Toàn Cầu Cao Võ

Chương 619: Mộc tú vu lâm (2)

"Hy vọng tất cả những ai dự thi đều dốc hết sức mình để chiến thắng đối thủ, đó mới là sự tôn trọng tối cao mà các bạn dành cho đối thủ của mình!
Thắng không kiêu bại không nản, võ giả cấp một là căn cơ của võ đạo, con đường luyện võ dài đằng đẵng, chúng ta tranh nhau một sớm một chiều, cũng tranh nhau xem ai đi xa hơn!
Hy vọng một ngày nào đó có thể cùng các bạn ngăn địch, tôi chờ các bạn bước lên con đường của các cường giả chí tôn, mong các bạn cùng nhau nỗ lực!"
Dứt lời, Phương Bình bay lên trời, ngự không rời đi.
Nhóm đạo sư Ma Võ cũng lập tức ngự không, chớp mắt biến mất trước mặt mọi người.
Các ký giả đều há hốc mồm, vậy là kết thúc rồi á?
Còn tưởng rằng phải vào bên trong nhà thi đấu chứ, không phải nói bên trong đã chuẩn bị xong hết rồi hay sao?
Kết quả thì sao?
Kết quả xuất hiện một đám cường giả bay trên trời, Phương Bình chỉ nói mấy câu, sau đó những người này cùng nhau ngự không chạy rồi?
"Vậy là kết thúc rồi?
"Hẳn là vậy... Phải không?"
"Ôi đệt, tôi còn tưởng rằng lễ khai mạc ít nhất phải kéo dài mấy tiếng, thế là xong rồi?"
"..."
Các ký giả phóng viên bàn tán sôi nổi, trong đám người, Lưu Đại Lực cẩn thận từng li từng tí một ngẩng đầu lên, thở nhẹ một hơi: "Cũng may là kết thúc rồi."
"Tên kia... Đã đến mức có thể bay rồi, tốc độ nhanh thật!"
Trước đây Phương Bình, chỉ có thể đạp không, cũng không biết bay.
Hiện tại lại biết bay, đó là chưa nói người ta mang theo mấy trăm cường giả biết bay khác đến.
Lưu Đại Lực kém chút bị dọa tè ra quần rồi.
Nhiều cường giả như vậy, nếu như mình bị Phương Bình phát hiện, liệu có bị đánh chết không?
Ngay trong lúc Lưu Đại Lực miên man suy nghĩ, trên không, bỗng nhiên có cường giả cao giọng hét lớn: "Võ giả dự thi đến khu vực thi đấu, vòng loại chính thức bắt đầu!"
"Học viên Ma Võ, hỗ trợ chính quyền thành phố duy trì trật tự, phát hiện người vi phạm luật, giết không luận tội!"
"..."
Cường giả không ai biết tên, cũng không thấy người, chỉ có âm thanh không ngừng vang vọng trong không trung, truyền khắp hơn nửa Ma Đô.
Một số cường giả Tông sư đua nhau chửi đổng.
Mấy tên Ma Võ này thật huênh hoang!
Mấy trăm người ngự không thì thôi, bây giờ Tông sư cũng ra mặt thị uy, muốn chơi lớn mà!
...
Cũng trong lúc đó.
Phủ Tổng đốc Ma Đô.
Tổng đốc Ma Đô nhìn về Ngô Khuê Sơn, nhẹ giọng nói: "Hạng nhất hạng nhì thật sự quan trọng như vậy sao?"
Ngô Khuê Sơn cười lắc đầu nói: "Không phải là vấn đề hạng nhất hạng nhì, như Phương Bình nói, giới võ đạo bây giờ như ao tù nước đọng, không đủ đặc sắc, không đủ sinh động, những người như chúng ta già rồi, không đáng kể nữa.
Nhưng hiện tại cần có một luồng gió mới giúp giới võ đạo sống động hơn.
Ma Võ hành động, Kinh Võ sẽ có hành động, Kinh Võ hành động, các võ đại khác cũng phải hành động, tất cả võ đại đều có hành động, trên thực tế, toàn bộ giới võ đạo sẽ bị khuấy động.
Nói lời thực tế một chút, chính phủ thúc đẩy lâu nay cũng chẳng hiệu quả bằng một giải thi đấu võ đạo..."
"Có lẽ vậy, Ma Đô cũng hy vọng Ma Võ có thể đi càng cao hơn, nhưng đừng xuất hiện tranh chấp lớn với Kinh Võ, canh tranh là chuyện tốt, cũng là mục đích tồn tại của nhiều trường võ đại, chỉ sợ..."
Ngô Khuê Sơn lắc đầu nói: "Không cần lo lắng, đối đầu với kẻ địch mạnh, chúng tôi đều nắm chắc, học viên cạnh tranh là chuyện của học viên, thầy cô như chúng tôi sẽ không nhúng tay."
Tổng đốc Ma Đô liếc ông một cái, khẽ cười: "Cũng phải, Xà Vương cũng không ngốc, Kinh Võ hiện có những 5 vị cường giả cao cấp..."
Ngô Khuê Sơn nhẹ như mây gió nói: "Thật muốn tranh tài, Ma Võ cũng không sợ."
"Ông cứ ở đó mà mạnh miệng đi."
Tổng đốc Ma Đô nở nụ cười, suy nghĩ một chút lại nói: "Sao mấy ông không đứng ra, toàn để thằng nhóc Phương Bình kia ra mặt?"
"Em ấy có ý tưởng này, chúng tôi để em ấy làm, con đường của mình vẫn phải do mình đi."
"Thực lực vẫn hơi yếu một chút, kiêu căng quá mức không hẳn là chuyện tốt, nên khiêm tốn một chút sẽ có lợi cho quá trình trưởng thành tương lai hơn."
Nói xong, Tổng đốc Ma Đô lại nói: "Ngoài ra, tôi vừa mới nghe người ta báo cáo, cậu ta tuyên truyền võ giả tà giáo đáng chém trước mặt mọi người, đây không phải là chuyện tốt.
Chúng ta nói nói một chút thì không sao, cũng sẽ làm như vậy, cậu ta có thể hành động, nhưng không thể nói quá lên như vậy.
Là hội trưởng hội Ma Võ, thái độ kiên quyết của cậu ấy sẽ không chỉ ảnh hưởng đến Ma Võ, có lẽ trong vài năm tới, sẽ ảnh hưởng đến sự thay đổi chính sách của toàn Hoa Quốc.
Người tầm nói có thể nói, người có địa vị cao có thể nói, một thiên kiêu còn chưa trưởng thành nói lời này, rất dễ bị người nhằm vào."
Ngô Khuê Sơn hơi nhíu lông mày, suy nghĩ một chút: "Em ấy có suy nghĩ của em ấy, cứ chờ xem sao."
Tổng đốc Ma Đô không nói gì nữa, dời chủ đề: "Hiện tại, thái độ của thành Tây Phượng thái độ không rõ, thành Tây Phượng tham chiến, áp lực của chúng ta sẽ càng lớn hơn, ông có chắc chắn tiến vào cấp chín không?"
Ngô Khuê Sơn trầm mặc, sau một lát mới lắc đầu nói: "Con đường cấp chín khó đi, khó, quá khó khăn, có thể mười năm, có thể hai mươi năm..."
"Ôi chao!"
Một tiếng thở dài vang lên, Tổng đốc Ma Đô cùng Ngô Khuê Sơn đều không nói nữa.
Cấp chín quá khó khăn.
Không lên cấp chín, dù là cường giả kim thân cấp tám cũng không quyết định được thắng bại.
Một khi thành Tây Phượng tham chiến, đồng nghĩa sẽ xuất hiện thêm một vị cường giả cấp chín, Ma Đô cũng cần làm tốt khâu chuẩn bị tương ứng, nhất định phải có thêm một vị cường giả cấp chín kinh sợ và khắc chế đối phương.
Nhưng nào có nhiều cấp chín như vậy.
Toàn bộ Hoa Quốc, có bao nhiêu cấp chín?
Địa quật nhiều như vậy, các nơi hầu như đều cần cấp chín tọa trấn, hiện tại cũng chỉ có lực lượng cơ động như trước đây, các Trấn thủ sứ cũng không thể không tiến vào địa quật để đe dọa đối phương.
...
Cùng lúc đó.
Ma Võ.
Phương Bình vừa đáp xuống đất, lập tức lấy điện thoại di động ra, gọi điện thoại, cắn răng nói: "Lập tức lập tổ tuần tra, trong nhóm phóng viên có một người tên là Lưu Đại Lực, nhìn rất hèn mọn... Đúng, chính là người lần trước bị hiệu trưởng Trần chôn trong đất ấy."
"Bắt hắn ta lại cho tôi!"
"..."
"Danh nghĩa?"
"..."
"Muốn danh nghĩa gì chứ! Hắn ta thiếu tiền không trả, không đúng, là hãm hại lừa tiền… lừa tiền của người khác, ôm tiền bỏ trốn, tên này phải bị bắn chết mới được!"
"..."
"Lá gan quá béo quá mập, lại dám xuất hiện tại Ma Đô!"
"..."
"Không phải lừa tôi!"
Phương Bình rống lên một tiếng, phủ nhận nói: "Hắn ta dám lừa tiền của tôi ư, chán sống rồi? Là của người khác, bạn tôi! Bớt nhiều lời, nhanh lên, đừng để hắn ta chạy, để tôi bắt được hắn ta, lần này hắn chết chắc rồi!"
"..."
Cúp điện thoại, Phương Bình thở ra một hơi, thằng cha Lưu Đại Lực kia thật chán sống rồi.
Lại dám xuất hiện dưới mí mắt mình.
Thật sự nghĩ mắt mình mù chắc?
Nếu không phải kiêng kỵ hiện trường có nhiều người, mình phải duy trì hình tượng cao thượng, Phương Bình đã sớm truy sát hắn ta trước mặt mọi người rồi.
"Thằng cha này, lần này tuyệt đối đừng để mình bắt được, để mình bắt được, thách hắn sống dễ chịu được!"
Đây là lần đầu tiên cậu bị người khác hãm hại, thật sự bị người khác lừa tiền cướp bạc, trong lòng đúng là có ý nghĩ muốn đánh chết hắn ta.
Mình quyết đấu sinh tử, quay vài cái video kiếm tiền, thế mà tên khốn này lại dám ôm số tiền lớn bỏ trốn, gan mập béo mỡ rồi.
"Trước hết đi lĩnh phúc lợi của hội võ đạo đã, cuối năm thi đấu giao lưu, e là không tốt lắm, kịp thời bước vào đỉnh cấp bốn lại tính."
Ma Võ lộ liễu như vậy, Phương Bình lại lớn lối như thế, Kinh Võ lại không hề có động tĩnh gì, vậy cũng uổng danh tiếng hạng nhất rồi.
Phương Bình có thể tưởng tượng được, Kinh Võ bây giờ có lẽ đã đang thương lượng xem làm sao đối phó cậu rồi.
Vòng loại cuộc thi đấu võ đạo oanh oanh liệt liệt bắt đầu.
Trên từng sàn đấu riêng biệt đều có ký giả phóng viên quay phim và phỏng vấn.
Lưu Đại Lực lẫn trong đám người cũng tìm được một sàn đấu để xem xét đánh giá thí sinh, anh ta chuẩn bị sàng lọc một số tuyển thủ hạt giống để chọn phỏng vấn.
Kết quả mới vừa nhìn một hồi, Lưu Đại Lực cảm nhận được nguy cơ.
Hình như... Bị người nhìn chằm chằm rồi!
Khi nhìn thấy hai võ giả mặc đồng phục Ma Võ tiếp cận, Lưu Đại Lực phản ứng vô cùng nhanh, cũng không chờ bọn họ lại gần, chớp mắt liền bỏ chạy mất tiêu rồi. Lưu Đại Lực cấp ba cao kỳ, so với đám học viên Ma Võ, anh ta cũng là cường giả.
Anh ta có ý định muốn chạy, người bình thường đúng là không thể bắt được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận