhanh, con yêu thú đầu tiên xuất hiện trước mặt hắn.
Con yêu thú to lớn nằm sấp dưới đáy biển, run lẩy bẩy, không dám nhúc nhích một chút nào. Phương Bình dạt dào ý cười, tiếc là Thương Miêu không có ở đây. Bằng không thấy cảnh này, e là con mèo đó sẽ vui vẻ đến mức chạy lại đòi ăn thịt nướng.
Hoàng kim ốc đột nhiên xuất hiện, trong chớp mắt bao phủ con yêu thú cấp chín này. Phương Bình cũng tiến vào, kim thân bạo phát, hai tay cầm đao, chém mạnh xuống!
Ầm!
Yêu thú chỉ có thực lực cấp chín yếu, trong chớp mắt đã bị Phương Bình chặt đứt hai chân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận