Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1531

Địa quật có cường giả cấp Chân Vương sống hơn ngàn năm.
Hiện tại là năm Thần Lục thứ 1040, có rất ít người biết, năm bắt đầu lịch Thần Lục có liên quan đến trận chiến năm đó!
Trận chiến ngàn năm trước, tuy không nổi danh như trận ở Vương Chiến Chi Địa, cũng không sánh bằng trận chiến của Yêu Hoàng, nhưng trận chiến này, có người đã đích thân trải qua!
Những người này đã sống ở thời đại kia, họ biết Ma Đế đáng sợ như thế nào!
Hiện nay, nghe đồn Ma Đế phục sinh rồi, các cường giả Chân Vương đời trước nhắc đến tên "Ma Đế", lệnh truy nã Phương Bình của Phong Vương và Hòe Vương ở các vực lân cận chớp mắt biến thành lệnh truy nã toàn 108 ngoại vực.
Hơn nữa, đại chiến sắp diễn ra, lúc này, vùng cấm cũng có ý muốn gây xích mích nội bộ nhân loại.
Võ Vương che chở Phương Bình, Nguyệt Vương mới lên cấp Chân Vương nhận ân huệ của Phương Bình. Hai vị vương giả che chở, rất khó giết Phương Bình.
Chỉ khi nào nhân loại nội chiến, Võ Vương và Nguyệt Vương mới xảy ra xung đột, ngăn cách với các cường giả cấp Chân Vương khác, thậm chí trở mặt thì càng tốt.
Chỉ cần Phương Bình không còn, mặc kệ là hắn chết trong tay nhân loại hay không, bọn họ đều có thể mượn cớ để nói chuyện, giương cung không bắn, để cường giả của Phục Sinh Chi Địa tự sinh ra hoài nghi.
Một khi cường giả Phục Sinh Chi Địa xảy ra nội chiến, bọn họ sẽ có cơ hội!
...
Ngày này, có ảnh hưởng vô cùng lớn.
Tên tuổi của Phương Bình nổi danh ở cả hai thế giới.
Ma Đô địa quật, Ngô Khuê Sơn khóc không ra nước mắt, phiền phức đến rồi.
Mỗi nơi đều có phản ứng với tin tức này.
...
Trong thành Tử Cấm, khi Phương Bình nghe tin, gương mặt hắn thể hiện rõ sự bi phẫn và bất đắc dĩ!
"108 vực truy nã ta?"
"Truy nã tuyệt đỉnh cũng không đến nỗi như vậy đi!"
"Hay là ta tự dâng đầu mình đến cho họ! Ít nhiều cũng có thể đổi được chút lợi lộc về cho mọi người!"
"Ma Đế phục sinh cái gì, vớ vẩn! Ta làm quái gì có liên quan đến Ma Đế!"
Địa quật có thể lấy được tin tức của nhân loại, nhân loại cũng có thể thu được tin tức của địa quật.
Tin tức về chuyện Phương Bình là Ma Đế Mạc Vấn Kiếm phục sinh, địa quật dường như cũng không có ý định giấu, rất nhanh, tin tức đã đến tai Lý Chấn.
Lúc này, Lý Chấn lại xuất hiện, nhìn chằm chằm Phương Bình hồi lâu, không quá chắc chắn nói: "Ngày đó ở Vạn Nguyên Điện, ngươi không có cảm ứng gì sao?"
"Không có!"
Phương Bình căm tức nói: "Mạc Vấn Kiếm là Mạc Vấn Kiếm, ta là ta, ta cùng Mạc Vấn Kiếm có quan hệ gì?! Nếu ta sống hơn 2000 năm mà không thể bình định được địa quật, vậy cũng quá phế, sống quá uổng phí!
Mạc Vấn Kiếm có thể so với ta sao? Căn bản không cùng một đẳng cấp!"
"..."
Lý Chấn cảm thấy tính khí của ông ngày hôm nay rất tốt, rất kiên nhẫn, nếu không, ông thật sự muốn đập chết thằng nhóc khốn kiếp này.
Mạc Vấn Kiếm là cường giả được đồn rằng đã đi ra ba con đường. Trấn Thiên Vương bước ra con đường thứ hai mà đã được xưng tụng là đệ nhất cường giả tuyệt đỉnh. Đủ để thấy cường giả đi đường ba con đường mạnh đến cỡ nào.
Địa quật sợ Phương Bình là Mạc Vấn Kiếm phục sinh cũng là điều có thể thông cảm được.
Ngược lại, Phương Bình lại không lọt mắt Mạc Vấn Kiếm, điều này khiến Lý Chấn mệt mỏi chán chường.
Nói vậy, thằng nhóc này nhìn bên ngoài thì cung kính với mình, trên thực tế, nó cũng không xem mình ra gì rồi?
Chính mình còn không bằng Mạc Vấn Kiếm đây!
Lý Chấn không muốn nói gì, một lát sau, lạnh lùng nói: "Trương Đào còn chưa giải quyết xong chuyện ở vực Nam Thập Bát sao?"
Ông không muốn để ý đến Phương Bình, chờ Trương Đào trở về, lấy được công pháp từ Phương Bình, sau đó ném thằng nhóc này đến một nơi nào đó, cấm hắn không được vào địa quật Hoa Quốc.
Về phần không vào địa quật, làm sao tiến bộ... Hừ, nói nhảm, nếu có công pháp, không thiếu vật chất bất diệt, ép hắn bế quan cũng đủ tiến bộ nhanh rồi. Miễn để hắn đi loanh quanh gây chuyện.
Hiện tên này đang bị người người gọi đánh, còn đáng ghét hơn bản thân Lý Chấn, ít nhất ông có thực lực, người khác cũng không dám chọc ông.
Nhưng thằng nhóc này, chỉ là một võ giả cấp bảy, không có thực lực áp đảo người khác, không giết hắn thì giết ai?
Lý Chấn vừa nhắc đến Trương Đào, không lâu sau, Trương Đào trở về. Không chỉ Trương Đào, Nam Vân Nguyệt cũng trở về.
Vừa về, ông đã nhanh chóng triệu tập mọi người.
...
Tại một cung điện trong Tử Cấm Thành.
Trương Đào chờ Phương Bình vào cửa, cười ha hả nói: "Không tệ, làm rất tốt! Ngươi nổi danh rồi, nổi tiếng lắm luôn! Sau này ta không bảo vệ được ngươi rồi, ngươi tự cầu phúc đi!"
"Đừng mà!"
Phương Bình bất đắc dĩ, kêu oan nói: "Bộ trưởng, ta như thế này là vì ai, chẳng lẽ ngài không biết sao? Còn không phải là vì mọi người, vì nhân loại, vì Hoa Quốc sao. Sao bây giờ giống như tất cả là lỗi của ta vậy, oan cho ta quá!"
Trương Đào cười ha hả nói: "Không thể nói như thế. Ta không bảo ngươi vào địa quật mắng Hòe Vương, đúng không? Chính ngươi nhất định phải mắng, kém chút nữa Hòe Vương đã tức hộc máu rồi.
Ta cũng không kêu ngươi nói mình là tuyệt đỉnh phục sinh mà? Nhưng ngươi nhất định phải nói, còn gào lên 'một đòn tuyệt đỉnh'.
Ta cũng không xúi ngươi nói Giới Vực có lão tổ. Nhưng ngươi lại hùng hổ kêu gào, còn nói đã liên hệ với 9 vị lão tổ tuyệt đỉnh..."
Trương Đào thuật lại, các cường giả ở nơi đây đều bật cười. Thằng nhóc này lúc trước diễn sâu dễ sợ, bây giờ biết sợ là gì chưa?
108 địa quật truy nã một vị cấp bảy, Phương Bình đã sáng tạo ra một sự kiện có thể ghi vào lịch sử, trước đây chưa từng có, sau này có lẽ cũng sẽ không ai dám bắt chước.
Phương Bình buồn phiền nói: "Đó không phải là vì muốn khiến hắn hận ta sao? Nếu không, làm sao có thể khiến Hòe Vương truy sát ta..."
"Được rồi!"
Trương Đào ấn ấn tay, không tiếp tục đề tài này, thờ ơ nói: "Không vào địa quật, không ra nước ngoài là được, có gì đâu mà làm quá lên. Tại Hoa Quốc, ngươi không chết được."
Sắc mặt Phương Bình khó coi, ta không vào địa quật, ta đi đâu tìm điểm tài phú? Không có điểm tài phú, ta làm sao có thể nhanh chóng tu luyện. Không có điểm tài phú, những người đang ở nơi này có lẽ đã chết không bao nhiêu người rồi!
Trương Đào mặc kệ hắn, thật ra, ông cũng cảm thấy Phương Bình cần nhiều thời gian bế quan tu luyện.
Nói xong chuyện này, Trương Đào nhìn bốn phương, mở miệng nói: "Lần này, Hòe Vương đã thua Tử Cấm địa quật. Hắn đã di dời mỏ khoáng, dẫn đi tất cả võ giả cao cấp, nhưng lại để lại mấy chục triệu nhân loại địa quật.
Mấy chục triệu người này cũng là một phiền toái.
Trường hợp này cũng là lần đầu tiên chúng ta gặp phải, khác hoàn toàn với Thiên Nam địa quật.
Thiên Nam địa quật chưa bị từ bỏ, chỉ có hạn chế, cao cấp không tham chiến.
Nhưng bên này, đám người này bị vứt bỏ, nghĩa là có thể tùy ý tiêu diệt. Nhưng mấy chục triệu người địa quật, lẽ nào chúng ta có thể ra tay tàn sát hết sao?
Nếu xử lý hết, địa quật còn rất nhiều nhân loại là người bình thường, hoàn toàn không biết gì, thậm chí còn có rất nhiều trẻ con còn mặc tã.
Song phương khác tộc, võ giả chúng ta đều mang suy nghĩ, không cùng chủng tộc, có thể tiêu diệt. Nhưng một đám người thường địa quật, có thể làm gì chúng ta?
Không giết, để lại mấy chục triệu người tồn tại, làm sao chúng ta có thể cải tạo Tử Cấm địa quật thành lãnh địa của chúng ta?
Không thể do dự, cuộc chiến chủng tộc, phải giết cũng là giết, nhưng mấy chục triệu người... vẫn nên thận trọng thì hơn.
Một khi khiến cường giả địa quật sinh lòng thù hận, tất cả thành trì của 108 ngoại vực đều mang cảm giác thương hại lẫn nhau... sau này sẽ rất phiền."
Trương Đào kể ra lợi và hại, sau đó nhìn về phía mọi người nói: "Ý kiến của mọi người như thế nào?"
Mọi người liếc mắt nhìn nhau, hồi lâu, Điền Mục trầm giọng nói: "Ta chỉ chấp hành mệnh lệnh của Quân bộ, nghe theo Tư lệnh định đoạt!"
Lý Chấn liếc ông ta một cái, lúc này ngươi nói ta quyết định? Bình thường sao không thấy ngươi biết điều như vậy.
Cân nhắc trong chốc lát, Lý Chấn mở miệng: "Như vậy đi, nếu tất cả cao cấp đều đã được mang đi, vậy thì trong số võ giả trung cấp... tiêu diệt toàn bộ võ giả cấp sáu!"
Nghe vậy, Phương Bình cũng hơi khâm phục sự quả quyết của vị này. Thời khắc quan trọng, Tư lệnh Lý vẫn có thể đưa ra quyết định khá quyết đoán.
Bạn cần đăng nhập để bình luận