Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2954: Sương Mù Dần Tan (3)

Chương 2954: Sương Mù Dần Tan (3)Chương 2954: Sương Mù Dần Tan (3)
Bên kia, Thiên Khôi đang giao chiến với Trấn Hải Sứ, sắc mặt khó coi, khẽ quát: "Cửu Hoàng Ấn là ngươi ném cho lão phu..."
"Thì ngươi có thể ném đi, ném đi là được, nhưng ta vẫn phải tìm ngươi để lấy Thánh Nhân Lệnh, đến lúc đó thì không còn là một tấm nữa..."
Đám người Khôn Vương cau mày, Khôn Vương bỗng nhiên nói: "Các ngươi cướp Thánh Nhân Lệnh là vì Phương Bình đúng không? Phương Bình tự đoạn đại đạo, nhưng vẫn có sức chiến đấu phá sáu, e là có liên quan đến chuyện này!"
Hắn cũng không ngốc, Phương Bình cướp mất 12 tấm Thánh Nhân Lệnh!
Lúc bức bách Cấn Vương cũng chỉ cần Thiên Vương Ấn, e là những thứ này có lợi cho hắn.
Trương Đào cũng không để ý tới hắn, thấy hắn còn muốn nói mới quát: "Đến phiên ngươi gặng hỏi sao? Lý lão quỷ, hắn còn dám nói nhảm, thiêu đốt kim thân, chơi chết hắn!"
Trấn Thiên Vương: "..."
Khôn Vương: '...'
Điên rồi sao? Mỗi người phải giao ra một chân, ngươi bị khùng à?
Nói chơi chết là chơi chết, ngươi muốn giết gà hay gì?
Hắn biết mình không lấy được Cửu Hoàng Ấn, hắn cũng không muốn, thứ đó không hợp với hắn. Nhưng chân của một đám Thiên Vương có lẽ có thể chế tạo một thanh binh khí tốt.
Sắc mắt Thiên Khôi thay đổi bất định, bên kia, Loạn bỗng nhiên nói: "Đúng, ta cũng rảnh! Nếu không muốn ta nhúng tay vào, mỗi người phải cho ta một cái chân!"
"Thiên Khôi, bên chúng ta, ta và Long Biến rất là rảnh đây này!"
Hắn vừa nói xong, ngay cả Trương Đào cũng phải giật giật khóe miệng, tên điên này chui từ đâu raI
Trương Đào đúng là không bị gãy chân không biết chân đau!
Hắn ra tay bảo vệ hai vương bởi vì hai người này là cánh tay phải, tay trái của hắn!
Hai vương đứng sau lưng hắn, tỏ vẻ cung kính. Nếu đã bại lộ, vậy không cần phải che giấu nữa.
Hồng Vũ nhìn một hồi, bỗng nhiên nói: "Hai người các ngươi chỉ còn cách Thiên Vương một bước, năm xưa thống lĩnh Địa Giới cũng giúp các ngươi rất nhiều, có dấu hiệu Địa Vương, lần này trở lại, làm chủ Thiên Đình, thống lĩnh Địa Giới lần nữa, cơ duyên chứng đạo của các ngươi, tất cả đều ở đây!"
Trong lúc bọn họ còn đang dọa nạt nhau, xa xa, Hồng Vũ mang theo hai vương đứng giữa hư không, giờ khắc này cũng không nói lời nào, nhìn bên kia, hình như không định nhúng tay.
Hồng Vũ giơ tay: "Gọi ta Cửu Đạo!"
"Vâng!" Hai người cung kính trả lời.
Rất nhanh, Thiên Mệnh thấp giọng nói: "Hoàng..."
Bọn họ sắp chứng đạo Thiên Vương.
"Vâng, Cửu Đạo đại nhân!" Thiên Mệnh cũng không phản bác, thấp giọng nói: "Đại nhân, lần này trở về, Thiên Đình tất nhiên sẽ trở thành mục tiêu cho mọi người chỉ trích, Trấn Hải Sứ sẽ không giảng hoà..."
Càn Vương, Khôn Vương, Trấn Hải Sứ có lẽ có thể đại diện cho Thiên Giới, Thiên Đình mới đại diện Địa Giới, và Nhân tộc của Nhân Giới.
Đấn lúc đó, phe Thiên Đình, phe Nhân tộc, cùng các Thiên Vương lang thang khác, Khôn Vương và Càn Vương có lẽ cũng sẽ lập một phe, ba thế lực lớn này chính là trật tự Tam Giới tiếp theo!
Hồng Vũ suy nghĩ một chút, lại nói: "Có thể lôi kéo Lê Chử vào Thiên Đình!"
Hai vương chứng đạo, hắn sẽ có ba vị cường giả Thiên Vương, còn có chín vị Thánh Nhân, cũng là chúa tể một phương, không ai dám động.
Thật ra cũng có thể đại diện cho thiên, địa, nhân!
"Không sao cả!" Hồng Vũ nhẹ giọng nói: "Trấn Hải Sứ... Nó sống nhiều năm như vậy, sẽ không tùy tiện ra tay! Các ngươi chứng đạo Thiên Vương, nó càng sẽ không tùy tiện ra tay, Hồng Khôn bên kia, ta sẽ bàn bạc với hắn, để hắn không ra tay quấy rối... Nhân tộc, hiện tại sẽ không chủ động tiến công."
Hồng Vũ tính toán xong, bỗng nhiên nhìn về phía Nguyệt Linh xa xa. Nguyệt Linh vẫn không ra tay, cũng không còn điên cuồng như trước, thái độ như thể nhìn ai cũng không vừa mắt. Hiện tại, Nguyệt Linh không có chút cảm giác tồn tại nào. Thái độ đối với hắn cũng rất lạnh lùng, không hề đến gần.
Hồng Vũ khẽ cau mày, không nói chuyện. Bên kia, Nguyệt Linh cũng không nhìn hắn, giờ khắc này, Nguyệt Linh bỗng nhiên thối lui, biến mất không thấy.
Hồng Vũ nhìn chằm chằm nơi bà ta biến mất, lại nhíu mày. Nguyệt Linh đã rèn đúc ngọc cốt thành công rồi sao?
Hắn không rõ, nhưng hắn biết năm đó Nguyệt Linh đang rèn đúc ngọc cốt.
Là con gái của Bắc Hoàng, Nguyệt Linh tiếp xúc với rất nhiều cường giả sơ võ, bao gồm cả cường giả Cực Đạo - bốn Đế, năm đó Nguyệt Linh cũng có dã tâm, trong số Cửu Hoàng, Linh Hoàng là nữ nhân duy nhất!
Lẽ nào không thể có nữ nhân thứ hai chứng đạo Hoàng Giả sao?
"Nguyệt Linh..." Hồng Vũ nỉ non một tiếng, sắc mặt hơi phức tạp.
Sau khi hai người Nguyệt Linh, Thiên Cực rời đi, Lê Chử và Cấn Vương biến mất, cục diện nơi nàng ngày càng nghiêng về phía nhân loại.
Long Biến không nhịn được truyền âm nói: "Võ Vương, muốn đoạt Cửu Hoàng Ấn không?"
Cơ hội hiếm có! Thêm cả ông, phía Nhân tộc có ba vị cường giả Thiên Vương.
Trương Đào khẽ xua tay, ra hiệu không tranh đoạt.
Khó khăn lắm nhân loại mới có được cục diện như thế này, nếu là Phương Bình, có lẽ hắn sẽ muốn cướp đoạt, nhưng lão Trương thì bình tính hơn một chút.
Cướp đi Cửu Hoàng Ấn, rất có thể sẽ khiến đám người kia bắt tay với nhau.
Lúc này, không tranh mới là chuyện tốt.
Dù Nhân tộc không sợ chiến, nhưng mỗi lần chiến đấu, đều phải trả giá thật lớn, nhiều tuyệt đỉnh hy sinh như vậy, lão Trương cũng đau lòng, đều là ông dẫn họ vào. Ông muốn dẫn người ra ngoài! Chứ không phải cuối cùng chỉ còn lại mấy vị cường giả chiến lực Thiên Vương ra ngoài.
Trương Đào không tranh, đương nhiên Long Biến không nói gì nữa.
Lúc này, Loạn nói linh tinh, chẳng ai quan tâm đến hắn, tên này yêu cầu quá đáng, nhưng yêu cầu của Trương Đào... Thiên Khôi đã cảm nhận được áp lực cực lớn.
Dù chỉ có Trấn Hải Sứ đối phó hắn, nhưng đối phương quá mạnh.
Nếu không liên thủ với bốn Thánh, e là hắn không chịu nổi áp lực như vậy.
Thiên Khôi nhanh chóng có quyết định, quát: "Võ Vương, bản tọa tặng cho ngươi một tấm Thánh Nhân Lệnh, Nhân tộc ngươi hãy giữ chân Càn Vương và Khôn Vương một lát..."
Thấy hắn đáp ứng, Trương Đào cười nói: "Vậy chi bằng tặng hai tấm, nhé?" Thiên Khôi suýt nữa chửi ầm lên, lúc này áp lực đã nặng nề, một trong bốn vị Thánh Nhân đã mất đi một Thánh Nhân Lệnh, cũng đã gặp một chút ảnh hưởng.
Hắn cho Thánh Nhân Lệnh của hắn thì thôi, còn lấy của người khác nữa, làm sao họ có thể chống lại Trấn Hải Sứ.
"Một tấm thôi, bằng không, ngươi đừng mong có cái gì!"
"Ngươi ấy!" Lão Trương cảm khái: "Thật keo kiệt! Được rồi, một tấm thì một tấm, Lý lão quỷ, giao cho ngươi hai vị Càn Vương và Khôn Vương đấy!"
Sắc mặt Trấn Thiên Vương không tốt lắm, hừ một tiếng không nói gì.
Càn Vương và Khôn Vương cũng đều im lặng.
Lần này, có lẽ bọn họ không lấy được Cửu Hoàng Ấn rồi. Bởi vì đối địch với Nhân tộc, dù Nhân tộc không lấy được thì cũng sẽ không để bọn họ lấy được.
Còn Trấn Hải Sứ... xác suất lấy được cũng không lớn.
Bởi vì, đối phương quá mạnh.
Phương Bình có nhiều Thánh Nhân Lệnh như vậy, còn có mấy tấm Thiên Vương Ấn, ai lấy được Cửu Hoàng Ấn, đều sẽ để mắt tới Phương Bình, cho Thiên Khôi còn được, cho Trấn Hải Sứ thì Phương Bình sẽ gặp nguy hiểm.
Một tấm Thánh Nhân Lệnh, không chỉ đổi lấy việc Trấn Thiên Vương cầm chân hai vị cường giả.
Đúng vào lúc này, Trương Đào đạp không mà đi, cười nói: "Ta tự mình đến lấy, tránh việc ngươi vừa ném ra thì bị người đoạt mất!"
Dứt lời, Trương Đào bộc phát khí huyết, đấm ra một quyền, phía trước, Trấn Hải Sứ biến sắc, quay người đáp lại một quyền.
Trương Đào vội né tránh, hùng hổ nói: "Trấn Hải Sứ, ngươi quyết tâm đối địch với Nhân tộc ta sao? Ông đây không hề trêu chọc ngươi, chỉ tới lấy Thánh Nhân Lệnh, mà ngươi lại ra tay với ta?"
Sắc mặt Trấn Hải Sứ lạnh lùng.
Quấy rối!
Đúng vậy, Trương Đào chính là tới quấy rối.
Trương Đào hùng hổ, nhưng trong lòng thì cười lạnh, trước đây Trấn Hải Sứ quấn lấy Trấn Thiên Vương, khiến Nhân tộc suýt nữa chịu thiệt lớn, ông làm sao có thể để nó thuận lợi lấy được Cửu Hoàng Ấn chứ.
Cho Thiên Khôi cũng sẽ không cho nói
Nhìn thấy hành động của Trương Đào, Thiên Khôi trước đó còn không vui bỗng hơi thay đổi sắc mặt, hơi vui mừng, chuyện tốt!
Trương Đào muốn quấy rối, muốn nhúng tay, cho hắn Thánh Nhân Lệnh cũng đáng!
Ngay sau đó, Thiên Khôi khẽ quát một tiếng, một tấm Thánh Nhân Lệnh bắn ra, lao vê phía Trương Đào.
Trương Đào cười lớn, đón lấy Thánh Nhân Lệnh, lại đấm ra một quyên, cười nói: "Thiên Khôi, ngươi ta còn chưa từng giao đấu, bây giờ giao đấu một lần, sao hả..."
Dứt lời, khí huyết ngút trời, cùng Thiên Khôi tấn công Trấn Hải Sứ.
Trấn Hải Sứ hết sức tức giận, quay người muốn ra tay độc ác với Trương Đào, vừa định ra tay, Trương Đào đã nhanh chóng trốn chạy, bên kia, Long Biến cũng biến thành chân thân, lấy đuôi quét ngang, chấn động hư không.
Hai vị Thiên Vương đang quấy rối!
Dù mạnh mẽ thì giờ Trấn Hải Sứ cũng hơi nóng nảy, Trương Đào không dây dưa với nó, vừa nhìn thấy nó đã lập tức bỏ chạy, vậy thì đánh kiểu gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận