Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1873: Nổi Gió

Ánh mắt Thanh Lang Vương khẽ biến.
Mệnh Vương... Thiên Mệnh Vương.
Thiên Mệnh, Thiên Thực, thực ra hai cách xưng hô này là kiêng kị.
Hai vương chính là Thiên Mệnh Vương và Thiên Thực Vương, không ai sẽ dùng danh xưng của hai vương làm danh xưng của mình, sau khi thời đại Yêu Hoàng kết thúc, hai vương thống trị Thần Lục.
Theo truyền thuyết, ban đầu hai vương không có danh xưng "Thiên" này.
Sau này, mới lên ngôi. Nói cách khác, trước khi Thiên Mệnh Vương thống trị Thiên Mệnh vương đình, đã dùng cùng danh xưng với Mệnh Vương hiện tại.
Tên Chân Vương bị trùng!
Thật ra, việc này đúng là rất kiêng kỵ, nếu như trước kia Thiên Mệnh Vương tại vị, hoặc nếu người đời đều biết đối phương còn sống, sẽ không có chuyện như vậy phát sinh.
Mà khi hai vương ngủ say, Mệnh Vương lại làm như vậy, cũng không ai dám chất vấn.
Lúc này, Trúc Vương nói toạc ra sự thật được công nhận này, rồi lại nhắc đến sự thật không ai dám nghĩ, khiến Thanh Lang Vương trở nên trầm mặc.
Lúc lâu sau, Thanh Lang Vương mở miệng nói: "Trước tiên không bàn mấy chuyện này nữa, chuyện vực Nam Thất giải quyết như thế nào? Phục Sinh Chi Địa muốn phản công, không thể để bọn họ tùy ý làm bậy, trò cười của Hòe Vương, Tùng Vương cũng không nên xảy ra trên người chúng ta."
Trúc Vương thấy hắn không nói nữa, cũng không thèm để ý, cười nói: "Việc này còn phải tìm đám Phong Vương, bao gồm cả nhà họ Cơ. Phương Bình ở Ma Võ, mấy người này chẳng lẽ không muốn giết Phương Bình? Bách Sơn Vương cũng không muốn giết sao?
Trước đó Vương Chiến Chi Địa, hậu duệ các vương thay nhau mất mạng, sao họ lại không để ý? Một nhà cử một hai vị thần tướng, cũng đủ đối phó rồi!"
Thanh Lang Vương khẽ gật đầu, cũng đúng!
Hắn không muốn để thần tướng dưới trướng mình đến ngoại vực, dễ dàng xảy ra chuyện, thần tướng dưới trướng Chân Vương khác thì không quan trọng.

Địa quật, hai vị Chân Vương đang thương lượng.
Cùng lúc đó, Phương Bình và Chiến Vương đã lần nữa bước lên Ngự Hải Sơn, chuẩn bị quay trở về Địa Cầu.
Cùng lúc đó, Ma Đô địa quật, tại đại sảnh ở đường nối dưới lòng đất, Trương Đào, Lý Chấn, Nam Vân Nguyệt, kể cả mấy vị cường giả Ma Võ lục tục chạy tới.
Trương Đào đến Ma Đô trấn áp địa quật, cũng đồng thời mang theo Ngô Khuê Sơn trở về.
Lúc này, trong đại sảnh trống trải, Ngô Khuê Sơn trôi nổi trên không, khí thế trên người càng ngày càng mạnh mẽ.
Lữ Phượng Nhu bên cạnh vẻ mặt lo âu, thấp thỏm, mấy lần nhìn về phía Trương Đào.
Dù Trương Đào không nhìn bà, nhưng cũng biết bà đang suy nghĩ gì, cười nhạt nói: "Không cần lo lắng, hình như sắp tỉnh rồi."
Ngô Khuê Sơn cũng sắp hôn mê được một tháng rồi. Thời gian dài như vậy, cuối cùng Ngô Khuê Sơn đã tiêu hóa được bản nguyên của Huyền Ngọc Chân Vương, sắp tỉnh rồi.
Trương Đào nói xong, Lý Chấn liếc nhìn hắn, có chút gai mắt bộ râu trắng của hắn, hết sức khó chịu, thật sự không chịu được nữa, truyền âm quát: "Cạo bộ râu đó đi giùm ta."
Nhìn không được tự nhiên chút nào, cường giả dù trăm tuổi nhưng chưa đến tuyệt đỉnh thì vẫn coi như người trẻ tuổi. Trương Đào còn trẻ hơn mấy người Trấn Thiên Vương rất nhiều.
Trước kia còn tốt, tên này duy trì đáng vẻ trung niên, tóc đen, không râu, cũng không có vấn đề gì. Nhưng mấy ngày không gặp... thế mà tên này lại để râu dài bạc trắng, Lý Chấn cũng hoài nghi có phải Trương Đào bị đập đầu vào đâu không?
Trương Đào vuốt râu, vẻ mặt tươi cười, cũng truyền âm nói: "Nếu ngươi thích, ngươi cũng có thể để râu dài. Ta cũng là người sắp trăm tuổi rồi, để râu thì làm sao? Ngươi có ý kiến?"
"Ngươi..."
Lý Chấn nổi nóng, Nam Vân Nguyệt bên cạnh liếc nhìn hai người, rồi không thèm để ý bọn họ, mở miệng nói: "Lần này, Ngô Khuê Sơn tỉnh lại, bản nguyên như thế nào?"
Bà vừa dứt lời, không ít người Ma Võ nhìn lại.
Trương Đào không hề hoang mang, cười nói: "Bây giờ ta đang suy nghĩ một vấn đề."
"Cái gì?"
"Nên phân chia bản nguyên." Trương Đào bật cười lớn nói: "Trước kia, không có bao nhiêu cấp 9, võ giả bản nguyên cũng không nhiều, mọi người tiếp xúc cũng không nhiều. Khi đó, mọi người cũng lười phân chia, bởi không cần phải vậy.
Nhưng bây giờ, khi chúng ta học rộng biết nhiều, tiếp xúc nhiều, cường giả không ngừng xuất hiện, là thời điểm nên làm một tiêu chuẩn định lượng."
Phân chia cấp độ võ đạo cũng chỉ xuất hiện khi có nhiều võ giả. Phân chia đẳng cấp không đơn thuần là vì chênh lệch đẳng cấp, còn là vì để võ giả tự hiểu rõ bản thân.
Khí huyết dùng cal, lực lượng tinh thần dùng hz, lực lượng phá diệt dùng nguyên, võ đạo có chín cấp… Những phân chia này cũng là để đo đạc võ giả, để võ giả hiểu rõ bản thân hơn.
Giống như đá năng lượng, trước kia chỉ có thành đá năng lượng dùng để tu luyện và đá năng lượng không dùng để tu luyện, sau này, đá năng lượng nhiều hơn nên cũng bắt đầu áp dụng chia chín cấp.
Nghe Trương Đào nói vậy, Nam Vân Nguyệt và Lý Chấn cũng không cảm thấy hắn làm lớn chuyện.
Phân chia phẩm cấp võ đạo cẩn thận cũng là vì để võ giả có cái chờ mong, phấn đấu.
Không phân chia bản nguyên rõ ràng, bên trên bản nguyên chính là tuyệt đỉnh, điều này với 99% cường giả mà nói, đều là mục tiêu có thể nhìn nhưng không thể đạt được.
Lúc này, Lý Chấn cũng mặc kệ chòm râu chướng mắt kia, chậm rãi nói: "Ngươi chuẩn bị phân chia như thế nào? Thật ra chúng ta rất khó phán đoán bản nguyên đã đi được bao xa, bình thường đều do võ giả tự cân nhắc, dù là vậy, bản thân họ cũng không phải quá rõ ràng."
Trương Đào cười nhạt nói: "Vấn đề này đơn giản, võ giả chưa chắc biết bản thân đã đi được bao xa trên con đường bản nguyên. Nhưng võ giả vẫn biết lực lượng bộc phát ra ngoài là bao nhiêu, biên độ bao nhiêu, đây chính là tiêu chuẩn định lượng."
Dứt lời, Trương Đào lại nói: "Chúng ta lấy cấp 9 cấp đỉnh cao không phải tuyệt đỉnh làm ví dụ, khí huyết của bọn họ có thể cao tới 150.000 cal, bản nguyên đi tới cực hạn, chưa tới mức 1, nếu như dựa theo biên độ cao nhất để tính, được tăng lên gấp đôi, vậy hắn có thể bộc phát ra gần 300.000 cal khí huyết.
300.000 cal khí huyết, đây là cường giả cấp 9 đỉnh cao không phải tuyệt đỉnh.
Thật ra, cân nhắc đẳng cấp một vị võ giả, ta cảm thấy còn phải xem lực bộc phát, mà không phải giới hạn tối đa của bản thân.
Nếu một vị cấp 9 đỉnh cao, giới hạn tối đa có thể đạt tới 300.000 cal, nhưng hắn rất có thể không thể bộc phát được uy lực này..."
"Vậy ngươi cảm thấy nên lấy sức chiến đấu làm tiêu chuẩn cân nhắc?"
"Không sai."
"..."
Mấy người đàm thoại, lão Lý bên cạnh trừng mắt, liếc nhìn Ngô Khuê Sơn khí thế còn đang tăng lên, không khỏi nói: "Mấy vị Bộ trưởng, hiện không nên vội đề cập mấy chuyện này, tình hình lão Ngô như thế nào rồi?"
Đúng là cần phân chia võ đạo cẩn thận. Nhưng lúc này, Ngô Khuê Sơn còn đang khôi phục, nói chuyện này không tốt nhỉ?
Trương Đào quét mắt nhìn lão Lý, cười lớn nói: "Gấp cái gì! Ngô Khuê Sơn không có vấn đề gì, tỉnh lại là chuyện tốt, chờ lát nữa là được. Lý Trường Sinh, chuyện bây giờ ta nói mới là chuyện lớn, một khi xác định rõ tiêu chuẩn, có thể ngươi sẽ được lên bảng xếp hạng cấp 9."
Trương Đào tươi cười nói: "Cấp 9 yếu, chúng ta lấy 100.000 cal khí huyết và không có biên độ tăng trưởng lực lượng làm điểm xuất phát. Có những cấp 9 yếu có khả năng khống chế sức mạnh kém, cường độ khí huyết bộc phát chỉ có 50.000 - 60.000 cal.
Tương lai, nếu như xác định được tiêu chuẩn phân chia, những cấp 9 yếu này có lẽ sẽ bị đào thải.
Rơi khỏi bảng danh sách cấp 9."
Trương Đào lại cười nói: "Đương nhiên, cảm ngộ bản nguyên là đặc trưng của cấp 9, cũng không dễ đào thải như vậy. Cho nên nên vấn đề xác định kim thân cấp 8 rèn đúc nhiều lần và cấp 9 như thế nào, đều phải nghiên cứu thảo luận một chút.
Việc này vẫn khá quan trọng, võ giả sơ cấp tôi cốt, vì sao chúng ta lại chia làm ba cấp mười hai kỳ? Chính là vì để võ giả một bước một bậc thang, có mục tiêu nhỏ, hướng mục tiêu nhỏ rảo bước tiến lên.
Hiện tại nếu chia võ giả sơ cấp thành cùng một phẩm cấp, vậy kỳ hạn tôi cốt quá dài, lúc này mọi người luôn ở cùng một phẩm cấp, thì sẽ thiếu động lực..."
"Bộ trưởng cần phải giải thích với ta những thứ này sao?" Lão Lý im lặng, ta cũng không phải học sinh tiểu học, còn cần ngươi tay nắm tay dạy hả? Ông không phải nói không thể cẩn thận phân chia đẳng cấp, mà là nhắc nhở lão Trương, hiện Ngô Khuê Sơn mới là chuyện lớn, lão Trương nghĩ gì thế?
Bạn cần đăng nhập để bình luận