Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1123

Nửa giờ sau.
Lão Lý chạy đến hội võ đạo, nhìn thấy Phương Bình, lão Lý cũng không nhiều lời, nói thẳng trọng điểm: "Phá Không Kiếm Quyết là của ta, ngoài ra, nếu còn tinh hoa sinh mệnh, cho ta người cân, tám cân, sắp tới ta muốn bế quan."
Phương Bình nhìn ông một hồi, khẽ thở dài: "Kiềm chế một chút, ta đầu tư nhiều cho ngài như vậy, nếu ngài chỉ diệt được một tên cấp chín rồi ngủm củ tỏi, vậy thì thiệt thòi lớn lắm á, ít nhất cũng phải giết được tuyệt đỉnh mới có thể bồi thường thiệt hại cho ta."
Lão Lý vuốt cằm cân nhắc một hồi, lát sau mới nói: "Độ khó quá lớn, chuyện đó tính sau đi, chờ ta tu được 10 triệu cal khí huyết, ta sẽ đi làm thịt tuyệt đỉnh!"
Phương Bình bật cười, cũng không tiếp tục, mở miệng nói: "Đồ còn chưa đưa đến mà, khi nào nhận được sẽ giao cho ngài, tinh hoa sinh mệnh thì... Trước hết cho ngài 33 cân, ráng sống thêm mấy ngày đi."
90 cân tinh hoa sinh mệnh, cho Vương Kim Dương 5 cân, cho Bộ trưởng Vương 2 cân, lại cho lão Lý 33 cân, Phương Bình còn lại 50 cân.
Lão Lý hơi ngạc nhiên và bất ngờ: "Còn dư lại nhiều vậy hả?"
"Ừm, ngài dùng tiết kiệm chút đi, rèn Trường Sinh Kiếm sao rồi?"
"Chờ lão Ngô đến cấp chín mới rèn kiếm, trường học hiện đang thu mua một số vật liệu phụ."
"Có thần binh cấp chín và chiến pháp do tuyệt đỉnh sáng tạo... Ma Võ lần này xem như chân chính có hai vị có chiến lực cấp chín rồi!"
Phương Bình cũng mừng rỡ, Ma Võ càng mạnh, hắn càng có cơ sở chơi liều.
Ở Hoa Quốc, Ma Võ mới là chỗ dựa lớn nhất của hắn. Phương Bình hắn có vô số thứ tốt, thật sự cho rằng những nhân vật tai to mặt lớn kia không nhìn thấy chắc? Hắn có nhiều điều bất thường, nhưng những người kia đều không ai vạch trần hay làm khó hắn, cũng bởi vì có sự tồn tại của Ma Võ.
Trước đây, chỉ có cường giả cấp bảy, cấp tám chú ý đến Phương Bình, bọn họ không dám trêu vào Ma Võ. Bây giờ, cấp chín, thậm chí bao gồm cả tuyệt đỉnh cũng đã chú ý đến hắn.
Nhưng tuyệt đỉnh không quá để ý chuyện này, cường giả cấp chín thì... Sau khi Ngô Khuê Sơn thể hiện thực lực, Lý Trường Sinh vạn đạo hợp nhất, cấp chín cũng không dám thất thố đi tìm Phương Bình.
Nếu không có bối cảnh, có một số việc, Phương Bình căn bản không có cách nào làm được.
Vương Kim Dương xuất thân từ Nam Võ, lúc trước khi gây gổ với hai công ty lớn, Ma Võ trực tiếp xây dựng tuyến sản xuất tự cung tự cấp, còn vơ vét được một phần bồi thường lớn.
Vương Kim Dương thì sao?
Lúc đó hắn cũng nói, Nam Võ muốn xây dựng tuyến sản xuất tự cung tự cấp, kết quả, cho đến bây giờ, không ai nói gì về vấn đề này.
Hai công ty lớn trực tiếp mặc kệ hắn!
Có bản lĩnh thì tự mà xây dựng tuyến sản xuất, một trường không có Tông sư, người khác đã không gây sự với ngươi thì thôi, ngươi còn dám chạy đến gây sự, đừng trách mọi người không khách khí.
...
Tiễn lão Lý rời đi, Phương Bình bắt đầu bận rộn.
Trần Vân Hi lại gọi điện thoại đến, hỏi Phương Bình xem còn tinh hoa sinh mệnh không, cô nàng muốn mượn một ít cho ông nội dùng.
Nghe cô nàng nói "Mượn một chút, ký giấy nợ, nhất định trả", Phương Bình thấy hơi buồn cười.
Đến khi Phương Bình nói hắn còn một ít, bảo Trần Vân Hi và Trần Diệu Đình cùng đến Ma Võ lấy, Phương Bình dường như nghe được tiếng gầm gừ hừ lạnh của Trần Diệu Đình!
Hình như lão già này giận dữ lắm.
Lúc Phương Bình cúp điện thoại, hắn bất giác lắc đầu, người già rồi mà còn nóng tính thế không biết, ta đã đồng ý cho ngài mượn rồi, thế mà ngài vẫn còn làm mình làm mẩy như vậy, người già đúng là khó hầu hạ.
...
Bận bịu tối mặt tối mũi, nhất thời, Phương Bình chẳng rảnh chút nào.
Lý Hàn Tùng và Vương Kim Dương vẫn chưa đến, lần này, hai người trở về trường cũng bận rộn đủ chuyện.
Lý Hàn Tùng cân nhắc đến Ma Võ làm đạo sư, Vương Kim Dương trở về Nam Võ xử lý và sắp xếp một số chuyện.
Sau khi Trương Thanh Nam dùng một lượng lớn tinh hoa sinh mệnh, cả người cũng đã tỉnh táo lại, lực lượng tinh thần bị thương không nhẹ, rốt cuộc có thể khỏi hay không, hiện tại cũng khó nói.
Bản thân Trương Thanh Nam cảm thấy không có vấn đề gì, nhưng tạm thời cũng chưa đột phá đến đỉnh cấp sáu, tạm thời cũng không xác định được liệu có di chứng về sau hay không.
...
Mãi cho đến ngày 7 tháng 5.
Một vị Tông sư đích thân đưa đồ vật đến cho Phương Bình, cũng ngày hôm đó, hai ông cháu Trần Vân Hi và Trần Diệu Đình cũng đến Ma Võ.
Trong phòng khách.
Sau khi nhận được những thứ đã đổi, ánh mắt Phương Bình khẽ nhúc nhích.
Số liệu thay đổi rồi!
Tài phú: 620 tỷ (chuyển đổi)
Khí huyết: 7805 cal (7805 cal)
Tinh thần: 900 hz (940 hz)
Tôi cốt: 177 đốt (100%), 29 đốt (90%)
Không gian chứa đồ: 100 mét khối (+)
Năng lượng bình phong: 10.000 điểm tài phú/phút (+)
Mô phỏng khí tức: 100.000 điểm tài phú/phút (+)
Lần này, hệ thống tăng cho hắn 120 tỷ điểm tài phú, không ít.
Dù sao giá cả do chính phủ đưa ra cũng hơi hố hắn, có một số thứ giá cả khá cao, Phương Bình không quá để ý.
Có thể tăng cho hắn 120 tỷ, nhiều hơn giá trị tinh hoa sinh mệnh đã cho mượn.
Hiện tại, Phương Bình xem như đã triệt để tổng kết toàn bộ thu hoạch lần này.
"620 tỷ điểm tài phú, một đống thiên tài địa bảo giá trị hơn 120 tỷ, một thanh thần binh cấp tám, hai thanh thần binh cấp bảy, 50 cân tinh hoa sinh mệnh, 10 tỷ đá năng lượng cao cấp. Cộng thêm giấy nợ cao ngất của lão Lý, lão Ngô nợ 100 tỷ, Đại Sư Tử và các lão sư khác nợ 12 tỷ, Lưu lão nợ 10 tỷ, Bộ trưởng Vương nợ 7 tỷ, lão Trần nợ 2 tỷ...
Phía trường học, những thứ lấy được từ thành Nguyệt Quế đổi được 700 ngàn điểm thưởng, tổng cộng là 2,5 triệu điểm thưởng, sau này thống nhất hóa sẽ là 5 triệu điểm thưởng."
Không tính không biết, tính xong, Phương Bình cũng tự chấn động rồi. Tài sản của hắn đúng là nhiều đếm không xuể! Phương Bình dám chắc, chỉ có cường giả tuyệt đỉnh mới giàu hơn mình, cấp chín đảm bảo không ai giàu bằng mình.
Cường giả như Nam Vân Nguyệt cũng chẳng có bao nhiêu tiền, có tiền cũng đầu tư vào tu luyện, có thể thấy được, các cấp chín khác chỉ có thể càng nghèo.
Lúc Phương Bình đang kết sổ, Trần Diệu Đình ở bên cạnh nhìn thấy hắn đổi được vô số thứ tốt, hai mắt hoa lên.
Thằng nhóc này giàu quá bây!
Lúc này, Trần Diệu Đình bỗng có suy nghĩ muốn bán cháu gái!
"Quả Bách Thối, hoa Tố Mạch, quả Uẩn Thần... Những thứ này là bảo vật quý giá với võ giả trung cấp..."
Nhớ đến trước kia, Trần Diệu Đình mạnh mẽ vỗ ngực nghĩ, chẳng lẽ ông không đủ tài nguyên nuôi cháu gái để đấu với Phương Bình chắc?
Lúc đó tự tin vô cùng, hiện tại... Lão Trần thầm ôm tim đau lòng.
Ta thật đấu không lại!
Vị Tông sư Quân bộ kia cũng không ở lâu, lão Lý lấy được Phá Không Kiếm Quyết rồi cũng rời đi.
Mọi người rời đi, trong phòng khách chỉ còn lại vài người là Phương Bình và hai ông cháu họ Trần.
Phương Bình thấy Trần Diệu Đình tức giận mặt mũi méo xệch, bất giác cười nói: "Ông Trần, thương thế của ngài không hề nhẹ hơn thương thế của hiệu trưởng bọn ta, muốn khôi phục hoàn toàn thì cũng phải cần chừng mười cân, tám cân tinh hoa sinh mệnh đó."
Trần Diệu Đình hừ nói: "Không cần, lần này ta chỉ đưa Vân Hi về Ma Võ, thương thế của ta, ta tự giải quyết!"
"Ông nội!"
Trần Vân Hi khẩn cầu nói: "Ông đừng gắng gượng chịu đựng nữa, Phương Bình cũng đã nói cho mượn rồi mà, ông bị thương chưa lành, sao con có thể yên tâm được."
Trần Diệu Đình đen mặt nói: "Còn chưa đến mức để con bận tâm như vậy, hơn nữa, một hai cân tinh hoa sinh mệnh thì nên để dành lại thì hơn..."
Ông còn chưa dứt lời, Phương Bình đã lấy ra một cái bình nhỏ, nói: "10 cân, có lẽ đã đủ cho ông khôi phục thương thế rồi, ngoài ra cũng sẽ giúp ích cho quá trình rèn đúc kim thân sau này của ông."
Trần Diệu Đình dại mặt ra, sao thằng nhóc này còn nhiều dữ vậy?
Phương Bình cười ha hả nói: "Trước đây ta tích trữ được một ít, ít nhiều cũng phải để lại một chút, nhưng nhiêu đây là toàn bộ tài sản của ta rồi. Ông Trần, ta trước nay không keo kiệt, về phần ký giấy nợ, chỉ là đùa một chút thôi. Thật ra ta có sở thích sưu tầm, muốn sưu tầm một số vật dụng quý giá của một số cường giả Tông sư. Sưu tầm giấy nợ cũng đáng giá lắm chứ bộ."
Cho Trần Diệu Đình, thật ra Phương Bình không định đòi lại, vì phần tinh hoa sinh mệnh này đã được tính rồi.
Bộ trưởng Vương cũng vậy!
Trong số tất cả mọi người, món nợ mà Phương Bình muốn thu về nhất, chính là 100 tỷ của lão Ngô. Nếu lão Ngô đồng ý dùng thần binh gán nợ, điểm tài phú của Phương Bình có thể vượt qua 700 tỷ. Nhưng hiện tại cũng không vội, chờ đến khi 900 tỷ rồi tính.
Bạn cần đăng nhập để bình luận