Toàn Cầu Cao Võ

Chương 981: Tân Khách Tụ Hội

Trần Vân Hi không đi cùng Trần Hạo Nhiên quá lâu, cô nhanh chóng đến hội võ đạo.
Trong phòng làm việc.
Phương Bình đang cùng Trương Ngữ đối chiếu danh sách khách mời, thấy Trần Vân Hi im lặng vừa vào cửa đã bắt đầu thu dọn đồ đạc, cười nói: "Sao không đi cùng anh ngươi lâu hơn?"
"Hội trưởng Tần chủ động đi với anh ấy rồi..."
Trần Vân Hi nói được nửa câu, Phương Bình và Trương Ngữ liếc mắt nhìn nhau, một lát sau hai người lạ lùng nhìn Trần Vân Hi.
Ngươi xem như bán anh mình rồi hả? Ngươi không biết Tần Phượng Thanh thế nào sao? Ngươi cứ thế mà ném anh mình cho Tần Phượng Thanh?
Tên khốn Tần Phượng Thanh, ở buổi thi đấu giao lưu võ đại lần thứ hai đã sớm muốn tìm Trần Hạo Nhiên gây sự, bây giờ ngươi lại chủ động đưa dê vào miệng cọp?
Trần Vân Hi bị hai người nhìn có chút xấu hổ, đỏ mặt nói: "Không sao đâu, hội trưởngTần nhiều nhất chỉ đánh anh ấy một trận thôi à. Ông nội ta cũng nói rồi, anh ấy thiếu chút động lực, ta cảm thấy... Cảm thấy hắn bị đánh một trận, cũng tốt."
Bị đánh, đương nhiên là có động lực rồi.
Trần Vân Hi cảm thấy mình không làm sai. Nhìn Ma Võ xem, mọi người đều bị đánh mới trưởng thành, không có áp lực thì từ đâu tới động lực.
Phương Bình bật cười, được rồi, ngươi đều nói như vậy, ông nội ngươi cũng có tính toán này, vậy thì đừng có than nha.
Xem danh sách khách mời, Phương Bình suy nghĩ một chút mới nói: "Quên mời một số người."
Hắn đã từng xem danh sách này một lần, nhưng gần đây hắn rất bận, cũng chỉ hơi đảo qua một chút.
Ngày mai là tiệc Tông sư, bây giờ xem lại thì thấy thiếu một số người.
Trương Ngữ thấy thế, vội vàng nói: "Đều mời rồi, còn thiếu ai vậy?"
Chuyện này không thể quên được, có tới hay không là một chuyện, mời hay không là một chuyện.
Phương Bình trầm ngâm một lát mới nói: "Người thân của những học sinh và đạo sư hy sinh, tiệc Tông sư là khen công, là vinh quang, cũng không chỉ đơn giản là tiệc mừng Tông sư, đây là vinh quang Ma Võ!
Trước đây không cân nhắc đến chuyện này, hơi thất sách. Vậy đi, lập tức sắp xếp người tự mình đi tiếp. Mặt khác, ngày mai chúng ta tự mình đến đón những đạo sư bị thương khác."
Trần Vân Hi nhỏ giọng nói: "Người thân của các thầy trò trong Ma Võ, có cần mời một số đại biểu đến tham gia không?"
Thấy Phương Bình nhìn sang, Trần Vân Hi nhỏ giọng nói: "Tăng cường lòng trung thành, để người nhà tới tham gia tiệc Tông sư, cũng là cách để công nhận sự cống hiến của mọi người."
Trương Ngữ trầm ngâm chốc lát, cũng mở miệng nói: "Thật ra trước đây ta cũng có ý đó, nhưng ta cân nhắc đến chuyện lần này có quá nhiều người tham gia, mọi người đều là người mình, sau đó ngầm chúc mừng cũng không muộn..."
Phương Bình bật hơi nói: "Mời hết! Mời hết luôn! Mấy ngày nay ta không có quá nhiều thời gian quản cái này, nên đâm ra sót mất.
Có một số việc, đúng là sơ xuất rồi, như người thân của Đường lão sư nè, người nhà của mấy vị Tông sư nè, con cái của các viện trưởng nè, người nhà của các đạo sư nè... Mời hết!"
"Học viên thì sao?"
"Người nhà của học sinh ưu tú có thể đến..."
"Phương Viên cũng tới sao?" Trần Vân Hi có chút nhảy nhót nói.
Sắc mặt Phương Bình cứng đờ, không nhịn được cười nói: "Nó… Sao ngươi lại nghĩ đến nó?”
Trần Vân Hi cười trộm nói: "Phương Viên rất đáng yêu, ta cảm thấy nếu cô bé đến, chắc chắn sẽ rất vui.”
Phương Bình không nói thêm nữa, tiếp tục nói: "Chính phủ trung ương, ba bộ, bốn phủ, Tổng đốc phủ các nơi, 98 trường võ đại khác, ba trường quân đội, bao gồm cả thành Trấn Tinh, đều được phát thiệp mời, còn có ba công ty lớn, cùng với một ít học sinh đã tốt nghiệp của Ma Võ cũng phải phát thiệp mời.
Giới tông phái, cũng phải gửi thiệp mời, các ngươi xem còn sót ai không?"
Bây giờ nhớ cũng không muộn, ngày mai mới nhớ tới, thì chậm thật.
Trần Vân Hi nghe vậy vội vã nhìn lên, vừa nhìn vừa nhỏ giọng nói: "Ngày mai chúng ta có thể nhận rất nhiều lễ vật đúng không?"
Nhiều người như vậy, toàn là các thế lực lớn. Ba đại Tông sư tập thể làm tiệc Tông sư, dù có keo kiệt đến đâu cũng sẽ không ra tay quá hẹp hòi chứ?
Phương Bình xoa trán, Trương Ngữ nín cười không nói tiếng nào, yên lặng nhìn danh sách.
Trần Vân Hi hình như không thấy gì sai sai cả, Phương Bình nhìn nàng vài lần, không nhịn được nói: "Vân Hi, trước đây ngươi đâu có tính toán chi li như thế đâu?"
Chúng ta đang thương lượng chuyện mời khách, ngươi lại nói “nhận quà” rất nhiều, đâu cần phải nói chuyện này chứ!
Trần Vân Hi ngẩng đầu, ánh mắt có chút mờ mịt, là sao?
Phương Bình thấy nàng không hiểu vấn đề là gì, vô lực nói: "Không có gì."
Con bé này bị dạy hư rồi!
Tên khốn Tần Phượng Thanh, lần sau không cho hắn xuất hiện ở hội võ đạo nữa.

Ngay khi Phương Bình nhắc tới Tần Phượng Thanh, Tần Phượng Thanh đã đánh một quyền vào mắt Trần Hạo Nhiên!
Con mắt của Trần Hạo Nhiên ngay lập tức bầm tím!
Sắc mặt Tần Phượng Thanh nghiêm túc, cau mày nói: "Chiến pháp của ngươi rất có vấn đề, không rõ ràng, làm võ giả trung cấp, đầu là vị trí mà chúng ta cần phòng ngự nhất, cũng là nhược điểm quan trọng nhất của võ giả. Ta lại dễ dàng đột phá phòng ngự đầu của ngươi, nếu phải chiến đấu, rất dễ dàng bị nhanh chóng đánh giết!"
Trần Hạo Nhiên dụi dụi con mắt, cố nén cảm giác muốn rơi lệ, gật đầu nói: "Ngươi nói không sai... Nhưng..."
Trần Hạo Nhiên dừng một chút, vẫn là nói: "Ngươi cấp năm, ta cấp bốn, bị ngươi đột phá phòng ngự, cũng không phải đều do chiến pháp có vấn đề..."
Tần Phượng Thanh lắc đầu nói: "Vậy ngươi sai rồi, ta cũng mới cấp năm sơ kỳ thôi, lẽ nào ngươi đến đỉnh cấp bốn, chính là vì đánh nhau với cùng cấp? Làm hội trưởng hội võ đạo của Kinh Nam Võ Đại, người số một trong trường học, mục tiêu của ngươi chẳng lẽ chỉ có võ giả cùng cấp sao?
Nếu thật sự như vậy, vậy thì ngươi sẽ thua thiệt người khác càng nhiều.
Không cần ngươi vượt cấp tiêu diệt hoặc đánh bại kẻ địch, ít nhất cũng phải chịu được qua một đòn chứ?"
Sắc mặt Trần Hạo Nhiên nghiêm túc, trịnh trọng nói: "Tần huynh nói có lý!"
Làm võ giả thiên kiêu, ánh mắt vẫn đặt ở lứa cùng cấp, đúng là hơi nông cạn.
Thấy Trần Hạo Nhiên nghiêm nghị, Tần Phượng Thanh khẽ gật đầu, trong lòng mừng như điên, cơ hội đến rồi!
Phương Bình thích nhất là dùng đạo đức nói một đống thứ tào lao nghe rất có lý, lại khiến người khác bị thiệt to.
Trước đây mình đánh người... trong tình huống bình thường đều sẽ bị trả thù.
Hiện tại, nhìn xem, đánh Trần Hạo Nhiên, hắn còn phải cảm ơn mình chỉ điểm hắn!
Tần Phượng Thanh tự nhủ, có một số việc nhất định phải học tập cẩn thận, nghĩ tới đây, Tần Phượng Thanh làm nóng người, cười ha hả nói: "Không khách khí, Trần huynh, vậy chúng ta tiếp tục, chờ ngươi có thể ngăn cản ta đánh trúng đầu ngươi, thì lần tỉ thí này sẽ ý nghĩa."
"Vậy thì tiếp tục!"
Trần Hạo Nhiên thở ra một hơi, tiếp tục đi, trong lúc huấn luyện chịu khó chịu khổ nhiều một chút, thời khắc sống còn mới có càng nhiều cơ hội chiến thắng.

Tần Phượng Thanh điên cuồng đánh Trần Hạo Nhiên, Phương Bình cũng gần như làm xong danh sách khách mời.
Làm xong những thứ này, Phương Bình nhìn về phía Trương Ngữ, trầm ngâm chốc lát nói: "Ngày mai, học viên từ cấp ba trở lên trong trường, toàn bộ tập hợp, đến cổng trường tiếp khách!
Cũng khiến cho các giới biết, Ma Võ thật ra không làm tiệc Tông sư, căn cơ của Võ Đại vẫn là học sinh!"
"Đều đi?"
Trương Ngữ hơi kinh ngạc, Phương Bình gật đầu.
Trương Ngữ nghe vậy dừng một chút, một lát mới nói: "Hiện nay, trong trường có một cấp sáu, ba cấp năm, 48 cấp bốn, 412 cấp ba... thật sự muốn mời hết á?"
Phương Bình sửng sốt một chút, hắn đã lâu không hỏi những việc này, lúc này mới biết lại có nhiều người như vậy vào cấp ba!
"Cấp ba có hơn 400 người?"
Trương Ngữ gật đầu nói: "Hừm, hơn 400 người, hơn nữa còn đang không ngừng tăng lên!"
"Nhiều như vậy sao?" Phương Bình xoa xoa mặt, gần đây số người đột phá càng ngày càng nhiều, hắn cũng có chút bất ngờ.
Sắc mặt Trương Ngữ có chút phức tạp, nhẹ giọng nói: "Năm ngoái cuối tháng 8, lúc chúng ta bàn giao, trường học có 9 cấp bốn, 51 cấp ba... Bây giờ chưa đến một năm, Phương Bình... Quả nhiên ngươi mới là người thích hợp nhất dẫn dắt Ma Võ phát triển."
Phương Bình lắc đầu, không có tâm tư khoe khoang, thuận miệng nói: "Cũng không liên quan gì đến ta, Ma Võ bạo phát, thực ra là do 60 năm qua tích lũy.
Chân chính dẫn dắt Ma Võ đi tới hiện tại, là lão hiệu trưởng, là những thế hệ trước."
Bạn cần đăng nhập để bình luận