Toàn Cầu Cao Võ

Chương 708: Tiền tài chỉ là phù du (2)

Phương Bình cười nói: "Em còn chờ hai thầy đột phá đến Tông sư mà, Ma Võ bây giờ mọi thứ đều tốt, chỉ thiếu hai điều, thứ nhất, Tông sư không đủ. Thứ hai, không có cấp chín tọa trấn.
Bây giờ em ra sức, cũng hi vọng hiệu trưởng Ngô có thể dành nhiều thời gian tu luyện hơn, cứ như vậy, nếu hiệu trưởng Ngô tiến vào cấp chín, Ma Võ chính là số một danh xứng với thực!
Đợi thêm vài năm, Ma Võ một trường trấn áp một quật, không hẳn là mơ hão."
"Tông sư..." La Nhất Xuyên khẽ cười nói: "Tôi còn kém một chút, nhưng lão Đường sắp rồi, cô của em chắc cũng sắp rồi.
Ngẫm lại, thật khiến người ta kích động, nếu thật sự có 5 vị Tông sư, Ma Võ..."
Phương Bình cười ngắt lời nói: "Cũng không chỉ có 5 vị, nếu có thể tìm ra cha của cô em, rồi em đột phá, thầy và thầy Lý cũng đột phá... Vậy Ma Võ sẽ mạnh đến mức bao trùm cả Võ Đại rồi!"
"Viện trưởng Lý..."
La Nhất Xuyên muốn nói lại thôi, Phương Bình nghe vậy hơi nhíu mày, lập tức nói: "Thương tích của thầy Lý rất nghiêm trọng sao?"
Trước đó Hoàng Cảnh đã nói, lão Lý có thương tích, nhiều năm chưa lành.
La Nhất Xuyên khẽ thở dài: "Không ảnh hưởng hằng ngày tu luyện, chủ yếu là lực lượng tinh thần bị hao tổn, ảnh hưởng đến căn cơ, vẫn không thể khỏi hẳn, lực lượng tinh thần không thể ngoại phóng, Tông sư vô vọng, ai, đáng tiếc!"
"Lực lượng tinh thần bị thương?"
Đường Phong cũng gật đầu nói: "Đúng, thật ra em cũng biết chuyện này, năm đó hiệu trưởng Ngô mang đội..."
"Lần mà con gái của cô em chết trận?"
"Hừm, chính là lần đó, thành chủ Thiên Môn tập kích, ngày đó, không ít người chết trận, không chết thì cũng bị lực lượng tinh thần của đối phương dọa sợ, dẫn đến lực lượng tinh thần bị trọng thương, một ít người chưa chết ở địa quật, sau khi trở về, bởi vì áp chế không nổi thương thế, cũng lục tục qua đời.
Bây giờ... người sống sót chỉ còn hiệu trưởng Ngô và viện trưởng Lý, hiệu trưởng sống vì ông ấy là cường giả Tông sư, có thể chữa trị thương thế, đã sớm khỏi hẳn rồi.
Còn vết thương của viện trưởng Lý vẫn kéo dài tới hiện tại."
Phương Bình cau mày nói: "Không thể trị sao?"
Đường Phong thở dài nói: "Hết cách rồi, cường giả cấp 9 cũng từng trị cho ông ấy, nhưng lực lượng tinh thần của ông ấy tán loạn vô cùng, căn bản không thể tập trung lại được.
Lực lượng tinh thần tán loạn, thậm chí ngay cả ngoại phóng cũng không làm được, nếu có thể ngoại phóng thì khá hơn một chút, ông ấy có thể thử đột phá cảnh giới, tự khôi phục.
Đáng tiếc lại không được.
Những năm qua, viện trưởng Lý cũng từ bỏ rồi."
Nói xong, Đường Phong lại nói: "Lần này đi Nam Giang, viện trưởng Lý cũng là được ăn cả ngã về không, ai..."
"Thầy ấy đi Nam Giang rồi sao?" Phương Bình tức khắc ngắt lời ông.
"Đi rồi, mấy ngày trước đã đi rồi."
Phương Bình tức khắc cau mày, một lát sau mới nói: "Thầy ấy nói thầy ấy có một thanh kiếm, có thể trảm cấp 8, là thật sao?"
La Nhất Xuyên và Đường Phong liếc mắt nhìn nhau, Đường Phong trầm ngâm nói: "Em học nuôi đao từ viện trưởng Lý đúng không?"
"Ừm."
"Ông ấy cũng nuôi kiếm, nuôi mười năm!"
Đường Phong thổn thức nói: "Từ mười năm trước, sau khi ra khỏi địa quật, ông ấy không xuất kiếm nữa, mười năm này, ông từng xuống địa quật, nhưng Trường Sinh Kiếm cũng chưa từng ra khỏi vỏ. Đến mức có thể trảm cấp 8 hay không, tôi cũng không biết, nhưng..."
La Nhất Xuyên trầm thấp nói tiếp: "Nếu thật sự có thể, nếu ông ấy ra kiếm, vậy thì không phải chuyện tốt...
Cấp 6 và cấp 8, khác biệt một trời một vực!
Chính em hẳn là rõ ràng, em cấp 4, em dùng một kiếm chém chết võ giả đỉnh cấp 6, có thể làm được sao?
Hơn nữa, chênh lệch giữa cấp 6 và cấp 8 không giống như giữa cấp 4 và cấp 6, đây là hai khái niệm tuyệt đối không giống nhau."
"Sẽ chết sao?"
"Hẳn là sẽ chết."
Phương Bình hít sâu một hơi, không hỏi nữa, gật đầu nói: "Em biết rồi, đường nối địa quật còn chưa ổn định, chắc thầy ấy vẫn chưa vào, thầy La, sáng mai chúng ta xuất phát!"
La Nhất Xuyên cũng không nói nhiều, gật đầu nói: "Tôi sẽ thông báo cho mọi người."
"Hừm, em sẽ chuyển tài chính sang, tiền của Nam Giang, em sẽ bảo bọn họ lập tức chuyển đến, phiền hai vị giáo sư giúp em, tối thiểu, mỗi người nhất định phải nhận được một viên Hồi Mệnh Đan, binh khí nếu cần đổi thì đổi, Khí Huyết Đan cũng phải chuẩn bị đầy đủ..."
Phương Bình nói một lèo, không ở lại lâu, cất bước rời đi.
Cậu vừa đi, La Nhất Xuyên khẽ thở dài: "Ngày đó chúng ta đều nhìn lầm rồi."
Phương Bình lúc còn ở cấp ba, tính toán chi li, nếu chuyện nào có lợi cho cậu, cậu sẽ cướp nhanh hơn tất cả mọi người, nếu chuyện đó không có lợi, dù trường có sập, cũng không liên quan gì đến cậu.
Loại người này, có thể sẽ trở thành cường giả, nhưng không nhất định có thể trở thành lãnh tụ.
Không ngờ, từ khi tiếp nhận hội trưởng hội võ đạo, Phương Bình đã phát sinh biến hóa long trời lở đất.
Đường Phong cũng khẽ gật đầu: "Đúng là nhìn lầm, giống như chính em ấy từng nói, con đường của mọi người không giống nhau, đường của em ấy, không ở hiện tại."
La Nhất Xuyên cười cợt, bỗng nhiên nói: "Ông thấy, trong lúc vẫn còn ở trường, em ấy có thể đến cấp mấy?”
"Có hy vọng đến đỉnh cấp 6."
"Cấp 7 thì sao?"
"Khó nói."
Đường Phong khẽ lắc đầu, phải đến giai đoạn này, mới biết cấp 7 khó đến mức nào.
Phương Bình có thiên phú mạnh, lực lượng tinh thần đạt đến mức ngoại phóng, nhưng không có nghĩa là nhất định có thể thuận lợi tiến vào cấp 7, chuyện này phải xem kỳ ngộ.

Lão Lý không ở trường học, Phương Bình cũng không đến tiểu viện nữa.
Cậu đi đến hội võ đạo, lĩnh 2000 điểm, nếu nên nhận, Phương Bình vẫn sẽ nhận, Vương Kim Dương không nhận, là vì điều kiện hiện tại của Nam Giang khá kém, còn điều kiện của Ma Võ lại không kém.
2000 điểm, Phương Bình cũng không muốn điểm, bây giờ hắn là hội trưởng hội võ đạo, chỗ tốt lớn nhất chính là có thể trực tiếp lấy điểm thưởng.
Những học sinh khác không để ý lắm đến sự khác nhau giữa điểm và tiền.
60 triệu tiền mặt đến tay, trừ đi 300 triệu cậu chuyển cho trường học, tài chính của Phương Bình lại lần nữa đạt đến 150 triệu, có lúc Phương Bình cảm thấy kiếm tiền thật sự rất đơn giản.
Lĩnh phúc lợi xong, Phương Bình lại kiểm tra số liệu chính xác của mình lần nữa:
Tài phú: 950 triệu
Khí huyết: 3200 cal (3259 cal)
Tinh thần: 672 hz (699 hz)
Tôi cốt: 177 đốt (100%), 6 đốt (90%), 23 đốt (30%+)
Không gian chứa đồ: 1 mét khối
Năng lượng bình phong: 10.000 điểm tài phú/phút
Trong thi đấu giao lưu, Phương Bình tốn không ít điểm tài phú, nhưng cũng không tính quá nhiều, tính luôn cả tu luyện cũng chỉ có mấy chục triệu. Lần này lấy được 60 triệu điểm tài phú, ngược lại còn nhiều hơn trước một chút.
Khí huyết cũng tăng một ít, nhưng không phải quá nhiều, thay đổi không rõ ràng.
Lực lượng tinh thần vẫn kẹt ở mức này, Phương Bình suy đoán, đại khái phải đợi đến cấp năm mới có thể tiếp tục tăng trưởng.
Khi lực lượng tinh thần đột phá trên 700, uy lực sẽ tăng không ít, điểm này, Phương Bình đã cảm nhận được từ Diêu Thành Quân rồi.
Lúc Diêu Thành Quân còn chưa đến cấp năm, lực lượng tinh thần còn không bằng Phương Bình, đến cấp năm, hẳn là đạt trên 700 hz, Lý Đầu Sắt cũng không phải là đối thủ, bị anh ta kinh sợ, đương nhiên không phải là chuyện đơn giản.
Nếu Phương Bình thật sự đánh nhau với Lý Hàn Tùng thì cậu không hẳn là đối thủ của anh ta, với cái đầu sắt đó, nếu Phương Bình không rút đao, không nhất định có thể đột phá phòng ngực, lực lượng tinh thần cũng vậy.
"Lại ngừng lại một quãng thời gian, chờ rèn luyện ngũ tạng đến cực hạn, cầu thiên địa vững chắc là có thể đột phá rồi."
Nhanh thì mười ngày nửa tháng, chậm thì một hai tháng, Phương Bình sẽ có thể đột phá đến cấp năm.
Tuy tiến vào cấp năm chậm hơn đám người Lý Hàn Tùng một chút, nhưng đến cấp năm, thì kém một hai tháng cũng không tính là gì.
Khi đó, bọn họ trăm phần trăm không đến cấp năm trung kỳ, Phương Bình tin chắc điều đó. Tu luyện cùng cấp, bọn họ không thể nhanh bằng cậu được.
"Bên Lý Hàn Tùng không biết sẽ có bao nhiêu người Kinh Võ đi, ngày mai đến Nam Giang hội hợp, Kinh Võ cũng được xem như người của mình, nếu Kinh Võ mang nhiều người một chút, tầm một trăm ngươi trở lên, yếu nhất cũng là cấp ba cao kỳ, đội hình như vậy, cũng xứng đáng Nam Giang rồi."
Đội ngũ trên trăm người, trung cấp chiếm hơn một nửa, thực lực như vậy, không bằng lực lượng một tỉnh của Nam Giang, nhưng cao hơn lực lượng của hai, ba thành phố địa phương Nam Giang rồi.
Nếu tính thêm tông sư Lưu Phá Lỗ, vậy thì càng mạnh hơn rồi.
"Còn có lão Lý... Lão già đó đi đánh nhau với tâm trạng chờ chết rồi hả?"
Phương Bình hơi đau đầu, lại nghĩ đến Lữ Phượng Nhu còn chưa ra khỏi Ma Đô địa quật, thật sự cứ khiến người khác phải lo lắng!
"Đến Nam Giang rồi tính sau.”
Phương Bình lắc đầu, bây giờ sốt ruột cũng vô dụng, đến đó rồi nghĩ cách sau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận