Toàn Cầu Cao Võ

Chương 848: Dọa Người Là Sở Trường Của Ta (2)

Bọn họ vừa hạ xuống, Phương Bình vội vàng thấp giọng hỏi Vương Kim Dương: "Người bị thương là ai?"
"Lưu Hạ."
Phương Bình khẽ cau mày, lúc này bị thương có rất nhiều ý nghĩa.
Có điều Triệu Vũ khá là bình tĩnh… Mặc dù Phương Bình cảm thấy cường giả đỉnh cấp sáu rất quan trọng với Nam Giang, tốt nhất không phải là tà giáo đồ.
Nhưng giữa hai người, nếu như thật sự phải có một người là tà giáo đồ, Phương Bình thấy Triệu Vũ càng phù hợp với lợi ích của hắn hơn.
Nhưng trước mắt xem ra, Triệu vũ bình yên vô sự, Ngô Xuyên cũng chưa chắc ra tay với ông ta, điều này có nghĩa là, tạm thời vẫn chưa xác định được thân phận của đối phương.
Phương Bình cảm thấy không thỏa đáng cho lắm, Trịnh Minh Hoành cũng không khỏi nhíu mày.
Ngô Xuyên mang hai người tới, một người bị thương, Ngô Xuyên là trấn thủ sứ, sẽ không vô căn cứ ta tay với người khác.
Trong hai người được đưa tới, một người bị thương, đồng nghĩa với việc người còn lại có xác suất gặp chuyện không thấp.
Mà ông ta không thể không biết Triệu Vũ.
Đó là người phụ trách công ty dược phẩm của Nam Giang, võ giả đỉnh cấp sáu, ở công ty cũng thuộc bộ máy cấp cao.
Nếu như thật sự có vẫn đề… Trịnh Minh Hoành hơi bất an trong lòng, nếu Triệu Vũ thật sự có vấn đề thì chuyện này sẽ rất nghiêm trọng.
Triệu Vũ quản lý tất cả mọi việc trong công ty dược phẩm tại Nam Giang, mặc dù không nắm giữ kỹ thuật chế tạo một vài loại thuốc, bao gồm công thức bí truyền quan trọng nhất, nhưng đối phương cũng biết không ít thứ.
Một khi bị Triệu Vũ tiết lộ ra ngoài...
Trịnh Minh Hoành không biến sắc, nhưng trong lòng hơi căng thẳng.
Sắc mặt lão tổng công ty binh khí bên cạnh đỡ hơn chút, cũng may không nhìn thấy người của công ty mình.
Nhưng công ty dược phẩm và công ty binh khí có thể nói tuy hai mà một.
Công ty dược phẩm xảy ra chuyện, công ty binh khí tuyệt đối sẽ bị ảnh hưởng.
Hai công ty này, rất nhiều nhân viên cấp cao thực ra cũng đang thay phiên nhau giữ chức vụ ở hai công ty lớn.
...
Mọi người nghĩ thể nào, Ngô Xuyên không quan tâm, vừa hạ xuống đất liền nói: "Khi phía Nam Giang yêu cầu hợp tác điều tra, Lưu Hạ của trung tâm Võ Đạo Chính Dương muốn phản kháng chạy trốn, bị ta đánh trọng thương."
Hắn không vừa tới Nam Giang đã ra tay bắt người, mà thông qua phủ Tổng đốc Nam Giang, đi mời hai người này hợp tác điều tra.
Kết quả, hai vị trưởng phòng và phó phòng Cục điều tra và truy bắt Nam Giang dẫn người đến yêu cầu Lưu Hạ phối hợp điều tra, Lưu Hạ bắt đầu phản kích.
Lần này, Ngô Xuyên cảm thấy không sai đi đâu được. Tên này thật sự có vấn đề.
Mà cần điều tra hai người, một người có vấn đề, lời của Phương Bình không còn là suy đoán nữa, cũng không phải nói dối.
Hiện tại, quan trọng là ở Triệu Vũ.
Nếu như Triệu Vũ có vấn đề, tình hình càng nghiêm trọng hơn Lưu hạ.
Lưu Hạ bị thương, hơi thở yếu ớt, nghe vậy biện minh: "Trấn thủ sứ, Lưu Hạ không hề có ý phản kháng, lúc đó Lưu mỗ chỉ muốn bàn giao công việc một chút, vì giám đốc Chu hy sinh, hiện nay trung tâm Võ Đạo Chính Dương còn rất loạn… Ai ngờ trưởng phòng Tiêu căn bản không cho ta cơ hội giải thích, cưỡng chế bắt giữ ta..."
Ngô Xuyên làm lơ, cả quãng đường, Lưu hạ giải thích không ít lần, nhưng hắn vẫn làm như không nghe thấy.
Quá trình sự việc như thế nào, hắn nấp trong bóng tối, sớm đã biết tất cả.
Triệu Vũ giữ bình tĩnh, nhìn Trịnh Minh Hoành, hơi khom người chào: "Trịnh tổng."
Trịnh Minh Hoành nhìn hắn, Triệu Vũ trầm giọng nói: "Là trắng hay đen, tự có phán xét, Triệu Vũ có phải là tà giáo đồ hay không, ta bằng lòng hợp tác điều tra, nhất định sẽ tra ra manh mối..."
Trịnh Minh Hoành không nói nhiều, có đôi khi, trước khi có kết quả, không nên dễ dàng bảo đảm.
Điểm này ông vẫn hiểu được.
Bây giờ đầy tự tin nói chắc, một khi thật sự có vấn đề, khác nào tự vả.
Trương Định Nam mở miệng nói: "Phòng điều tra với phủ Tổng đốc Nam Giang đang tra rõ, Trịnh tổng, tư liệu sổ sách phân phối, tiêu thụ thuốc của công ty dược phẩm Nam Giang đều đang có người điều tra, hy vọng ngài có thể hiểu."
Trịnh Minh Hoành khẽ gật đầu nói: "Tổng đốc Trương dựa theo luật mà làm là được."
Chuyện này, hiện tại không tra không được, liên quan đến nhân viên cấp cao làm phản, khả năng bị tà giáo đồ thâm nhập nội bộ công ty, không thể không thận trọng.
Nghe Trương Định Nam nói, Phương Bình khẽ nhíu mày, nói như vậy, vẫn phải tiếp tục điều tra tiếp sao?
Vậy phải đợi bao lâu?
Suy nghĩ một chút, Phương Bình mở miệng nói: "Tổng đốc, tà giáo đồ không có gì đặc trưng sao?"
Trương Định Nam cảm thấy câu này hơi khó đỡ, nhưng vẫn giải thích: "Đều là võ giả, lẽ nào ngươi nghĩ bọn họ sẽ in trên mặt mấy từ tà giáo đồ hả?"
Câu hỏi của Phương Bình khiến mọi người thật sự cạn lời.
Đây không phải phim truyền hình, tà giáo đồ che giấu thân phận còn không kịp, ai lại ngốc đến mức để lại ký hiệu trên người.
Phương Bình nghe vậy nhìn về phía Ngô Xuyên, Ngô xuyên mở miệng nói: "Đợi đi, có phải là tà giáo đồ hay không, thế nào cũng có đầu mối."
Ngô Xuyên không gấp, nếu như Triệu Vũ thật sự là tà giáo đồ, sẽ tra ra được.
Sức mạnh của chính phủ, còn mạnh hơn so với tưởng tượng của Phương Bình.
Đã có mục tiêu, người cũng đã bắt được, điều tra kỹ, sẽ có kết quả.
Phương Bình thở hắt ra, suy nghĩ một chút nói: "Trấn thủ Ngô, như vậy quá mất thời gian, ta thấy, có thể đơn giản một chút."
Ngô Xuyên cười như không cười nhìn cậu một cái, lạnh nhạt nói: "Nói."
"Lưu Hạ có lẽ có vấn đề..."
Lưu Hạ bị thương hấp tấp nói: "Các vị Tông sư tin ta..."
Vẫn chưa nói xong, Ngô Xuyên liền dùng lực lượng tinh thần trực tiếp ép đối phương không thể mở miệng.
"Triệu tổng nếu như là tà giáo đồ… Ta nói là nếu như, Triệu tổng không ngại khi ta đưa ra giả thiết như vậy chứ?"
Triệu Vũ trầm giọng nói: "Đương nhiên sẽ không, hiện tại ta đang bị hoài nghi, đừng nói là giả thiết, cho dù có bắt giam ta cũng là điều đương nhiên."
"Triệu tổng đại nghĩa!"
Phương Bình khen một câu, lại nói: "Nếu như Triệu tổng là người trong tà giáo, vậy chỉ có hai loại khả năng, thứ nhất, là tà giáo cuồng tín đồ, được bồi dưỡng từ nhỏ, cố ý trà trộn vào công ty dược phẩm, loại hết lòng tin vào lý niệm tà giáo, không tiếc bản thân xâm nhập vào công ty dược phẩm.
Thứ hai, nửa đường mới gia nhập, bị tà giáo mê hoặc mua chuộc."
Mọi người gật đầu, nói thừa.
Phương Bình lại nói: "Nếu như là loại thứ hai, mua chuộc được người như Triệu tổng, thật sự không dễ dàng, đỉnh cấp sáu mà! Tuy nhiên lúc đầu Triệu tổng chưa chắc có thực lực này, có thể trước đó đã bị mua chuộc rồi.
Trịnh tổng, Triệu tổng có thời điểm nào cảnh giới võ đạo đột nhiên tăng mạnh, có lúc nào khác thường không?
Ví dụ như tiến bộ nhanh hơn bình thường, vượt quá khả năng của ông ấy chẳng hạn..."
Trịnh Minh Hoành nhíu mày, một lúc lâu mới nói: "Có lẽ không có."
"Trịnh tổng chắc chắn chứ?"
Trịnh Minh Hoành hừ nói: "Triệu Vũ là võ giả đỉnh cấp sáu, dù ở công ty dược phẩm cũng không nhiều võ giả như vậy, ta đương nhiên biết rõ!"
"Vậy là tu luyện từng bước rồi."
Phương Bình vuốt cằm nói: "Tu luyện từng bước đến trình độ này… vậy thì không có gì cả, nếu giữa đường gia nhập tà giáo, vậy nhất định có âm mưu, nếu không vào lúc khác mà là lúc này… Vậy mục tiêu là đột phá đến cảnh giới cao cấp?"
Phương Bình cười nói: "Cái tên bị ta tiêu diệt trước đó, hận Triệu tổng đến thấu xương, ta thấy quan hệ hai bên không đơn giản như vậy, có thể liên quan đến chuyện tranh giành để được bồi dưỡng thành võ giả cao cấp.
Nói tóm lại Triệu tổng cũng rất hy vọng đột phá đến cảnh giới cao cấp.
Cũng chỉ có ham muốn đột phá đến cao cấp mới khiến một vị cường giả đỉnh cấp sáu rơi vào con đường tà đạo."
Triệu Vũ trầm giọng nói: "Không ai không muốn đột phá đến cảnh giới Tông sư, ta đương nhiên cũng muốn, nhưng ta có giới hạn của mình, hội trưởng Phương, không thể vì ta là võ giả cấp sáu mà đưa ra suy đoán độc đoán như vậy."
Phương Bình cười nói: "Tất nhiên, đây chưa tính là gì, thực ra ta cũng hy vọng đột phá đến cảnh giới Tông sư."
Phương Bình nói xong lại nói: "Vậy nói khả năng thứ nhất trước, Triệu tổng là cuồng tín đồ được bồi dưỡng từ nhỏ."
"Thực ra loại cuồng tín đồ này dễ phân biệt nhất!"
Phương Bình thích thú nói: "Ta nghe nói, cuồng tín đồ cực kỳ đồng ý với lý niệm của tà giáo, xem Giáo Hoàng và Chân Thần như tổ tông, nói gì nghe nấy."
Ngô Xuyên gật đầu nói: "Quả thật đúng vậy."
Bạn cần đăng nhập để bình luận