Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1489

"Đáng tiếc, không mang đi được, lão Trương chắc chưa từng đến Giới Vực, nếu không, ông ấy đã sớm xanh mắt rồi..."
Phương Bình cảm thán, cũng không quên quan sát xung quanh. Đến khi nhìn thấy xà ngang trên đầu, Phương Bình bỗng dụi dụi mắt, ngơ ngác nhìn: "Đây là... thân của yêu thực cấp chín sao?"
Võ giả cổ đại thật quá điên cuồng!
Xà ngang vắt ngang cung điện dường như là thân của yêu thực cấp chín, Phương Bình cảm giác hắn sẽ không nhìn lầm, quả thật quá ngoài sức tưởng tượng!
Dùng thân cây của yêu thực cấp chín để làm xà ngang, chưa nghe ai nói bao giờ! Mà nơi này chỉ là Nghênh Tân Cung mà thôi, thiên cung trên trời còn đồ sộ đến cỡ nào nữa? À không, sai từ, có tiền đến mức nào nữa!!
Khi Phương Bình còn đang chấn động, cách đó không xa, nhóm người Vương Kim Dương đã bắt đầu dò xét.
Trong đại điện cũng không thật sự trống rỗng, hai bên có một ít ghế dựa, cũng không phải ghế dựa giống kiểu hiện đại, mà là kiểu vương tọa của địa quật.
Về phần hài cốt, quả thật không thấy, không biết là sau khi chết thì tro cốt biến mất, hay là năm đó còn người may mắn sống sót, thu hồi an táng rồi.
"Phương Bình!"
Khi Phương Bình còn đang nhìn chằm chằm xà ngang trên đầu, Diêu Thành Quân gọi hắn, mấy người đều nhìn hắn, thấy trong tay hắn đang cầm một quyển sách thủy tinh... Sách thủy tinh?
Phương Bình sửng sốt một chút, lập tức đi tới, kinh ngạc nói: "Đây là cái gì?"
Nhìn thật giống sách thủy tinh của lão Trương! Đương nhiên, cũng có điểm khác biệt, Phương Bình nhận lấy sách thủy tinh, nghiêm túc nhìn một lát mới nói: "Không phải là thể phân hóa từ lực lượng tinh thần."
"Đương nhiên!"
Vương Kim Dương đưa tay cầm lấy sách thủy tinh, nhìn về phía Diêu Thành Quân nói: "Ngươi phát hiện ra sao?"
"Ừm."
Hai người thần thần bí bí nói chuyện không đầu đuôi gì, Lý Hàn Tùng không hiểu, Phương Bình lạnh nhạt, ta biết các ngươi muốn nhìn thấy dáng vẻ ta hấp tấp hỏi thăm, nhưng ta không hỏi đấy, thích nói thì nói.
Lão Vương liếc mắt nhìn hắn một cái, đột nhiên phóng thích lực lượng tinh thần vào sách thủy tinh, sau đó nhíu mày nói: "Là sách của thời cổ đại, thật thú vị! Thời cổ võ cũng không lạc hậu như tưởng tượng của chúng ta..."
Nói xong, lại tiếp: "Loại sách thủy tinh này làm bằng cái gì thì ta không thể phán đoán, nhưng người làm ra cuốn sách này ít nhất cũng phải là võ giả cấp bảy. Muốn đọc phải dùng lực lượng tinh thần mới được..."
Lý Hàn Tùng lúc này mới hiểu rõ, sau đó vui vẻ nói: "Công pháp?"
Lấy được công pháp đơn giản quá vậy?
"Tạp chí."
"..."
Mọi người dại ra.
Vương Kim Dương thuận miệng nói: "Tạp chí cổ đại, hẳn là để cho khách đọc đỡ chán. Điều này cũng chứng minh một điều, khách của động thiên ít nhất cũng là cường giả cấp bảy trở lên! Cấp bảy mới là tiêu chuẩn được đón tiếp tại các động thiên, thật quá phô trương!"
Nếu chủ yếu đón khách dưới cấp bảy, không nhìn được, thì cần gì đặt tạp chí ở đây cho người ta đọc đỡ buồn?
Phương Bình cũng dùng lực lượng tinh thần quét qua cuốn sách, quả nhiên, lực lượng tinh thần vừa đến, trên sách bắt đầu xuất hiện chữ viết.
Thứ này quả nhiên rất giống mực tàng hình, người bình thường căn bản không nhìn thấy nội dung.
Phương Bình vừa nhìn đám chữ kia thì đau đầu, hắn không quá hiểu chữ Triện, thậm chí còn không biết mấy chữ này có phải chữ Triện hay không.
Hắn không có thời gian học thêm những thứ này, bận bù đầu bù cổ.
"Nội dung là gì, lão Vương, đọc nghe xem."
"Ta cũng không biết nhiều chữ cho lắm..."
"Nếu ngươi nói là tạp chí, hẳn là sẽ hiểu một vài nội dung, nhìn xem có tin tức nào liên quan đến công pháp hay không."
"Được."
Lão Vương cẩn thận phán đoán một phen, một lát sau, chậm rãi nói: "Tháng 4 Tân Tỵ, Trương nào đó của Cái Trúc Sơn..."
"Chờ đã!" Phương Bình nhìn hắn, một lát mới nói: "Trương nào đó?"
"Không cần nghiền ngẫm từng chữ, ngươi cũng biết, chữ viết cổ đại tương đối phức tạp..."
Vương Kim Dương giải thích sơ, cũng không đọc tiếp, thẳng thắn tóm tắt lại: "Ngày 13 tháng 4, có một vị cường giả họ Trương ở Cái Trúc Sơn đi câu cá, trong lúc câu cá, bị cá lớn lôi xuống nước, mất mặt xấu hổ vô cùng, chuyện được ghi lại, kể cho mọi người vui chung."
"Ngày 18 tháng 5, Lưu trưởng lão của Thường Sơn theo đuổi Lý trưởng lão, nữ cường giả của Thiên Mục Sơn, bị ba vị Chân Thần vô danh vây đánh..."
Ngày 12 tháng 6, sinh nhật con gái của Tông chủ Động Dương Sơn, Tông chủ Động Dương Sơn bắt một con rồng về làm quà sinh nhật..."
"Ngày 18 tháng 6, thủ lĩnh Tử Cái Sơn, Mạc... Mạc Vấn Kiếm?"
Vương Kim Dương sửng sốt một chút!
Nhóm người Phương Bình cũng sửng sốt, Phương Bình vội nói: "Mạc Vấn Kiếm? Trong này có ghi chép về Mạc Vấn Kiếm, ngươi không đọc sai đó chứ?"
"Không, chính là hắn!"
Vương Kim Dương trầm giọng nói: "Ngày 18 tháng 6, hôn lễ của thủ lĩnh Tử Cái Sơn, kiếm phá hư không, trở thành Chân Thần..."
Phương Bình hơi nhíu mày nói: "Chân Thần là cấp chín, cấp chín... là cấp chín hay là cấp chín tuyệt đỉnh thì được gọi là Chân Thần?"
"Chắc là cấp chín."
Lý Hàn Tùng nói: "Ngươi quên à, trong Vạn Nguyên Điện có ghi chép về cấp chín, cũng gọi bọn họ là Chân Thần."
"Nói thừa, ta đương nhiên biết!"
Phương Bình không biết nên nói như thế nào: "Quan trọng là, thời điểm đó là một ngàn năm sau trận chiến ở Vương Chiến Chi Địa, sao ngươi biết trong một ngàn năm này không có gì thay đổi?
Có lẽ trước đây, tuyệt đỉnh rất nhiều, tuyệt đỉnh mới được gọi là Chân Thần, càng về sau, tuyệt đỉnh chết gần hết, cấp chín cũng được gọi là Chân Thần thì sao?
Địa quật còn có phân chia Chân Vương và Vương Giả kia kìa, thời đại cổ võ khó mà xác định Chân Thần là chỉ cấp chín hay là tuyệt đỉnh...
Đừng quên, di thể cường giả mà chúng ta phát hiện ở Vương Chiến Chi Địa, hầu như đều là cấp chín.
Nếu đều là Chân Thần... vậy Vương Chiến Chi Địa chết quá nhiều cường giả cấp Chân Thần, Huyền Đức động thiên hình như cũng chỉ có 9 vị trưởng lão cấp Chân Thần."
Lý Hàn Tùng phản bác: "Chẳng lẽ còn có thể xuất hiện 9 vị tuyệt đỉnh? Vậy cũng không còn tính là tông chủ gì nữa rồi."
Vương Kim Dương khẽ thở dài: "Không hẳn không thể. Mọi người đừng quên bây giờ vùng cấm có bao nhiêu tuyệt đỉnh?"
Lý Hàn Tùng suy nghĩ một chút, một lát mới nói: "Tứ đại vương đình, ít nhất hơn trăm người rồi!"
"Có lẽ còn hơn cả trăm người, Trái Đất của chúng ta có ít nhất 50 người, nhưng vẫn bị Yêu Thực vương đình áp chế, ta nghĩ, số lượng tuyệt đỉnh của bốn vương đình sẽ nhiều hơn con số 100.
Đây là số lượng hiện tại, năm đó thì sao?
Năm đó còn có hai vương, có lẽ càng mạnh hơn, dù sao, từ kiến trúc của Ngự Hải Sơn, chúng ta có thể suy đoán được thời huy hoàng của năm đó.
Nếu như vậy, Giới Vực có lẽ thật sự áp chế được đối phương...
108 Giới Vực, không hẳn nơi nào cũng sẽ có người, cũng chưa chắc các nơi đều là vị trí của tông phái.
Có lẽ chỉ có một phần là tông phái, song, để có thể áp chế đối phương, một động thiên có 9 vị tuyệt đỉnh thì có gì không thể?"
Diêu Thành Quân cũng nói: "Vẫn có khả năng này, các ngươi đều nói Dương gia lão tổ bị trấn áp ở Giới Vực mà chết, nếu Giới Vực không mạnh mẽ, sao có thể trấn áp một vị tuyệt đỉnh?
Mà đây là chuyện xảy ra mới đây, sau mấy ngàn năm huy hoàng của thời đó!"
"9 vị tuyệt đỉnh... không tính Tông chủ."
Phương Bình hít sâu một hơi nói: "Nếu là vậy, Giới Vực quá mức mạnh mẽ! Thật ra, cũng có thể Chân Thần là cách gọi cường giả đã lĩnh ngộ bản nguyên... Đương nhiên, hiện tại, những điều này đều không quan trọng nữa rồi."
Phương Bình nói xong, nhìn lão Vương: "Như vậy, Mạc Vấn Kiếm chính là nhân vật thời võ cổ đại, không, có lẽ là cuối thời võ cổ đại, đầu thời tông phái. Dù sao thì hiện những động thiên này có phần hơi giống với tông phái."
Ma Đế... Mạc Vấn Kiếm.
Nhóm bốn người ghi nhớ tên người này, vị này xuất hiện khắp mọi nơi.
Trong Vạn Nguyên Điện có tên hắn, nơi này cũng có tên hắn.
Hơn nữa, từ rất lâu về trước đã đột phá đến cấp chín, thậm chí là tuyệt đỉnh, cường giả như vậy... lại làm đào binh?
Phương Bình không nghĩ đến chuyện này nữa, cười nói: "Võ giả cổ xưa cũng nhiều chuyện gớm, chuyện gì cũng ghi lại. Lão Vương đừng xem những thứ này nữa, đọc lướt xem có tin gì về công pháp không?"
Vương Kim Dương cầm sách thủy tinh đọc tới đọc lui vài lần, lắc đầu nói:" Không có, đều là một ít tin tức như trên thôi, hơn nữa có nhiều nội dung không biết chữ, chỉ đoán được nội dung đại khái mà thôi.
"Vậy mọi người tìm xung quanh xem còn loại sách thủy tinh này hay không."
Phương Bình nói xong, cầm lấy sách thủy tinh từ lão Vương, trực tiếp nhét vào không gian chứa đồ, thứ này khá tốt, có chút thông tin, không hẳn không có ích.
Cầm về nghiên cứu một chút, có lẽ sẽ biết một số thông tin lịch sử bị thiếu của năm đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận