Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1852: Hợp Tác Vui Vẻ

Phương Bình thấy thế cười nói: "Giảo đại vương yên tâm, quan hệ của chúng ta tốt như thế nào Giảo đại vương cũng biết rồi đấy? Giết yêu tộc thì cũng chỉ là yêu tộc cản trở đại sự của ta! Bọn ta nhất định phải giành được vực Nam Thất, những yêu tộc này có thể sẽ là trở ngại!
Nếu chúng nó chấp nhận nghe lời ta, ta cũng sẽ không tùy ý tàn sát yêu tộc! Nhưng yêu tộc cũng không yêu nào cũng thân mật với nhân loại, thông minh như Giảo đại vương. Có vài yêu tộc ngu xuẩn mất khôn, vì đại sự, chỉ có thể giết!"
"Gào!" Thời khắc này, Giảo như nghĩ tới điều gì, bỗng nhiên gầm nhẹ một tiếng.
Phương Bình nghiêng tai lắng nghe, có chút nghi ngờ nói: "Ý của đại vương là ngươi rất thân thiết với nhân loại? Sẽ không làm hỏng đại sự?"
"Đại vương yên tâm, Phương Bình sẽ không ra tay với đại vương…"
"Gào!"
"Ta không giết được chúng nó?" Phương Bình lại bật cười nói: "Không có gì, ta có phân thân lão tổ trong tay, thực tế cũng không cần dùng đến, một mình ta có thể giết được chúng nó, lát nữa đại vương đứng nhìn là được!"
Giảo bỗng nhiên không biết nên nói cái gì. Bối rối một hồi, nó lại gào lên một tiếng, tiếng gào lần này có chút chần chờ.
"Ý của Giảo đại vương là…" Phương Bình suy tư hồi lâu mới nói: "Ngươi có thể thuyết phục nhóm yêu tộc này? Để chúng nó không ra tay với nhân loại?"
Phương Bình khẽ ngạc nhiên nói: "Sao Giảo đại vương lại muốn biện hộ thay nhóm yêu tộc ở đây?"
Phương Bình thật sự ngạc nhiên nghi ngờ, con Giảo này khá là ích kỷ, sao lúc này lại cầu xin cho những yêu tộc khác? Thật sự nằm ngoài dự liệu của hẳn!
Giảo lại kêu lên vài tiếng, nó không phải cầu xin, nó thực ra muốn thăm dò một chút mà thôi, thăm dò xem Phương Bình có đồng ý hay không.
Nếu đồng ý, nghĩa là… người và yêu cũng có thể chung sống hòa bình mà. Hơn nữa, nếu có thể tha cho những yêu tộc xa lạ kia, thì nó và đầu bếp thân thiết như vậy, kết quả sẽ như thế nào?
Phương Bình cau mày, chậm rãi nói: "Yêu tộc dã tính khó thuần, nhân loại cũng không có tinh lực trấn áp. Nếu không giết, ta sợ sẽ xảy ra chuyện! Ta nói rồi, không phải yêu tộc nào cũng có trí tuệ như đại vương.
Trừ khi chúng nó có một vị thủ lĩnh thông minh, có đủ thực lực để áp chế chúng nó. Mà vị thủ lĩnh này phải thông minh đến mức đáng cho nhân loại tin tưởng mới được.
Nhưng làm gì có chuyện đơn giản như vậy… Cho đến hiện tại, yêu tộc như vậy, ta cũng chỉ mới gặp được Giảo đại vương ngươi mà thôi."
Phương Bình thuận thế dẫn dắt, hơi tiếc hận nói: "Đáng tiếc đại vương không phải thủ lĩnh ở nơi này, thực lực lại hơi yếu, nếu không, yêu tộc nơi này có thể trở thành đồng minh của nhân loại!
Một khi đại vương thống lĩnh nơi này, ngươi cũng có đất dung thân, thống lĩnh mấy vị yêu tộc cấp chín, trăm vị yêu tộc cao cấp. Thế lực như vậy cũng không nhỏ, giết thì tiếc, cùng kề vai chiến đấu với nhân loại, đúng là lựa chọn không tệ.
Đáng tiếc, đại vương không thể thống lĩnh nhóm yêu tộc này, ta tin đại vương chứ không tin những yêu tộc khác!"
Phương Bình lạnh mặt nói: "Trong địa quật, yêu tộc đáng tin cũng chỉ có đại vương! Chúng ta biết nhau nhiều năm, khi ta còn nhỏ yếu, chúng ta đã quen nhau, đại vương còn nhiều lần giúp ta, ta có thể tin tưởng ngươi được. Những yêu tộc khác thì… Nhân loại ta có câu, không cùng chủng tộc, không chung chí hướng!"
Nghe vậy, đầu to của Giảo hơi động. Thống lĩnh yêu tộc Giới Vực? Tự lập vương? Nương nhờ Phục Sinh Chi Địa, tự lập cấm địa ở vực Nam Thất?
Lúc này, Giảo bỗng nhiên tỉnh ngộ!
Ờ đúng ha! Mình đâu nhất thiết phải rời khỏi vực Nam Thất đâu! Mình chỉ cần trở thành vương giả ở nơi này, thống lĩnh yêu tộc, nương nhờ vào thế lực của nhân loại, trở thành đồng minh với nhân loại… Giống như mối quan hệ giữa cấm địa và nhân loại vực Nam Thất vậy, không xâm phạm lẫn nhau!
Như vậy, mình đâu cần phải chạy? Hơn nữa, mình còn có thể mượn cơ hội, trở thành lão đại yêu tộc của vực Nam Thất! Thành vua thú duy nhất ở nơi này!
Lúc này, Giảo thấy mình thật thông minh không ai bằng. Bản vương không có bản lĩnh đó… Nhưng bản vương có thể mượn thế lực của đầu bếp để hoàn thành mộng xưng bá của mình!
Rất lâu trước đây, nó đã muốn tự thành vương, tự lập cấm địa, không muốn bị ràng buộc với cấm địa hiện tại. Nhưng nó không có thực lực, cũng không có cơ hội này.
Hiện tại, hình như cơ hội đến rồi.
Nó hoàn toàn không để ý đến chuyện đồng minh với nhân loại Địa Cầu hay nhân loại địa quật. Chỉ có lợi ích của nó mới là thật!
"Hợp tác với đầu bếp? Bản vương trở thành Yêu Vương Chân Vương của yêu tộc?"
Giảo chớp đôi mắt to nhìn Phương Bình, bỗng nhiên cảm thấy không tiện mở miệng, chuyện này thật khó nói. Đầu bếp rõ ràng muốn giết yêu tộc, luyện chế thần binh.
Hiện tại xin đầu bếp tha cho chúng nó, còn phải khiến chúng nó trở thành thế lực của mình, còn phải nhờ hắn giúp một vị yêu tộc cấp tôn giả trở thành Yêu Vương, chuyện này rất phiền. Đã vậy, ban đầu mình còn công kích đầu bếp, đầu bếp liệu có đồng ý không?
Giảo lại bối rối, đấu tranh tư tưởng một hồi, cảm thấy nó không thể chạy đi đâu khác được, thế là mở miệng gào rú.
Chỉ là lần này nó gào lên có phần do dự.
Phương Bình nghe nó gào hơi loạn, nghe xong, một lát sau mới cười nói: "Giảo đại vương, ngươi nói lại, từ từ thôi, không vội, từ từ nói."
"Gào gào gào..."
"Ý của ngươi là, ngươi có thể thuyết phục một nhóm yêu tộc, nhưng không thể thuyết phục toàn bộ yêu tộc hợp tác với nhân loại? Muốn ta tiêu diệt một nhóm yêu tộc, lập uy cho ngươi… Cái gì, ngươi muốn trở thành Yêu Vương?"
Phương Bình lập tức cau mày nói: "Không được! Tuyệt đỉnh nhân loại muốn tiêu diệt tất cả các thế lực phi nhân loại, không chừa một ai! Chuyện này ta cũng khó xử, dù sao nhà ta cũng không phải gia tộc duy nhất có tuyệt đỉnh, những vị tuyệt đỉnh khác chưa chắc đã đồng ý.
Huống hồ, Giảo đại vương mới cấp tám…"
Phương Bình nói xong, Giảo càng thêm lo lắng, nó tiếp tục rống lên.
"Ngươi muốn ta giúp ngươi trở thành cấp chín?" Phương Bình vuốt cằm, khổ sở nói: "Ta không rõ yêu tộc lên cấp chín như thế nào, dùng đá năng lượng được không? Nếu chỉ là đá năng lượng, đối với ta mà nói, không thành vấn đề, nhưng dù sao ta cũng không phải lão đại trong nhà, trong nhà còn có lão tổ cấp Chân Vương.
Ta không thể cho ngươi dùng miễn phí lượng lớn đá năng lượng mà không có lý do chính đáng được!"
Thấy Giảo còn định gào lên, Phương Bình cười nói: "Đại vương đừng nhắc đến mỏ quặng trước kia nữa, ngươi cũng biết, đồ vật vào tay Chân Vương… thì đó là đồ của Chân Vương.
Chuyện này thật ra ta cũng không muốn nói rõ, nhưng đại vương cũng nên biết đạo lý cá lớn nuốt cá bé.
Nếu ngày đó đại vương không bị truy sát đến Giới Vực, thì ngày đó, mỏ khoáng hiện tại hẳn là của đại vương.
Nhưng sau đó, mỏ khoáng bị lão tổ nhà ta cướp lấy từ tay Hòe Vương, đại vương… lúc này mà nói là của ngươi, tốt nhất đừng nhận bừa, nếu chọc Chân Vương không vui, ta cũng không có cách nào nói giúp đại vương."
Giảo vội vàng gật đầu, đầu bếp nói rất có lý. Đồ đã bị Chân Vương lấy đi, nếu mình lại bảo là của mình… Chọc giận Chân Vương, hậu quả khó lường.
Nhưng mà nó muốn trở thành cấp chín, muốn trở thành yêu vương, muốn đặt chân ở vực Nam Thất, phải làm sao bây giờ?
Giảo nhìn Phương Bình với ánh mắt cầu cứu, đầu bếp giúp với!
Phương Bình hiểu ý nó, ra vẻ khó xử, sau đó cắn răng nói: "Thôi được rồi! Ta và đại vương là bằng hữu, lần trước cảm thấy có lỗi với đại vương, chẳng lẽ lần này lại không thể giúp đại vương sao? Nhưng thật sự có một số việc ta không thể làm chủ, điều này đại vương nên biết!
Mấy chục Chân Vương, ta có thể thuyết phục một số, không thể thuyết phục tất cả, trừ phi ta có lý do!"
Ánh mắt Phương Bình lấp lóe, sau đó nhanh chóng nói: "Nhân loại có câu nói, anh hùng không hỏi xuất thân! Dù đại vương là yêu tộc, không phải là đồng loại của chúng ta, nhưng chỉ cần đại vương lập công cho nhân loại, mọi thứ đều không thành vấn đề!
Ta cần một lý do, một cái cớ để giúp đại vương nói chuyện!
Sắp tới, vực Nam Thất sẽ nổ ra đại chiến...!"
Lúc này, Phương Bình lộ ra kế hoạch, âm trầm nói: "Nếu đại vương có thể dẫn dắt một số yêu tộc làm ra vài chuyện, lập vài công lao, vậy thì chuyện đại vương trở thành Yêu Vương duy nhất của vực Nam Thất không hẳn là không được!
Nếu là yêu tộc khác, ta sẽ không cho cơ hội này!
Chỉ có đại vương, ta có thể giúp đại vương, Phương mỗ ít nhiều cũng có chút danh tiếng, hơn nữa, lần trước đại vương giúp Ma Võ đánh bại thành Thiên Môn, đó là công lao! Bây giờ, công thêm công, có ta nói giúp đại vương, không thành vấn đề!
Đương nhiên, đại vương có lợi, cũng có hại."
Bạn cần đăng nhập để bình luận